Đây đã là ngày thứ ba mươi mốt Kinh Phục Châu nhìn thấy cô gái ấy trước cửa Mộng Tử.Sở dĩ anh nhớ rõdoc bao 24hdoc bao 24h、、
Sở dĩ anh nhớ rõ số ngày như vậy là vì đã vẻn vẹn một tráng trời tính từ lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy. Một tháng trước,ệnTìnhKhôngDaoĐộdoc bao 24h anh sai đàn em của mình là A Dương đến tra sổ sách, thu tiền, còn mình thì ngồi trong xe, thoáng nghiêng đầu qua liền nhìn thấy cô gái mặc quần jean và áo thun liền mũ màu xanh da trời ấy.
Anh vẫn nhớ hôm ấy trời đang mưa, cô che một chiếc ô màu đen nhưng đầu tóc vẫn ướt mèm.
Hôm nay lại đến ngày tra sổ sách. Một tháng nay, mỗi ngày cô đều đứng đó, ăn mặc như sinh viên, quần áo trên người khá rẻ tiền. Kiểu con gái như thế rất hiếm gặp ở những nơi thế này, cho nên thỉnh thoảng Kinh Phục Châu lại nhìn cô một cái khá chăm chú.
Nhưng một tháng trôi qua, nhiều nhất anh cũng chỉ nhìn cô một cái mà thôi.
A Dương tra sổ sách xong quay trở ra, thấy vậy nhìn theo ánh mắt của Kinh Phục Châu, đúng lúc cô gái ấy cũng nhìn về phía này, ánh mắt của hai người chạm vào nhau trong im lặng, ấy vậy mà A Dương lại né tránh trước. Đặt tay lên vô lăng, A Dương trêu ghẹo ông chủ của mình: “Biết đâu lại là em nào đó muốn một bước lên mây nên cố tình ăn mặc thanh thoát như vậy để ngày ngày đến đây đợi anh.”
Kinh Phục Châu không lên tiếng, chỉ xuyên qua cửa kính nhìn về phía cô gái kia. Có lẽ vì A Dương bỗng nhiên nổ máy, xe phát ra tiếng động trong bãi đỗ xe yên tĩnh nên cô gái lại quay về phía này, ánh mắt rất thờ ơ, rõ ràng không có hứng thú gì với họ.
Nhìn dáng vẻ của cô, hình như là đang đợi ai đó.
Nhưng Kinh Phục Châu sẽ không rảnh đến mức bước tới hỏi một câu: Cô à, cô đang đợi ai sao? Thứ nhất, anh hoàn toàn không thiếu phụ nữ. Thứ hai, anh không có hứng thú với kiểu con gái mộc mạc thế này. Khi xe bắt đầu rời khỏi bãi đỗ xe, Kinh Phục Châu lơ đãng hỏi A Dương ở phía trước một câu.
“Cô ấy bao lớn? Mười tám? Hai mươi?”
“Anh Châu đổi khẩu vị à? Cô nhóc này nhìn có vẻ giống học sinh, chắc cũng chỉ mười tám, mười chín thôi.” A Dương vừa nói vừa nhìn qua kính chiếu hậu xem sắc mặt của Kinh Phục Châu, hỏi với vẻ thăm dò: “Nhưng nếu anh Châu muốn đổi khẩu vị, các anh em sẽ tìm cho anh một em học sinh sạch sẽ nha?”
“Thôi đi, lô hàng gần đây thế nào rồi?” Kinh Phục Châu đưa tay xoa nhè nhẹ huyệt thái dương của mình. “Mấy ngày trước đi dâng hương, rút phải thăm hạ hạ(1), có dự cảm không lành.”
A Dương nhếch miệng cười. “Sao anh lại mê tín như thế. Đừng nói là Quan Âm Bồ Tát, cho dù là Ngọc Hoàng Đại Đế thì anh cũng không biết sợ. Thằng cảnh sát tép riu nằm vùng hôm trước chỉ là chuyện ngoài ý muốn, sau này chắc chắn các anh em sẽ không để xảy ra sơ suất như vậy nữa, anh đừng để mãi trong lòng.”
Xe chạy ngang qua cửa Mộng Tử, ánh đèn rực rỡ hai bên đường phố thênh thang chiếu vào trong xe, đậu trên lòng bàn tay của Kinh Phục Châu. Anh đưa tay nắm hờ một cái, ngắm đốm sáng trên móng tay mình, nhìn nó nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt. “Cũng đúng, người như tôi đi dâng hương, Bồ Tát cho tôi thăm hạ hạ đã là từ bi hỉ xả lắm rồi.”
