Thể thao

Quý ông đại chiến: ​Lan Ngọc, Kỳ Duyên say đắm 'hotboy quảng cáo' Đông Kha

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-03-05 13:26:27 我要评论(0)

 - Vượt qua 6 chàng trai, Đông Kha sở hữu vẻ ngoài điển trai cùng vũ đạo điêu luyện đã chinh phục hơ nganga、、

 - Vượt qua 6 chàng trai,ýôngđạichiến​LanNgọcKỳDuyênsayđắmhotboyquảngcáoĐônga Đông Kha sở hữu vẻ ngoài điển trai cùng vũ đạo điêu luyện đã chinh phục hơn 200 cô gái và giành chiến thắng trong chương trình Quý ông đại chiến.

Hát hit Bùi Anh Tuấn, Tố Tố đoạt Quán quân ‘Trời sinh một cặp’

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
tit.jpg

>> MacBook Air 13 inch 2013: Giá rẻ hơn và pin cực trâu  / iOS 7, Mac OS X "Mavericks" và những thú vị mới của Apple  

Với sự ra mắt của MacBook Air 13 inch năm 2013 – phiên bản chạy chip Core thế hệ mới của Intel, nhiều người băn khoăn nên chọn mua MacBook Air 13 inch hay MacBook Pro 13 inch màn hình Retina.

Trong khi MacBook Pro được Apple giới thiệu là laptop có màn hình sắc nét nhất và sống động nhất, MacBook Air 13 inch năm nay có thời lượng pin cực khủng trong khi vẫn duy trì thiết kế đẹp mắt.

1. Thiết kế

1.jpg
MacBook Air 13 inch 2013 (phải) và MacBook Pro màn hình Retina (trái)

Với khối lượng 1,35kg và kích thước 32,5 x 22,7 x 0,3 – 1,7 cm, MacBook Air về cơ bản có kích thước và thiết kế không đổi so với phiên bản năm ngoái. Trong khi đó, MacBook Pro dày hơn, 1,9cm, và có kích thước nhỏ hơn so với MacBook Air (31,5 x 21,8cm).

3.jpg
MacBook Air 13 inch (trên) và MacBook Pro (dưới)

Với khối lượng 1,7kg, MacBook Pro nặng hơn hẳn so với MacBook Air dù vẫn dễ dàng cầm trên tay. Cả hai mẫu đều tuân theo nguyên tắc thẩm mỹ quen thuộc của Apple: Phần thân làm bằng nhôm nguyên khối, bàn phím màu đen và trackpad tuyệt vời.

Chiến thắng: MacBook Air.

MacBook Air nổi trội hơn về mặt thiết kế nhờ mỏng và nhẹ hơn. Tuy vậy, bạn sẽ ít nhận thấy điều này khi mang laptop trong túi.

2. Màn hình

2.jpg
MacBook Air 13 inch (trái) và MacBook Pro (phải)

Ở “vòng đấu” này, rõ ràng phần thắng thuộc về MacBook Pro. Màn hình Retina 2560 x 1600 pixel của MacBook Pro đánh bại màn hình độ phân giải 1440 x 900 pixel của MacBook Air. Trên màn hình Retina, mọi thứ trông nét hơn rất nhiều cho dù bạn đang nhìn vào các biểu tượng ứng dụng hay văn bản trên website. Ngoài ra, hiện nay đã có hơn 250 ứng dụng trong Mac App Store tận dụng màn hình Retina, ví dụ như Photoshop CS6, Tweetbot, Pocket và Real Racing 2.  

Với độ sáng 313 lux, màn hình của MacBook Pro cũng sáng hơn so với MacBook Air (263 lux). Mặc dù màn hình Retina trông hơi bóng hơn so với màn hình của MacBook Air, nó hiển thị màu đen sâu hơn và có độ bão hòa màu sắc tốt hơn.

Chiến thắng: MacBook Pro Retina.

MacBook Pro Retina có màn hình nét hơn, sáng hơn và sống động hơn.

