Truyện Cô Ấy Đến Buổi Concert Của Tôi
Văn phòng làm việc cách toà nhà dạy học cả một cái hành lang dài, nhưng vẫn không thể ngăn lại tiếng ồn ào náo nhiệt đó vọng lại.
Chúc Ôn Thư cuối cùng đã chấm xong bài tập về nhà ngày hôm qua. Cô đặt bút đỏ xuống, sau đó lại cầm chiếc chì màu lên, chuẩn bị viết báo tường.
Vừa mới viết được hai chữ thì đột nhiên có một bé gái chạy vào văn phòng, vừa khóc sướt mướt vừa nói: "Cô ơi! Trương Chí Hào kéo tóc của em!"
Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong.
Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi.
"Trương Chí Hào, em vào đây."
Cô trầm giọng nói.
Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào.
Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng, cô chỉ dùng một ánh mắt đã làm cho cậu bé sợ tới mức tự động khai: "Cô ơi, em không dùng sức!"
"Cậu dùng sức!" Cô bé vừa lau nước mắt vừa nói: "Mái tóc mẹ tết cho mình bị cậu kéo hỏng rồi!"
"Mình, mình chỉ đùa một chút."
"Hu hu hu......"
"Chí Hào."
Chúc Ôn Thư vẫy tay, ý bảo cậu bé tới gần hơn: "Em làm đau bạn cùng lớp rồi, hơn nữa người khác không thích đùa thì không thể đùa, có biết không?"
Trương Chí Hào chắp tay sau lưng, đầu cúi xuống, nói: "Em biết rồi ạ."
"Bây giờ nên làm thế nào?"
Trương Chí Hào dẩu môi, xoay người nói: "Mình xin lỗi."
"Hu hu không, không sao đâu."
Chúc Ôn Thư: "Vậy bắt tay giảng hoà nào, về sau phải đoàn kết yêu thương nhau, biết chưa."
Thấy hai cánh tay ngắn cũn núng nính thịt cầm vào nhau, Chúc Ôn Thư cố gắng nở một nụ cười: "Mau về lớp đi, bên ngoài trời đang mưa, đừng đi ra ngoài kẻo bị ướt đấy."
Sau khi hai đứa trẻ đi, Chúc Ôn Thư buộc lại tóc rồi tiếp tục cặm cụi vẽ báo tường.
Hai phút sau.
"Cô ơi! Cô ơi! Lệnh Tư Uyên đánh nhau với Vương Tiểu Bằng rồi!"
"Rắc" một tiếng.
Chiếc bút chì màu đang bình thường trong tay bị cô bóp gãy.
Ai có thể nghĩ rằng chỉ vẻn vẹn 25 phút thôi mà đã có tới năm học sinh tới đây tố cáo.
Nếu không phải là cướp đồ này nọ thì lại là cãi nhau.
Cãi xong còn ẩu đả thêm hai trận.
Làm chủ nhiệm lớp này mười ngày, Chúc Ôn Thư cảm thấy tuổi thọ của mình đã giảm mất mười năm.
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, cô còn phải làm chủ nhiệm thêm ba tháng nữa.
Dựa theo tỉ lệ chuyển đổi, có lẽ cô không thể sống qua ngày mai.
"Sao hai người lại đánh nhau?"
Chúc Ôn Thư quay đầu hỏi.
Cậu bé tới mật báo tin tức lắc đầu: "Em không biết, chơi một lúc hai bạn ấy đã đánh nhau! Lệnh Tư Uyên rất hung hăng!"
Giờ phút này cuối cùng Chúc Ôn Thư cũng đã hiểu ra tại sao vào hôm giáo viên chủ nhiệm cũ thu dọn đồ đạc nghỉ thai sản, cô ấy lại đưa cho cô cả hộp nước uống "phu nhân tĩnh tâm" rồi.
Cô kiềm chế cơn tức, đứng dậy đi về phía phòng học.
Xuyên qua hành lang tràn đầy náo nhiệt người đuổi theo người đùa giỡn, cô đi tới cầu thang nơi bầu không khí đang căng thẳng.
