Facebook đang đi vào 'vết xe đổ' của Google?
Đổi tên liệu có đổi vận?đangđivàovếtxeđổcủgia do
Vào năm 2015, Google tuyên bố sẽ đổi tên thành Alphabet để mở rộng hoạt động kinh doanh ngoài lĩnh vực quảng cáo. Ban lãnh đạo Google cho biết quyết định này nhằm tạo ra một hệ sinh thái gồm các doanh nghiệp công nghệ đang phát triển mạnh. Khi đó, động thái này được các nhà đầu tư ủng hộ, khiến cổ phiếu công ty tăng 4%.
Alphabet gồm hai phân khúc chính: Google (bao gồm các mảng kinh doanh quảng cáo như YouTube và phần cứng mang thương hiệu Google) và Other Bets (bao gồm các dự án “moonshot” như startup xe tự lái Waymo, nhằm giải quyết các vấn đề lớn nhất của thế giới).
![]() |
Facebook đang đi vào 'vết xe đổ' của Google? |
Các nhà đầu tư đã hình dung ra Google sẽ trở thành một “gã khổng lồ” công nghệ thống trị một loạt các ngành ngoài lĩnh vực tìm kiếm. Tuy nhiên, hy vọng đó đã không thành hiện thực. Vào năm 2021, bộ phận Other Bets của Google lỗ 5,3 tỷ USD trên doanh thu 753 triệu USD.
Trong sáu năm qua, kể từ khi Google đổi tên thành Alphabet, công ty lỗ tổng cộng 23,4 tỷ USD cho Other Bets và chưa có bất kỳ thành công đột phá nào.
Theo hãng tài chính Morgan Stanley, trong thời kỳ đỉnh cao của chu kỳ quảng cáo xe hơi tự lái, Waymo được định giá 175 tỷ USD, tuy nhiên giảm chỉ còn hơn 30 tỷ USD vào năm 2021.
Trong khi việc đổi tên thương hiệu thành Alphabet nhằm mục đích để công ty phát triển sang các lĩnh vực khác, hiện tại hoạt động kinh doanh của Google vẫn được thúc đẩy rõ ràng bởi quảng cáo, chiếm hơn 80% doanh thu vào năm 2021.
Vào tháng 10/2021, Facebook thông báo đổi tên thành Meta, báo hiệu ý định “lấn sân” sang các mảng khác ngoài truyền thông xã hội. Tham vọng rõ ràng nhất của công ty là trở thành người đi đầu trong vũ trụ ảo (metaverse).
Tuy nhiên, Reality Labs - bộ phận phụ trách nghiên cứu metaverse của công ty - đã lỗ 10,2 tỷ USD vào năm 2021 và dự kiến con số này sẽ còn tăng lên vào năm 2022. Khoản lỗ này gấp đôi những gì Alphabet đang trải qua với Other Bets và Meta dường như chỉ mới bắt đầu.
Bài học từ Google
Xây dựng một doanh nghiệp mới luôn là một thách thức khó khăn, nhưng Alphabet là một trong những công ty lớn nhất thế giới với thị phần mảng tìm kiếm chiếm ưu thế ở hầu hết thế giới và mang lại lợi nhuận khổng lồ. Điều đó làm tiền đề để công ty mạnh dạn xuống tiền vào các cuộc đánh cược kinh doanh, nhưng nhìn chung sẽ tốt hơn nếu Google tập trung sức lực vào lợi nhuận thay vì “ném tiền qua cửa sổ” như vậy.
Điều này cũng có vẻ đúng với Facebook. Việc đi quá xa so với sức mạnh cốt lõi của Facebook trong mạng xã hội có thể gây tốn kém, đặc biệt là khi số tiền bỏ ra cho các phòng thí nghiệm thực tế ảo đang tăng lên nhanh chóng.
Mặc dù có nhiều điểm tương đồng giữa Meta và Alphabet, có một điểm khác biệt chính: công ty mẹ Facebook không tung ra một loạt các công ty khởi nghiệp với nhiều mục tiêu khác nhau, nó đặc biệt tập trung vào metaverse. Facebook không phải là “gã khổng lồ” công nghệ duy nhất chú ý đến xu hướng này. Microsoft đã mua lại Activision Blizzard, một phần để đưa nó vào metaverse. Apple để mắt đến không gian thực tế ảo, còn “đại gia” chip Nvidia cũng tập trung vào việc xây dựng phần mềm cho vũ trụ ảo.
Thay vì cho rằng Meta đang chơi một trò đánh cược, hãy nghĩ nó giống như Internet đang ở giai đoạn phát triển sơ khai vào năm 1994 hoặc 1995. Việc sử dụng Internet khi đó chỉ bằng một phần nhỏ so với ngày nay, nhưng tiện ích của nó đã tăng lên rất nhiều với sự ra đời của các mạng di động và smartphone. Các công ty như Amazon bắt đầu các hoạt động kinh doanh trực tuyến của họ và các nhà đầu tư tăng cường rót hàng tỷ USD vào lĩnh vực này.
Metaverse có trở phiên bản tiếp theo của Internet hay không, đó là một điều cần phải chờ đợi. Điều chúng ta có thể thấy rõ ràng nhất ở hiện tại là ý định đầu tư mạnh mẽ vào các phòng thí nghiệm thực tế của Facebook, cùng với những thách thức trong kinh doanh quảng cáo sẽ kìm hãm sự tăng trưởng lợi nhuận của Facebook trong ít nhất một hoặc hai năm tới.
Tuy vậy, nếu metaverse thực sự là Internet tiếp theo, ván bài lớn của Meta chắc chắn sẽ được đền đáp.
Hương Dung(Theo The Motley Fool)

Những con số ‘đáng buồn’ của Facebook
Facebook đã có một sự ‘thức tỉnh’ trong tuần qua với những con số không mấy tươi sáng.
