Nhận định, soi kèo Al Karkh vs Naft Al Basra, 18h30 ngày 13/2: Khó tin cửa dưới

Thời sự 2025-02-18 01:06:56 979
ậnđịnhsoikèoAlKarkhvsNaftAlBasrahngàyKhótincửadướgiá usd hôm nay bao nhiêu   Hư Vân - 13/02/2025 04:30  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://profile.tour-time.com/html/7f198880.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Al Hazem vs Al Safa, 20h00 ngày 14/2: Cửa dưới thất thế

">

Nữ chính 'Lọ lem' xử lý khôn khéo khi gặp sự cố trên thảm đỏ

Mệt, căng thẳng, một nhân viên y tế chợp mắt ngay tại bàn làm việc. Hình ảnh được báo VietNamNet ghi lại vào tháng 1/2022 tại Hà Nội. Ảnh: Ngọc Trang

Thời gian đó, các con (2 con lớp 4 và lớp 7 đều học online tại nhà) và công việc gia đình đều phải nhờ bố mẹ 2 bên. Khi mẹ về nhà sau mấy hôm liên tục ở trạm, con chạy đến vui mừng: “Mẹ ơi cho con ôm mẹ một cái”. Nhưng mẹ lại sợ hãi xua tay: “Đừng ôm, mẹ nguy cơ là nguồn lây rất cao”. Nhìn ánh mắt hụt hẫng của con, không gì xót xa bằng.

Mỗi ngày xét nghiệm mấy trăm ca, tiếp xúc quá nhiều nguồn lây, dù bảo hộ cỡ nào, chúng tôi cũng không thể tự tin để đến gần con hơn dù nhớ con da diết. Vậy mà việc về nhà với gia đình cũng trở nên khó khăn, chúng tôi thường xuyên ở trạm nhiều hơn ở nhà. Nhiều lần tôi muốn nói lời xin lỗi con vì ngày Lễ, tết hay những sự kiện lớn của gia đình không thể về, dù các con cũng hiểu cho mẹ, lúc nào cũng động viên “Mẹ! Cố gắng lên”.

Mức lương của tôi là 6 triệu đồng, các chị em ở trạm có người 2 triệu, có người 4 triệu đồng - con số nói ra không ai tin dù đó là sự thật. Muốn làm được việc phải có cái bụng no, yên tâm về gia đình, không yên tâm về gia đình không thể cống hiến được dù bạn yêu nghề đến mấy. 

Tôi cũng chạnh lòng, khi bạn bè đi làm ở chỗ khác nhẹ nhàng với mức lương 10, 20 triệu. Bạn muốn mua 1 cái váy, mua đồ tặng cho bố mẹ cũng không quá khó khăn. Mình đồng lương chả đủ ăn, tặng gì được cho ai?. Nhiều lúc các chị em ở trạm cứ trêu để động viên nhau: “Đi làm bận như này có thời gian để tiêu tiền đâu”.

Thấp về lương, không có thời gian cho gia đình, áp lực công việc trong đó có thái độ của người dân cũng khiến chúng tôi mệt mỏi và nghỉ việc như một tất yếu.

Trạm chúng tôi có 6 người, trong đó có 5 người trực được phân trực. Giai đoạn đầu, có chị em bị mắc Covid-19 vậy là phải cách ly. Có đợt trạm chỉ còn 3, 4 người thay phiên nhau trực. Tất cả công việc như xét nghiệm, đi tiêm, trực cấp cứu… đổ lên đầu nhân viên y tế cơ sở. Ban ngày chúng tôi phải tiêm, cao điểm nhất 1 ngày tiêm hàng nghìn mũi tiêm, tối lại đi xét nghiệm. Thời điểm xét nghiệm toàn dân, mỗi nhân viên y tế xét nghiệm cho mấy trăm người, còn vào khu công nghiệp xét nghiệm cho các công nhân…

Tiếp nhận khai báo y tế như khủng bố. Mỗi ngày, hàng trăm cuộc điện thoại, đến mức nghe tiếng chuông điện thoại tôi đâm ra ám ảnh. Số cá nhân của tôi như số hotline, ai cũng gọi đến để hỏi giấy tờ, hỏi triệu chứng, khai báo… Người dân gọi không được máy bàn, lớn tiếng chửi, truy vấn “Tại sao máy bận?”. Nhưng chúng tôi chỉ biết giải thích: “Máy bận là do mọi người gọi quá nhiều, không phải nhân viên y tế gác máy”. Thậm chí vì quá nhiều việc, có người gọi vào số cá nhân nhưng tôi không thể nghe, đến lúc nhấc máy, họ mắng xối xả: “Sao gọi không nghe máy? Xem lại tư cách đạo đức đi”.

