TP.HCM có hai trường chuyên là THPT Chuyên Lê Hồng Phong và THPT Chuyên Trần Đại Nghĩa.
Ngoài ra các trường THPT Nguyễn Thượng Hiền, THPT Gia Định, THPT Mạc Đĩnh Chi, THPT Nguyễn Hữu Huân có các lớp chuyên.
Với số lượng đăng ký dự thi hơn 6.000 học sinh, tổng chỉ tiêu vào khối chuyên năm nay là hơn 1.600 em
Học sinh TP.HCM thi lớp 10 (Ảnh: Thanh Tùng) |
Trước đó, Sở GD-ĐT TP.HCM quyết định không tuyển sinh lớp 10 chuyên Tin tại Trường THPT Chuyên Trần Đại Nghĩa.
Năm 2018, Sở GD-ĐT TP.HCM cũng dừng tuyển sinh các lớp chuyên tại ba trường Nguyễn Hữu Cầu, Củ Chi và Trung Phú.
Học sinh thi vào trường chuyên, lớp chuyên dự thi 3 môn Toán, Ngữ Văn, Ngoại Ngữ và lựa chọn một trong các môn chuyên như Ngữ văn, Toán, Vật lý, Hóa học, Sinh học, Tiếng Anh, Tiếng Trung, Tiếng Nhật.
Điểm xét tuyển vào lớp chuyên là tổng điểm các môn Ngữ văn, Ngoại ngữ, Toán (hệ số 1) cộng với điểm môn chuyên (hệ số 2).
Cũng từ hôm nay, học sinh nếu có thắc mắc về kết quả điểm thi lớp 10 có thể nộp đơn phúc khảo tại trường THCS đã học. Thời gian nộp đơn từ nay tới ngày 15/6. Điểm phúc khảo được công bố vào ngày 19/6. Điểm chuẩn lớp 10 THPT sẽ được công bố đầu tháng 7.
Lê Huyền
- Phó giám đốc Sở GD-ĐT TP.HCM nhận định điểm chuẩn vào lớp 10 THPT công lập ở TP.HCM năm 2019 sẽ giảm so với năm ngoái.
" alt=""/>Điểm chuẩn lớp 10 Trường THPT Lê Hồng Phong, Trần Đại Nghĩa"Hàng rào sống" trước cổng trường ĐH Thủy Lợi. Ảnh: Facebook |
Nhiệt huyết hay ngu ngốc?
Hình ảnh sinh viên tình nguyện đứng thành hàng làm “hàng rào” phân làn trước các điểm thi để tránh tình trạng ách tắc khi phụ huynh đến đón thí sinh khi mỗi môn thi kết thúc đã bị “mổ xẻ” trên các mạng xã hội, diễn đàn. Nhiều người cho rằng đây là một việc làm nguy hiểm, tự đày ải mình mà không mang lại hiệu quả cao.
Nhóm người phản đối nêu ý kiến: tại sao không dùng dây thừng, dải phân cách di động hoặc những hình thức khác để phân làn giao thông thay vì hàng chục sinh viên dàn hàng đứng giữa đường đông đúc giữa cái nắng 40 đô C. Nặng nề hơn, một bộ phận cho rằng đây là một hành động “ngu ngốc” của những người trẻ được cho là có học hành, những sinh viên đại học có tri thức.
Một người dân ở Q. Thủ Đức, TP.HCM chia sẻ với báo Thanh Niên: “Giữa trời nắng như đổ lửa, nhìn các cháu tình nguyện viên trong trang phục áo xanh đứng dàn hàng ngay trước cửa nhà, tôi thấy rất thương. Thế nhưng, tôi không đồng tình với việc làm của các cháu vì đoạn đường này nhiều xe tải trọng lớn qua lại. Tôi thấy không an toàn cho các cháu”.
Khác với quan điểm của các bạn cùng lứa, Lê Văn Kha (sinh viên Trường ĐH Sư phạm kỹ thuật TP.HCM, là người thường xuyên tham gia những hoạt động thiện nguyện cùng gia đình) nêu suy nghĩ: “Theo tôi, nên hạn chế tối đa chuyện tình nguyện viên làm dải phân cách sống, vì nó rất nguy hiểm. Hình ảnh đó quả là có đẹp nhưng nét đẹp ở đây không nên gắn chung với sự nguy hiểm. Làm như vậy, SVTN có khi gây ra tai nạn cho chính bản thân mình”.