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
下一篇:Nhận định, soi kèo Bhutan vs Yemen, 19h00 ngày 25/3: Tin vào cửa trên
Bố mẹ chồng tôi sinh được 5 người con, 3 trai, 2 gái. Năm năm trước, bố chồng tôi qua đời. Mẹ chồng tôi vì đau buồn nên cũng đổ bệnh theo. Bà trở nên lú lẫn, không tự ăn uống, vệ sinh cá nhân. Các con vừa cho ăn, bà lại chửi bới kêu chúng để bà đói.
Vợ chồng chú út sống với bà, hàng ngày phải chăm sóc và chịu đựng những câu chửi nên có vẻ không hài lòng. Thỉnh thoảng chú út cũng than vãn với chúng tôi. Nhưng chưa bao giờ chú yêu cầu chúng tôi phải gánh tránh nhiệm nuôi bà.
Vợ chồng tôi không dư giả gì nhưng thấy chú khổ thì thương. Thỉnh thoảng tôi lại mua ít đồ ăn, uống rồi đóng thùng gửi về cho bà và các con của chú.
Chú ấy cảm động lắm, khen vợ chồng tôi hết lời. Vậy mà, cuối tuần vừa rồi, vợ chú ấy lại làm một việc khiến tôi rất bức xúc.Hôm đó, sáng sớm, vợ chú út gọi điện cho chồng tôi, hỏi chúng tôi có nhà không? Vợ chồng chú ấy có chút việc muốn đến thưa chuyện. Khoảng 3 tiếng sau, ô tô chở vợ chồng chú út và mẹ chồng tôi đậu trước cửa...
Vào nhà, chú út không nói gì, chỉ ngồi cúi mặt, còn vợ chú thì nói liên hồi.
Vợ chú bảo, bố mẹ có công sinh thành, dưỡng dục 5 người con. Nay bố đã mất, chỉ còn mẹ. Việc chăm sóc mẹ lúc tuổi già phải được chia đều cho các con trai.
Anh cả đã mất nên trách nhiệm nuôi mẹ thuộc về 2 anh em.Tuy nhiên, chú út đã chăm sóc mẹ nhiều năm nên bây giờ đến lượt vợ chồng tôi.
Tôi nghe vợ chú út nói, cảm giác không lọt tai. Tôi hỏi thím ấy 3 câu.1. Căn nhà chú thím đang ở, là do ai xây cất?
2. Ba đứa con của chú thím do ai bế bồng, chăm sóc?
3. Ruộng đất của bố mẹ để lại, ai đang canh tác, cấy cày?
Thím ấy không trả lời thẳng vấn đề nhưng lại cố to tiếng nói rằng, nếu không có bố mẹ sinh ra và nuôi dưỡng thì sẽ không có chồng tôi ngày hôm nay.
Tôi công nhận điều đó, nhưng tại sao lúc ông bà còn trẻ, khỏe, chú thím không giục ông bà đến ở với chúng tôi. Đến bây giờ, bà ốm đau, bệnh tật, chú thím mới đòi hỏi công bằng?
Thím ấy gạt đi và nói, căn nhà chú thím ấy đang ở là do ông bà xây nhưng chú thím cũng phải đổ rất nhiều tiền để nâng cấp và sắm sửa tiện nghi. Ruộng đất ông bà để lại cho chú thím canh tác nhưng cũng chẳng mang lại lợi lộc gì nhiều. Nếu chúng tôi thích thì có thể về quê chia chác."Còn bây giờ, việc nuôi bà, em nhờ hai bác giúp em. Chúng em đã quá mệt mỏi rồi". Nói xong, thím ấy kéo chú út ra xe về, bỏ lại bà cụ và giỏ quần áo cũ.
Tôi nhìn bà, vừa thương vừa giận.
Từ trước đến nay, ông bà sống cùng chú út và cũng chỉ bù trì cho vợ chồng chú ấy. Các con tôi, chưa bao giờ bà chăm sóc bế bồng.Bây giờ bà già yếu, lú lẫn, vợ chồng chú ấy làm như vậy có phải đạo không? Tôi nên xử lý việc này như thế nào? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Tôi xin cảm ơn.Cảm ơn những điều tồi tệ đã giúp tôi biết quý trọng gia đình
Tôi là dân xây dựng, nay đây mai đó, công trình ở đâu là tôi có mặt ở đó. Tôi có ngoại hình bắt mắt, ai cũng khen tôi nam tính và có nụ cười tươi.
" alt="Tâm sự, em dâu đưa mẹ đến nhà, nhờ chúng tôi nuôi hộ" />Hồ bơi tự nhiên ngoạn mục lúc xuất hiện, lúc biến mất
Nằm trên đảo Siargao (Philippines), hồ Magpupungko không chỉ thu hút du khách nhờ vẻ đẹp độc đáo, mà còn vì "hành tung" thoắt ẩn, thoắt hiện của mình.
" alt="Ngôi làng trong hang động của người Miêu ở Trung Quốc" />Theo khảo sát của VnExpress, giá vé máy bay nội địa hiện tăng khoảng 20% đến 40% so với cùng kỳ năm ngoái và ít có sự chênh lệch giữa các hãng hàng không. Công suất phòng khách sạn tại các điểm du lịch cần di chuyển bằng máy bay như Phú Quốc, Nha Trang hay Đà Nẵng vào dịp 30/4 năm nay chỉ ở khoảng 60%. Con số này tại điểm du lịch không phụ thuộc đường hàng không như Sa Pa là từ 80% đến 100% tùy phân khúc khách sạn. Điều này cho thấy giá vé máy bay nội địa tăng cao đã tác động mạnh đến tình hình du lịch.
