Nước?ệnPhụcSinhKýLụlịch thi đấu ngoại hạng anh 2023 Có cần hay không?
Khâu Sam đứng tần ngần trước một kệ hàng, chậm rãi duỗi tay, cầm một chai nước khoáng. Không uống được thì thôi, lấy rửa tay rửa mặt cũng được. Chai nước rời khỏi kệ, Khâu Sam thả lỏng tay, chai nước rơi thẳng xuống xe đẩy bên dưới, nảy lên rồi rớt xuống, lăn qua lăn lại không ngừng. Tiếng xe đẩy vang lên "Cành cạch cành cạch" hồi lâu, gây ra tiếng động lớn đến nỗi như muốn phá tan bầu không khí.
Âm thanh này có chút chói tai, nhưng Khâu Sam lại không hề ghét bỏ, ngược lại cô còn có chút hưng phấn. Lỗ tai cô vẫn còn giữ đúng chức năng, giống với khi còn sống, nhưng giờ đây, trong một khu vực rộng mấy chục thước, thậm chí là mấy trăm thước lại không hề gặp bất kì một người sống nào, thành phố này như đã chết đi cùng người dân của nó, chỉ có tiếng xác sống lê từng bước "Sàn sạt" cùng tiếng ve râm ran như báo tang làm người ta phiền chán. Cô không nghe được những âm thanh khác, thứ cô muốn nghe, lại là thứ không ai có thể phát ra được.
Hoặc là do không có ai dám phát ra tiếng động - Khâu Sam chợt nhớ tới những người lặng lẽ tới lui không tiếng động ngày hôm qua. Trong một thành phố đầy xác sống thế này, người sống phải biết ẩn mình thì mới có khả năng giữ mạng. Tiện thể, Khâu Sam cũng nhớ đến cách những người đó kết thúc mấy bộ xác sống.
Sự tình phát sinh tại một siêu thị cách nơi này tầm vài km, lúc ấy cô đứng ngay tiệm bánh ngọt đối diện cửa siêu thị, cách một lớp kính, cô thấy có vài người sống lao ra đường lớn, phản ứng đầu tiên của cô lúc đó là bước ra ngoài chào hỏi. Dù cho trong lòng có kích động, nhưng cô lại không thể đi nhanh, thế cho nên khi còn chưa kịp đi đến cửa tiệm bánh ngọt, thì cô đã thấy những người đó dứt khoác rút dao găm thẳng vào đầu mấy xác sống một cách nhanh gọn lẹ. Bọn nó ngã nhào xuống đất, nằm yên bất động, chết đến thê thảm. Vào lúc đó Khâu Sam mới đột nhiên nhớ ra, thì ra cô đã không còn là người sống. Đối với những người đến gom đồ ăn ở siêu thị này mà nói, cô là một quái vật. Vì thế, cô đỡ tường nằm xuống đất giả chết, qua một lúc lâu mới chậm rãi đứng lên, cô không dám tiến vào siêu thị kia nữa, mà mang balo tiếp tục gấp rút lên đường.
Dùng từ "Bọn nó" để chỉ những xác sống kia có đúng không nhỉ? Bệnh nghề nghiệp của Khâu Sam đột nhiên phát tác, trong đầu cô chợt loé lên ý định muốn sửa đúng lại cách dùng từ. Cô thầm nghĩ: Xác sống có còn tính là loài người nữa không?
Tiếng "Sàn sạt " ngày càng gần, Khâu Sam quay đầu nhìn xác sống vừa gặp phải ở cửa siêu thị. Trên mặt ông ta không cảm xúc, bộ đồng phục trên người lấm bẩn, bộ đàm giắt bên hông, trước ngực còn đeo một cái còi nhựa màu lam. Hẳn là khi còn sống ông ta là bảo an của một toà nhà nào đó, khi chết rồi thì du đãng đến nơi này, giờ bị âm thanh xe đẩy phát ra hấp dẫn nên tới đây.
