Nhận định, soi kèo Sabah vs Araz Nakhchivan, 22h30 ngày 4/3: Cửa dưới thất thế
ậnđịnhsoikèoSabahvsArazNakhchivanhngàyCửadướithấtthếthơi tiêt Hư Vân - 04/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá giải khác
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Mallorca vs Alaves, 0h30 ngày 3/3: Không ngại làm khách
-
Bão lớn ở Địa Trung Hải hôm 29/10 gây ra mưa lớn và lũ quét, cuốn trôi người dân và phá hủy nhà cửa, trong đó vùng Valencia là khu vực hứng thiệt hại nặng nhất. Tính đến chiều 31/10, lực lượng cứu hộ đã tìm thấy 155 thi thể tại đây. Giới chức các vùng Castilla-La Mancha và Andalusia trước đó một ngày cho biết tổng cộng ba người đã thiệt mạng do lũ tại hai khu vực này. Thương vong có thể gia tăng do hàng chục người vẫn còn mất tích. Lực lượng cứu hộ cũng chưa thể tiếp cận một số khu vực ở vùng nông thôn.
Đây là trận lũ gây thương vong lớn nhất tại Tây Ban Nha trong nhiều thập kỷ qua.
Thị trấn Paiporta tại vùng Valencia là một trong những khu vực chịu ảnh hưởng lớn nhất trong trận lũ lịch sử này. Trong số 155 người thiệt mạng tại Valencia, ít nhất 62 trường hợp xảy ra ở Paiporta.
"Mọi thứ đều bị phá hủy", Cardona Teruel, người dân địa phương, nói. "Giống như ngày tận thế, thây ma trỗi dậy mà bạn thấy trong phim vậy".
" alt="Người dân Tây Ban Nha kể về trận lũ 'như tận thế'">Người dân Tây Ban Nha kể về trận lũ 'như tận thế'
Ảnh minh họa.
Thấm thoắt mà đã ba năm. Mình vẫn nhớ như in cái ngày được xem là đau khổ nhất đời mình. Khi ấy, Phụng - bạn mình hớt hải chạy đến báo tin: “Chồng bà có bồ nhí kìa. Tui tình cờ gặp trên đường, rồi chạy xe theo, thấy ổng mướn nhà cho con nhỏ đó nữa”. Mình phì cười, cứ nghĩ Phụng trêu, chứ làm sao mà anh phản bội mình được. Chồng mình là một người đàn ông tuyệt vời, hết lòng yêu vợ, thương con. Gia đình mình đang êm ấm, hạnh phúc, sao lại có chuyện bồ bịch ở đây? Nhưng, vẻ mặt của Phụng đã khiến mình ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề… Rồi mình thấp thỏm ngồi sau xe Phụng, lòng ngổn ngang bao nhiêu ý nghĩ, nửa tin nửa ngờ…
Chẳng thể tin được vào mắt mình. Cái xóm nhỏ ngoằn ngoèo cả chục lần quẹo, căn nhà nằm cuối hẻm. Một người đàn ông, một người đàn bà và cả một… thằng bé một tuổi. Trời ạ! Thằng nhỏ giống anh như đúc, đôi mắt ấy, cái miệng ấy. Tim mình như vỡ vụn, trời đất tối sầm lại… Mình đã xỉu ngay trước cửa “cái tổ ấm bé nhỏ” của anh.
Mình vừa tỉnh lại trong bệnh viện, anh đã năn nỉ xin tha thứ. Trời ơi! Tha cái gì mà tha! Cơn ghen nó cào, nó cấu, nó xé ruột xé gan. Mình cứ nức nở, cứ tức tưởi khóc từng cơn. Chưa bao giờ mình cảm thấy oán hận đè nặng mình như lúc ấy. Mình hận “con nhỏ giật chồng” kia, hận anh bội bạc, hận cả thằng nhóc một tuổi, hận luôn bản thân mình quá tin chồng. Mình muốn ly hôn, muốn tung hê tất cả. Mình muốn trả thù, muốn rạch mặt con nhỏ kia, muốn đến cơ quan anh làm ầm ĩ, mặc kệ ra sao thì ra…
Rồi mẹ mình từ quê lên. Bà ôn tồn khuyên: “Đàn bà gặp chuyện này, ai chẳng đau, chẳng ghen. Nhưng ghen cũng có năm bảy đường. Ghen mà vợ mất chồng, con mất cha, nhà cửa tan nát thì ai chả làm được. Ghen sao mà đuổi được tình địch, giữ được trái tim chồng, giữ được hạnh phúc gia đình mới là cao tay. Chuyện đã lỡ rồi, con nóng giận cũng chẳng ích gì. Nghe lời mẹ, “lạt mềm buộc chặt” mới là cách hay”…
Ở lỳ trong phòng không ăn uống suốt hai ngày, mình cứ nghĩ mãi lời mẹ nói. Mình đã 38 tuổi, cuộc hôn nhân này mà đổ vỡ, chắc gì còn đủ điều kiện, đủ can đảm để đi bước nữa. Vả lại, trừ chuyện lần này ra, chồng mình vẫn là một người đàn ông tốt, chí thú làm ăn, thương vợ, thương con. Mình cũng còn yêu anh rất nhiều. Quan trọng nhất, nếu ly hôn, con mình sẽ làm sao? Nó còn quá nhỏ, làm sao chịu nổi cảnh cha mẹ chia lìa. Thôi thì, nghe lời mẹ vậy.
