Nói chung, chồng kiếm được bao nhiêu, tôi "ôm" hết để anh không có cơ hội tiêu pha lãng phí bên ngoài.
Hai vợ chồng đều hài lòng với phương án quản lý tài chính mùa dịch. Chúng tôi cảm thấy an tâm hơn, vì nếu xảy ra chuyện gì, vẫn có một khoản dự trữ. Nhưng khi biết được chuyện này, nhà chồng lại không vui chút nào.
![]() |
(Ảnh minh họa: KT) |
Hễ có dịp gặp tôi, mẹ chồng lại nói rất to với bố chồng, mà thực chất là nhắc nhở tôi: "Tội nghiệp thằng Phương, dạo này nó không biết lương là gì. Nó không có đến cả cơ hội cầm đồng tiền vất vả làm ra".
Tôi vốn không phải người giỏi nhịn. Đứng trong bếp, tôi cố ý nói cho mẹ chồng nghe được: "Bao nhiêu tiền cũng vào Tôm với bố Tôm hết đấy ạ!".
Hôm ấy ngày giỗ cụ, mẹ chồng tôi bàn với mấy bà cô, bà thím "dạy dỗ lại" tôi. Thế là suốt cả buổi hôm đó, mọi người bàn tán xôn xao về chủ đề lương lậu của chồng tôi.
Khơi mào là bà thím chồng: "Đôi lúc phụ nữ nên bỏ bớt gánh nặng cho mình để chuyển sang cho đàn ông. Để chồng giữ tiền cũng là một cách “dạy” cho đàn ông biết lo, quan tâm đến đời sống gia đình, tự lập trong quản lý tài chính, chi tiêu và hiểu được nỗi vất vả của phụ nữ khi phải cân đối, đánh vật với cơm áo gạo tiền, đủ thiếu trong nhà...".
Bà thím có vẻ hơi "lạc đề" nên bị mẹ chồng tôi cắt ngang: "Thằng Phương dại lắm. Lương cứng lương mềm, tiền làm thêm làm nếm đều đưa cho vợ nó hết. Hôm nọ nó giấu được 5 triệu đồng, lén đưa cho mẹ, còn dặn là đừng để vợ con biết, cô ấy sẽ giận. Tôi thương con vô cùng, mà càng nghĩ càng ức con dâu. Nó làm vợ mà không biết thương chồng, đàn ông ra ngoài mà không có tiền thì bí lắm, mất hết tự tin. Đành rằng nó giữ lương cứng, nhưng khoản kiếm thêm thì phải để thằng Phương tự quản chứ, ai lại ôm hết như thế".
Bà cô ngồi đối diện đồng tình với mẹ chồng tôi: "Chị nói phải, gần đây em thấy thằng Phương gầy hẳn đi, chắc nó khổ sở lắm. Làm việc vất vả là thế, nhưng thu nhập bao nhiêu vợ nó hưởng hết".
Nghe đến đây, tôi sang phòng khách, nói nhỏ nhẹ nhưng cương quyết: "Mẹ ơi, mẹ không hài lòng gì với con thì cứ góp ý thẳng, sao lại mang chuyện trong nhà để nói ở đây ạ?".
Bà cô phản ứng lập tức: "Cháu nói thế là có ý gì? Ở đây toàn người nhà, ta là cô ruột của chồng cháu cơ mà”, vừa dứt câu, bà cô lại quay ngoắt sang mẹ chồng tôi: “Chị ơi, con bé này cần được dạy dỗ lại".
Mẹ chồng tôi liền lớn tiếng: "Trước đây dù thấy con hỗn, mẹ vẫn nhịn, nhưng càng ngày con càng ghê gớm nên mẹ phải nói cho biết, ở trong cái nhà này, kính trên nhường dưới là điều vô cùng quan trọng. Trên con còn có chồng, trên chồng con là bố mẹ. Con xem, con chẳng coi ai ra gì, mẹ nói con cãi, cô nói con cũng cãi".
Tôi nghe thế, càng quyết tâm "cãi" cho ra nhẽ, nhưng bằng nụ cười và lời mềm mỏng: "Con biết gần đây mẹ không hài lòng chuyện con quản lý kinh tế trong nhà, nhưng mẹ biết không, thời điểm này đang rất khó khăn, dịch bệnh diễn biến phức tạp, chúng con có thể mất việc bất cứ lúc nào, nếu con không đứng ra vun vén và chi tiêu hợp lý thì không biết tương lai thằng Tôm ra sao. Con biết, mẹ cũng cầm hết lương của bố. Cô biết không, có lần cháu từng nghe cô nói, cô phải ôm hết lương của chú, để đảm bảo rằng chú không có cơ hội vung tiền ngoài hàng quán. Con nói thật, người vợ nào chẳng vậy, và đã là phụ nữ thì nên hiểu và thông cảm cho nhau".
