您现在的位置是:Thế giới >>正文
Nhận định, soi kèo Gazisehir Gaziantep vs Eyupspor, 20h00 ngày 3/3: Trả nợ lượt đi
Thế giới6人已围观
简介 Hồng Quân - 02/03/2025 10:24 Thổ Nhĩ Kỳ ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Villarreal vs Espanyol, 3h00 ngày 4/3: Hướng tới Top 4
Thế giớiChiểu Sương - 03/03/2025 03:44 Tây Ban Nha ...
【Thế giới】
阅读更多Nguy cơ xâm lăng văn hoá Hàn Quốc vào Việt Nam
Thế giới- "Về mặt trình độ nghệ thuật, chúng ta có thể làm được như Hàn Quốc", cục trưởng cục NT biểu diễn khẳng định trong cuộc phỏng vấn.
BÀI LIÊN QUAN
Triển lãm ảnh “Việt Nam tươi đẹp”
Những nghệ sĩ vừa chụp vừa giấu máy ảnh
Giải mã cơn sốt văn hóa Hàn của teen Việt
Nhạc hội Việt - Hàn: Chương trình hay nhưng BTC kém
">...
【Thế giới】
阅读更多Cục NTBD: 'Bài hát yêu thích không khuất tất'
Thế giới- "Cục NTBD đã nhận được công văn giải trình toàn bộ sự việc của BTC liênquan đến giải thưởng 1 tỉ "Bài hát của năm". Theo đó, mọi việc đều minh bạch,không có gì khuất tất" - ông Thành Nhân, đại diện Cục NTBD nói.Phim Tết 2013: "Cỗ" ê hề nhưng coi chừng vẫn đói
Hương Tràm chưa biết làm gì với nửa tỉ
"Những người khốn khổ" giành giải Quả cầu vàng
">...
【Thế giới】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Pakhtakor vs Al Hilal, 23h00 ngày 4/3: Cửa trên ‘ghi điểm’
- Nữ thủ khoa 9X trường Điện ảnh: 'Muốn một cảnh hôn với NSƯT Công Lý'
- Di tích 200 tuổi có nguy cơ bị xóa sổ
- Nhà máy điện mặt trời nổi ngoài khơi lớn nhất thế giới
- Nhận định, soi kèo Montpellier vs Rennes, 23h15 ngày 2/3: Chủ nhà gặp khó
- Bố mẹ tôi bán đất cho 2 tỷ, chồng đòi chi tiêu như thể số tiền anh tự kiếm được
最新文章
-
Soi kèo phạt góc Shanghai Port vs Yokohama Marinos, 19h00 ngày 4/3: Chủ nhà lép vế
-
"Tôi có đặt tên phim thế nào thì cũng bịảnh hưởng, cũng bị nói là ăn theo. Họ sẽ so sánh với phần 1 xem nó có chết lụthay thành công? Áp lực là có thật", ĐD Nguyễn Hữu Phần nói.
Leonardo DiCaprio lọt top nam diễn viên quyền lực nhất" alt="Đạo diễn 'Ma Làng' bị áp lực khi làm phần 2">Đạo diễn 'Ma Làng' bị áp lực khi làm phần 2
-
Nhà văn Peru Mario Vargas Llosa, 74 tuổi. (Ảnh: Taringa New)
Ủy ban giải Nobel cho biết, họ quyếtđịnh vinh danh cây bút 74 tuổi này "vì sự nghiên cứu của ông đối vớinhững cấu trúc quyền lực cũng như các hình tượng văn học được xây dựngsắc sảo về sự kháng cự, nổi dậy và thất bại của cá nhân". Theo Thư kýthường trực Viện Hàn lâm Thụy Điển Peter Englund thì: Vargas Llosa là"một người kể chuyện tài năng tuyệt vời".
Như vậy, nhà văn Vargas Llosa sẽ làchủ nhân giải Nobel Văn học 2010 kèm theo số tiền thưởng trị giá 10triệu kronor (1,5 triệu USD). Ông là nhà văn Nam Mỹ giành giải thưởngNobel văn học danh giá sau cây bút Colombia Gabriel Garcia Marquez đượctrao giải này năm 1982.