Mình bắt đầu ăn uống để lại sức, cho tỉnh táo tinh thần, để bắt đầu cái cách ghen mà mẹ gọi là “cao tay”. Mình cùng ngồi lại với anh, nói thẳng: “Em sẽ không nóng giận nữa! Giờ em muốn vợ chồng mình nói chuyện với nhau một cách bình tĩnh, thẳng thắn để giải quyết!”. Thế là, anh kể mình nghe mọi chuyện. Trong một lần đi công tác ở tỉnh, anh gặp và quen Trâm - tên cô ta. Chẳng biết thế nào mà hai người đến với nhau. Lúc đầu chỉ tính “ăn chơi qua đường”, nhưng anh càng ngày càng lậm sâu với Trâm. Rồi Trâm có thai. Do Trâm cố tình giấu, nên khi anh biết chuyện, cái thai đã quá lớn. Cực chẳng đã anh đành đem Trâm lên thành phố, thuê căn phòng nhỏ đó. Rồi thằng bé ra đời, mối dây liên kết giữa anh và Trâm ngày càng bền chặt. Mười lần anh nói đi công tác, thì đến năm lần anh nói dối để sang nhà bên kia… Nghe xong chuyện, mình hỏi thẳng: “Giờ anh tính sao?”. Anh trả lời: “Anh không muốn gia đình mình tan vỡ. Phần Trâm, anh có thể tìm cách chia tay cô ấy. Nhưng đứa con kia là máu mủ của anh, anh không thể bỏ nó.”…
Đêm đó, mình thức trắng để suy nghĩ. “Lạt mềm buộc chặt”, nói thì dễ, làm được mới khó. Đứa con sờ sờ ra đó, làm thế nào để chia tách anh và Trâm. Cứ để anh qua lại thăm viếng, ai chắc tình cũ không quay lại. Phần Trâm, chắc gì đã chịu buông anh ra, khi anh là chỗ dựa, là nguồn kinh tế duy nhất của cô ta. Đắn đo, suy tính mãi, thậm chí phải gọi điện nhờ mẹ tư vấn, mình mới có được đối sách thích hợp…
Sáng ra, mình thỏa thuận với anh: “Em chấp nhận bỏ qua mọi chuyện, chấp nhận làm lại từ đầu cùng anh. Em cũng chấp nhận việc anh sẽ chu cấp, thăm viếng đứa bé. Tuy nhiên, để tránh việc anh quay lại với Trâm, và cũng để em yên tâm hơn, em yêu cầu mỗi lần anh sang thăm con, phải có em cùng đi.”. Anh đồng ý. Vậy là xong bước một.
Bước hai, mình và anh cùng đi gặp Trâm, ba mặt một lời thống nhất mọi chuyện. Đuối lý và thế yếu, Trâm đành chiều theo ý mình. Cứ thế, một tháng anh sang nhà Trâm thăm con hai lần. Ngoài ra, mỗi tháng anh còn gửi thêm cho Trâm vài triệu, góp phần nuôi con.