Tôi đọc những tin tức, các vụ việc tiếp viên hàng không bị khách hàng có thái độ không chừng mực, hành hung ngay lập tức hãng sẽ ra quy định cấm bay với khách hay có những động thái để động viên, trấn an, bảo vệ tiếp viên nhưng chúng tôi không được như vậy. Người ta chửi mình, mình không phép được chửi người ta, người ta đánh, mình không được phép đánh người ta. Chúng tôi từng quay lại video ghi cảnh người ta lăng mạ nhân viên y tế nhưng cũng không thể xử lý, giải quyết đến cùng. Không có chế tài bảo vệ, nhân viên càng mệt mỏi, áp lực. 

Có bạn bị chửi mắng, đe dọa ở trạm bật khóc tu tu. Gia đình bảo “Về, về ngay, không phải cố gắng làm gì cả, không làm chỗ này thì làm chỗ khác”. Dù ban đầu gia đình cũng động viên “cố lên, cố lên” đến khi thấy nước mắt của con, mới xót xa. Uất ức, tủi thân, nhân viên y tế nhận hết về mình.

Tư tưởng khá cởi mở, tôi suy nghĩ dù làm ở đâu cũng vậy cũng gắn bó với ngành y, chăm sóc sức khỏe của người dân. Nhưng dù vậy, trước quyết định nghỉ việc, tôi đắn đo vô cùng. Đặc biệt, bản thân cũng đã biên chế tại cơ quan hơn 10 năm, môi trường làm việc với các chị em rất gắn bó, hòa thuận. Đồng thời, tôi cũng lo lắng ra ngoài môi trường làm việc thế nào, cũng có thể mình sẽ bị thất nghiệp.

Nhân viên y tế phường quần quật từ sáng tới khuya khi thời điểm đỉnh dịch tại Hà Nội. Ảnh: Đình Hiếu 

Bên cạnh đó, bố mẹ tôi đều là công chức nghỉ hưu, ông bà rất nặng nề chuyện nghỉ việc ở một cơ quan nhà nước. Bố tôi cũng là một bác sĩ, trong đại dịch, ông động viên con rất nhiều và cũng tự hào vì con. Các con tôi cũng vậy, cháu yêu và tự hào về công việc của mẹ vì trong mắt con “mẹ đến trường con khám sức khỏe, tiêm cho các bạn, mẹ giúp được nhiều người”. 

Chồng tôi cũng là một bác sĩ, anh hiểu hết những vất vả của vợ, sự thiệt thòi của các con và anh anh hoàn toàn ủng hộ mọi quyết định của tôi. Tôi cứ đấu tranh mãi. 1 tuần trước khi nộp đơn nghỉ việc, tôi xin nghỉ phép. Trước dịch thì mong được nghỉ phép để nghỉ ngơi nhưng chúng tôi quen với sự bận rộn rồi lúc nghỉ lại thấy nhàn hạ quá, đúng như người ta thường đùa: “khổ mãi rồi, sướng không quen được”. Tháng 3/2022, tôi nghỉ việc để chọn cho mình một con đường mới.

Nhiều người thắc mắc, tại sao lúc đỉnh dịch vất vả, khó khăn không nghỉ, khi dịch qua rồi, khó khăn vơi bớt, tôi lại có quyết định này. Đơn giản là để không thấy có lỗi, không áy náy với bản thân và điều quan trọng nhất, tôi không muốn lúc khó khăn, vất vả lại bỏ đồng đội. 

Sau dịch, cũng rất nhiều người ở cơ quan tôi nghỉ việc, phải nói đây là tình trạng chung. Trước đó, chưa bao giờ nghĩ là tôi sẽ nghỉ việc ở đây. Mọi người cũng không nghĩ con người như tôi lại bỏ một cơ quan nhà nước và khó khăn nhất là việc thông báo với bố mẹ. Nhưng cuối cùng, ông bà tiếp nhận tin và cũng chỉ dặn dò: “Các con lớn rồi, con lựa chọn thế nào để vui vẻ, hạnh phúc là được”.

Hiện tại tôi làm việc ở một phòng khám, chủ động hơn về thời gian. Là người trong cuộc, về làn sóng nhân viên y tế nghỉ việc, tôi cho rằng muốn giữ chân nhân viên y tế, phải đảm bảo lương cho họ. Họ không có thời gian đi làm ngoài, phải có chế độ đảm bảo để người ta yên tâm làm việc, cống hiến. Nuôi bản thân còn không xong, nuôi được ai?