Vargas Llosa sinh ngày 28/3/1936. Ônglà một nhà văn, nhà báo kiêm chính trị gia ở Peru. Ông từng chạy đua vàoghế tổng thống Peru năm 1990 với tư cách là ứng cử viên của liên minhtrung hữu.
Vargas Llosa đã viết hơn 30 cuốn tiểuthuyết, kịch và tiểu luận, bao gồm cả các tác phẩm nổi tiếng "Cuộc đốithoại trong Thánh đường" (1969/1975) và "Ngôi nhà xanh" (1965/1968). Ôngđã có bước đột phá, tạo nên danh tiếng trên trường quốc tế nhờ cuốntiểu thuyết "Thời của người anh hùng" xuất bản trong những năm 1960.
Cuốn "Thời của người anh hùng" đượcxây dựng dựa trên những trải nghiệm của Vargas Llosa từ thời còn ở Họcviện quân sự Leoncio Prado của Peru. Cuốn tiểu thuyết này đã gây tranhcãi tại đất nước ông và các sĩ quan thuộc Học viện quân sự Leoncio Pradotừng công khai đốt hàng ngàn bản copy tác phẩm này.
Năm 1995, Vargas Llosa đã được traogiải Cervantes - giải thưởng văn học danh giá nhất trong thế giới nóitiếng Tây Ban Nha. Một số nhà phê bình đánh giá ông có tầm ảnh hưởngquốc tế và lượng độc giả trên khắp thế giới nhiều hơn bất kỳ cây bút nàokhác thuộc thời kỳ "bùng nổ Mỹ Latinh" trong những năm 1960 - 1970.
Trước đó, theo giới cá cược, giảiNobel Văn học năm nay sẽ thuộc về một nhà thơ sau 13 năm giải thưởng vănhọc hàng đầu thế giới luôn được trao cho các nhà văn và nhà soạn kịch.Chiến thắng của nhà văn Peru đã đi ngược lại dự đoán này.
Các chuyên gia cũng từng nhận định,với sự thống trị của các tiểu thuyết gia châu Âu đối với giải Nobel Vănhọc trong thời gian gần đây, Viện Hàn lâm Thụy Điển sẽ tìm kiếm nhữnggương mặt mới từ các khu vực xa xôi hơn. Mặc dù vậy, Vargas Llosa khôngphải là một trong các tên tuổi được kỳ vọng đoạt giải Nobel Văn học2010.
Thanh Bình(Tổng hợp)
" alt="Nobel Văn học 2010 về tay nhà văn Peru">Nobel Văn học 2010 về tay nhà văn Peru
-
Có người hỏi tôi: “Có bao giờ chị cảm thấy hối hận vì đã kết hôn với chồng chị chứ không phải là một ai đó khác? Có bao giờ chị thấy sống cả đời với một người là việc cần phải cố gắng không?”.
Thật ra thì hôn nhân cũng như một dòng sông, khi cuộn sóng khi êm đềm, hối hận hay không, gồng mình cố gắng hay không còn tùy từng giai đoạn, không hoàn toàn một trạng thái.
Có một câu chuyện từng phủ kín mạng xã hội, trong đó cô con gái kể vì sao ba mẹ cô ly hôn: Vì ba cô hay gảy tàn thuốc lá vào chậu lan mẹ trồng, nhiều lần mẹ nhắc cũng không thay đổi. Và không chỉ có thế, lý do còn là vì ba không thích tắm rửa, quần áo để lung tung, không nhớ được sinh nhật mẹ, không nhớ những ngày kỉ niệm…
Điều mẹ cô có thể giải thích cho cô khi ly hôn chính là “vì một đời quá dài”. Vậy nên bà không muốn sống mà chịu đựng.
Sau khi ly hôn, mẹ cô tìm được chân ái của đời mình. Đó là một người đàn ông vì mẹ cô mà mua những chậu hoa, vì mẹ cô mà mua khăn trải bàn hợp với màu bát đũa, vì mẹ cô mà mua đôi giày trắng sữa để hợp với váy màu đỏ của mẹ.