Còn chưa tới của phòng học, Chúc Ôn Thư đã nghe thấy tiếng ồn ào vang rung trời.
"Bọn trẻ làm gì thế không biết!"
Cô nói thầm một câu, bước chân trở nên nhanh hơn.
Khoảnh khắc đẩy cửa phòng học sau, cô chỉ thấy toàn đầu người đen xì đang lộn xộn đứng cùng một chỗ, tiếng kêu gào tiếng khóc suýt chút nữa làm lật cả mái nhà.
"Yên lặng!"
Chúc Ôn Thư hét to: "Tất cả yên lặng!"
Mấy đứa trẻ xung quanh nghe thấy thanh âm liền đồng loạt quay đầu lại, cả đám sợ tới mức chạy loạn ra.
Đợi khi người tản hết, Chúc Ôn Thư mới có thể nhìn thấy kẻ gây hoạ ở mãi bên trong.
Lệnh Tư Uyên vô cùng hung hăng trong truyền thuyết....Đang bị một đứa trẻ khác đè lên trên mặt đất, toàn thân không thể động đậy.
"Dừng tay!"
Chúc Ôn Thư đi tới nơi, cô nhìn kỹ hơn chút, vậy mà cả mặt Lệnh Tư Uyên toàn là máu.
"Vương Tiểu Bằng! Em dừng tay lại cho cô!"
Cậu bé vừa nghe thấy giọng nói quát lên thì sợ tới mức lăn xuống khỏi người Lệnh Tư Uyên.
-
"Không có gì nghiêm trọng, chỉ là mũi bị đập vào thôi, cầm máu rồi sẽ không sao."
Bác sĩ trong trường đã quen với kiểu cãi nhau ầm ĩ này từ lâu. Nên giờ mặt không biểu cảm ném cho Chúc Ôn Thư một chiếc khăn giấy khử trùng, ý bảo cô lau vết máu trên tay.
Nghe được những lời này, trái tim đập điên cuồng không ngừng của Chúc Ôn Thư mới dần dần ổn định trở lại một chút.
Còn may không có chuyện lớn xảy ra, Lệnh Tư Uyên chỉ chảy máu mũi, cậu bé đưa tay sờ nên mới làm cho mặt dính toàn máu.
Nhưng Chúc Ôn Thư cũng không có tâm trạng để lau bàn tay mình, cô cau mày nhìn chằm chằm cậu bé ở trước mặt, hỏi: "Sao em lại đánh bạn?"
Mũi của Lệnh Tư Uyên vẫn còn đang nhét băng gạc, trông bộ dạng rất buồn cười.
Thêm vào đó là vẻ mặt quật cường của cậu bé, thoạt nhìn càng giống nhân vật trong phim hoạt hình.
"Không nói à?"
Chúc Ôn Thư trầm giọng: "Làm sai cũng không việc gì, cái quan trọng chính là thái độ của bản thân."
"..."
"Em nói cho cô nghe lý do em đánh nhau đi?"
"..."
Thấy cậu bé sống chết không mở miệng, Chúc Ôn Thư đành phải nhẹ nhàng hơn.
Cô ngồi xổm xuống trước mặt Lệnh Tư Uyên, vuốt ve mái tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹp của cậu bé, dịu dàng nói: "Nói cho cô nghe chút, được không? Chúng ta từng nói sẽ làm bạn tốt mà."
Giọng nói của Chúc Ôn Thư giống như bột đậu nhuyễn chảy ra từ trong bánh trôi, mềm mại ngọt ngào. Bác sĩ trong trường đứng ở một bên nghe được cũng cảm thấy tim mình như tan chảy hết ra.
Nhưng cậu bé bảy tuổi này vẫn thờ ơ không chút lay động, quay đầu sang bên không nói một lời.
"Em còn như này..."
Chúc Ôn Thư nói: "Cô chỉ có thể gọi phụ huynh em tới nói chuyện."
Mời phụ huynh tới không hổ là đòn sát thủ.
Đứa nhỏ quật cường vừa nghe xong lập tức luống cuống.