Nghe đến đây, các bà cô im bặt, mẹ chồng tôi bèn mát mẻ: "Con dâu thời nay giỏi quá cơ! Dạy dỗ cả mẹ chồng".
Chồng tôi ở trên gác vội vàng chạy xuống bắt tôi sang phòng khác và phân trần với các bà: "Con xin mẹ, con xin các thím, các cô. Chuyện ai quản tài chính là do chúng con bàn bạc rồi mới quyết định, đây là chuyện riêng của nhà con, mọi người đừng can thiệp hay bàn tán nữa ạ. Con nghe mà nhức hết cả đầu".
Từ hôm ấy, mẹ chồng tôi không còn mát mẻ gì chuyện tôi giữ hết tiền của chồng nữa, nhưng tôi biết bà đang không vui với tôi. Tôi nên làm gì tiếp theo đây?
Theo Phụ Nữ TP.HCM
Mới đây, MC Cát Tường lại có phen “ngã ngửa” trước cô nàng lương trăm triệu tham gia chương trình hẹn hò có gu người yêu độc lạ.
" alt=""/>Nhà chồng không vui khi tôi cầm hết lương của ông xãNgoài ra, cần có quy hoạch giữa thủ đô và các địa phương khác xung quanh như Hà Nam, Nam Định, Hải Phòng, Vĩnh Phúc, Phú Thọ... để phát triển metro, đường sắt tốc độ cao. Như vậy mới giải quyết được an sinh xã hội, phát triển đại đô thị Đồng bằng sông Hồng, giải quyết triệt để chuyện tắc nghẽn giao thông ở nội đô, chuyện thiếu chung cư, giá nhà cao ngất ngưởng như hiện nay".
Đó là quan điểm của độc giả ĐỗQuyênvề đề xuất mở rộng gấp đôi đường Láng từ 21 m cả hai chiều hiện nay lên 53,5 m, đồng thời xây dựng đường trên cao từ Ngã Tư Sở đến Cầu Giấy, mới được Sở Giao thông Vận tải báo cáo UBND thành phố Hà Nội. Dự án đầu tư cải tạo, mở rộng vành đai 2 trên cao và dưới thấp đoạn từ Ngã Tư Sở đến Cầu Giấy dự kiến có tổng đầu tư trên 21.000 tỷ đồng, trong đó đoạn dưới thấp hơn 17.000 tỷ đồng và đoạn trên cao gần 3.900 tỷ đồng.
Cho rằng kinh phí triển khai dự án này quá lớn, bạn đọc Nguyễn Anhbình luận: "Quá tốn kém cho một đoạn đường ngắn, lại phải chặt bỏ hàng cây cổ thụ. Theo tôi, mở rộng đoạn đường này thì chỉ đẩy tắc đường về các nút giao mà thôi, chứ không giải quyết được tận gốc vấn đề. Thiết nghĩ, Hà Nội nên để tiền đó làm đường sắt đô thị, chỉ có phương án đó mới giải quyết triệt để vấn đề tắc đường".
"Nâng cấp đường Láng là chính xác. Nhưng chi phí giải phóng mặt bằng lớn thế thì sao không làm đường tầng? Tôi thấy ở Trung Quốc người ta làm đường tầng rất phù hợp, thêm một tầng là gấp đôi bề mặt đường, người dân có thể thoải mái đi trong tương lai, mà chi phí đền bù giải phóng mặt bằng, xây dựng lại ít tốn kém hơn", độc giả Nguyducanhhust bổ sung.
>> 'Đường còn tắc nếu người Việt vẫn dùng xe cá nhân'
Trong khi đó, ủng hộ đề án mở rộng gấp đôi đường Láng, bạn đọc Ken Ka Kachỉ ra những hiệu quả mang lại: "Quy hoạch Vành đai 2 đã có từ lâu rồi. Chỉ khi khép kín nốt đoạn đường Láng, thì các đoạn Trường Chinh, cầu Nhật Tân... mới phát huy hết tác dụng của Vành đai 2. Các con đường mới khác như Vành đai 3.5, Vành đai 4, Vành đai 4.5, Vành đai 5 cũng sẽ vẫn được triển khai dần dần để hoàn thiện quy hoạch sau.
Hiện nay, đường Láng đã quá tải gấp ba lần sức chứa của nó. Nếu chúng ta không mở rộng ngay bây giờ thì 10 năm tới, khi lưu lượng phương tiện gấp 5-7 lần sức chịu đựng của con đường thì tình trạng ùn tắc sẽ trầm trọng đến mức nào? Việc khép kín nốt Vành đai 2 đoạn qua đường Láng, thứ tiếc nhất chính là phải chặt bỏ hàng cây cổ thụ. Nhưng chúng ta phải chấp nhận, có những thứ phải mất đi, để những điều tốt đẹp hơn được hình thành.