Đúng vậy, ông ta đã chết rồi. Khâu Sam nhường đường tránh sang một bên, xác sống bảo an khập khiễng bước qua cạnh cô.
Nửa bên mông nó đã bị mất, thật là thảm quá, Khâu Sam cảm thán trong lòng. Nó đi đến cuối kệ hàng, không quẹo sang kệ hàng bên cạnh mà lại thẫn thờ khập khiễng trở về. Khi nó bước qua người Khâu Sam một lần nữa, Khâu Sam chậm rãi đưa tay cản nó lại, cởi cái còi của nó ra, sau đó lại đẩy nó một cái, thế là nó lại tiếp tục đi về phía cửa siêu thị.
Khâu Sam cầm cái còi lên quan sát, cái còi vẫn còn nguyên vẹn, hẳn là có thể thổi ra tiếng, nhưng mà phải lau sạch trước cái đã. Cô đeo cái còi lên cổ, lấy một chai nước khoáng khác trên kệ, kế tiếp là công đoạn khó khăn nhất-mở nắp chai.
Từ khi biến thành bộ dạng này, điều khó thích ứng nhất đó là cơ thể kém linh hoạt, không thể chạy, không thể nhảy, không để ý chút là ngã sấp mặt, may là bây giờ cô không còn cảm giác đau nữa, nên té ngã chỉ là một cảm giác va chạm rất nhẹ nhàng. Mở nút chai là một hành động đầy thử thách, nó cần đến sự khéo léo và tập trung cao độ của bản thân. Tay trái Khâu Sam giữ chặt chai nước, tay phải kẹp nắp chai giữa ngón cái và ngón trỏ, sau đó hai tay cùng phát lực.
Trợt tay. Chai nước rớt xuống xe đẩy, va đập vào chai nước ban đầu, trong xe đẩy liền vang lên hai tiếng "cạnh cạch" luân phiên nhau.
Khâu Sam bất đắc dĩ nhìn xác sống bảo an vừa ra siêu thị giờ lại cà thọt trở về. Hai tay Khâu Sam khẽ chà vào quần hai cái, chùi sạch cái gọi là mồ hôi trong tưởng tượng, sau đó lại lấy chai nước thứ ba trên kệ hàng. Nơi này tính ra là đã thuộc vùng ngoại thành, xung quanh có ít người, nghĩa là xác sống ít, cũng có nghĩa là người sống sót ít, bởi vậy nên đồ trong siêu thị vẫn còn khá nguyên vẹn.
Khâu Sam bắt đầu mở một chai nước khác, qua khoé mắt, cô thoáng thấy hình ảnh một xác sống đang lắc lư đi theo sau xác sống an, tựa hồ trên tay nó còn cầm theo một cây gậy sắt dài.
Gậy sắt? Khâu Sam quay đầu lại nhìn thì đã thấy xác sống bảo an bỗng nhiên quay đầu, từ cuống họng phát ra tiếng gào trầm thấp khản đặc, nó bổ nhào về phía xác sống áo đen phía sau!
Đúng vào lúc này thì nắp chai sút ra, lực nén được phóng thích khiến nước bên trong bắn ra một tiếng "phụt" thật lớn, cùng lúc đó, xác sống áo đen vung gậy lên, đập cho xác sống bảo an óc văng tung toé lên quầy thu tiền rồi sau đó ngã ầm xuống đất.
Trong một thoáng đó, đầu Khâu Sam trống rỗng, thế nhưng cơ thể lại phản ứng cực kỳ nhanh, cô quăng chai nước lại, đem xe đẩy chắn ngang phía sau, sau đó xoay người bỏ chạy, chỉ tiếc là dù cô dùng hết sức thì cũng chỉ có thể khiến bản thân đi hơi nhanh một tí. Tai nghe thấy tiếng bước chân đằng sau ngày càng gần, trong đầu Khâu Sam chỉ có một ý nghĩ duy nhất: Xác sống đã bắt đầu tự giết lẫn nhau sao?