Nói về câu chuyện giá vé máy bay trong nước tăng cao, độc giả Lê Ánhchia sẻ: "Hình như tôi chưa từng thấy hãng hàng không quốc gia nào mà lại làm giá vé tất tay với khách nội địa cả. Nghĩa là tăng giá vé cao gấp nhiều lần để tạo sóng tâm lý mỗi dịp lễ, Tết, khiến ai cần phải đi buộc phải cắn răng mua đắt. Quy luật kinh tế không phải 'thuận mua vừa bán' như một số người vẫn nghĩ, mà phải là "vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi", đó mới là định lý để phát triển bền vững, thể hiện thành ý điều hành hợp tác.
Các hãng hàng không ở ta tung ra mức giá cao bất thường. Đã có rất nhiều chuyên gia phân tích, đi tìm nguyên nhân, đặt ra nhiều câu hỏi rằng tại sao chỉ có ở Việt Nam mới đua tăng giá vé máy bay nội địa thời điểm này? Rồi bỗng giá lại giảm mạnh về mức cũ, không vì nguyên nhân khách quan nào cả, mà chỉ là do người đi du lịch chuyển sang nước ngoài hết. Nhưng sự điều chỉnh này này dường như đã muộn".
Bạn đọc Thao Thanh Phamchỉ ra sai lầm trong chiến lược tăng giá vé máy bay để bù lỗ của các hãng hàng không trong nước: "Tôi thấy các hãng hàng không thấy người dân bắt đầu đi du lịch trở lại sau thời gian dài Covid-19 hoành hành, nên nghĩ rằng có thể tăng giá vé cao để bù lỗ cho thời gian trước. Nhưng đó là một sai lầm.
Khi tăng giá vé lên quá cao thì khách du lịch có xu hướng chuyển sang du lịch nước ngoài. Lúc đó, ngành hàng không vẫn bị thất thu mà còn kéo theo các ngành lưu trú, dịch vụ ăn uống du lịch, nhà hàng, khách sạn... sụt giảm theo. Trong khi đó, Thái Lan lại rất khôn ngoan khi có chiến lược "du lịch giá rẻ" vào thời điểm này để kích cầu. Thiết nghĩ, ngành du lịch Việt cũng cần thay đổi tư duy để đưa ra hướng đi phù hợp, đúng đắn nhất để giúp phát triển bền vững du lịch trong nước".
>> Vé máy bay trong nước tăng cao, sao vé nước ngoài rẻ?
Hiệp hội doanh nghiệp hàng không giải thích, chi phí đầu vào như giá xăng hay tỷ giá ngoại tệ tăng mạnh khiến giá vé máy bay phải tăng theo. Ngoài ra, chuyện cung cầu vào mùa cao điểm cũng khiến các hãng hàng không phải tăng giá vé nhằm giải quyết bài toán doanh thu. Nói cách khác, các hãng hàng không cũng không có giải pháp nào khác ngoài việc tăng giá vé để bảo đảm sự sống còn của chính mình.
Không đồng tình với lời giải thích của Hiệp hội doanh nghiệp hàng không, độc giả Quê Hà Nộicho rằng, vấn đề nằm ở việc thiếu liên kết trong cách làm du lịch ở ta: "Hàng không như một mắt xích đồng bộ vận hành trong guồng máy du lịch, mà chỉ cần trục trặc một khúc thôi cũng đủ làm các mắt xích khác chết theo. Phòng ốc, vận tải, dịch vụ, lưu niệm, ăn uống và hàng loạt các thứ khác sẽ bị ảnh hưởng.
Cách làm của hàng không hiện tại không vì cái chung của ngành, mà chỉ tính toán 'chặt khúc' theo nhóm. Khách du lịch không tiếc tiền, nhưng họ rất dị ứng khi biết mình bị thành "con mồi" ở bất cứ khâu nào. Rất chia sẻ với những ai đã đặt vé máy bay trước lúc này, liệu có giống chuyện mua hoa chiều 30 Tết không? Nói chung cách tư duy, cách làm du lịch kiểu tăng giá theo mùa vụ thì ở phân khúc nào cũng có. Nhưng vé máy bay là khâu đầu tiên của chuyến đi và nó sẽ quyết định để cả hệ thống".
Làm sao không cần tăng giá vé mà các hãng hàng không vẫn sống khỏe? Bạn đọc Nguyễnbình luận: "Thực tế buôn bán thì phải có lợi nhuận, không ai bán hàng lỗ vốn cả. Nên việc các hãng hàng không ở Việt Nam tăng giá vé khi doanh thu không đủ vốn, xét cho cùng cũng là dễ hiểu. Thế nhưng, tại sao các hãng hàng không giá rẻ ở Châu Âu vẫn sống khỏe mà không phải tăng giá vé?
Câu trả lời đó là học có sự hợp tác rất ăn ý giữa hàng không và doanh nghiệp nơi cần du khách đến. Nói rõ hơn, những doanh nghiệp liên quan đến du lịch địa phương sẵn sàng tài trợ cho các hãng hàng không trên số lượng du khách đến tham quan để hàng không có thể giảm phí vé máy bay, nhằm thu hút khách du lịch đến với họ. Như vậy, cả hai bên đều có lợi. Họ làm việc có bài bản ăn khớp với nhau để cùng nhau thắng lợi (win - win), chứ không như ta, người nào lo thân người đó".