Không có việc làm, Trâm sẽ còn mãi phụ thuộc vào anh. Vì thế, mình kiên quyết tìm việc cho Trâm. Thấy chị bạn là chủ hệ thống cửa hàng thời trang, mình xin cho Trâm một chân bán hàng. Mình và anh nói vô mãi, Trâm mới chịu đi làm. Đứa bé gửi nhà trẻ. Thậm chí, hôm nào kẹt làm thêm, Trâm còn đem con gửi cho mình. Mình nhận giữ giùm luôn, làm người nào biết chuyện nhìn vào cứ tròn mắt, kể cả anh. Lạ là thằng bé dần mến tay mến chân mình, nên nhiều khi Trâm không gửi, mình cũng chạy sang đón về chơi. Nhờ mình bảo đảm, cộng với bản thân Trâm cũng nhanh nhẹn, chịu khó nên sau một năm làm việc, cô bạn của mình dần tin tưởng, giao cho Trâm quản lý cả một cửa hàng, thu nhập hàng tháng cũng được bảy-tám triệu. Thu nhập khá, lại có niềm vui trong công việc, có thêm quan hệ mới, bạn bè mới, Trâm dần dứt hẳn tình ý với chồng mình.
Để chốt lại mọi chuyện, mình rắp tâm tìm một mối nào đó để gả “trái bom nổ chậm” này đi. Có một người quen đứng tuổi, góa vợ, không vướng bận con cái, sự nghiệp cũng khá, mình tìm cách ghép vào với Trâm, hết giới thiệu anh ta đến cửa hàng Trâm quản lý để mua sắm, rồi rủ cả hai cùng đi ăn chung... Đến một ngày đẹp trời, “sự nghiệp mai mối” của mình cũng thành. Hai bên có tình cảm với nhau, rồi tổ chức cưới. Không biết cô dâu chú rể và bản thân mình, ai vui hơn?
Nhiều người nói mình hay, mình giỏi, mình “ghen cao thủ”. Ngẫm lại, thật ra mình chẳng hay ho gì. Suy cho cùng người phụ nữ đã rơi vào hoàn cảnh như mình, “lạt mềm buộc chặt” chỉ là con đường sáng duy nhất…
(Theo PNO)" alt="Ghen cao thủ">Ghen cao thủ
- Một độc giả ở Hà Nội chia sẻ câu chuyện ông có 4 bằng đại học nhưng phải đi làm bảo vệ vườn hoa vì không xin được việc. Các tin liên quan "3 năm, tôi đang nghèo đi 2 lần!"
Đầu tiên, tôi xin tâm sự về hoàn cảnh của mình: Trong quá trình cổ phần hóa từ 2002 đến 2008, công ty bán toàn bộ cổ phần cho tư nhân, tôi có 4 bằng ĐH nhưng không có cổ phần nên phải về hưu với trợ cấp ít ỏi. Tôi xin việc ở công ty khác nhưng rất khó vì hệ số lương (6,31). Đi làm thuê thì tuổi cao, sức yếu. Kinh doanh thì không vốn, không địa điểm (có mỗi kiến thức kinh tế và sự tử tế thì xã hội không cần).
Thất nghiệp, tôi đành xin làm bảo vệ vườn hoa và tranh thủ trồng rau, nuôi dăm ba con gà đẻ trứng ở vườn coi như một khoản tự cung, tự cấp. Không điện thoại, không rượu, bia, thuốc lá, không tiền ma chay hiếu hỉ... mỗi tháng để dành được 1,5 triệu gửi cho vợ (đang làm công nhân thu nhập 3 triệu/tháng) nuôi 2 con đang đi học. 4,5 triệu đồng/tháng nuôi 4 người với đủ các loại tiền gạo, nước, điện, gas, xăng... cho đến học phí... Nhìn các con đói, lòng tôi đắng ngắt!Ảnh minh họa. (Nguồn: Dân trí) Tôi cũng xin chia sẻ câu chuyện "3 năm, tôi đang nghèo đi 2 lần!" của chị nhà báo. Thực sự trong điều kiện tình hình kinh tế hiện nay "thời bão giá" những người làm công ăn lương không có thu nhập phụ điều khó khăn như chị cả, đành phải tự xoay xở thôi chị ạ! (trừ khi làm giám đốc sở tài chính như ông X ở tỉnh K va li lúc nào cũng chật ních tiền, vàng).
Quốc hội, chính phủ đang rất "đau đầu" về vấn đề điều chỉnh (tăng lương) cho cán bộ trong điều kiện nợ công đang được dự báo trên 64%. Nhiều chuyên gia, nhiều nhà hoạch định chiến lược đang nghiên cứu, hiến kế "cần một giải pháp đồng bộ", nhưng chỉ bàn và nói thôi cũng không biết đến bao giờ lương công chức mới đảm bảo mức sống "trung bình".
