Trên đường cao tốc xe qua lại vô cùng đông đúc,ệnHoaHồngĐỏVàSútin tuc tình trạng kẹt xe diễn ra hàng giờ đồng hồ. Thời điểm ấy, xe bình thường muốn di chuyển cũng khó huống hồ đây lại là một chiếc siêu xe màu trắng lái cực kỳ khó khăn.
Hạ Nam Chi bị tiếng phanh xe không ngừng đánh thức, vừa mở mắt ra vẫn còn hơi ngái ngủ và cảm thấy không hề dễ chịu.
Qua hơn mười giây ngáp ngắn ngáp dài, cô mới tỉnh táo lại.
Cô có một đôi mắt vô cùng đẹp. Nó long lanh ươn ướt, đuôi mắt vểnh nhẹ làm người đối diện mỗi khi nhìn vào muốn được chở che, bảo vệ cô. Đôi tay trắng ngần đem tóc vuốt ra sau một cái rồi ngoảnh mặt sang nhìn người đại diện hỏi:
"Tới đâu rồi?"
"Sắp đến công ty rồi."
Thân Viễn nhìn đồng hồ:
"Gặp phải giờ tan làm cao điểm rồi, không biết chúng ta sẽ kẹt lại đây bao lâu nữa?"
Hạ Nam Chi thả lưng dựa lên ghế ngồi, khép mắt lại, ngón tay thon dài ở trên cửa sổ thủy tinh thờ ơ mà gõ theo nhịp.
Qua một hồi lâu, ngón tay của cô dừng lại, lấy trong túi xách điện thoại ra xem giờ, sắp đến sáu giờ rưỡi rồi.
"Anh Viễn, anh hãy trực tiếp đưa em đến tiểu khu Lục Thành đi, em không muốn đến công ty nữa."
"Ôi tiểu thư, em định làm cái gì? Không phải đã nói rõ là đi bàn chuyện hợp đồng rồi sao?"
Thân Viễn oán giận, bực bội mà đem hợp đồng đang cầm trên tay ném lên đùi Hạ Nam Chi.
Hạ Nam Chi nhún vai, thản nhiên mà lật xem qua từng trang hợp đồng.
"Anh giúp em đi bàn bạc là được rồi, năng lực này của anh đối với loại hợp đồng này không phải là chuyện nhỏ sao?"
Thân Viễn khinh thường mà trợn mắt:
"Em không muốn đi nên mới đang nịnh nọt anh, chẳng phải sao?"
Hạ Nam Chi nhếch miệng khẽ cười một tiếng, nhõng nhẽo:
"Anh là tốt nhất!"
Thân Viễn xua tay rồi mô phỏng động tác nôn mửa, Hạ Nam Chi liền biết là anh ta đồng ý rồi, thoải mái mà vắt chéo chân, hai tay để ở sau đầu ngâm nga bài hát.
Ngủ một giấc lâu cuối cùng cũng bù lại được cảm giác thiếu ngủ vì quay phim, ánh mắt Hạ Nam Chi nhàn nhã mà nhìn qua những người đàn ông ngồi trên ghế lái xe ở đường dành cho xe cao tốc.
Cuối cùng, xe dừng lại ngay cạnh bên một chiếc xe Audi màu đen.
"Anh Viễn, em đi trước đây."
"Em chờ chút, đây là ở trên đường dành cho xe cao tốc em đi xuống làm cái gì!"
Hạ Nam Chi vừa đội mũ vừa quàng khăn, gõ xuống cửa sổ:
"Anh trai em."
Dứt lời cô liền nhẹ nhàng nhảy xuống xe rồi lưu loát kéo cửa xe đối diện ra, chuyển sang phía bên kia, người lái xe Audi vẫn bình thản.
Thân Viễn duỗi cổ thò người ra nhìn thì trông thấy thì ra đây là một cảnh sát nhân dân.
Anh ta xua tay:
"Được được, em đi đi... Hầy! Đừng để bị người ta nhận ra!"
Hạ Nam Chi thực ra là người mới vào nghề, nhưng mà ở trong mắt của Thân Viễn có thể nói là ứng viên sáng giá có tiền đồ rộng lớn dù hiện tại vẫn là sinh viên năm bốn của Học viện điện ảnh. Cô đóng bộ phim đầu tiên mà đã được hợp tác với sao nam hot nhất hiện nay Lục Tiềm, khó có được thiện cảm với khán giả. Thực ra, lần đóng phim này, mọi sự chú ý của công chúng đều dồn vào phía Lục Tiềm, Nam Chi nếu diễn xuất đạt thì nói chung là cơ bản đã thành công.