Cô quơ tay đẩy đồ uống trên kệ hàng xuống nhằm cản trở xác sống áo đen áp sát, hiệu quả tức thời, xác sống áo đen ngã xuống đất một tiếng nặng nề. Khâu Sam lên tinh thần, quẹo sang ngã rẽ bên cạnh, dùng tốc độ nhanh nhất khó khăn đi về phía cửa siêu thị. Đột nhiên, Khâu Sam dừng lại, cô quay đầu nhìn, xuyên qua khe hở giữa các tầng kệ, cô thấy được gương mặt của xác sống áo đen. Nó cũng dừng lại rồi.
Thế nhưng tốc độ bò dậy của nó cũng quá nhanh đi! Khâu Sam vừa chống lại ánh mắt của nó thì cảm thấy ớn lạnh cả người, cả người có cảm giác như bị đông cứng.
Không đúng, mình vốn đã cứng sẵn-Khâu Sam lại nghĩ lung tung vào không đúng thời điểm.
Cô bước từng bước về phía cửa, xác sống đối diện vẫn chưa động đậy, nhưng ánh mắt của nó khoá chặt trên người cô.
Chẳng lẽ xác sống này cũng giống mình, nó vẫn còn tồn tại ý thức? Khâu Sam vừa nghĩ vừa há miệng, từ cuống họng phát ra một tiếng kêu kỳ quái: "Ha!" Kỳ thật cô muốn nói là "Này", nhưng mà phát âm cái từ đó hơi bị khó.
Không ngờ rằng một tiếng này lại như chọc giận xác sống đối diện, chỉ thấy nó vòng qua kệ hàng, đuổi theo con đường Khâu Sam vừa đi qua, Khâu Sam không kịp nghĩ nhiều, giờ chỉ lo chạy trốn, cô lại đưa tay quơ vật phẩm trên kệ hàng xuống, nhưng giờ đây đã không thể ngăn cản bước chân của xác sống phía sau nữa. Khi cô nghe được tiếng xé gió trong không khí, cô lập tức lấy hai tay ôm đầu, gập lưng nhắm mắt, như trong dự đoán, ngay lập tức nguyên cây gậy phang thẳng vào lưng, Khâu Sam bổ nhào xuống đất, vào thời điểm mặt sắp tiếp đất cô cố ngưỡng cổ ra sau, miễn cho nhan sắc bị phá huỷ. Phải biết rằng cơ thể hiện giờ của cô chỗ nào bị rách sẽ không thể lành lại được.
Nằm dài trên mặt đất, Khâu Sam nghĩ, hẳn là cô nên phun ra một búng máu, nhưng trên thực tế thì trong cái thân thể xác sống này của cô sợ là đã không còn miếng máu nào.
Nơi này cách thành phố Tây Tiên chỉ có một ngày đường. Nếu có thêm một ngày nữa, cô nhất định có thể được cứu, trở lại hình hài bình thường, cô có thể nói chuyện, có thể ăn cơm...Khâu Sam không cam tâm. Trong đầu cô chợt loé lên rất nhiều hình ảnh, giống như truyền thuyết người trước khi chết sẽ nhìn thấy "Đèn kéo quân", cô nhớ tới tuổi thơ, nhớ tới cha, nhớ tới kiếp sống phóng viên đầy ngắn ngủi, thậm chí nhớ tới bạn nữ mình từng thầm mến hồi cấp ba.
Gậy tiếp theo sao vẫn còn chưa giáng xuống nhỉ? 顶: 841踩: 88
Kim Cương khóc nghẹn trước linh cữu Thẩm Thúy Hằng.
Dù yếu, Kim Cương đã tha thiết xin Sở Văn hóa Thể thao TP.HCM và Hội Điện ảnh TP.HCM để bà được tham gia tổ chức đám tang cho Thẩm Thúy Hằng. Bà muốn tự mình đưa tiễn người tri kỷ này.