3. Cổng kết nối và hỗ trợ màn hình ngoài

MacBook Air có cùng số lượng cổng như phiên bản năm ngoái, bao gồm 2 cổng USB 3.0, 1 cổng Thunderbolt, 1 khe cắm thẻ SD. Để so sánh thì MacBook Pro Retina có 2 cổng USB 3.0m, 1 cổng HDMI và 1 khe cắm thẻ SD.

MacBook Air có thẻ hỗ trợ 1 màn hình phụ độ phân giải 2560 x 1600 pixel, còn MacBook Pro hỗ trợ tới 2 màn hình phụ cùng độ phân giải đó.

Chiến thắng: MacBook Pro.

MacBook Pro có nhiều lựa chọn cổng hơn và hỗ trợ kết nối với 2 màn hình phụ, trong khi MacBook Air chỉ hỗ trợ 1 màn hình.

4. Hiệu suất

MacBook Air 2013 dùng vi xử lý Intel Haswell ULT 1.3-GHz, RAM 4 GB và bộ nhớ flash mới (dựa trên PCI Express). Mặc dù tốc độ xung nhịp có vẻ thấp hơn so với MacBook Air 2012 (1,8 GHz), Haswell có khả năng xử lý tốt hơn. Ngoài ra, MacBook Air còn hứa hẹn tăng 45% tốc độ bộ nhớ flash và 40% hiệu suất đồ họa nhờ chip đồ họa Intel HD 5000 GPU.

MacBook Pro dùng vi xử lý Intel Core i5 thế hệ ba 2,5 GHz, RAM 8 GB và bộ nhớ flash 128 GB.

" alt="Nên mua MacBook Air 2013 hay MacBook Pro Retina?" width="90" height="59"/>

Nên mua MacBook Air 2013 hay MacBook Pro Retina?


Âm thanh này có chút chói tai, nhưng Khâu Sam lại không hề ghét bỏ, ngược lại cô còn có chút hưng phấn. Lỗ tai cô vẫn còn giữ đúng chức năng, giống với khi còn sống, nhưng giờ đây, trong một khu vực rộng mấy chục thước, thậm chí là mấy trăm thước lại không hề gặp bất kì một người sống nào, thành phố này như đã chết đi cùng người dân của nó, chỉ có tiếng xác sống lê từng bước "Sàn sạt" cùng tiếng ve râm ran như báo tang làm người ta phiền chán. Cô không nghe được những âm thanh khác, thứ cô muốn nghe, lại là thứ không ai có thể phát ra được.

Hoặc là do không có ai dám phát ra tiếng động - Khâu Sam chợt nhớ tới những người lặng lẽ tới lui không tiếng động ngày hôm qua. Trong một thành phố đầy xác sống thế này, người sống phải biết ẩn mình thì mới có khả năng giữ mạng. Tiện thể, Khâu Sam cũng nhớ đến cách những người đó kết thúc mấy bộ xác sống.

Sự tình phát sinh tại một siêu thị cách nơi này tầm vài km, lúc ấy cô đứng ngay tiệm bánh ngọt đối diện cửa siêu thị, cách một lớp kính, cô thấy có vài người sống lao ra đường lớn, phản ứng đầu tiên của cô lúc đó là bước ra ngoài chào hỏi. Dù cho trong lòng có kích động, nhưng cô lại không thể đi nhanh, thế cho nên khi còn chưa kịp đi đến cửa tiệm bánh ngọt, thì cô đã thấy những người đó dứt khoác rút dao găm thẳng vào đầu mấy xác sống một cách nhanh gọn lẹ. Bọn nó ngã nhào xuống đất, nằm yên bất động, chết đến thê thảm. Vào lúc đó Khâu Sam mới đột nhiên nhớ ra, thì ra cô đã không còn là người sống. Đối với những người đến gom đồ ăn ở siêu thị này mà nói, cô là một quái vật. Vì thế, cô đỡ tường nằm xuống đất giả chết, qua một lúc lâu mới chậm rãi đứng lên, cô không dám tiến vào siêu thị kia nữa, mà mang balo tiếp tục gấp rút lên đường.

Dùng từ "Bọn nó" để chỉ những xác sống kia có đúng không nhỉ? Bệnh nghề nghiệp của Khâu Sam đột nhiên phát tác, trong đầu cô chợt loé lên ý định muốn sửa đúng lại cách dùng từ. Cô thầm nghĩ: Xác sống có còn tính là loài người nữa không?

