Truyện Cát Tường
时间:2025-01-19 05:01:49 出处:Ngoại Hạng Anh阅读(143)
Hoàng Hà quanh co khúc khuỷu trải qua đô thành từ hướng đông Tân Tập thôn chậm rãi chảy tới.
Tân tập thôn là một thị trấn nhỏ,ệnCátTườlịch thi đấu bóng đá giải tây ban nha nằm bên bờ Hoàng Hà, chung quanh là bãi cát mọc đầy cỏ lau, thôn dân ở đây đều dùng bắt cá mưu sinh, an cư lạc nghiệp.
Đó là một sáng sớm mùa thu, Hoàng Hà giống như mọi ngày lăn tăn sóng, những người đánh cá ngồi thuyền nhỏ gần bờ sông bên cạnh chỗ đánh cá, xoay người tung lưới thu dây thừng, một lần lại một lần.
Hơn mười chiếc thuyền nhỏ vì lồng trúc tràn đầy cá mà lục tục rời đi, chỉ để lại thưa thớt hai ba chiến thuyền vì lồng trúc chưa đầy cá, không chú ý tới mực nước Hoàng Hà càng lúc càng cao, sóng cũng càng lúc càng mãnh liệt, thẳng đến khi trên bờ có người hướng bọn họ kêu to
"Mau, mau vào bờ! Hoàng Hà tràn lũ!"
Những người đánh cá trên thuyền nghe tiếng ngẩng đầu.
Hoàng Hà tràn lũ? Sao có thể? Thời gian không đúng nha, năm nay tràn lũ sao có thể sớm như vậy?
Những người đánh cá ngẩng đầu lên nhìn lại, chỉ thấy hoàng lãng đẩy tuôn, nguyên bản mặt sóng êm đềm đột nhiên trở nên sóng trào mãnh liệt, hơn nữa một luồng sóng lớn đã đưa thuyền bọn họ cách xa khu vực đánh cá từ lúc nào.
"Mau vào bờ, mau vào bờ!"
Những người đánh cá còn đang trên mặt sông tranh nhau la lớn, từng chiếc từng chiếc thuyền nhỏ vội vàng dao động hướng bờ bơi vào.
Trong đó có một chiếc thuyền nhỏ đang muốn đem lưới đánh cá vừa giăng ra thu hồi lại thì phát hiện lưới không biết bị mắc vào vật gì, người đánh cá gọi vợ hỗ trợ, hai vợ chồng dùng sức kéo lưới, một cơn sóng tràn tới trong nháy mắt hai người bị lưới cá kéo vào sóng nước biến mất. . . . . .
Cát Tường là trưởng nữ của gia đình đánh cá họ Kim, thân là chị cả nàng luôn tại lúc cha mẹ đi đánh cá thì rời giường đến phòng bếp nhóm lửa múc nước, phụ trách nấu ăn cùng việc nhà, chiếu cố ba muội muội tuổi nhỏ.
Nhị muội Như Ý có đôi khi thức dậy sớm, cũng sẽ hỗ trợ nàng.
Tam muội Hoa Khai, tứ muội Phú Quý ngẫu nhiên cũng hỗ trợ, chỉ có điều làm trở ngại chứ không giúp gì tỷ lệ tương đối nhiều.
Cả nhà bọn họ sáu người cuộc sống mặc dù không giàu có, lại luôn thấy đủ đầy, thẳng đến ngày đó nước sông Hoàng Hà tràn bờ sớm, ngoài ý muốn cướp đi song thân các nàng, làm cho gia đình nguyên bản hoà thuận vui vẻ thay đổi.
Năm đó Cát Tường mới mười tuổi, Như Ý chín tuổi, Hoa Khai, Phú Quý cũng mới bảy, tám tuổi mà thôi, mất đi cha mẹ bốn tỷ muội lại không chỗ nương tựa, không tiền mai táng cha mẹ, chỉ có thể tiếp nhận đại thẩm nhà bên thuyết phục cùng an bài, bán mình chôn cất cha mẹ.
Năm đó, các nàng mất đi cha mẹ.
Năm đó, các nàng tỷ muội chia lìa .
Năm đó, vận mệnh của các nàng có khác nhau.
Năm đó, sau lại qua thật nhiều năm. . . . . .
Sau cơn mưa trời lại sáng, trời xanh không mây.
Bên bờ hồ sen nơi hậu viện Bùi phủ, trong không khí tràn ngập hương hoa, một tiểu cô nương đang ngồi, trước ngực buông thỏng hai cái bím tóc, mặt mày thanh lệ.
Nàng mặc một thân vàng nhạt, chớp động đôi mắt to trầm tĩnh, có khi khẽ nâng trán nhìn xa xôi, có khi dùng nhánh cây trên mặt đất vẽ tranh.
Tiểu cô nương khuê danh là Kim Cát Tường, mười bốn tuổi, mà trên mặt đất những chữ viết xinh đẹp lần lượt là Như Ý, Hoa Khai, Phú Quý, đó là tên cùa các muội muội nàng.