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt="Tăng giá vé máy bay" />Đám tang bà nội của con gái, em đưa con về để tang bà. Vành khăn trắng trên đầu sao nhoi nhói niềm đau. Những ngày cuối đời của bà, con gái của chúng ta chẳng có nhiều thời gian kề bên để vỗ về yêu thương. Bởi vì mình là người cũ…
Đang rót nước mời khách đến chia buồn, em nghe mọi người nháo nhào hỏi nhau: “Dâu đó hả?”, “Vợ đứa nào đây?”... Có vài ánh mắt hấp háy ra hiệu, có vài tiếng xuýt xoa bảo im lặng. Có lẽ người ta giữ ý tứ, tránh đụng chạm giữa nàng dâu cũ và con dâu mới gần đó. Em mím môi ngăn cõi lòng xôn xao gợn sóng vì bao chuyện buồn xưa cũ…
“Dạ con là dâu cũ, vợ cũ thôi ạ!” - Em điềm tĩnh trả lời câu hỏi của đám đông. Ừ thì mình là người cũ. Vì là người cũ nên chẳng còn cái cảm giác e dè, sợ sệt, cô đơn, lẻ loi, đơn độc giữa một biển người xa lạ. Ngày trước, em thường bị anh bỏ mặc giữa đám đông xa lạ dưới danh nghĩa “dòng tộc”, “họ hàng”, “bà con”…
Cái cảm giác lạc lõng ấy đáng sợ vô cùng. Loay hoay góc bếp này lại lân la nơi góc vườn rửa chén bát. Cứ luôn tay cắm cúi làm việc chẳng sao, vậy mà cứ rỗi rãi tí xíu thôi là y như rằng có người xầm xì rằng cưới dâu về “chỉ để trưng cảnh”.
Mà nào đâu phải em biếng nhác gì đâu. Cảnh mang thai ốm nghén thở không ra hơi phải ngồi bệt giữa bạt ngàn chén bát thật hãi hùng. Cảnh con dại đèo bòng bên hông phải thổi lửa đun chục ấm nước sôi mù mịt khói mới thấy thương con gái mình o e khóc làm sao!
Giá như anh lên tiếng bênh vực em tí xíu thôi giữa những lời xầm xì của họ hàng… Giá như anh mạnh miệng bảo em bế con tránh xa đám khói từ củi ướt xì xèo cháy trong bếp… Giá như anh động viên vợ mình cố gắng lên tí xíu, chịu khó thêm tí xíu để lấy lòng mọi người.
Tất cả đều chỉ là giá như… Anh bỏ mặc em bơi trong khối áp lực của nhà chồng, bởi anh bận chạy theo thú vui của mấy con bạc đen đỏ. Vậy là mình xa nhau và gọi nhau là “người cũ”. Vợ có thể “cũ”, dâu có thể “cũ” nhưng con gái thì có bao giờ “cũ” được đâu anh?
Người ta bảo em dại khi chia tay mà chẳng đòi hỏi quyền lợi gì từ anh trong việc nuôi con. Người ta bảo em khờ bởi không ràng buộc trách nhiệm nuôi con trong người đàn ông mê chơi như “ngựa bất kham ấy”, rồi một mai kia khi anh có người mới, anh sẽ dễ dàng quên mất nghĩa vụ nuôi con và chỉ có mình em lẫn con gái là thiệt thòi…
Người ngoài cuộc thường sáng suốt và kinh nghiệm hơn nhiều so với kẻ vừa chân ướt chân ráo bước ra khỏi cuộc hôn nhân bế tắc như em. Có lẽ em còn non nớt lắm nên chẳng lường trước được hết nhọc nhằn vất vả của thân cò đơn lẻ nuôi con, lại càng không đo được nông sâu của lòng người!
“Người cũ” ghé qua thăm con gái thưa thớt dần. “Người cũ” thỉnh thoảng mua sắm cho con ít áo quần, vài lốc sữa. “Người cũ” lắm lúc quên mất mình có con gái suốt năm dài tháng rộng. “Người cũ” mặc nhiên giao khoán trách nhiệm nuôi con cho người kia. Rồi “người cũ” bước thêm chuyến đò mới, đón cô con gái mới. Cuộc sống mới với người mới có ấm êm không anh mà sao mãi anh chẳng chịu “lớn” để ý thức trách nhiệm về con cái chín chắn hơn, sâu sắc hơn xưa?
Này người vô tâm, mình gọi nhau là “người cũ”, nhưng con gái chẳng bao giờ “cũ” đâu anh nhé.
Tình yêu của anh vận động viên và người vợ hát rong cao 1m
Dù gia đình kịch liệt phản đối, anh Trần Văn Nguyên vẫn một mực bảo vệ tình yêu của mình với bạn gái.
" alt="Mình gọi nhau là người cũ…" />Em quê ở Bắc Ninh vào Đà Nẵng học và làm việc được gần 6 năm nay. Công việc của em làm ở văn phòng với mức thu nhập khoảng 14 triệu/tháng. Trước đây, với mức thu nhập này em sống không quá thiếu thốn.
Ngoài tiền ăn (em không mất tiền trọ vì ở nhờ nhà người quen), em còn có dư để mua sắm quần áo, mỹ phẩm và đi chơi với bạn bè. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi từ khi em quen bạn trai mới.
Bạn trai em là người nước ngoài. Anh đến Việt Nam công tác vài năm. Một lần ở quán cà phê, chúng em tình cờ quen nhau. Khi được anh chủ động hỏi chuyện, em cũng rất vui vì muốn có thêm cơ hội để mình luyện tập ngoại ngữ.
Chúng em nhanh chóng làm quen và tiến đến hẹn hò. Quen anh, em cảm thấy rất vui. Ngoài chuyện tình cảm, em còn học hỏi được nhiều thứ ở anh về ngôn ngữ, văn hóa... Anh là con người khá thú vị. Anh ưa thích khám phá những vùng đất mới, những món ăn ngon, gặp gỡ con người mới…
Tuy nhiên chỉ có một vấn đề khiến em đau đầu. Theo đó, em cũng là cô gái có tư tưởng khá độc lập, tân tiến. Khi yêu em không trông chờ bạn trai chu cấp tiền bạc, quà cáp. Trái lại bản thân em tự lo được cho mình và khi hẹn hò, em cũng muốn trả một phần tình phí để hỗ trợ người yêu.
Bạn trai em người nước ngoài, anh quan niệm mọi thứ đều bình đẳng. Tất các các hóa đơn những lần chúng em hẹn hò, đi du lịch, siêu thị mua sắm… anh đều mặc định chia đôi. Em không phàn nàn về việc này tuy nhiên mức thu nhập của anh cao gấp 3, 4 lần của em vì vậy những chỗ anh đến, anh chọn đều là những thứ tốt và đương nhiên không hề rẻ.