Đó là người đàn ông mỗi sáng mỗi chiều nắm tay mẹ tản bộ ngắm sông nước mây trời, nhặt những nhánh cây rơi, say sưa kể về cây cỏ. Sẽ tỉ mẩn ngồi cắt trái cây khi mẹ ốm, ngồi đầu giường đọc sách cho mẹ nghe. Sẽ vì mẹ cô mà làm hết thảy mọi điều nhỏ nhặt.
Câu chuyện trên đã khiến bao nhiêu phụ nữ nhìn lại cuộc hôn nhân của mình mà ủ rũ: “Chồng mình cũng có đầy khuyết điểm, liệu có nên buông tay khi cuộc đời còn rất dài?”. Nhưng nghĩ cho cùng, một người đàn ông như thế trên đời thực sự có mấy người? Hay chỉ có trong những câu chuyện ngôn tình lan truyền trên mạng.
Mới đây, cậu em họ của tôi kể với tôi rằng, vợ cậu tự nhiên hỏi cậu có biết cô ấy đi giày size bao nhiêu không? Cậu ấy, thật đen đủi, chưa từng để ý đến cỡ giày mà vợ mình mang. Kết quả là bị vợ dỗi: “Anh có biết có người sẵn sàng chia tay bạn trai gắn bó cùng mình bao nhiêu năm chỉ vì không nhớ size giày cô ấy mang không?”. Rồi cậu ấy bảo tôi: Điều đó thật sự quan trọng đến mức đó hay sao chị?
Đúng là phụ nữ khi yêu vốn hay quan trọng những tiểu tiết nhỏ nhặt. Nhưng một giọt nước không phải là nguyên nhân làm tràn ly nếu ly nước không đầy trước đó. Không phải vì một chuyện nhỏ mà chia tay, vốn dĩ trước đó đã có quá nhiều những chuyện nhỏ tích tụ lớn dần rồi.
Cho nên đàn ông luôn cho rằng phụ nữ khó hiểu là vì thế. Chỉ là gảy tàn thuốc lá vào chậu hoa lan thôi mà, chỉ là không nhớ size giày thôi mà, nó đáng để đánh đổi hôn nhân, tình yêu và bao năm gắn bó hay sao? Đàn ông vốn dĩ không hiểu, phụ nữ đong đếm tình yêu từ những chuyện tưởng chừng vô lý đó.
Nhưng, tôi lại cũng từng đọc đâu đó một câu chuyện rằng: Một người vợ vốn rất hạnh phúc một ngày phát hiện chồng làm chuyện có lỗi. Mặc dù người chồng hối lỗi xin tha thứ, người vợ cũng cảm thấy khó lòng chấp nhận. Anh ấy cái gì cũng tốt, chỉ là đã lừa dối cô.
Mẹ cô sau khi biết chuyện liền đưa cho cô một tờ giấy trắng, vẽ lên một chấm đen ở giữa và hỏi: “Con nhìn thấy gì?”, cô trả lời “Một chấm mực”. Mẹ cô lại nói: “Một tờ giấy trắng to như vậy, nhưng con lại chỉ để ý đến chấm mực nhỏ nhoi, hoàn toàn quên đi rằng nó quá nhỏ so với tờ giấy trắng”.
Chẳng phải chúng ta vẫn thường thế, vì một chuyện xấu mà đã quên đi rất nhiều những điều tốt đẹp, vì một chút buồn mà quên đi những niềm vui, vì cảm xúc của bản thân mà quên đi cảm xúc của người khác.
Vì một đời quá dài? Hay chính là vì tình yêu quá mỏng? Không có ai hoàn hảo, chỉ là chúng ta vì yêu một ai đó mà không chú tâm quá nhiều đến nhược điểm của người đó mà thôi. Yêu chỉ cần cảm xúc và rung động, nhưng hôn nhân thì lại cần sự thấu hiểu, thông cảm và bao dung.
Có cặp vợ chồng già nào lại không từng cùng nhau vượt qua những ngày bão giông thời trẻ. Có tòa lâu đài nguy nga tráng lệ nào lại không nhờ người thợ dãi nắng dầm mưa tỉ mẩn gắn kết từng viên gạch nhỏ mà nên.
Chồng 48 tuổi, vợ 21 tuổi phải chuyển nhà vì bị hàng xóm xúc phạm
Chênh lệch nhau tới 27 tuổi, cặp đôi người Anh phải chuyển nhà khi nhiều lần hàng xóm gọi anh là ‘kẻ ấu dâm’ trước mặt các con.