Cũng theo tôi, điều quan trọng nữa, chúng ta phải có chế tài bảo vệ nhân viên y tế, đừng để họ làm việc trong uất ức, tủi thân với tiếng chửi bới, đe dọa!

Tên nhân vật đã được thay đổi!

Giám đốc Sở Y tế TP.HCM: Ngày nào tôi cũng giải quyết đơn nghỉ việcTrong một năm rưỡi, có trên 2.000 nhân viên y tế của TP.HCM đã nghỉ việc. Người mới tuyển về chưa đủ kinh nghiệm để đảm đương công việc như người cũ.">

Hàng loạt nhân viên y tế nghỉ việc: Không thể cống hiến với cái bụng rỗng!

Luz Hernandez, giáo viên mẫu giáo và là bà mẹ 33 tuổi có ba con đến từ thành phố Jersey, được thông báo mất tích hôm thứ Hai (6/2/2023) sau khi cô vắng mặt tại trường bán công BelovED.

Theo NBC New York,các thành viên trong gia đình nhận ra rằng họ đã không gặp cô vào ngày cuối tuần. Sau đó, các viên chức của Sở Cảnh sát thành phố Jersey đã tiến hành kiểm tra tại nơi ở của cô Hernandez.

Thi thể của cô được tìm thấy cách nhà ba dặm và được chôn trong "một ngôi mộ nông" ở khu vực đại lộ trung tâm và con phố ở thị trấn Kearny, theo tuyên bố của Văn phòng Công tố Hạt Hudson.

Trước khi phát hiện thi thể, các sĩ quan cảnh sát Jersey đã tìm thấy "vết máu" trong nhà của Hernandez.

Cơ quan chức năng đang tiến hành giám định pháp y và điều tra cái chết của Hernandez được coi là “đáng ngờ”. Cô chết vào khoảng 4 giờ 50 phút chiều.

Anh trai của Hernandez, Christino Hernandez, nói với CBS rằng "cô trở thành giáo viên vì thích ở gần trẻ em".

“Hernandez luôn vui vẻ. Em ấy yêu trẻ con”, anh nói.

“Mọi người yêu mến cô ấy. Cô ấy là một đồng nghiệp tuyệt vời”, ông Schundler - người sáng lập trường bán công BelovED nói. “Cô ấy là một thành viên yêu quý của gia đình BelovED. Mọi người đang cảm thấy rất đau lòng bởi điều này”.

Trường BelovED đã đóng cửa hôm thứ Tư (8/2/2023) để tưởng nhớ cô Hernandez. 

"Cô ấy là một trong những giáo viên giỏi nhất, mọi người đều yêu mến cô ấy...", người anh họ của Hernandez nói: "Thật là phức tạp và bí ẩn khi nghĩ về điều này. Chúng tôi muốn công lý!"

Vụ việc đang tiếp tục được điều tra làm rõ.

Đã có rất nhiều trường hợp giáo viên chết một cách bí ẩn. Một số vụ việc vẫn chưa được giải quyết, trong khi những vụ khác đã được giải quyết nhưng vẫn còn nhiều bí ẩn xung quanh.

1. Tom Brown, một giáo viên lịch sử ở Anh, được tìm thấy đã chết trong một hoàn cảnh bí ẩn vào năm 2006. Cái chết của người này ban đầu được coi là một vụ tự tử, nhưng cuộc điều tra sâu hơn cho thấy anh ta có thể đã bị sát hại. Vụ việc vẫn chưa có lời giải và được coi là một trong những cái chết bí ẩn nhất trong lịch sử nước Anh.

2. Năm 2015, một giáo viên trung học phổ thông nổi tiếng ở Australia tên Stephanie Scott đã bị sát hại chỉ vài ngày trước đám cưới của cô. Cái chết của cô Scott gây chấn động cả nước. Kẻ giết người cuối cùng đã bị bắt và bị kết án, nhưng các tình tiết xung quanh cái chết của cô vẫn còn nhiều bí ẩn.

3. Năm 2019, một giáo viên trung học ở Mỹ tên là Randy Anderson được tìm thấy chết trong lớp học. Nguyên nhân cái chết ban đầu được cho là do đau tim, nhưng điều tra sâu cho thấy anh ta có thể đã bị sát hại. Vụ việc vẫn đang được điều tra và động cơ đằng sau vụ tấn công vẫn chưa rõ.

Bảo Huy

Nam sinh lớp 11 Hà Nội tử vong khi đi dã ngoại, nhà trường báo cáo gì?

Nam sinh lớp 11 Hà Nội tử vong khi đi dã ngoại, nhà trường báo cáo gì?