Đôi đồng tử đen nhánh của cậu đảo qua đảo lại giống như một quả nho đen xoay vòng.
"Em, em....Là Vương Tiểu Bằng chửi em trước!"
Chúc Ôn Thư nói: "Em ấy chửi gì?"
Lệnh Tư Uyên mở miệng định nói, nhưng không biết cậu bé nghĩ tới gì, đôi môi mím lại quay đầu đi, biến thành hồ lô bị cửa miệng, không nói gì nữa.
"Mặc kệ thế nào thì chúng ta cũng không được dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề."
(责任编辑:Nhận định)
Siêu máy tính dự đoán Sociedad vs MU, 0h45 ngày 7/3
" alt="Nokia không thể cạnh tranh với Apple, Android?" />Nokia không thể cạnh tranh với Apple, Android?
" alt="Boom chuẩn bị cập nhật Đấu trường quái vật 2" />Boom chuẩn bị cập nhật Đấu trường quái vật 2
Truyện Trọng Sinh Vợ Thương Nhân
Nhận định, soi kèo Ajax vs Eintracht Frankfurt, 3h00 ngày 7/3: Lợi thế sân nhà
- Nhận định, soi kèo Llaneros vs La Equidad, 6h30 ngày 5/3: Khó cho chủ nhà
- Sigma SD1 đổi tên, 'đại hạ giá' còn 3.300 USD
- Sony sẽ có smartphone lõi tứ vào đầu năm 2013
- 10 clip 'nóng': Tán tỉnh rồi hành hung cô gái
- Nhận định, soi kèo Boston River vs Bahia, 7h30 ngày 7/3: Chứng tỏ đẳng cấp
- Mẫu iPhone 4S thoát tội vi phạm bằng sáng chế
- Toshiba trưng bày máy tính bảng có thể xem Tivi
- Có thể mua gì thay New iPad 829 USD?
-
Nhận định, soi kèo AZ Alkmaar vs Tottenham, 00h45 ngày 7/3: Gà trống im tiếng gáy
Pha lê - 06/03/2025 09:23 Cup C2 ...[详细]
-
"Xin chào các bạn!" - Anh bắt đầu phát biểu, giọng nói ấm áp và quyến rũ.
"Cảm ơn các bạn đã đến với buổi ra mắt này. Đây là một dự án đặc biệt với nỗ lực rất lớn của mọi người. Chúng tôi hy vọng rằng bộ phim sẽ mang đến cho các bạn những cảm xúc đầy thú vị và bất ngờ. Cám ơn sự hỗ trợ của đội ngũ sản xuất, các diễn viên và đặc biệt là sự ủng hộ từ khán giả. Hãy cùng nhau tận hưởng buổi tối đầy ấn tượng và những khoảnh khắc đáng nhớ nhé!"
Anh nhấn mạnh lời chào và nâng ly, mời mọi người cùng nâng ly chúc mừng, tạo nên một bầu không khí trang trọng và đầy cảm xúc trong buổi ra mắt.. Sự tự tin và sự quan tâm tới khách mời giúp anh thu hút sự quan tâm và tạo dựng không khí thân thiện, gần gũi trong buổi tiệc.
Cùng lúc đó trong căn phòng bên cạnh, Lê Hạ Vy, một nữ diễn viên tài năng mới nổi của làng giải trí cũng đang cùng Phương Linh, chị quản lý của mình, nói chuyện với một số nhà đầu tư trong bữa tiệc nhỏ. Cô diện một chiếc váy đen lộng lẫy, ánh mắt sáng lấp lánh dưới ánh đèn lung linh của căn phòng. Cô không muốn đi lắm nhưng do dạo gần đây công ty cô có một chút khủng hoảng nên sếp bắt cô tham gia một số bữa tiệc như này để có thêm một số dự án để giúp công ty gánh đỡ phần nào.
" alt="Truyện Nguyện Trọn Đời Bên Em" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Churchill Brothers vs Shillong Lajong, 18h00 ngày 7/3: Giữ vững ngôi đầu
Hồng Quân - 06/03/2025 17:49 Nhận định bóng đ ...[详细]
-
Truyện Quản Quản Xuyên Thư, Cứu Cứu Nam Chủ!