Khi gặp nhau, chúng em chưa bao giờ vào các quán bình dân để ăn uống. Nhà hàng sang trọng, món ăn được nấu cầu kỳ là các lựa chọn của anh. Ngoài ra, anh thường dẫn em đi các chuyến du lịch hoặc nghỉ dưỡng vào cuối tuần. Mỗi lần như vậy, em đều chủ động cưa đôi chi phí với anh. Chỉ được thời gian đầu, với mức thu nhập khiêm tốn của em, em nhanh chóng hết sạch tiền.
Nhiều lần em hết tiền nhưng ngại không dám nói nên anh chủ động chi trả hết. Em thấy thái độ của anh không được vui. Các lần sau, em đều tìm lý do để bớt các cuộc hẹn hò lại.
Tuy nhiên em và anh tình cảm sâu đậm vì vậy chúng em lại lao vào nhau. Để có chi phí hẹn hò, em buộc phải thắt lưng buộc bụng. Em tăng việc làm thêm lên và bớt mua sắm lại vì vậy cuộc sống của em khá chật vật. Gần đây nhất, em đã phải mượn tiền bạn để chi tiêu - điều mà trước đây em chưa hề làm. Chưa kể, em đã tiêu sạch số tiền mình tích góp được suốt 2 năm đi làm trong sổ tiết kiệm.
Có lần, em cũng lựa lời chia sẻ với anh rằng thu nhập của em không cao nên cuộc sống khá khó khăn. Anh rất thông cảm nhưng vẫn giữ các nguyên tắc “share” khi hẹn hò. Chỉ trừ những dịp đặc biệt, anh nói mời em, em mới không phải trả tiền.
Em rất yêu anh và thực sự anh là người đàn ông tốt, quan tâm em và khá chín chắn. Em cũng muốn nếu tình cảm ổn định, em có thể tiến tới với anh. Tuy nhiên đấy là điều em muốn, anh chưa thực sự đề cập đến vấn đề kết hôn.
Điều quan trọng nhất là việc tốn kém khi hẹn hò, chạy theo những thú vui của anh làm em kiệt sức. Em có nên dừng lại trong mối quan hệ này? Còn nếu tiếp tục, em phải làm như thế nào để cân bằng mọi thứ? Xin độc giả cho em lời khuyên.
5 năm quần quật ở xứ người, ngày về mới phát hiện ‘nuôi con tu hú’
Trong khi tôi lăn lộn làm việc, kiếm tiền gửi về quê cho gia đình, thì ở nhà vợ tôi "qua lại" với người khác. Đau lòng hơn, đứa con tôi hết mực yêu thương cũng không cùng huyết thống với tôi.
" alt="Liên tục bị ‘kẹt tiền’ vì bạn trai Tây quá sòng phẳng" />Tôi tốt nghiệp Sư phạm toán nhưng chật vật vài năm vẫn lẹt đẹt mãi với hợp đồng ngắn hạn. Tôi xin nghỉ, về tự mở lớp dạy thêm và ôn thi cấp 2, cấp 3.
Kiến thức tốt, bản thân tích lũy được nhiều kinh nghiệm. Lứa học sinh đầu tiên tôi dạy, ôn thi vào lớp 10 và vào đại học đều đỗ, nhiều phụ huynh học sinh tìm đến gửi gắm con.
Trong một buổi hội thảo, tôi gặp Ly. Bố em còn là cổ đông của một trường học tư nhân. Cả hai khá hợp nhau về sở thích, suy nghĩ.
Ảnh: B.N Sáu tháng quen biết, tôi và em làm đám cưới. Công việc của tôi khá tốt nhưng thu nhập chưa cao nên Ly thuyết phục tôi về nhà em sống, khi nào sinh con xong, hai vợ chồng mua nhà trả góp rồi ra riêng chưa muộn.
Các bác trong họ biết chuyện tôi ở rể vội khuyên, đừng dại ở chung với nhà vợ, dễ xảy ra mâu thuẫn. Đàn ông phải có thế của mình, không thể để lép vế…
Tôi bỏ ngoài tai mọi lời khuyên can, vì cho rằng, quan điểm đó hoàn toàn cổ hủ. Bố mẹ Ly đều là người có trình độ, chắc không đến mức quá đáng.
Kết hôn chưa được nửa tháng, bố vợ gọi tôi ra, khuyên con rể bỏ công việc ở lớp dạy thêm, về trường ông đang góp vốn làm công tác quản lý.
Ông ngọt nhạt: ‘Anh về đấy học cách quản lý, sau này còn hỗ trợ con bé Ly tiếp quản cơ ngơi của bố mẹ. Bố mẹ sinh một mình nó, có bao nhiêu bù đắp cho vợ chồng anh hết’.
Tôi đồng ý về làm cho bố vợ. Bạn bè đều khen tôi số hưởng, nhà vợ giàu, có công việc tốt. Tôi cũng từng hạnh phúc vì điều đó. Tuy nhiên, sau thời gian ở rể, tôi thấy nhiều bất cập. Từ người tự chủ về kinh tế, sống có quan điểm, chính kiến riêng, tôi trở nên nhu nhược.
Bố vợ là người độc đoán, mọi việc lớn nhỏ trong nhà, ông tự quyết định. Lương tháng ở trường, thay vì chuyển vào số tài khoản tôi đăng ký, ông cho kế toán chuyển thẳng vào tài khoản con gái mình. Tôi muốn chi tiêu gì, phải ngửa tay xin vợ.
Mặc dù, tôi không có thói quen la cà quán xá nhưng vẫn có nhiều mối quan hệ, thi thoảng giao lưu, học hỏi cho công việc, Mỗi tháng tôi đi ăn uống với họ 1,2 lần.