Cát Tường còn nhớ rõ ràng hình dáng cha mẹ.
Bốn năm trước, Hoàng Hà tràn lũ ngày đó, khí trời sáng sớm cũng là như vậy, trời trong xanh không một gợn mây, nhìn như thời tiết rất tốt, lại có mưa to gió lớn kinh người.
Hoàng Hà tràn lũ mấy ngày trước đã sớm báo động trước, thời tiết dị thường, động vật xuất động, chỉ có điều tất cả mọi người không phát giác được, tạo thành một hồi tai nạn, cũng làm cho Kim gia một nhà sụp đổ.
Năm tháng dằng dặc, nháy mắt, cha mẹ nàng cuốn vào Hoàng Hà mất đã bốn năm rồi, nàng cùng bọn muội muội tách ra xuân qua thu tới cũng đã bốn năm.
Bán mình cả đời, nàng đã nhận mệnh, phải ở tiền trang Bùi gia chết già, đây là mệnh của hạ nhân, chính là trong lòng nàng thủy chung ôm hy vọng cùng các muội muội đoàn tụ, cũng là hy vọng này giúp nàng chống đỡ đến bây giờ.
Không biết các muội muội có mạnh khỏe?
Tiểu Phú Quý năm đó mới bảy tuổi, nhìn nàng gào khóc khi bị người mua bán mang đi thì lòng của nàng quặn thắt.
Nàng thật hận mình không thể bảo vệ bọn muội muội, còn muốn tự tay đem các nàng từng cái từng cái đưa đi, tay chân chia lìa đau nhức, đến nay vẫn là khối đá nặng trịch trong lòng nàng......
Nghĩ tới đây, nàng lông mày nhíu chặt, bàn tay nhỏ bé vô thức khẽ vuốt hòn đá dẹp màu trắng đeo trước ngực, khe khẽ thở dài, trong nội tâm nặng như chì.
Đây là năm đó các nàng trước khi chia lìa, đại thẩm nhà bên đã vì các nàng tỷ muội làm, khắc tên các nàng lên hòn đá dẹp, đục lỗ, buộc hồng tuyến, đeo trên cổ, là cho các nàng tỷ muội sau này có bằng chứng nhận nhau.
Chính là, các nàng tỷ muội còn có thể gặp lại nhau sao?
Biển người mênh mông, mặc dù biết rõ lúc trước bọn muội muội bị bán vào gia đình nào, nhưng thế sự đổi dời, các nàng còn có thể tại nguyên lai địa phương sao? Chủ nhà có hảo hảo dung các nàng sao?
Nàng thật sự rất muốn biết.
Nàng không có một khắc quên bọn muội muội, chỉ là nàng không có năng lực tìm về các nàng, nàng thật sự hận mình vô năng......
Nước mắt không tiếng động chảy xuống, Cát Tường nhắm mắt lại, dùng sức hít sâu một hơi, thử bình phục tâm tình.
Mỗi khi nhớ tới cái ngày cùng các muội muội chia lìa, lòng của nàng tổng hội lại quặn đau, phải đợi tâm tình qua mới không đau nhức, đây là tâm bệnh, phải dùng tâm dược, mà tâm dược, lại không biết tìm ở đâu.
Đừng suy nghĩ, đại thiếu gia muốn nàng đến hái hoa sen vẽ tranh, nàng phải mau mau hái hoa sen mang đến thư phòng đi, đừng để đại thiếu gia chờ lâu......
"Kim Cát Tường!"
Nương theo tiếng hét lớn, Cát Tường không hề đước báo trước bị đẩy mạnh vào hồ sen, cả cơ hội giãy dụa đều không có.
"Cứu...... Cứu mạng......" Nàng trong nước phập phồng, trong miệng hô to cứu mạng.
Không cần nhìn, nàng cũng biết là ai đẩy nàng, nhất định là Thanh thiếu gia, trừ hắn ra, trong phủ không có người nào ác như vậy.
Bất quá, nàng tuyệt đối sẽ không chết đuối, nàng còn muốn sống gặp bọn muội muội, nàng không biết...... Tuyệt đối sẽ không cứ như vậy chết đuối......
"Đáng chết! Ngươi không biết bơi?" Bùi Thanh trong lòng một trận bối rối, hắn chỉ là đùa nàng, không phải muốn nàng chết.
"Cứu......" Cát Tường đầu chìm vào trong nước.
"Đáng chết!" Bùi Thanh lập tức nhảy xuống nước.
Hắn tại trong ao tìm được nàng, nhanh chóng đem nàng đưa lên bờ, trông thấy nàng nhắm chặt hai mắt, như là mất đi ý thức, ngực hắn cứng lại.
Cát Tường nàng...... Sẽ không phải ngừng thở chứ?
Sắc mặt của hắn trong nháy mắt trắng bệch, cuống quít đem nàng kéo tới hòn non bộ bên cạnh hồ sen.