Theo báo cáo của trường THPT Lý Thánh Tông (Hà Nội), từ lúc phát hiện em D.Q.M chới với và chuẩn bị chìm đến khi được cứu đưa lên bờ là khoảng từ 5 đến 7 phút.">

Bí ẩn vụ giáo viên mất tích được tìm thấy chết trong một ngôi mộ

Siêu máy tính dự đoán Augsburg vs RB Leipzig, 02h30 ngày 15/2

Diễn viên Trần Thần qua đời ở tuổi 38 vì bạo bệnh. 

Theo QQ, gia đình muốn tang lễ diễn ra riêng tư nên mọi người đều tôn trọng ý nguyện. Trần Gia Nam - tài tử đóng vai Tiểu Long Nhân trong tác phẩm cùng tên sẽ cùng vợ và các con cố diễn viên lo chu toàn hậu sự. 

"Kiếp này anh thực sự khổ tâm rồi. Mong kiếp sau anh có cuộc sống tốt hơn. Chúng ta mãi là anh em một nhà", Trần Gia Nam viết dòng tiễn đưa bạn. Diễn viên cũng nhận nuôi dưỡng 2 người con của Trần Thần, chu cấp ăn học đến tuổi trưởng thành. 

Trong bài viết đăng tải trên trang cá nhân, Trần Gia Nam không nói rõ nguyên nhân cái chết của người bạn thân. Khi truyền thông liên hệ, anh lấy lý do quyền riêng tư và xin phép không chia sẻ thêm. 

Trần Gia Nam và Trần Thần có tình bạn hơn 30 năm. Sau khi tham gia phim năm 1992, cả hai tiếp tục gắn bó thân thiết trong cuộc sống. Họ vài lần được mời tham gia các show truyền hình, kể ký ức về vai diễn trong tác phẩm kinh điển. 

Tuy nhiên, hai diễn viên có hoàn cảnh trái ngược nhau. Nếu Trần Gia Nam giàu có, hiện quản lý một công ty thương mại quốc tế và đầu tư lĩnh vực nghệ thuật, Trần Thần lại có cuộc sống bươn chải vất vả.  

Trần Thần vẫn gắn bó với diễn xuất, dù chỉ đảm nhận vai phụ. 

Nhiều năm qua, Trần Thần vẫn gắn với công việc diễn xuất. Do ngoại hình to béo, không có tác phẩm nổi bật nên anh chỉ được các đạo diễn mời đóng vai phụ trong một số dự án phim truyền hình. Việc kiếm tiền để lo cho gia đình gồm vợ và 2 con nhỏ khiến anh chịu nhiều áp lực. 

Cách đây 2 tháng, mẹ của Trần Thần qua đời vì bệnh. "Nỗi mất mát giờ đây càng nặng nề hơn khi anh ấy cũng ra đi. Trách nhiệm còn lại phải trông chờ vào người vợ trẻ", gia đình của cố diễn viên nói với truyền thông. 

Trần Thần sinh năm 1985. Anh sớm gia nhập giới giải trí với vai trò diễn viên nhí. Các tác phẩm nổi bật của Trần Thần có Tiểu Long Nhân, Giáo viên thân yêu của tôi. Tiểu đội khỉ vàng... Khi trưởng thành, Trần Thần chủ yếu đóng vai phụ trên màn ảnh.

Trong phim Tiểu Long Nhân, Trần Thần đóng vai Bối Bối - một cậu bé có vẻ ngoài mũm mĩm, tính cách thật thà, hồn nhiên, luôn giúp đỡ bạn bè. Nhờ thành công của tác phẩm, anh cùng với Trần Gia Nam, Liễu Điền và Giang Dĩ Trinh trở thành nhóm sao nhí được săn đón bậc nhất lúc bấy giờ. 

Diễn viên phim 'Tiểu Long Nhân' đột ngột qua đời ở tuổi 38Diễn viên Trần Thần là ngôi sao nhí được yêu thích nhất trong bộ phim "Tiểu Long Nhân".">

Sao 'Tiểu Long Nhân' sống khổ cực, kiếm tiền lo 2 con nhỏ trước khi mất

- Sau 15 năm hoạt động và phát triển, Khoa Phát thanh - Truyền hình - Học viện BC&TT truyền đạt được nhiều thành tựu trong việc đào tạo, góp phần vào sự phát triển chung của nền báo chí cách mạng Việt Nam.

Sáng 26/8, Học viện Báo chí và Tuyên truyền tổ chức kỷ niệm 15 năm tái thành lập Khoa Phát thanh - Truyền hình.