Bố vợ tôi lại quy định, bữa tối, các thành viên phải có mặt đầy đủ. Hôm nào tôi bận, không về, ông liền mang bộ mặt khó đăm đăm. Tôi phải xin lỗi rối rít, chấp nhận từ bỏ những mối quan hệ của mình.
Từ ngày vợ sinh con, tối đến, tôi cũng tranh thủ giặt tay chậu quần áo lớn của mọi người. Nhà có máy giặt, bố vợ tôi chỉ cho phép dùng giặt đồ dày, còn đồ mỏng, đồ em bé, theo ông giặt bằng tay mới sạch.
Cuối tuần, tôi tranh thủ dọn dẹp 3 tầng nhà, từ trên xuống dưới, chưa bao giờ tôi kêu ca. Đôi lúc, mệt mỏi, tôi muốn nằm một chút, bố vợ kiểu gì cũng chê trách tôi lười.
Bố mẹ vợ gần như can thiệp vào tất cả cuộc sống của hai vợ chồng tôi. Từ nuôi con, ăn uống, quần áo, đến cả công việc. Căng thẳng nữa là việc tôi gửi tiền nuôi em gái ăn học dưới quê và mua thuốc men cho mẹ. Trước đây, tự chủ về tài chính, tôi hoàn toàn thoải mái nhưng từ khi vợ quản lý lương, mỗi lần gửi về, tôi phải nhắc vợ đưa.
Vợ kiên quyết không đưa tôi tiền gửi cho mẹ. Chúng tôi căng thẳng, cô ấy quát tháo ầm ĩ cả nhà. Bố vợ thấy vợ chồng con gái cãi vã, không cần nghe rõ đầu đuôi nguồn cơn, sẵn sàng thóa mạ con rể.
Tôi là đàn ông, bị nhà vợ xúc phạm như vậy, tự ái vô cùng. Tôi đợi mọi thứ nguôi ngoai, vui vẻ trở lại, mới bàn với vợ ra ở riêng. Bạn tôi có căn hộ chung cư 60m2, để lại cho tôi với giá tốt. Hơn nữa, tôi chỉ cần trả một nửa, còn lại bạn cho nợ trong 10 năm.
Nếu ở riêng, vợ chồng sẽ hoàn toàn độc lập, tự sắp xếp cuộc sống theo ý mình. Tôi nghĩ, đây cũng là xu thế trong xã hội hiện đại, khi đến tuổi trưởng thành, cần bớt phụ thuộc vào bố mẹ hai bên. Ban đầu, vợ chồng có thể khó khăn, sau sẽ dần ổn định. Nào ngờ, Ly không đồng ý. Vợ trách tôi bạc, lúc khó khăn nhờ vả ông bà ngoại, đến lúc đủ lông, đủ cánh là phủi tay...
Tôi thừa nhận, vợ chồng trẻ ở chung với bố mẹ có nhiều cái lợi: Không tốn tiền thuê nhà, không phải lo lắng việc nhà, con cái được ông bà trông nom, tình cảm gia đình gắn chặt…
Ngược lại, ở chung cũng có những gò bó như phải giữ gìn lời ăn tiếng nói, cư xử khéo léo để giữ hòa khí gia đình.
Theo các bạn, tôi suy nghĩ có gì sai không? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Bạn nghĩ gì về vấn đề Ở chung - Ở riêng? Mọi ý kiến/bài viết xin gửi ở phần bình luận dưới bài viết hoặc gửi tới địa chỉ email: bandoisong@vietnamnet.vn. Những ý kiến/bài viết hay sẽ được đăng tải trên báo VietNamNet. Trân trọng cảm ơn!" alt="Ở rể nhà vợ, tôi biến mình thành gã đàn ông nhu nhược" />
- ·Nhận định, soi kèo Nữ Lyon vs Nữ Bayern Munich, 0h45 ngày 27/3: Quá khó để ngược dòng
- ·Huy Hoàng bảo vệ thành công HC vàng 400m tự do
- ·Mình gọi nhau là người cũ…
- ·Chuyện tình rơi nước mắt của chú rể ung thư, qua đời sau 3 ngày kết hôn
- ·Nhận định, soi kèo Anh vs Latvia, 2h45 ngày 25/3: Thắng là được
- ·Kêu gọi giới trẻ nói không với thuốc lá
- ·Mất vợ vì kế hoạch 'đi Tây'
- ·Trình Quốc hội chủ trương đầu tư đường sắt tốc độ cao Bắc Nam
- ·Nhận định, soi kèo U19 Latvia vs U19 Tây Ban Nha, 21h00 ngày 25/3: Khó có bất ngờ
- ·Du lịch nội địa hậu Covid
Năm nay tôi 28 tuổi, làm giáo viên mầm non. Thu nhập không cao nhưng cũng dư dả chi tiêu, nếu tính toán cũng để được một khoản tiết kiệm.
Tôi và chồng quen nhau 3 năm, hiểu hết gia cảnh, tính cách bố mẹ 2 bên mới quyết định làm đám cưới.
Trước khi cưới, mối quan hệ của tôi và mẹ chồng vẫn tốt đẹp. Thi thoảng bà cần đi đâu, tôi nhiệt tình qua đưa đón.
Ảnh: Quốc Khánh Bởi thế, tôi khá tự tin khi bước chân vào cuộc sống gia đình, còn chấp nhận ở chung với nhà chồng. Mặc dù, tôi cũng có một căn nhà 2 tầng khang trang, bố mẹ mua cho.
Gia đình tôi buôn bán hàng thực phẩm, kinh tế cũng khá giả. Ngày cưới, ngoài 5 cây vàng, bố mẹ tặng tôi một sổ tiết kiệm 500 triệu đồng làm vốn. Ai tham dự đám cưới cũng nức nở khen nhà tôi hào phóng. Mẹ chồng tặng tôi duy nhất 1 chỉ vàng.