Thiếu niên mặc đồng phục hoảng loạn hét lên, mái tóc đen bị gió thổi loạn cũng không ngăn được khí chất quá mức hoạt bát, đôi mắt của hắn dường như còn sáng hơn mấy phần so với những thiếu niên cùng tuổi.
Trong căn phòng sâu trong góc trên lầu hai, ánh đèn mờ ảo, rèm cửa dày nặng làm hết phận sự đem ánh nắng mặt trời toàn bộ phong kín.
Tiếng vải cọ xát sột soạt sột soạt.
"Ào ào ào ----------"
Ròng rọc cọ vào thanh cửa sổ, tạo ra một loạt âm thanh khó chịu.
Ánh mặt trời như được giải thoát khỏi trói buộc, nhảy lên bành trướng khắp căn phòng.
Trước gương, thiếu niên thân hình cao gầy mảnh khảnh hai mắt đen nhánh, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vài phần lạnh lùng cùng u ám.
Cố Chi Hành chạm vào mớ tóc lộn xộn trên đầu, bóng dáng trong gương cũng thực hiện động tác tương tự.
Cô lấy tấm vải bọc ngực ra, quấn từ từ, độ cong trước ngực dần dần phẳng xuống.
Khi Cố Chi Hành làm ra những động tác này, biểu tình vẫn như cũ lạnh nhạt, dù sao cũng đã làm từ nhỏ đến giờ, đã thành thói quen.
Ngoài phòng, tiếng đập cửa thình thịch đinh tai nhức óc, Chu Như Diệu càng lúc càng ồn ào.
"A Hành đã xong chưa vậy, nhanh lên a, hôm nay còn phải kéo cờ!"
"Xong rồi đây, đừng kêu nữa."
Cố Chi Hành cài cúc áo sơ mi, cầm lấy áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài.
"Răng rắc----------"
Cửa vừa mở ra, thúc giục không để yên – Chu Như Diệu, cùng Cố Chi Hành hai mặt vừa vặn đối diện nhau.
Chu Như Diệu tươi cười xán lạn, một tay đeo cặp sách, một tay xách đôi giày, nhếch nhếch miệng, " Nhanh đi giày vào, chúng ta đến trường."
Cố Chi Hành lạnh mặt nhìn hắn vài giây, một tay đoạt đôi giày từ trong tay hắn, ngồi xuống bắt đầu đi giày.
Chu Như Diệu nhìn quanh phòng cô, thu thập vài cuốn sách giáo khoa, nhét vào cặp sách trên tay. Hắn chờ đến lúc Cố Chi Hành đi giày xong, lập tức nhét cặp sách trong tay cho Cố Chi Hành, xông thẳng xuống lầu.
" alt="Truyện Quản Quản Xuyên Thư, Cứu Cứu Nam Chủ!" /> ...[详细] -
Cùi chỏ của anh chống trên bàn, hai chiếc laptop bày trước mặt, anh mặc một chiếc áo phông cotton in hình phương trình, đeo một chiếc kính cận viền đen, các sợi tóc ngắn đen và bạc cuốn lại với nhau, hốc mắt sâu, sống mũi cao thẳng, đôi môi vì nói chuyện mà khép mở, nhìn thật mềm mại.
Nếu chiếu lại hình ảnh này để chế độ “tắt tiếng”, đa số mọi người sẽ cho rằng Lý Thù lương thiện vô hại, không phải khắc nghiệt vô tình; nhưng Thẩm Nghi Du lại đang “nghe tiếng”.
Vì vậy, Thẩm Nghi Du nhìn anh, khô khan nhắc lại: “Xã giao vô nghĩa.”
“Hiện giờ, tâm trạng em đang kích động, không đồng ý với anh anh hiểu”. Lý Thù nói, mắt nhìn lướt qua màn hình laptop ở bên trái, bỗng nhiên dừng nói chuyện, trầm tư không lâu, đặt tay lên bàn phím.