Theo ý kiến cá nhân tôi, để giảm bớt chi phí, nếu đường mở rộng lên 54 m, thì chúng ta có thể giải tỏa luôn 100 m và bồi thường thỏa đáng cho người dân. Sau khi mở rộng đường, phần còn lại (46 m) sẽ cho đấu giá xây dựng chung cư bán để bù chi phí cho dự án, vừa góp phần chỉnh trang bộ mặt đô thị".
Đồng quan điểm, bạn đọc Vũ Côngphân tích: "Tốn tiền nhưng vẫn phải làm vì đây là đoạn hoàn thiện cho Vành đai 2. Tôi chỉ e ngại một điều là khi tuyến đường thông thoáng rồi, phương tiện di chuyển nhanh hơn thì lại gia tăng áp lực cho các nút giao thứ cấp. Thế nên, vấn đề cốt lõi vẫn là giảm mật độ dân số. Do đó, bài toàn lớn nhất vẫn là phải giãn dân và việc cấp phép xây dựng chung cư phải đảm bảo tỷ lệ nhà ở trên không gian giao thông, không gian xanh".
"Điều căn cơ vẫn là quy hoạch thì mới giải quyết được bài toán ùn tắc giao thông, còn mở rộng đường cũng chỉ là giải pháp tạm thời trước mắt. 10-20 năm nữa, nếu chúng ta không thực hiện tốt vấn đề quy hoạch thì dù đường có mở rộng gấp ba lần cũng vẫn tắc như thường", độc giả Hà Tháikết lại.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt=""/>21.000 tỷ đồng mở rộng gấp đôi đường LángCá nhân tôi cho rằng, đúng là thế hệ trước chịu nhiều thiệt thòi khi sinh ra trong thời kỳ công nghệ lạc hậu, thiếu vốn làm ăn... Nhưng cùng thời đại đó, họ cũng chỉ phải cạnh tranh với những người khác cùng hoàn cảnh thiếu công nghệ, thiếu tiềm lực tài chính như mình mà thôi.
Trong khi đó, Gen Z thời nay tiếp cận vốn, công nghệ tốt hơn, nhưng bù lại, họ cũng phải cạnh tranh khốc liệt hơn với những người tương tự mình về mặt công nghệ, vốn liếng. Thế nên, rất khó để khẳng định thời nay hay thời xưa khó làm giàu hơn?
Tuy nhiên, có ba thứ mà tôi chắc chắn thế hệ trước thuận lợi hơn Gen Z ngày nay rất nhiều:
Thứ nhất, mấy chục năm trước, Việt Nam chưa mở cửa hoặc mở rất hạn chế, thế nên người của thế hệ trước chỉ phải cạnh tranh với người trong nước là chính. Thậm chí, do giao thông, liên lạc chưa thuận lợi, nên họ chỉ phải cạnh tranh cùng lúc với tương đối ít người cho cùng một "miếng bánh" tài nguyên. Trong khi đó, giới trẻ ngày nay vấp phải sự cạnh tranh quyết liệt từ mọi người trên toàn quốc và thậm chí cả người nước ngoài cho "miếng bánh" đó.
>> Gen Z bất lợi khi sinh ra trong điều kiện đủ đầy
Thứ hai, về mặt dân số, số lượng việc làm. Có một logic rất đơn giản, đó là người thế hệ trước sinh ra khi đất nước ta mới chỉ có 50 triệu dân. Khi đó, mức độ cạnh tranh việc làm, cơ hội làm giàu chắc chắn không bao giờ bằng người thế hệ ngày nay. Gen Z được sinh ra khi đất nước đã đạt tới con số 100 triệu dân, nên rõ ràng, tỷ lệ chọi đã cao gấp đôi so với các thế hệ trước.
Thứ ba, hoàn cảnh sống của người thế hệ trước tương đối bình đẳng, mức sống tương đồng nên cạnh tranh công bằng hơn. Trong khi đó, thế hệ sau này sinh ra khi xã hội có sự phân hoá, ảnh hưởng trực tiếp và gián tiếp lên mức độ cạnh tranh khốc liệt hơn của thế hệ này so với thế hệ trước.
Tóm lại, ở đây, tôi không muốn khẳng định rằng Gen Z khổ hơn các thế hệ trước mà chỉ muốn nhấn mạnh rằng các bạn trẻ bây giờ cũng có những khó khăn riêng của thế hệ mình. Do đó, những người đi trước cũng nên có cái nhìn bao dung hơn, cảm thông hơn với các bạn trẻ, hiểu rằng Gen Z cũng phải nỗ lực rất nhiều để làm giàu chứ không phải thế hệ sinh ra đã chỉ biết hưởng thụ.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt=""/>'Gen Z khó làm giàu hơn các thế hệ trước'