Không cần chủ xe Audi chào hỏi, Hạ Nam Chi đã trực tiếp mở cửa ghế sau ngồi xuống.
Truyện được edit bởi Diễm Sắc Cung Team.
Lúc này, cô mới phát hiện ở trên ghế phụ lái còn có một người con gái cũng mặc cảnh phục, nhìn cô đầy nghi hoặc.
"Hello."
Hạ Nam Chi thân thiện cười hỏi.
"Ôi! Cô trông rất giống người diễn viên... cái người mà diễn cùng với Lục Tiềm. Bộ phim đó tên là gì ấy nhỉ?"
Hạ Nam Chi nhướng mày, ra vẻ ngạc nhiên, đưa tay lên mà sờ mặt của chính mình:
"Oh, thật vậy ư, cô là người đầu tiên nói như vậy đấy."
"Chính là cô ấy."
Người đàn ông ngồi trên ghế điều khiển đột nhiên mở miệng, đôi lông mày lộ rõ vẻ không kiên nhẫn, nhăn lại.
Dư Hiểu Dao ngồi trên ghế phụ lái sững sờ một lúc.
"Soạt" một lần nữa quay đầu nhìn về phía Hạ Nam Chi, nhìn thấy cô mỉm cười gật đầu mới dám tin, vừa rồi người đột nhiên ngồi vào trong xe vậy mà thật sự là minh tinh.
"Anh á, anh còn giả vờ không nhìn thấy được người trên xe là em?"
Lời này là Hạ Nam Chi nói với Kỷ Y Bắc.
Dư Hiểu Dao ở trong xe đột nhiên bị không khí giương cung bạt kiếm làm cho đầu óc choáng váng, trước kia cũng chưa từng nghe qua Kỷ đội nhắc đến mình quen biết minh tinh.
Hai người này rốt cuộc là có quan hệ gì?
Dư Hiểu Dao hoài nghi mà nhìn chằm chằm hai người. Cô thấy Hạ Nam Chi ở ghế sau đã nhắm mắt lại.
"Ánh mắt cô kiểu gì đấy hả, đang thẩm vấn phạm nhân sao?"
Kỷ Y Bắc giơ lên một bàn tay đánh một cái vào sau gáy Dư Hiểu Dao, tay xoay đầu của cô ấy quay lại.
Dư Hiểu Dao nhịn không được ở trong lòng oán thầm, Kỷ đội này thực sự là có bao nhiêu con mắt mà cái gì cũng đều có thể nhìn thấy.
Nghĩ như vậy, linh cảm của cô ấy đột nhiên hiện ra.
Kỷ Y Bắc, Hạ Nam Chi.
"Tôi biết rồi! Hai người là anh em đúng không?"
Dư Hiểu Dao vì sự nhanh trí của bản thân mà đắc ý:
"Hồ mã y bắc phong, Việt điểu sào nam chi(*). Đúng không!"
(*) Hồ mã y bắc phong, Việt điểu sào nam chi: Hồ mã đến từ phương bắc, vì vậy nó được gắn với gió bắc, chim Việt đến từ phương nam, vì vậy nó làm tổ ở nam chi. Ý ẩn dụ là đừng quên gốc gác.
"Ha!"
Hạ Nam Chi vui vẻ, lười biếng duỗi người nói:
"Tôi chưa từng nghĩ đến cảnh sát mấy người cũng rất có văn hóa, tôi trước kia còn tưởng rằng cảnh sát đều có bộ dạng giống như Kỷ Y Bắc đấy, thật sự vô cùng xin lỗi!"
Kỷ Y Bắc nghe thấy nhướng mi, từ trong kính chiếu hậu lãnh đạm liếc nhìn cô một cái:
"Giống anh em chỗ nào."
"Ồ... Cũng đúng... cũng đúng."
Dư Hiểu Dao thấy bầu không khí không ổn, ngượng ngùng cười một tiếng rồi biết điều lập tức ngậm miệng.
Món thịt chuột ở Việt Nam từng lên báo nước ngoài (Ảnh: National Geographic)
Ông Lê Văn Sinh (SN 1967), Chủ tịch xã Tân Pheo, cũng chia sẻ về nguyên nhân xuất hiện tục lệ này trong văn hóa của người Dao Tiền.
Ông Sinh nói, ngày xưa, người Dao Tiền sản xuất nông nghiệp theo phương thức du canh du cư ở trên đồi núi. Họ không ở cố định trong một thời gian dài nên không thể nuôi được gà, lợn.