Theo tôi, trước hết: phải tinh giản ngay biên chế, cắt ngay 30% sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về (bộ máy chúng ta đang quá cồng kềnh vậy nhưng cơ quan nào cũng kêu thiếu người làm, bộ nào cũng đòi tăng biên chế), thứ hai là đưa các tiêu chuẩn được phục vụ vào lương (nhà, xe, điện, nước, điện thoại...) vào lương (đây là giải pháp chống lãng phí hiệu quả nhất), không thể để tình trạng "của chùa cứ xài vô tư".Thứ ba là quyết liệt chống lãng phí, tham nhũng, đầu tư công kém hiệu quả (đường làm trước hỏng sau, cầu làm trước hỏng sau, trụ sở làm năm trước năm sau hỏng, một số tập đoàn kinh tế nhà nước làm ăn thua lỗ triền miên..), có vậy mới mong có nguồn lực để tăng lương cho công chức chị ạ!
Bạn đọc Phong Lê
" alt="Xin làm bảo vệ vườn hoa với 4 bằng đại học">Xin làm bảo vệ vườn hoa với 4 bằng đại học
Nhận định, soi kèo Vancouver Whitecaps vs LA Galaxy, 05h00 ngày 3/3: Chủ nhà bùng nổ
Công việc chưa ổn định thì dịch ập tới. Giãn cách xã hội kéo dài, cuộc sống vô cùng khó khăn. Không thể đi làm, cũng không thể về quê, bố con bạn đành sống nương nhờ vào sự đùm bọc giúp đỡ của chính quyền và đồng bào trong cơn hoạn nạn. Có lẽ chỉ những ai ở Sài Gòn giai đoạn này mới rõ cuộc sống khó khăn đến thế nào. Kể cả những người không sống ở đó, qua nhiều kênh thông tin cũng mường tượng được. Nhưng thật tốt vì những người ở nơi tâm dịch vẫn lạc quan, vẫn luôn nói rằng "Yên tâm, mình ổn". Thời điểm này, thật tình chỉ cần nghe những lời như vậy thôi.
Anh trai tôi 16 tuổi đã nghỉ học, theo bố vào Đà Nẵng học nghề, đủ tuổi đi làm công nhân. Ở tuổi ngoài bốn mươi mới quyết định khởi nghiệp về lĩnh vực vận tải. Để làm ăn, anh cầm cố cả sổ đỏ để vay ngân hàng.
Vừa mới khởi động, chưa thu được đồng vốn nào thì dịch xuất hiện. Từ bấy đến nay đã hơn một năm, tiền lãi ngân hàng hàng tháng vẫn phải trả, nhưng xe thì không thể chạy. Khó khăn chồng chất khó khăn. Chị dâu tôi bán hàng ăn sáng cũng phải đóng cửa.
Anh chị có hai đứa con, đứa năm nay cuối cấp ba, đứa vừa lên lớp 6. Khó khăn chồng chất khó khăn.
Mấy hôm trước gọi điện tính động viên anh vài câu, mong anh chị cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn này. Nhưng anh lại kể rằng: "Mỗi đêm đứng trước cửa nhà, thấy từng đoàn xe máy từ trong Nam nối đuôi nhau về quê. Nhìn biển số xe máy thấy dân quê mình thật nhiều. Nhà nào cũng có ôm theo con nhỏ, thương ơi là thương".
"Có em bé còn vừa mới chào đời hơn một tuần tuổi đã cùng theo cha mẹ hồi hương hơn một nghìn cây số trên chiếc xe máy bất chấp ngày đêm hay mưa nắng. Hóa ra mình khổ thì khổ thật, nhưng vẫn có thể ngồi yên trong nhà, không phải chạy dịch như người ta". Nghe anh nói thế, tự thấy mình cũng chẳng cần nói vài lời động viên sáo rỗng làm gì nữa.
Nơi tôi ở nằm giữa khu công nghiệp, vài tuần trước một công ty xuất hiện mấy ca F0, vậy nên chung cư tôi ở có rất nhiều người làm cùng F0 trở thành F1, F2. F1 thì đã đi cách ly tập trung rồi, còn các F2 thì tự cách ly tại nhà.
Chồng tôi mấy tuần nay cũng phải nghỉ việc ở nhà. Cả nhà vì thế, 24/24 giờ đều ở cùng nhau. Người lớn thì thế nào cũng được, trẻ con nhốt suốt trong nhà nên chúng khó chịu. Sáng nào mở mắt ra con cũng hỏi "mẹ ơi, hết dịch chưa?".
Tuần trước, con gái tôi thi online để kết thúc lớp 2. Thi hết học kì, cũng là khi đã sắp hết một mùa hè không vui chơi như những mùa hè trước. Buổi trưa, lúc tôi ngồi bắt chấy cho con, con hỏi: "Nếu cho mẹ một điều ước, mẹ sẽ ước gì?".
