- Trong một năm sinh cho tôi một đứa bé,ệnCháuGáiĐíchTôvăn toàn tiền viện phí của mẹ cô Chu Lãnh Mặc tôi sẽ giải quyết
-Được
-Chờ đã!
Nghe thấy cô nói vậy, người đàn ông quay người lại, nhướn mày ý để cô nói tiếp
-Tôi là Ảnh hậu, tiền kiếm được rất nhiều sao phải nhờ anh?
Anh ta cười lạnh một cái bước đến gần Trúc Nhạc, áp sát lại gần khiến cô cảm thấy ngộp thở. Tên dở hơi này không làm diễn viên cũng uổng, lật mặt nhanh ghê . Nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, hắn mỉa mai
-Ảnh hậu? Cô bị ảo tưởng sao? Một diễn viên tuyến 18 như cô?
Miệng Trúc Nhạc khẽ giật giật
-Tôi có thể đi làm kiếm tiền, anh cho tôi vay trước để tiêu đi đi. Tôi trả anh sau
Mặt anh ta thản nhiên, trả lời
-Không được. Tôi sẽ phong sát cô đấy, tin không?
Cô khẽ day day thái dương đầy bất lực. Anh bệnh thật rồi. Bệnh không hề nhẹ
-Tôi có thể vay ngân hàng rồi trả tiền sau
-Để tôi xem ngân hàng nào dám cho cô vay
Trúc Nhạc chịu hết nổi đẩy người đàn ông đang lợi dụng cơ hội bóp bóp nắn nắn tay mình. Lại ăn đậu hũ của cô
-Không phải chứ vị đại ca này. Anh thích tôi thì anh theo đuổi tôi đi, sau đó tôi rung động thì chúng ta sẽ yêu nhau. Cùng nhau phi đến Cục dân chính kết hôn không muộn mà . Sao cứ phải để tôi kết hôn luôn với anh?
Anh ta hừ lạnh một cái, kéo Trúc Nhạc dậy rồi đẩy cô ngồi lên đùi mình. Sau đó mò mẫn mở cúc áo cổ sơ mi của cô , dụi đầu vào cổ cô ngửi ngửi.
Trúc Nhạc bị nhột liền rụt người lại, đẩy đẩy cái đầu của anh. Anh là husky hay sao? Ngứa gần chết
-Tôi thích đánh nhanh thắng nhanh cơ
Tác Giả:Bóng đá