Tiếng "Sàn sạt " ngày càng gần, Khâu Sam quay đầu nhìn xác sống vừa gặp phải ở cửa siêu thị. Trên mặt ông ta không cảm xúc, bộ đồng phục trên người lấm bẩn, bộ đàm giắt bên hông, trước ngực còn đeo một cái còi nhựa màu lam. Hẳn là khi còn sống ông ta là bảo an của một toà nhà nào đó, khi chết rồi thì du đãng đến nơi này, giờ bị âm thanh xe đẩy phát ra hấp dẫn nên tới đây.

Đúng vậy, ông ta đã chết rồi. Khâu Sam nhường đường tránh sang một bên, xác sống bảo an khập khiễng bước qua cạnh cô.

Nửa bên mông nó đã bị mất, thật là thảm quá, Khâu Sam cảm thán trong lòng. Nó đi đến cuối kệ hàng, không quẹo sang kệ hàng bên cạnh mà lại thẫn thờ khập khiễng trở về. Khi nó bước qua người Khâu Sam một lần nữa, Khâu Sam chậm rãi đưa tay cản nó lại, cởi cái còi của nó ra, sau đó lại đẩy nó một cái, thế là nó lại tiếp tục đi về phía cửa siêu thị.

Khâu Sam cầm cái còi lên quan sát, cái còi vẫn còn nguyên vẹn, hẳn là có thể thổi ra tiếng, nhưng mà phải lau sạch trước cái đã. Cô đeo cái còi lên cổ, lấy một chai nước khoáng khác trên kệ, kế tiếp là công đoạn khó khăn nhất-mở nắp chai.

Từ khi biến thành bộ dạng này, điều khó thích ứng nhất đó là cơ thể kém linh hoạt, không thể chạy, không thể nhảy, không để ý chút là ngã sấp mặt, may là bây giờ cô không còn cảm giác đau nữa, nên té ngã chỉ là một cảm giác va chạm rất nhẹ nhàng. Mở nút chai là một hành động đầy thử thách, nó cần đến sự khéo léo và tập trung cao độ của bản thân. Tay trái Khâu Sam giữ chặt chai nước, tay phải kẹp nắp chai giữa ngón cái và ngón trỏ, sau đó hai tay cùng phát lực.

Trợt tay. Chai nước rớt xuống xe đẩy, va đập vào chai nước ban đầu, trong xe đẩy liền vang lên hai tiếng "cạnh cạch" luân phiên nhau.

Khâu Sam bất đắc dĩ nhìn xác sống bảo an vừa ra siêu thị giờ lại cà thọt trở về. Hai tay Khâu Sam khẽ chà vào quần hai cái, chùi sạch cái gọi là mồ hôi trong tưởng tượng, sau đó lại lấy chai nước thứ ba trên kệ hàng. Nơi này tính ra là đã thuộc vùng ngoại thành, xung quanh có ít người, nghĩa là xác sống ít, cũng có nghĩa là người sống sót ít, bởi vậy nên đồ trong siêu thị vẫn còn khá nguyên vẹn.

Khâu Sam bắt đầu mở một chai nước khác, qua khoé mắt, cô thoáng thấy hình ảnh một xác sống đang lắc lư đi theo sau xác sống an, tựa hồ trên tay nó còn cầm theo một cây gậy sắt dài.

Gậy sắt? Khâu Sam quay đầu lại nhìn thì đã thấy xác sống bảo an bỗng nhiên quay đầu, từ cuống họng phát ra tiếng gào trầm thấp khản đặc, nó bổ nhào về phía xác sống áo đen phía sau!

Đúng vào lúc này thì nắp chai sút ra, lực nén được phóng thích khiến nước bên trong bắn ra một tiếng "phụt" thật lớn, cùng lúc đó, xác sống áo đen vung gậy lên, đập cho xác sống bảo an óc văng tung toé lên quầy thu tiền rồi sau đó ngã ầm xuống đất.