A Dương không biết phải nói tiếp thế nào nên cười gượng vài tiếng ra vẻ đáp lại. Kinh Phục Châu dựa vào lưng ghế, cảnh vật lướt nhanh qua ngoài cửa sổ bỗng khiến anh cảm thấy mệt mỏi. “A Dương, hôm nay không đến Cổ Lâu, đưa tôi về nhà.”
“Dạ được.”
Xe đánh một vòng, chạy về hướng ngược lại. Trên đường gặp đèn đỏ, ngay lúc xe vừa dừng lại thì A Dương đã cười hì hì rất vui vẻ: “Lại là cô nhóc ấy.”
Kinh Phục Châu ngẩng đầu nhìn, quả nhiên lại thấy cô gái trong bãi đỗ xe lúc nãy đang kéo một cô gái khác băng qua đường. Trái với vẻ mộc mạc của cô ấy, cô gái còn lại ăn diện, trang điểm khá lòe loẹt. Hai người vừa trò chuyện vừa băng qua vạch dành cho người đi bộ, ánh mắt cô ấy khẽ liếc sơ qua bảng số xe, nét mặt không có gì thay đổi, do đó Kinh Phục Châu hiểu rằng một tháng nay, e là cô ấy hoàn toàn không chú ý đến anh, hoặc là xe của anh.
Quả nhiên, loại người tội ác tày trời như anh và kiểu con gái như hoa như ngọc kia hoàn toàn không phải là người cùng đường.
Nơi mà anh gọi là nhà chính là một căn biệt thự độc lập nằm ở ngoại ô thành phố Lăng Xuyên. Một năm, anh sẽ ở đây khoảng ba tháng, còn lại anh đều ở Cổ Lâu.
Thành phố Lăng Xuyên nằm ở biên giới phía nam của Trung Quốc, là một thành phố không lớn không nhỏ. Nhắc đến Lăng Xuyên, chủ đề khiến người ta bàn tán nhiều nhất chính là Mộng Tử. Mộng Tử là tên của một hộp đêm. Năm năm trước Kinh Phục Châu đến đây, đích thân thành lập nó, từ đó về sau nơi đây trở thành nơi giải trí mua vui duy nhất của thành phố này. Trong Mộng Tử có một câu mà ai nấy cũng đều biết: Không cầu túy sinh, chỉ cầu mộng tử (2). Vì thế người ta đua nhau uốn éo trên sàn nhảy, triền miên trong phòng vip, thỏa sức phóng thích dục vọng trong tâm hồn mình.
Chỉ có rất ít người biết rằng, giao dịch được thực hiện nhiều nhất trong Mộng Tử chính là mua bán thuốc phiện và cơ quan nội tạng.
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Pumas UNAM vs Atlas, 1h00 ngày 27/1: Lợi thế sân nhà
2025-01-31 06:57
-
Tài xế ô tô cố tình đánh lái gây va chạm với xe máy
2025-01-31 06:52
-
Hoàn thành đường nối Bình Dương
2025-01-31 06:45
-
UEFA nói gì việc chuyển chung kết Cúp C1 khỏi nước Nga
2025-01-31 05:10
Bộ TT&TT yêu cầu, các doanh nghiệp bưu chính nhanh chóng nắm bắt cơ hội, từng bước chuyển sang phương thức cung ứng dịch vụ bưu chính số, dịch vụ gắn với thương mại điện tử. (Ảnh minh họa: N.Tuyên)
Bộ TT&TT ngày 31/3 đã có chỉ đạo các doanh nghiệp bưu chính về việc cung ứng dịch vụ trong thời kỳ dịch Covid-19.
Công văn của Bộ TT&TT nêu rõ, trước tình hình dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp, khó lường trên phạm vi rộng; quán triệt các chỉ đạo của Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ, Ban chỉ đạo quốc gia phòng, chống dịch COVID-19 trong giai đoạn cao điểm phòng, chống dịch bệnh COVID-19, cũng như thể hiện vai trò là thành phần, là hạ tầng thiết yếu trong đời sống kinh tế xã hội của đất nước, Bộ TT&TT yêu cầu các doanh nghiệp cung ứng dịch vụ bưu chính thực hiện khẩn trương, đồng bộ một số nội dung.
Trong đó, có yêu cầu các doanh nghiệp cung ứng dịch vụ bưu chính, đặc biệt là doanh nghiệp được Nhà nước chỉ định duy trì, quản lý mạng bưu chính công cộng, cung ứng dịch vụ bưu chính công ích, phải nhanh chóng thích ứng trước tình huống khó khăn và có trách nhiệm xã hội trong duy trì cung ứng các dịch vụ bưu chính phục vụ nhu cầu thiết yếu của người dân và của các cơ quan Đảng, Nhà nước đảm bảo liên tục, không gián đoạn, nhanh chóng, chính xác, an toàn trong mọi tình huống.