Hơn 50 năm thân nhau, Kim Cương và Thẩm Thúy Hằng trải qua nhiều buồn vui, thậm chí từng có lúc không nhìn mặt nhau. NSND cười khổ, nhớ những lần bị kích động, chia rẽ bà với Thẩm Thúy Hằng.
Vì tính cách ngây thơ, thật thà, Thẩm Thúy Hằng tưởng Kim Cương nói xấu mình thật nên giận hờn. "Điều tôi thương nhất ở Hằng là tính vô tư, ai nói gì cũng tin, không biết sự thâm hiểm của nghề nên thường xuyên sập bẫy", bà kể.
Để không xảy ra cảnh hai ngôi sao mâu thuẫn, xích mích, Kim Cương chủ động làm lành, chiều theo mọi ý muốn của Thẩm Thúy Hằng.
Bà luôn yêu cầu đặt tên mình sau tên Thẩm Thúy Hằng trong các poster, áp phích. Khi mời đóng kịch, bà luôn để Thẩm Thúy Hằng chọn bất cứ vai nào minh tinh thích, sẵn sàng vào vai phụ để giúp cô em tỏa sáng.
Có lần, Thẩm Thúy Hằng đùng đùng chạy đến chất vấn Kim Cương: "Sao bà nói tôi như vậy?". NSND trách ngược: "Tôi với bà chơi thân, bà không biết con người tôi sao mà đi tin người khác vậy?". Thế là hai chị em làm hòa, rủ nhau đi uống nước.
Thẩm Thúy Hằng và Kim Cương thời trẻ.
Sau này, Kim Cương và Thẩm Thúy Hằng hiểu và thân nhau. Nhiều lần hai chị em tâm sự rồi ôm nhau khóc. Câu "Bây giờ chỉ còn hai chị em mình, ráng nương nhau mà sống" của Thẩm Thúy Hằng luôn văng vẳng trong đầu bà.
Khi Thẩm Thúy Hằng ngừng đóng phim, Kim Cương đã thuyết phục đàn em trở lại nghệ thuật với bộ môn kịch nói. Nhờ vậy, khán giả mới được xem Thẩm Thúy Hằng tỏa sáng với vai diễn Phồn Y trong vở Lôi vũkinh điển. Đó là vai diễn để đời của Thẩm Thúy Hằng, cũng là màn thể hiện nhân vật Phồn Y xuất sắc nhất trong tất cả phiên bản kịch nóiLôi vũ.
"Một năm Hằng ở Đoàn kịch nói Kim Cương là một năm hạnh phúc nhất của hai chị em tôi. Chúng tôi cùng nhau chịu cực, chia ngọt sẻ bùi, ngủ cùng nhau mỗi đêm", NSND kể.
Ngoài công việc, hai nghệ sĩ gạo cội thường xuyên rủ nhau đi chơi. Các sự kiện quan trọng nhất cuộc đời Thẩm Thúy Hằng như đám cưới, đám tang chồng,... đều có Kim Cương ở bên.
Quãng cuối cuộc đời, Thẩm Thúy Hằng tu tại gia, ăn chay trường, mỗi ngày chỉ ăn một bữa vào buổi trưa. Mỗi lần hai chị em hẹn đi ăn, Kim Cương lại càu nhàu vì Thẩm Thúy Hằng nhất quyết không ăn gì, chỉ nhìn đàn chị ăn.
Bà và Thẩm Thúy Hằng thường chiêm nghiệm về những gì xảy ra trong đời. Hai người vỗ về nhau những nỗi khổ tâm không biết chia sẻ với ai.