Trong một thoáng đó, đầu Khâu Sam trống rỗng, thế nhưng cơ thể lại phản ứng cực kỳ nhanh, cô quăng chai nước lại, đem xe đẩy chắn ngang phía sau, sau đó xoay người bỏ chạy, chỉ tiếc là dù cô dùng hết sức thì cũng chỉ có thể khiến bản thân đi hơi nhanh một tí. Tai nghe thấy tiếng bước chân đằng sau ngày càng gần, trong đầu Khâu Sam chỉ có một ý nghĩ duy nhất: Xác sống đã bắt đầu tự giết lẫn nhau sao?

Cô quơ tay đẩy đồ uống trên kệ hàng xuống nhằm cản trở xác sống áo đen áp sát, hiệu quả tức thời, xác sống áo đen ngã xuống đất một tiếng nặng nề. Khâu Sam lên tinh thần, quẹo sang ngã rẽ bên cạnh, dùng tốc độ nhanh nhất khó khăn đi về phía cửa siêu thị. Đột nhiên, Khâu Sam dừng lại, cô quay đầu nhìn, xuyên qua khe hở giữa các tầng kệ, cô thấy được gương mặt của xác sống áo đen. Nó cũng dừng lại rồi.

Thế nhưng tốc độ bò dậy của nó cũng quá nhanh đi! Khâu Sam vừa chống lại ánh mắt của nó thì cảm thấy ớn lạnh cả người, cả người có cảm giác như bị đông cứng.

Không đúng, mình vốn đã cứng sẵn-Khâu Sam lại nghĩ lung tung vào không đúng thời điểm.

Cô bước từng bước về phía cửa, xác sống đối diện vẫn chưa động đậy, nhưng ánh mắt của nó khoá chặt trên người cô.

Chẳng lẽ xác sống này cũng giống mình, nó vẫn còn tồn tại ý thức? Khâu Sam vừa nghĩ vừa há miệng, từ cuống họng phát ra một tiếng kêu kỳ quái: "Ha!" Kỳ thật cô muốn nói là "Này", nhưng mà phát âm cái từ đó hơi bị khó.

Không ngờ rằng một tiếng này lại như chọc giận xác sống đối diện, chỉ thấy nó vòng qua kệ hàng, đuổi theo con đường Khâu Sam vừa đi qua, Khâu Sam không kịp nghĩ nhiều, giờ chỉ lo chạy trốn, cô lại đưa tay quơ vật phẩm trên kệ hàng xuống, nhưng giờ đây đã không thể ngăn cản bước chân của xác sống phía sau nữa. Khi cô nghe được tiếng xé gió trong không khí, cô lập tức lấy hai tay ôm đầu, gập lưng nhắm mắt, như trong dự đoán, ngay lập tức nguyên cây gậy phang thẳng vào lưng, Khâu Sam bổ nhào xuống đất, vào thời điểm mặt sắp tiếp đất cô cố ngưỡng cổ ra sau, miễn cho nhan sắc bị phá huỷ. Phải biết rằng cơ thể hiện giờ của cô chỗ nào bị rách sẽ không thể lành lại được.

Nằm dài trên mặt đất, Khâu Sam nghĩ, hẳn là cô nên phun ra một búng máu, nhưng trên thực tế thì trong cái thân thể xác sống này của cô sợ là đã không còn miếng máu nào.

Nơi này cách thành phố Tây Tiên chỉ có một ngày đường. Nếu có thêm một ngày nữa, cô nhất định có thể được cứu, trở lại hình hài bình thường, cô có thể nói chuyện, có thể ăn cơm...Khâu Sam không cam tâm. Trong đầu cô chợt loé lên rất nhiều hình ảnh, giống như truyền thuyết người trước khi chết sẽ nhìn thấy "Đèn kéo quân", cô nhớ tới tuổi thơ, nhớ tới cha, nhớ tới kiếp sống phóng viên đầy ngắn ngủi, thậm chí nhớ tới bạn nữ mình từng thầm mến hồi cấp ba.

Gậy tiếp theo sao vẫn còn chưa giáng xuống nhỉ?
" alt="Truyện Phục Sinh Ký Lục" width="90" height="59"/>

Truyện Phục Sinh Ký Lục