" alt="'Vì một đời quá dài?'">'Vì một đời quá dài?'
-
Nhận định, soi kèo Queretaro vs Puebla, 05h00 ngày 3/3: Những người cùng khổ
-
Quầy bánh của chị Huỳnh Thị Thuận ở ngã tư Lạc Cường, TP Biên Hòa. Quầy bánh đặc biệt
Quầy bánh ngay ngã tư Lạc Cường, trên đường Phan Trung (P. Tân Phong, TP. Biên Hòa, Đồng Nai) chỉ mới xuất hiện từ ngày 1/4 - ngày các công ty xổ số trên toàn quốc ngưng phát hành vé số.
Tại quầy, nhiều loại bánh đặc trưng vùng miền như bánh ú, bánh dừa, bánh gai kèm với nhiều chủng loại khác được bày biện ngay tầm nhìn của người đi đường.
Một chị đi xe máy chở theo đứa con nhỏ ghé vào. Chị tự chọn những chiếc bánh mình thích. Rồi cũng tự chị, thò tay vào bên trong quầy lấy ra chiếc bao để đựng những món hàng đã chọn. Chị móc vào xe rồi lấy chiếc ví. Chị hỏi người bán, 'Bao nhiêu vậy chị?' - '35 ngàn'.
Chị lấy tờ 100 ngàn đồng bỏ vào chiếc túi trước ngực người bán, rồi cũng tự chị lấy ra 50 ngàn tiền thừa.
Chị nói, 'Em chỉ lấy bấy nhiêu thôi, còn lại gởi chị uống nước nhé'. Qua lớp khẩu trang, chúng tôi không nhìn rõ, chỉ thấy đuôi mắt người phụ nữ ấy nheo lại. Dường như chị vừa nở một nụ cười.
'Chị có thường mua hàng ở đây không?', chúng tôi hỏi chị. Chị vui vẻ cho biết, quầy bánh này tuy mới xuất hiện nhưng người phụ nữ bán hàng có mặt tại khu vực này đã gần 10 năm nay rồi.
'Trước kia, chị ấy bán vé số. Từ ngày dịch bệnh bùng nổ, vé số ngưng phát hành, chị chuyển đổi mặt hàng mua bán. Người dân Biên Hòa ai cũng biết chị. Chị là phụ nữ khuyết tật, không tay không chân nhưng luôn miệt mài mưu sinh... Việc chị chuyển sang bán bánh làm nhiều người khâm phục chị hơn'.
Sau lệnh cách ly toàn xã hội do dịch Covid-19, cuộc sống của người lao động bị xáo trộn không ít, nhất là những người bán vé số dạo. Nhưng thay vì ngồi đó than vãn kêu khổ như nhiều người, người phụ nữ khuyết tật đã tìm cho mình một công việc khác để cải thiện đời sống trong hoàn cảnh khó khăn này.
'Tôi ủng hộ chị - người phụ nữ quả cảm không đầu hàng số phận - nên ngày nào cũng ra mua giúp chị', người mua hàng nói.
Túi bánh đã móc trên xe, chị Thuận đưa túi xách ra trước ngực, người mua kiểm tiền trước khi cho vào túi chị. Một thanh niên ghé vào. Anh cũng xuống xe, tự chọn hàng và cũng tự mình phục vụ. Chị bán hàng chỉ đưa mắt theo dõi. Anh móc túi bánh vào xe rồi bỏ vào túi chị tờ 50.000 đồng mà không cần lấy tiền thối.
'Sao anh không lấy tiền thối?'. 'Có đáng bao nhiêu đâu', người thanh niên nói và cho biết, ở Biên Hòa này, kiếm một người như chị hơi khó. Khiếm khuyết bản thân nhưng chị không nhờ vả vào ai, tự mình đổ mồ hôi kiếm sống.
'Trước khi bán bánh, chị từng lăn lộn khắp thành phố này, có khi đến tận 11 giờ khuya để bán từng tờ vé số. Tôi không lấy lại tiền thừa mà muốn biếu chị để chị có thêm nghị lực sống. Thử hỏi, lòng tự trọng của chị có đáng để chúng ta khâm phục và noi gương không?'.