Sau đám cưới ấm cúng ở khách sạn 4 sao, tôi hạnh phúc về nhà chồng, chính thức bước sang trang mới của cuộc đời.
Mẹ chồng ân cần, tự tay nấu cho tôi bát cháo yến tẩm bổ vì tôi bận việc đám cưới, không ăn uống được, về đến nhà là lả người đi.
Bà còn chu đáo dặn chồng tôi đưa vợ đi gội đầu, mát xa ngoài quán. Mọi việc dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng mời mọi người ăn sau đám cưới, bà giao cho con gái út làm.
Buổi đêm, khi mọi người đã về hết, cỗ bàn, tiệc tùng đã xong xuôi, vợ chồng tôi định đi ngủ, mẹ chồng bất ngờ gõ cửa, bảo gặp tôi có việc quan trọng.
Mẹ chồng nhỏ to, bảo con dâu đưa vàng cưới cho bà giữ, cần bà sẽ đưa lại hoặc bà đầu tư vào đất đai, bao nhiêu vợ chồng tôi hưởng hết. Lâu nay, gia đình bà đều có truyền thống như thế.
Từ trước đến nay, các bạn hay tâm sự chuyện mẹ chồng đòi giữ vàng cưới, tôi chẳng mảy may quan tâm.
Tôi nghĩ, mẹ chồng tôi là người tiến bộ, cán bộ hưu trí, sống rất hiểu chuyện, không bao giờ đòi hỏi điều đó. Không ngờ, tôi phải méo mặt khi rơi vào tình huống này.
Tôi không đồng ý với quan điểm của mẹ chồng, nhẹ nhàng cho bà biết suy nghĩ của mình.
“Vàng là tài sản cá nhân, bố mẹ con tặng cho con. Con cũng là người trưởng thành, có nghề nghiệp đàng hoàng, có năng lực nên con tự quản lý được. Chuyện đầu tư đất đai, con thấy hợp lý sẽ chủ động mua. Con xin phép từ chối đề nghị này”, tôi nói.
Từ đầu đến cuối, tôi không có câu nào hỗn hào hay có thái độ căng thẳng với bà. Vậy mà, tôi vừa dứt lời, mẹ chồng ngúng nguẩy bỏ ra ngoài, bảo tôi hỗn hào, chắc lép.
Tôi thà cứng rắn từ đầu, sau này đỡ phiền phức. Theo mọi người, tôi làm vậy có gì sai không?
Đến giờ, tôi và mẹ chồng vẫn căng thẳng vì chuyện này. Nhiều lúc, bà cư xử hằn học, đay nghiến con dâu, tôi đau lòng đến trào nước mắt, muốn xách vali quay về với bố mẹ.
Chồng tôi thay vì đứng ra hòa giải cho 2 mẹ con lại giữ thái độ dửng dưng, mặc kệ tôi tự giải quyết. Anh nói, không bao giờ can thiệp vào mâu thuẫn của mẹ và vợ.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Ngoại tình 5 năm, chồng đòi đền bù tuổi xuân trước khi ly hôn
Mặc dù hai vợ chồng ly thân vì chồng ngoại tình nhưng khi tôi đơn phương ly hôn, anh một mực đòi vợ phải "đền bù tuổi xuân" cho mình.
" alt="Đêm tân hôn, mẹ chồng gay gắt đòi giữ vàng cưới" />Tôi năm nay 27 tuổi, bạn trai tôi 34 tuổi. Chúng tôi đã yêu nhau được 1 năm.
Anh là công nhân làm việc ở xưởng gỗ, còn tôi là công nhân ở khu công nghiệp. Hai chúng tôi cùng quê nên bố mẹ, họ hàng đều đã biết chuyện chúng tôi hẹn hò.Cách đây 1 tháng, bố mẹ anh còn đến nhà tôi bàn chuyện xin cưới. Hai bên gia đình đã thống nhất sẽ chọn một ngày đẹp trong tháng 8 để nhà trai đón tôi về làm dâu.
Tuy nhiên, gần đây, chúng tôi có một mâu thuẫn lớn. Vì chuyện này mà tôi thực sự muốn hủy hôn.
Trong thời gian yêu, anh nói với tôi, đã tiết kiệm được 200 triệu. Số tiền này mẹ anh đang giữ. Khi nào tổ chức đám cưới, mẹ anh sẽ đưa lại.
Thế nhưng, cách đây ít ngày, anh kể với tôi rằng, người anh trai chuẩn bị xây nhà nên đã vay hết 200 triệu. Anh ấy còn nói, khoản vay đó, anh ấy sẽ không trả được sớm. Nếu có trả thì cũng phải 3, 4 năm nữa.
Vì vậy, anh nhắc tôi, vài nữa đám cưới, hai đứa phải chi tiêu thật tiết kiệm, không đi xa chụp ảnh, cũng không mua sắm cầu kỳ.
Tôi nghe xong thấy rất bức xúc. Rõ ràng anh trai biết anh sắp cưới vợ, vậy mà vẫn hỏi vay tất cả tiền kiết kiệm của anh, lại còn thỏa thuận trả sau 3,4 năm.Như vậy, khi cưới xong, chúng tôi muốn mua nhà, đất hoặc kinh doanh gì đó thì biết lấy tiền ở đâu? Không lẽ, chúng tôi phải đợi 3,4 năm nữa mới được lo cho cuộc sống của mình.
Tôi bảo anh, không được cho vay như vậy. Nếu có cho vay thì chỉ đưa tối đa 50 triệu. Không ngờ, anh không nghe mà còn nổi giận đùng đùng. Anh bảo tôi sống ích kỷ, tính toán với người thân của anh.Anh còn nói, tính cách của tôi như vậy sẽ không thể hòa hợp với gia đình anh. Vì trong gia đình anh, mọi người có thói quen giúp nhau hết mình.
Vậy nhưng khi tôi hỏi, mọi người đã giúp anh những gì thì anh không trả lời được.