Kim Cương cũng đính chính tin đồn sai lệch về cuộc sống của Thẩm Thúy Hằng cuối đời. Cụ thể, quãng cuối đời, minh tinh một thời sống rất đủ đầy, thoải mái, dành tiền làm từ thiện giúp đỡ cộng đồng. "Mấy năm trước, có lần nhà Hằng ở Bình Quới (TP.HCM) bị mưa ngập. Các con Hằng đã tức tốc mua nhà mới cho cô ấy. Làm gì có chuyện cô ấy khó khăn", Kim Cương nói.
Hai năm gần đây, do vấn đề dịch bệnh và sức khỏe, Kim Cương không được gặp Thẩm Thúy Hằng, chỉ liên lạc qua điện thoại. Mấy đêm thức trắng, Kim Cương hồi tưởng đầy đủ "gương mặt, tính cách hồn nhiên và vẻ dễ thương" của Thẩm Thúy Hằng.
Kim Cương nói: "Đợt TP.HCM bùng dịch, Hằng có đi xin thuốc phát cho người dân. Tôi can, nói: "Bà đừng phát thuốc bừa bãi, người ta có chuyện gì bà ở tù" nhưng Hằng quả quyết đã tìm hiểu kỹ càng. Hằng là vậy, hồn nhiên, chân phương đến phút cuối cùng, không biết toan tính cũng không thù ghét ai bao giờ".
Về chuyện người đời bàn tán gương mặt mình, Thẩm Thúy Hằng không buồn giận hay để trong lòng, xem như nghiệp của mình.
Kim Cương cho hay: "Điều tôi mừng nhất là cuối đời Hằng thanh thản hơn tôi. Hằng giũ được hết vinh hoa, nhục nhằn của người nghệ sĩ. Các con Hằng đã lớn, thành đạt, cô ấy không phải lo lắng điều gì nữa. Vì thế, Hằng ra đi trong giấc ngủ một cách nhẹ nhàng, không vướng bận".
Bà nói thêm: "Hằng mất nhưng hình ảnh, vẻ đẹp của cô ấy sẽ mãi còn đó, là biểu tượng nhan sắc của Việt Nam. Giống như những năm xưa, tôi, Hằng và Kiều Chinh thường đi các sự kiện điện ảnh quốc tế, giữa bao nhiêu người đẹp mà chỉ có Hằng luôn luôn nổi bật".
2 cặp đôi vàng của sân khấu cải lương: NSND Minh Vương - Lệ Thủy, NSƯT Kim Tử Long - Ngọc Huyền góp mặt trong đêm nhạc.
Đại nhạc hội được đầu tư khoảng 2 tỷ đồng cho phần dàn dựng với sân khấu hoành tráng và các tiết mục được đầu tư công phu. Điểm nhấn của chương trình là những tiết mục kịch, trích đoạn cải lương và các ca khúc cảm xúc về Mẹ như Mẹ là quê hương, Mẹ về trong mơ, Nhật ký của mẹ…
Chương trình có hơn 20 nghệ sĩ tham gia chương trình thuộc nhiều thế hệ khác nhau như NSND Thanh Tuấn NSND Lệ Thuỷ, NSND Minh Vương, NSƯT Phi Điểu, NSƯT Hoài Linh, NSƯT Kim Tử Long, NSƯT Ngọc Huyền, NSƯT Thanh Hằng, NSƯT Phương Hằng, Lý Hùng, Hứa Minh Đạt, Quang Lê, Hiền Thục, Quán quân Solo cùng Bolero Trường Sang… cùng các con nuôi của ca sĩ Phi Nhung như Quỳnh Trang, Thiêng Ngân và Tuyết Nhung.
Chương trình diễn ra tối 29/10 tại Nhà hát Bến Thành, TP.HCM.
NSƯT Hoài Linh trở lại biểu diễn trong đại nhạc hội từ thiệnNSƯT Hoài Linh cùng hơn 20 nghệ sĩ tham gia biểu diễn không cát-xê trong chương trình thiện nguyện nhằm gây quỹ nuôi dưỡng, chăm sóc 150 trẻ em mồ côi trong đại dịch Covid-19." border="0"/>
评论专区