Tôi nói: "Mẹ ước cả nhà mình luôn bình an, mạnh khỏe". "Con thì ước hết dịch mẹ à. Hết dịch, không chỉ nhà mình bình an mạnh khỏe mà tất cả mọi người đều thế". Ngay lúc đấy tôi cảm thấy có chút xấu hổ. Chúng ta lúc nào cũng nghĩ con còn nhỏ, nhưng đôi khi suy nghĩ của con lại vượt xa suy nghĩ của chúng ta.
Trên trang cá nhân, bạn tôi - ông bố đơn thân đang sống ở Sài Gòn khoe sáng nay vừa được một thầy giáo tiếp tế cho một ít thực phẩm, chừng ấy hai bố con ăn uống tằn tiện cũng qua được mấy ngày.
Tôi nhắn tin cho bạn: "Mong bố con bạn luôn bình an. Cố gắng nhé". Bạn đáp lời: "Ngoài Hà Nội dịch cũng đang phức tạp. Cậu có con nhỏ, nhớ giữ gìn nhé. Bố con mình vẫn ổn. Tất cả chúng ta rồi cũng sẽ ổn thôi!".
Vâng, chỉ cần tất cả chúng ta thực hiện tốt chỉ thị và các biện pháp chống dịch của Chính phủ, chỉ cần chúng ta có thể tương trợ đùm bọc nhau qua quãng gian nan này. Không lâu nữa mọi thứ sẽ trở lại bình thường. Bố mẹ đi làm, trẻ con tới lớp. Chúng ta rồi sẽ ổn cả thôi.
Theo Dân Trí
Sài Gòn sẽ ổn thôi!
Sài Gòn không có nghĩa là gốc gác. Nó là nơi ai đến, ở lâu và yêu mảnh đất này thì họ thành người Sài Gòn.
" alt="Chúng ta rồi sẽ ổn thôi!">Chúng ta rồi sẽ ổn thôi!
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Buriram United vs Johor Darul Ta'zim, 21h00 ngày 4/3: Khách hoan ca
- Chứng cuồng con đầu lòng
- Lo lắng vì con thích chứng khoán
- CFMoto Papio XO Racer
- Nhận định, soi kèo Hà Nội FC vs SHB Đà Nẵng, 19h15 ngày 2/3: Khách ‘tạch’
- Sự thật cụ bà nhiễm Covid
- VietNamNet Premium
- Cô gái Mỹ nổi tiếng với việc bới rác để ăn
- Nhận định, soi kèo Turan Tovuz vs Zira FK, 20h30 ngày 4/3: 3 điểm nhọc nhằn
- Sinh hoạt vợ chồng đảo lộn vì trời rét
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Monterrey vs Santos Laguna, 09h05 ngày 3/3: 3 điểm dễ như ăn kẹo
- Cách cực hiệu quả để nhận biết con bạn có đang bị “quấy rối”
- Lo lắng vì con thích chứng khoán
- Đi chợ, siêu thị mùa dịch Covid
- Nhận định, soi kèo Chennaiyin vs NorthEast United, 21h00 ngày 3/3: Đối thủ yêu thích
- Bài học đầu đời về môi trường cho trẻ từ chiếc ống hút giấy
- Phụ nữ lắm mồm, chồng chán là phải!
- Tại sao người trẻ Trung Quốc thích làm việc trong nhà tang lễ?
- Nhận định, soi kèo Houston Dynamo vs Inter Miami, 07h00 ngày 3/3: Khi Miami có Messi…
- 75 tuổi dẫn người yêu cũ về chào con cháu
- Kia Carnival 2024 giá từ 1,299 tỷ đồng tại Việt Nam
- Nỗi đau tột cùng của người phụ nữ bị đánh ghen, lột quần áo
- Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Perth Glory FC, 13h00 ngày 2/3: Trôi dần về đáy bảng
- MB Ageas Life tặng 10.000 phần quà chống dịch COVID
- Bi kịch nữ sinh bị thiếu gia lừa tình
- Khâu cổ tử cung để mang thai an toàn
- Nhận định, soi kèo Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3: Sa lầy tại Benito Villamarin
- Tập đoàn Hưng Thịnh chi viện thêm 11 tỷ đồng cho tuyến đầu chống dịch
- Konox giới thiệu sản phẩm chậu rửa bát chống trầy xước
- Món chè hút khách TP HCM vì tên gọi xấu xí
- 搜索
-
- 友情链接
-