Trong khi đó, tại rừng núi có nhiều chim, chuột và các con thú. Do thiếu thức ăn, người Dao Tiền săn bắn các loài vât này để làm thực phẩm. Trong số đó, thịt chuột đã trở thành món ăn phổ biến vì dễ dàng đánh bắt bằng thủ công.
Theo quan niệm ăn gì thờ nấy, vào các ngày lễ Tết, người Dao Tiền dùng thịt chuột để dâng lên thờ tổ tiên. Bởi vậy, nếu như các địa phương khác cúng tổ tiên ngày 30 Tết bằng thịt gà, lợn… thì người Dao Tiền xưa lại cúng bằng thịt chuột.
Điều đặc biệt là ngày nay, món ăn này đã trở thành đặc sản và tương đối hiếm. Ông Sinh chia sẻ: ‘Dân số tăng lên, nhiều mảnh rừng đã trở thành nương rẫy… nên chuột cũng không còn nhiều. Ở Tân Pheo, gia đình nào có điều kiện và thời gian đi săn bắn mới có thịt chuột để dâng lên cúng. Còn gia đình nào không có thịt chuột, người Dao Tiền dùng thịt gà, lợn, trâu bò… để thay thế’.
Gia đình ông Sinh không bắt được chuột vào dịp lễ Tết phải đi mua. Tuy nhiên do thịt chuột hiếm nên không bán tràn lan ở chợ. Người mua phải đến từng nhà trong bản hỏi xem có bán không.
‘Mỗi dịp lễ Tết, chúng tôi đều cố gắng mua 2 -3 con để cúng tổ tiên, bày tỏ lòng thành và trách nhiệm của con cháu. Mỗi con chuột khoảng 0,5kg có giá khoảng 100 nghìn đồng/con.
Nhưng không phải nhà nào có chuột cũng đồng ý bán. Họ thường để dành cho gia đình ăn vì nó được gọi là săn hào (đặc sản) ngon và bổ dưỡng không kém các loại thịt khác. Phải là người quen thân, họ mới chịu bán cho mình’, ông Sinh nói.
Miếu thờ Thành hoàng của người Dao Tiền, xã Tân Pheo (Ảnh: Zing)
Trước đây chưa có tủ lạnh để bảo quản, người Dao Tiền bắt được chuột về sẽ treo lên gác bếp thành món thịt khô như thịt lợn, bò của các dân tộc khác.
Ngày nay, khi đã có tủ lạnh, nếu có chuột, người dân sẽ nhúng nước sôi làm sạch lông sau đó cho vào tủ lạnh để chế biến thành các món thịt tươi.
Cách chế biến thịt chuột được người Dao Tiền ưa chuộng là ướp cùng gia vị, gừng sau đó xào với sả, ớt rất dậy mùi.
Ngoài dâng thịt chuột cúng tổ tiên, người Dao Tiền còn làm mâm cỗ cúng Thành hoàng.
Ông Sinh nói thêm: ‘Trước đây, có thông tin người Dao Tiền thờ thần chuột là không đúng, chúng tôi chỉ lấy thịt chuột để cúng thờ tổ tiên chứ không phải thờ thần chuột.
Mỗi xóm đều có miếu thờ Thành hoàng. Vào ngày mùng 2 Tết hàng năm, người thì chai rượu, người thì thịt trâu, bò, lợn, gà… đem đến góp chung cỗ để thờ cúng.
Đặc biệt, người Dao Tiền cũng dùng thịt chuột dâng lên để xin cho trẻ con một năm được ngoan ngoãn khỏe mạnh, người lớn làm ăn may mắn.
Sau đó cả xóm đem đồ cúng về nhà ông mo (người đứng ra tổ chức lễ thờ, cúng). Tất cả tập trung ăn hết bánh chưng, uống hết rượu rồi hát hò, vui chơi nhảy múa để khai xuân’.
Người Dao chiếm khoảng 20% dân số ở xã Tân Pheo, phân bố ở 2 bản là bản Bương và Bản Bô với khoảng trên 140 hộ dân.
Người Dao Tiền ở Hòa Bình vẫn giữ được tiếng nói, chữ viết… riêng. Vào lễ Tết, họ vẫn mặc trang phục truyền thống, vào các ngày thường người Dao Tiền mặc quần áo phổ thông để thuận tiện lao động.
Cũng theo ông Sinh, ngày xưa do khác biệt về tiếng nói, văn hóa nên người Dao Tiền chỉ kết hôn với nhau. Tuy nhiên ngày nay, con cháu người Dao đi xa làm ăn và đã kết hôn với các dân tộc khác tạo nên sự hòa nhập, đa dạng về văn hóa, lối sống.