Cần nhiệt huyết một cách tỉnh táo
Đáp lại luồng ý kiến phản đối "hàng rào sống", một nam tình nguyện viên – người tham gia trực tiếp công tác tiếp sức mùa thi năm nay – đã lên tiếng trên trang Facebook cá nhân của mình.
Cậu nói rằng: việc đứng làm “hàng rào sống” dưới cái nắng như đổ lửa của Hà Nội là phản khoa học, là không nên, nhưng đó là cách khả dĩ nhất mà sinh viên tình nguyện có thể làm để đảm bảo giao thông thông suốt trong khi họ không có tiền mua hàng rào di động và ý thức người dân quá kém, chỉ có người là không dám đâm.
Bên cạnh đó, có những ý kiến “vơ đũa cả nắm”, chỉ trích hầu hết công tác tình nguyện của sinh viên từ trước tới nay, cho rằng “hình thức”, “hiệu quả thấp”… và khuyên các em nên dành thời gian cho những công việc tình nguyện đòi hỏi tư duy, phù hợp với trình độ và kiến thức mà các em tốn công học hành để có được.
Nam sinh này trong một chiến dịch tiếp sức mùa thi. Ảnh: Tri Thức Trẻ |
Về vấn đề này, một độc giả báo Nhịp Cầu Thế Giới – người đã có cơ hội đi tình nguyện ở một số quốc gia khác - có một số chia sẻ.
Một mặt, độc giả này cho rằng dư luận không nên chỉ trích công việc tình nguyện của những người trẻ - những người đang tràn đầy bầu nhiệt huyết với cuộc sống, với xã hội, những người được phép sai lầm để học được từ những sai lầm đó. Công việc của họ, dù rất nhỏ, dù chưa thực sự hiệu quả đều đáng quý và đáng trân trọng.
Chị cho biết, công tác tình nguyện ở một số nước “cũng hoạt động chân tay cả thôi, nhưng thường mang tính chất một dạng đi “thực hành” về một chủ đề nào đó (ví dụ ai học ngành kiến trúc có thể ra công trường phục chế một bức tường thành cổ)”.
Chị cũng chia sẻ rằng còn có rất nhiều kiểu tình nguyện khác như giúp đỡ việc nhà cho người già neo đơn, vận động xin tiền cho các quỹ… Và chị cho rằng nếu nói tình nguyện viên Việt Nam xin tiền ủng hộ như ăn xin thì tình nguyện viên ở các nước còn đứng giữa đường, đeo bám từng người qua đường để xin vài phút nói chuyện về các quỹ, còn “thảm” hơn ở ta nhiều.
Tuy nhiên, chị cũng nêu một thực tế: tình nguyện viên ở nước ngoài có vẻ quý tính mạng mình hơn. Họ có trang bị đầy đủ đội cứu thương, cứu hỏa chờ sẵn…, những việc gì nguy hiểm thì người ăn lương và chuyên trách đứng ra làm, tình nguyện viên chỉ làm những việc an toàn hơn.
Đặc biệt, nếu làm từ thiện bằng tiền của sẽ được nhà nước bồi hoàn lại 75%, trừ ngược vào thuế thu nhập. Làm hoạt động xã hội, tình nguyện nếu số giờ lớn sẽ tính phần trăm (%) vào năm hưu trí. Điều này cho thấy quan điểm của nhà nước là nhân dân không phải tham gia từ thiện bằng tiền túi, không làm hoạt động xã hội mà không được ghi nhận, mà nếu muốn làm thì nhà nước sẽ hỗ trợ, sẽ đền bù phần nào.
Độc giả này kết luận: điều cần thiết ở đây là việc tổ chức hoạt động tình nguyện sao cho hiệu quả hơn, thực chất hơn, tránh rủi ro, đảm bảo an toàn cho các em (trước mắt rút ngắn thời gian, luân phiên, giảm người...). Người tham gia giao thông cũng nên có ý thức hơn, chứ đừng chen nhau ngoài đường rồi về nhà lướt Facebook chỉ trích "các em dại".
Thầy Thế phát biểu tại hội thảo "Nâng cao năng lực tự học, tự nghiên cứu cho giáo viên phổ thông đáp ứng yêu cầu đổi mới giáo dục".Ảnh: Hoài Nam (Dân Trí) |
Thầy Thế cho hay, giáo viên phổ thông có đủ loại giáo án: giáo án theo lớp (lớp khá, lớp yếu phải khác nhau); giáo án tự chọn (chủ đề bám sát, chủ đề nâng cao), giáo án trái buổi, giáo án ngoài giờ, hướng nghiệp.