Thực hiện các giải pháp, trong đó chú trọng triển khai ứng dụng các nền tảng, ứng dụng công nghệ số nhằm hạn chế tiếp xúc trong cung ứng dịch vụ; nhanh chóng nắm bắt cơ hội, từng bước chuyển sang phương thức cung ứng dịch vụ bưu chính số, dịch vụ gắn với thương mại điện tử.
Đồng thời, bố trí đủ nhân lực để hạn chế việc chấp nhận bưu gửi tại điểm phục vụ; đẩy mạnh việc chấp nhận và phát trả bưu gửi tại địa chỉ khách hàng; kịp thời lưu thoát bưu gửi, không để xảy ra tình trạng dồn ứ, mất mát bưu gửi dẫn đến phát sinh khiếu nại của khách hàng.
Cũng theo chỉ đạo của Bộ TT&TT, các điểm phục vụ bưu chính, các cơ sở khai thác bưu gửi và các bộ phận liên quan của doanh nghiệp cung ứng dịch vụ bưu chính phải nghiêm túc triển khai các quy định của Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ, Ban chỉ đạo quốc gia phòng, chống dịch COVID-19 và hướng dẫn của Bộ Y tế.
Trong đó, chú trọng tuân thủ các yêu cầu về việc đeo khẩu trang trong suốt thời gian lao động, đo thân nhiệt theo hướng dẫn, giữ khoảng cách tối thiểu khi giao tiếp hoặc số lượng người tập trung tại một địa điểm, chuẩn bị đầy đủ dung dịch sát khuẩn tại nơi thuận tiện cho nhân viên, khách hàng sử dụng....
Cùng với đó, các doanh nghiệp cần khẩn trương rà soát, yêu cầu thực hiện khai báo y tế đối với tất cả nhân viên bưu chính, đặc biệt là đội ngũ giao dịch viên, lái xe, bưu tá thường xuyên tiếp xúc với khách hàng và di chuyển trên đường.
Trong trường hợp các nhân viên có biểu hiện nhiễm bệnh, có tiếp xúc gần với ca bệnh xác định COVID-19 (F1) và tiếp xúc với người tiếp xúc gần (F2) phải khai báo trung thực, đầy đủ để được xét nghiệm, thực hiện cách ly theo hướng dẫn của Bộ Y tế. Trường hợp khai báo không trung thực hoặc không đầy đủ xem xét xử lý theo quy định.
Các doanh nghiệp bưu chính cũng được đề nghị xem xét áp dụng cơ chế thu nhập tối thiểu hoặc cơ chế phù hợp khác nhằm bảo đảm quyền lợi đối với các trường hợp nhân viên bị nhiễm bệnh hoặc trong thời gian cách ly theo yêu cầu của cơ quan có thẩm quyền. Phối hợp và tuân thủ chặt chẽ theo hướng dẫn của các cơ quan chức năng trong phòng, chống dịch Covid-19.
Theo số liệu của Bộ TT&TT, tính đến cuối năm ngoái, tổng số doanh nghiệp bưu chính đã được cấp phép hoạt động là 435 doanh nghiệp. Tổng số lao động bưu chính trong năm 2019 là gần 98.000 người. Tổng thị phần của Tổng công ty Bưu điện Việt Nam (VietnamPost) và Tổng công ty cổ phần Bưu chính Viettel (ViettelPost) trong năm 2019 là gần 45%. |
M.T.
Bộ TT&TT: Doanh nghiệp bưu chính cần chú trọng ứng dụng công nghệ số để hạn chế tiếp xúc
- Nhận định, soi kèo Barca vs Valencia, 03h00 ngày 27/1: Qúa khó cho Bầy dơi
- Lấn chiếm 11.000m2 đất vàng sau gần 17 năm thuê đất kinh doanh
- Tấm lòng bạn đọc gửi đến gia đình 3 người mắc bệnh hiểm nghèo
- TP.HCM ngưng tất cả trạm y tế lưu động Covid
- Nhận định, soi kèo Damac vs Al Ittihad, 21h05 ngày 27/1: Niềm tin cửa trên
- Tảng trần bê tông sập, người đàn ông thoát chết may mắn
- Cấy ghép thành công chip lên não người, truyền dữ liệu qua Wifi có kỷ lục mới
- Bán đấu giá xe máy trượt tuyết của quân đội Thụy Điển
- Nhận định, soi kèo Fulham vs MU, 2h00 ngày 27/1: Chìm trong khủng hoảng