Mười phút sau, trong phòng chỉ còn lại tiếng gõ bàn phím cứng nhắc nhạt nhẽo.
Không cần đi qua nhìn, Thẩm Nghi Du cũng biết Lý Thù đang trả lời email cấp dưới, nhưng lần này, Thẩm Nghi Du không những không cảm thấy mình bị xem nhẹ, mà còn thoải mái thở ra một hơi.
Cuối cùng, tính từ chín giờ khi Thẩm Nghi Du tuỳ ý nói rằng tuần sau cậu phải đi cùng với bạn dạo thị trường thiết bị lắp đặt, trong một tiếng tiếp theo Lý Thù không ngừng lên lớp cậu về tính tự kiểm soát.
Ban đầu, Thẩm Nghi Du còn cãi lại mấy câu, lúc sau thì không muốn nói gì nữa, trong đầu cậu chỉ lặp đi lặp lại câu danh ngôn:
“Khi lở tuyết thì chẳng có bông tuyết nào là vô tội cả (2)“.
(2): Một câu danh ngôn của Voltaire; câu gốc tiếng anh là “No snowflake in an avalanche ever feels responsible.” Khi một vấn đề là kết quả của nhiều cá nhân làm 1 việc gì đó hơi hơi sai, thì mỗi cá nhân sẽ dễ dàng thấy bản thân mình vô tội; giống như khi tuyết lở là thì mỗi bông tuyết đều thấy mình “vô tội” dù những bông tuyết này cũng nằm trong quần thể tuyết lở đó.
Trong lòng Lý Thù mãi mãi chỉ có anh ấy, Thẩm Nghi Du nghĩ, cậu thực sự không chịu được nữa.
Loa máy tính phát ra tiếng chuông gửi email, mắt Lý Thù dừng ở bàn phím mấy giây mới ngẩng đầu lên, không nóng không lạnh nhìn Thẩm Nghi Du: “Thời gian sẽ chứng minh tất cả, sau này em nhất định sẽ cảm ơn anh.”
Thẩm Nghi Du nhìn vào mắt Lý Thù, không nhịn được mà chế giễu: “Nếu anh có nhiều đạo lý như vậy thì sao không đi diễn giảng trên TED ấy, để cả thế giới “cảm ơn” anh.”
Lý Thù không nghe ra giọng điệu châm biếm của Thẩm Nghi Du, ngón trỏ gõ gõ trên bàn, dựa trên thực tế nói với Thẩm Nghi Du:
“Đúng là anh có nhận được lời mời diễn giảng từ họ.”
“Anh không có thời gian để tham gia,” anh nói tiếp “Em nghĩ rằng anh đối xử với tất cả mọi người đều kiên nhẫn thế này à?”
Thẩm Nghi Du nhìn anh, chốc lát mới nói: “Vậy em phải cảm ơn anh rồi.”
“Không cần” Lý Thù nói.
Anh đứng dậy, từ từ đi tới bên cạnh Thẩm Nghi Du, cúi đầu hôn lên má Thẩm Nghi Du, bảo Thẩm Nghi Du rằng: “Nghe lời anh chính là lời cảm ơn tốt nhất.”
Tay Lý Thù đặt ở eo Thẩm Nghi Du, nhiệt độ lòng bàn tay ấm nóng xuyên qua áo choàng ngủ tiếp xúc với làn da của cậu, để Thẩm Nghi Du cảm nhận sự an toàn ấm áp. Có lẽ Lý Thù muốn duy trì cái ôm ảo giác đó. Thẩm Nghi Du ngẩng đầu nhìn anh, tất cả sự ấm áp đó lại biến mất.
" alt="Truyện Người Yêu Xinh Đẹp" /> ...[详细] -
ViewSonic ra mắt màn hình LED 24 inch siêu mỏng
ViewSonic VX2460h-LEDVới độ dày chỉ 6,8 mm, dòng màn hình VX đời mới này được tối ưu hóa về thiết kế, mang lại vẻ ngoài sang trọng và chuyên nghiệp. Ngoài việc trang bị đèn nền LED và chế độ EDO, ViewSonic VX2460h-LED còn được chứng nhận Energy Star 5.1 giúp kéo dài tuổi thọ và tiết kiệm năng lượng hơn 25% so với màn hình thông thường.