Tôi xin hỏi, anh làm thế là đúng hay sai? Mong mọi người tư vấn giúp tôi để tôi có thể nói rõ ràng cho anh hiểu. Tôi xin cảm ơn.Bạn trai tặng nhà nhưng suốt 2 năm không chịu sang tên
Hiện chúng tôi đã có con chung. Anh nói tặng nhà cho tôi nhưng rất lâu rồi, anh vẫn chưa chịu sang tên.
" alt="Sắp cưới, bạn trai vẫn đưa hết tiền tiết kiệm cho anh trai xây nhà" />Sách
Tùy theo sở thích của con, bạn có thể lựa chọn những món quà tết Thiếu nhi cho con. Chẳng hạn như bé thích đọc sách thì món quà hợp lý hơn cả là các cuốn truyện mang tính giáo dục.
Đọc sách vừa giúp trẻ hoàn thiện khả năng ngôn ngữ, kích thích trí tưởng tượng vừa tăng cường khả năng ghi nhớ, sáng tạo...
Ảnh: VietNamNet Với các bạn lớn, có khả năng tự đọc, truyện thiếu nhi, sách khoa học… là món quà ý nghĩa và mang nhiều giá trị. Nếu các bạn nhỏ chưa thể đọc, bố mẹ có thể chọn các quyển truyện nhiều tranh, màu sách đa dạng… để cùng đọc cho con nghe.
Xem phim, kịch
Ngày Quốc tế Thiếu nhi, các phụ huynh có thể đưa con đi xem các bộ phim dành cho trẻ hoặc các vở kịch vui nhộn phù hợp lứa tuổi.
Vào dịp này, các nhà hát, rạp chiếu phim luôn có những chương trình đặc biệt dành cho thiếu nhi với giá vé cực kì ưu đãi. Đây chắc chắn sẽ là món quà khiến các bé mê mẩn trong ngày này.
Đồ chơi
Bất kỳ đứa trẻ nào cũng đều yêu thích đồ chơi. Đồ chơi cho trẻ em ngày nay cũng rất phong phú, đa dạng về kiểu dáng, mẫu mã. Ngoài các đồ chơi thông thường, nhiều món đồ chơi còn giúp trẻ phát triển trí tuệ, cảm xúc.
Các phụ huynh nên lựa chọn đồ chơi có xuất xứ rõ ràng, an toàn và phù hợp với tuổi của các con.
Nếu không đủ điều kiện mua quà, phụ huynh có thể tự tay tạo ra cho con sự bất ngờ bằng các món quà tự làm. Hiện nay, trên mạng có nhiều video hướng dẫn cách làm đồ chơi cho trẻ bằng các nguyên liệu đơn giản trong nhà như giấy, bìa các tông… Dù món quà không cao về giá trị nhưng sẽ là một bất ngờ chứa đầy tình cảm bố mẹ dành cho các bé.
Quần áo
Bạn có thể nhân dịp này đưa con đi đến các cửa hàng chọn cho bé những bộ quần áo theo ý thích và kích cỡ phù hợp. Đặc biệt, các bé gái sẽ thích mê những bộ váy công chúa, nhiều màu sắc. Ngoài quần áo, bố mẹ có thể tặng con các phụ kiện như kẹp tóc, đồng hồ, hay một đôi giày xinh xắn…
Đi dã ngoại, đi công viên, sở thú…
Ngoài các món quà, việc được cùng bố mẹ ra ngoài trời, khám phá thế giới bên ngoài cũng là một ý tưởng phù hợp dành cho các bé. Bé sẽ được bố mẹ đưa đi xem thú, đi bơi, chơi các trò chơi… Đây cũng là dịp để bạn gắn kết tình cảm gia đình, cho con cảm nhận trọn vẹn tình cảm của bố mẹ.
Người giàu dạy con khác biệt như thế nào?
Những người giàu có và thành công đều phải trải qua lao động. Bởi thế, con cái của họ cũng phải thấm nhuần nhiều bài học khắt khe ngay từ khi còn nhỏ.
" alt="Gợi ý quà cho các bé dịp Quốc tế thiếu nhi 1/6" />Đây là dòng sản phẩm nhắm đến những khách hàng muốn nâng cấp từ xe số, hoặc những người lần đầu mua xe tay ga. Hầu hết phân khúc xe ga giá rẻ có thiết kế nhỏ gọn, phù hợp với mọi đối tượng khác hàng, đa phần dùng động cơ 125 phân khối, rất ít xe dùng động cơ dưới mức này.
Suzuki Impulse 125 FI (28,5 triệu đồng)
Impulse là mẫu xe tay ga được Suzuki thiết kế và lắp ráp dành riêng cho thị trường Việt, và cũng là xe tay ga trên 100 phân khối có giá rẻ nhất được bán chính hãng vào thời điểm hiện tại. Xe có thiết kế nam tính, góc cạnh, hướng đến khách hàng nam giới trẻ tuổi.
" alt="Những lựa chọn xe ga giá 30 triệu đồng" />
- ·Nhận định, soi kèo Benin vs Nam Phi, 23h00 ngày 25/3: Diễn biến khó đoán
- ·650 triệu, chọn Accent đặc biệt hay Mazda2 Premium?
- ·Honda Vario 150 giá gần 60 triệu
- ·Chồng mất, tôi có phải nuôi mẹ chồng?
- ·Nhận định, soi kèo Canon vs Bamboutos, 20h00 ngày 26/3: Khách tự tin
- ·'Thỏa hiệp với cái xấu'
- ·10 thiên đường hấp dẫn dành cho người mê ẩm thực
- ·Anh nói tôi im lặng sẽ được một căn nhà…
- ·Nhận định, soi kèo Philippines vs Maldives, 18h00 ngày 25/3: Không hề ngon ăn
- ·Một ngày ở Mèo Vạc, Hà Giang