Buổi lễ có sự tham dự của PGS.TS Nguyễn Thế Kỷ, Ủy viên Trung ương Đảng, Tổng Giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam, các thầy cô nguyên lãnh đạo Khoa qua các thời kỳ, cùng đại diện các cơ quan báo chí và nhiều thế hệ giảng viên, sinh viên Khoa Phát thanh - Truyền hình.

{keywords}
PGS.TS. Nguyễn Thị Trường Giang phát biểu tại buổi lễ. Ảnh: Thế Anh

Khoa Phát thanh - Truyền hình được thành lập ngày 28/3/1979, đến năm 1983, Khoa sáp nhập với Khoa Báo chí. Ngày 01/10/2003, Khoa được tái thành lập. Hiện nay, Khoa Phát thanh - Truyền hình có quy mô đào tạo lớn nhất Học viện Báo chí và Tuyên truyền với nhiều chuyên ngành và loại hình đào tạo.

Báo cáo tổng kết 15 năm phát triển của Khoa Phát thanh - Truyền hình, Trưởng khoa, PGS.TS. Nguyễn Thị Trường Giang cho biết: "Thời gian qua, nhiều thế hệ giảng viên khoa PTTH đã trưởng thành và và được phân công đảm nhiệm những vai trò lãnh đạo, trụ cột ở các cơ quan lớn. Thế hệ giảng viên khoa PTTH hôm nay là những người trẻ, nhiệt huyết, luôn đoàn kết và vững tin cùng xây dựng một khoa PTTH trong giai đoạn mới đầy sức sống, trẻ trung và đột phá". 

Với mục đích đào tạo sinh viên báo chí thành thạo nghiệp vụ, ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, lãnh đạo Học viện đã sớm trang bị cho Khoa Phát thanh - Truyền hình các hệ thống phòng học, thực hành, studio cùng trang thiết bị hiện đại nhất.

{keywords}
PGS.TS Trương Ngọc Nam, Giám đốc Học viện BC&TT chia sẻ: "Chúng tôi rất cảm kích với sự nỗ lực, cố gắng và những đóng góp của khoa cho sự phát triển của nhà trường. Thay mặt BGĐ Học viện, tôi xin chúc mừng, biểu dương những thành tựu mà khoa đã đạt được". Ảnh: Thế Anh

 

Cộng hưởng với sự hỗ trợ đó của lãnh đạo Học viện, Ban Chủ nhiệm Khoa cũng đưa ra quyết định thành lập các CLB nghiệp vụ sinh viên, bao gồm: Trang tin Sóng Trẻ, CLB Truyền hình sinh viên STV, phát thanh Sóng Trẻ

PGS.TS. Nguyễn Thị Trường Giang cũng khẳng định: "Khoa luôn nỗ lực đổi mới phương pháp đào tạo báo chí theo hướng tăng cường thực hành cho sinh viên, tổ chức các câu lạc bộ nghiệp vụ để gắn kết lý thuyết và thực hành.

Sinh viên Nguyễn Trung Kiên, sinh viên lớp Truyền hình K36A2, đại diện cho hơn 1.500 sinh viên chia sẻ có mặt tại lễ kỉ niệm chia sẻ: “Chặng đường 15 năm đã đem đến một làn gió mới tới sinh viên Khoa PT-TH. Em tự hào vì được học tập trong môi trường trẻ trung, năng động của khoa. Em thấy mình may mắn, trưởng thành hơn”.

{keywords}
Màn giao lưu của các thế hệ giảng viên, sinh viên tại buổi lễ kỉ niệm. Ảnh: Thế Anh 

Tại buổi lễ, bên cạnh hoạt động kỷ niệm là khoảng thời gian giao lưu giữa các thế hệ giảng viên, sinh viên, các cơ quan báo chí và đối tác của Khoa Phát thanh - Truyền hình.

Tại buổi chia sẻ, nhà báo Đỗ Doãn Hoàng, PV báo Lao động đã chia sẻ sự tri ân và biết ơn đến các giảng viên tại Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Thường xuyên có mặt thỉnh giảng theo lời mời của Học viện, anh cho biết các thế hệ sinh viên sau này ngàng càng năng động, xông xáo và thành thạo các kĩ năng sử dụng các thiết bị công nghệ.

Đoàn Bổng

"Cứ đi kiểm tra thì 1/3 sinh viên nghịch điện thoại chứ không học"

"Cứ đi kiểm tra thì 1/3 sinh viên nghịch điện thoại chứ không học"

Lãnh đạo Học viện BC&TT cho rằng buộc phải đưa ra quy chế có phần nghiêm ngặt bởi nếu không thì rất đáng lo ngại .

">

Long trọng lễ kỉ niệm 15 năm tái thành lập khoa Phát thanh

友情链接