" alt="ViewSonic ra mắt màn hình LED 24 inch siêu mỏng" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Persib Bandung vs Persik Kediri, 20h30 ngày 5/3: Đối thủ khó chịu
Hư Vân - 05/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
Truyện Mạt Thế Trọng Sinh Chi Ca Ca Trở Lại
Hai mắt cậu bắt đầu nổi lên hơi nước, lại còn có ý mở to lên, lông mi dày giống như cánh bướm nhẹ nhàng rung, cực kỳ giống một con thú nhỏ bị bắt nạt, khiến cho người ta yêu thương.
Bùi Tu Minh cầm tay cậu, nhéo nhéo, "Để lát nữa anh mát xa cho em, sẽ khỏe lại ngay thôi."
"Anh, ngày mai có thể đừng tiếp tục huấn luyện nữa được không?" Tô Tử Tinh đầy mong đợi nhìn hắn.
"Mấy năm nay em bị bệnh còn ít à?" Bùi Tui Minh không hề dao động.
Tô Tử Tinh lập tức ỉu xìu, cậu uể oải nằm nhoài trên bàn, "Vậy em làm sao ăn cơm được đây, ngay cả gắp đồ ăn cũng không được, anh, có phải anh không thương em nữa đúng không, ác với em như vậy..."
Bùi Tu Minh bật cười rồi đột nhiên đứng dậy đi tới, trong tiếng hô sợ hãi của Tô Tử Tinh bế cậu lên, giống như bế một đứa trẻ, bắt đầu dỗ dành cậu, "Để anh trai đút em nhé, thế nào, không còn thương em nữa? Hửm?"
Hô hấp nóng bỏng phả vào cổ, Tô Tử Tinh cảm thấy da chỗ đó có chút ngứa.
Cậu không tự nhiên giật giật chân, dù sao cậu cũng lớn rồi, sao có thể để người khác đút cơm được, "Anh, thả em xuống..."
Bùi Tu Minh nắm chặt eo cậu, nhìn chằm chằm cần cổ thon dài của người trong lòng, hầu kết chuyển động ngày càng nhanh, ôn nhu hỏi, "Sao lại không được?"
" alt="Truyện Mạt Thế Trọng Sinh Chi Ca Ca Trở Lại" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo Jeonbuk Hyundai Motors vs Sydney FC, 17h00 ngày 6/3: Lịch sử gọi tên
Loa đẹp đón Tết cho iPhone và iPad
Loa MP450 của Altec Lansing kèm điều khiển từ xa được thiết kế cho iPad với âm thanh trong và mạnh. Người dùng có thể xoay máy tính bảng dọc hoặc ngang tùy ý thích. Giá: 4,3 triệu đồng.
Loa Altec Lansing M650 dành cho iPhone và iPod trông sang trọng, gồm hai loa toàn dải 3 inch, một loa subwoofer 4 inch, có nút điểu chỉnh bass, treble... và điều khiển từ xa. Sản phẩm có giá 5,7 triệu đồng này cho âm thanh chi tiết, tiếng bass sâu và chắc.
" alt="Loa đẹp đón Tết cho iPhone và iPad" />
- Nhận định, soi kèo Iberia 1999 Tbilisi vs Torpedo Kutaisi, 22h00 ngày 5/3: Cạnh tranh ngôi đầu
- Samsung thêm Smart TV LED giá mềm
- Truyện Quản Quản Xuyên Thư, Cứu Cứu Nam Chủ!
- Panasonic ra 5 máy compact mới tại CES 2012
- Nhận định, soi kèo Deportivo Xinabajul vs Deportivo Marquense, 10h00 ngày 6/3: Trả giá vì hàng thủ
- Tại sao ứng dụng chưa sẵn sàng cho New iPad?
- iPad 3 ra mắt ngày 7/3, màn hình 'khủng'