Người phụ nữ khuyết tật đầy lòng tự trọng
Bao nhiêu người ghé lại rồi ra đi. Những chiếc bánh trên quầy vơi dần. Chị vẫn ngồi yên một chỗ. Chúng tôi đến gần chị. Hai tay, hai chân chị không có. Chị ngồi trên chiếc ghế nhỏ, trước ngực chị là túi xách để ai mua thì tự bỏ tiền vào.
Sau khi mua hàng, anh thanh niên trả tiền như bao người khách khác khi đến quầy bánh của chị Thuận. Chị là Huỳnh Thị Thuận, 43 tuổi quê ở xã Ninh Phụng (TX Ninh Hòa, Khánh Hòa). Chị bị khuyết tật bẩm sinh, chào đời đã không có tay và chân. Gia đình thuộc diện nghèo nên tuổi thơ của chị gặp nhiều vất vả.
Chị không được đến trường như bao đứa trẻ khác. Lớn dần lên chị cảm nhận không thể là gánh nặng cho cha mẹ, chị tìm cách đỡ đần. Nhưng không thể tìm được việc làm phù hợp, chị đành lê la với xấp vé số trên tay.
Cuộc sống cứ thế trôi dần đến năm chị 20 tuổi, gặp được anh - một thanh niên khỏe mạnh trong vùng. Cả hai yêu nhau và sống với nhau bằng tình yêu tưởng chừng như không thể có trên đời này. Vậy mà, khi chị sinh cháu trai khỏe mạnh bình thường được 1 tháng rưỡi, anh bỏ nhà đi biền biệt. Chị đành phải bế cháu về nhà nhờ mẹ chăm sóc rồi tiếp tục lao vào cuộc mưu sinh.
Vất vả nhiều vẫn không đủ lo cho con, phụ cho mẹ, chị nghe theo lời một người bạn vào tận Long An tìm kế sinh nhai nhưng cũng chẳng xong. Chị tìm đến đất Biên Hòa này và đã được bà con nơi đây bao bọc.
Gần 10 năm ở đất Đồng Nai, ban ngày chị ngồi ở ngã tư Lạc Cường để bán vé số. Những anh xe ôm, ba gác xung quanh là những người giúp chị ngăn được kẻ xấu giật tiền và vé số. Tối đến chị lân la khắp các hàng quán bán đến 10 - 11 giờ khuya. Cả ngày tần tảo như thế chị bán được vài trăm vé, đủ cho sinh hoạt hàng ngày và gửi tiền về cho mẹ nuôi con.
Người mua tự lấy bao đựng hàng. Rồi dịch bệnh tràn đến. Vé số ngưng phát hành. Chúng tôi hỏi chị cảm giác lúc ấy ra sao. Chị bật cười rồi nói, 'Khóc chứ sao anh. Biết làm gì ăn bây giờ? Không lẽ đi xin? Nhưng cũng may có người giúp cho quầy bánh này để qua ngày.
Sau này em cũng bán vé số lại thôi bởi bán bánh phải nhờ vả nhiều người quá. Dọn hàng, lấy hàng rồi phải bám trụ suốt ngày mới mong có được chút tiền lời'.
Chúng tôi không dám cho tiền chị bởi chị nói, chị không đi xin. Đành phải mua giúp chị ít bánh và cũng như bao người khác, chúng tôi không lấy lại tiền thừa. Chỉ mong sao, chị sớm trở lại với nghề vé số để có thể kiếm tiền lo cho con, cho mẹ...
Chị phụ hồ nhận hỗ trợ gạo, tiền nhà trọ, còn được giới thiệu việc làm
'Ngoài được hỗ trợ tiền phòng, nhận quà của mạnh thường quân, tôi còn được giới thiệu việc làm. Vậy là, mẹ con tôi sẽ đỡ hơn trong những ngày thất nghiệp vì dịch. Ơn này, tôi sẽ ghi mãi'.
" alt="Quầy bánh đặc biệt của người phụ nữ thiếu tứ chi ở Đồng Nai">Quầy bánh đặc biệt của người phụ nữ thiếu tứ chi ở Đồng Nai