Cây tùng chơi Tết giá 6 tỷ đồng của anh nông dân Bình Định
Cây tùng này có nguồn gốc từ Nhật Bản. Anh Sáu (quê Bình Định) phải mất hơn một tháng mới vận chuyển được về Sài Gòn.
Anh Nguyễn Thanh Tuấn cho biết, ở nhà có một số đất còn trống, nên anh tận dụng trồng khoai mài để kiếm thêm. Mấy năm trước do điều kiện không có, nên anh trồng 1 khoảng nhỏ. Sau này được hỗ trợ đoàn, nhà nước hỗ trợ vốn, anh mở rộng ra gấp bốn lần. Khoai mài chỉ kiếm thêm thôi, nhưng sau 1 năm thì cũng cho em 1 số tiền xoay sở cuộc sống.
Gia đình ông Nguyễn Văn Hồng, ở xã Phước Hội tham gia đầu tư trồng khoai mài từ năm 2015 và đến nay cũng khá thành công, khi mô hình cho thu nhập hơn 100 triệu đồng/năm.
Ông Hồng cho biết: khoai mài cũng tương đối dễ trồng nếu như đã nắm bắt được các quy tắc chăm sóc cây. Theo thời vụ, khoảng tháng 9, cây héo, rụng lá, đây là thời điểm thu hoạch củ. Đến tháng 2 năm sau chỉ cần tưới nước, bón phân hữu cơ để cây ra lá, tạo củ trở lại.
Củ khoai mài sau thu hoạch được thương lái tới tận nơi mua với giá khá cao. Như vụ thu hoạch này, mỗi gốc khoai mài có từ 2 đến 3 củ trọng lượng khoảng 1kg, có giá từ 70-80 ngàn đồng. Mà trên 1.000m2 đất vườn trồng khoai mài của ông Hồng có đến cả ngàn gốc.
Nông dân xã Phước Hội, huyện Đất Đỏ phấn khởi thu hoạch củ mài
Ông Nguyễn Văn Hồng chia sẻ thêm: mô hình trồng khoai mài này rất hiệu quả, đem lại kinh tế cho gia đình rất là cao. Từ đó mà gia đình mới tìm tòi, vô rừng đào khoai hoang dã đem về trồng nhân tạo. Từ đó tới giờ mô hình trồng đạt kinh tế rất cao. Đem lại ổn định, hiện nay cũng khá hơn trước rất nhiều.
Khoai mài vốn chỉ sinh trưởng ở rừng, tưởng khó phát triển ở thổ nhưỡng đã qua trồng tỉa tại địa phương, nhưng thật bất ngờ, một số hộ dân đào củ mài đem về nhà trồng thử đã thấy phát triển ổn định.
Củ khoai mài sau thu hoạch được thương lái tới tận nơi thu mua. Theo tính toán của người nông dân: 1ha khoai mài có thể đem lại thu nhập hơn 1 tỷ đồng/năm, gấp nhiều lần so với nhiều loại cây trồng khác.
Củ khoai mài dài được thu hoạch ở xã Phước Hội, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
Anh Lê Hùng Quốc Thái, cán bộ nông nghiệp xã Phước Hội cho biết: Địa phương đánh giá mô hình trồng khoai mài này rất là cao. Được sự quan tâm của huyện, vừa qua đã hỗ trợ cho bà con giàn leo, trụ bê tông cho bà con trồng khoai mài. Lúc trước do bà con trồng bằng trụ tạp, nên gió nó ngã không hiệu quả, năng suất giảm. từ ngày hỗ trợ thì bà con đã mở rộng thêm diện tích và nâng cao hiệu quả.
Từ vài hộ nhỏ lẽ, đến nay, trên địa bàn xã Phước Hội có khoảng 32 hộ trồng khoai mài, với diện tích hơn 5 hecta. Hướng tới ứng dụng công nghệ cao trong sản xuất nông nghiệp, các hộ trồng khoai mài đang được ngành nông nghiệp huyện tiếp tục hỗ trợ trụ bê tông, giàn leo và đầu tư hệ thống tưới tiết kiệm, để mở rộng thêm diện tích khoai mài.
Cây cổ thụ cất giữ thư bí mật của người tù Côn Đảo xưa
Trải qua nhiều biến đổi của lịch sử, cây điệp bèo (Côn Đảo) vẫn hiên ngang, thi nhau đâm chồi thay lá hơn 150 năm qua.
评论专区