Các thầy cô còn phải đối diện 2 tuần kiểm tra một lần, nếu không kịp sẽ bị nhắc nhở, kiểm điểm. Chỉ việc"copy giáo án từ trên mạng, chỉnh sửa rồi in ra còn không kịp".
Còn thời gian rảnh, cũng có vô số công việc khác "chiếm" mất thời gian tự học: dự giờ đến thao giảng; viết sáng kiến kinh nghiệm; hồ sơ, sổ sách đủ loại như sổ hội họp, chủ nhiệm, phiếu liên lạc, sổ điểm lớn, sổ điểm cá nhân, vào điểm...
Ngoài việc dạy, còn phải đeo hàng loạt công việc như viết sáng kiến kinh nghiệm, công tác chủ nhiệm, theo sát tình hình học trò... cùng đủ các loại họp hành (họp tổ, hội đồng, phụ huynh, công đoàn...) kéo dài suốt năm.
Không chỉ có giáo án, các giáo viên hiện nay đang chịu không ít áp lực từ công việc ngoài chuyên môn.
Khi ý kiến của thầy Thế được đăng tải, đã có nhiều giáo viên đồng cảm cùng anh.Gửi tới phản hồi của VietNamNet, anh Sỹ Tiến, một giáo viên "vùng 135" bày tỏ: Chúng tôi vẫn tự học rất nhiều. Nhưng có lẽ nên bớt các loại hồ sơ, sổ sách, vì có nhiều loại chỉ có tác dụng để cấp trên kiểm tra thôi.
Anh Đức Minh thì liệt kê hàng loạt công việc "chóng mặt":
Giáo viên phải soạn giáo án, lên lịch báo giảng, vào sổ điểm để kịp cập nhật, viết sổ tích lũy chuyên môn, ghi sổ hội họp, ghi bài học kinh nghiệm sau mỗi tiết dạy, làm sáng kiến kinh nghiệm, làm đồ dùng dạy học để dự thi, ghi nhận xét học sinh vào sổ liên lạc, báo cáo đóng nạp của học sinh hàng tháng, làm kế hoạch bồi dưỡng chuyên môn, viết báo cáo bồi dưỡng chuyên đề, lên lớp đúng quy định số tiết dạy theo chuẩn nghề nghiệp,.. v.v..
Chị Nguyễn Thị Hường, một giáo viên trẻ không tham gia dạy thêm nhưng cũng không có thời gian để nghiên cứu bài vở, dù rất muốn và rất tâm huyết.
Chị Hường nói, giáo dục còn nặng về hành chính, hình thức nên giáo viên phải họp, hồ sơ sổ sách, giáo án, chủ nhiệm, đến nhà thăm học sinh. Nếu học sinh bỏ học phải đi vận động các em trở lại trường. Được ngày chủ nhật phải tham gia hoạt động, nếu không thì bị đánh giá "không hòa đồng".
Những người thầy có thâm niên thì chia sẻ ngắn gọn.
"Với cách dạy này thì cần đến cải tiến sáng kiến gì, có ai áp dụng đâu, có ai trân trọng đâu, hết thi đua rồi thì bỏ (tôi có đủ danh hiệu chiến sỹ thi đua cấp tỉnh,bằng khen thủ tướng. Tất cả chỉ là hình thức)". - Thầy giáo Nguyễn Văn Chi, có thâm niên 37 năm trong nghề nói.
"Giáo án lập ra thì nộp cho ai, thử hỏi người nhận đó có đọc không (chứ chưa nói đến phải kiểm tra)? Hãy bớt những thủ tục vớ vẩn này đi để giáo viên tập trung giảng dạy học trò", một thầy giáo tên Phương đề nghị.
Thầy Huỳnh Văn Thế:Giáo viên nhận thấy điều mình nghiên cứu không mang lại lợi ích trực tiếp cho bản thân. Ngoài ra, do thói quen thụ động, chờ đợi tập huấn, chỉ đạo từ lãnh đạo nên GV không quen tự tìm tòi, nghiên cứu. Ở trên nói xuống, nhiều vấn đề không hợp lý, họ cũng gật đầu làm theo một cách rất máy móc.(Theo Dân Trí) |