Hắn đem đầu nàng đặt tại chỗ thấp, chân để chỗ cao, dùng sức kìm bụng của nàng.
Bỗng dưng, một dòng nước từ miệng Cát Tường trào ra.
"Cám ơn trời đất!" Bùi Thanh thở ra.
Nàng không có việc gì, thật tốt quá, thật tốt quá, thật tốt quá......
Nhưng là, hắn phát hiện tình huống không thích hợp.
Theo lý, nôn hết nước ra thì phải tỉnh, chính là trong miệng của nàng tuy đã không còn nước trào ra, nhưng nàng thủy chung vẫn không tỉnh lại.
Hắn thử thử hơi thở của nàng, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Khí tức của nàng rất yếu ớt, khuôn mặt càng lúc càng tái nhợt.
Con mắt đảo qua hai cánh tay nhỏ gầy rủ xuống bên người, bởi vì thiếp thân nha hoàn hầu hạ đại thiếu gia Bùi gia, cho nên nàng không cần làm việc nặng như hạ nhân khác, cho nên hai tay của nàng đều nhỏ bé mềm mại, nhưng lúc này cổ tay mềm mại trắng trẻo nhỏ bé yếu ớt lại làm hắn thấy kinh tâm táng đởm.
Còn như kéo dài, nàng sẽ chết......
Hắn do dự trong chốc lát, đột nhiên hạ quyết định.
Tuy nàng là cô nương gia, nhưng sinh tử quan hệ, cũng bất chấp nam nữ hữu biệt.
Cúi người, miệng đối miệng thổi cho nàng, trong đầu hắn không có nửa điểm tà niệm, một lòng chỉ nghĩ cứu sống nàng.
Vài năm qua, hắn vài ba ngày lại trêu chọc nàng, tâm tình hảo tựu trêu chọc nàng, tâm tình không tốt dùng nàng trút giận.
Ngay từ đầu, hắn nhận định nàng cùng những nô tỳ khác đồng dạng, nhất định sẽ lập tức hướng đại nương cáo trạng, sau đó tạo hắn cùng phòng lớn xung đột, đó chính là hắn muốn.
Tân tập thôn là một thị trấn nhỏ,ệnCátTườlịch thi đấu bóng đá giải tây ban nha nằm bên bờ Hoàng Hà, chung quanh là bãi cát mọc đầy cỏ lau, thôn dân ở đây đều dùng bắt cá mưu sinh, an cư lạc nghiệp.
Đó là một sáng sớm mùa thu, Hoàng Hà giống như mọi ngày lăn tăn sóng, những người đánh cá ngồi thuyền nhỏ gần bờ sông bên cạnh chỗ đánh cá, xoay người tung lưới thu dây thừng, một lần lại một lần.
Hơn mười chiếc thuyền nhỏ vì lồng trúc tràn đầy cá mà lục tục rời đi, chỉ để lại thưa thớt hai ba chiến thuyền vì lồng trúc chưa đầy cá, không chú ý tới mực nước Hoàng Hà càng lúc càng cao, sóng cũng càng lúc càng mãnh liệt, thẳng đến khi trên bờ có người hướng bọn họ kêu to
"Mau, mau vào bờ! Hoàng Hà tràn lũ!"
Những người đánh cá trên thuyền nghe tiếng ngẩng đầu.
Hoàng Hà tràn lũ? Sao có thể? Thời gian không đúng nha, năm nay tràn lũ sao có thể sớm như vậy?
Những người đánh cá ngẩng đầu lên nhìn lại, chỉ thấy hoàng lãng đẩy tuôn, nguyên bản mặt sóng êm đềm đột nhiên trở nên sóng trào mãnh liệt, hơn nữa một luồng sóng lớn đã đưa thuyền bọn họ cách xa khu vực đánh cá từ lúc nào.
"Mau vào bờ, mau vào bờ!"
Những người đánh cá còn đang trên mặt sông tranh nhau la lớn, từng chiếc từng chiếc thuyền nhỏ vội vàng dao động hướng bờ bơi vào.
Trong đó có một chiếc thuyền nhỏ đang muốn đem lưới đánh cá vừa giăng ra thu hồi lại thì phát hiện lưới không biết bị mắc vào vật gì, người đánh cá gọi vợ hỗ trợ, hai vợ chồng dùng sức kéo lưới, một cơn sóng tràn tới trong nháy mắt hai người bị lưới cá kéo vào sóng nước biến mất. . . . . .
Cát Tường là trưởng nữ của gia đình đánh cá họ Kim, thân là chị cả nàng luôn tại lúc cha mẹ đi đánh cá thì rời giường đến phòng bếp nhóm lửa múc nước, phụ trách nấu ăn cùng việc nhà, chiếu cố ba muội muội tuổi nhỏ.
Nhị muội Như Ý có đôi khi thức dậy sớm, cũng sẽ hỗ trợ nàng.
Tam muội Hoa Khai, tứ muội Phú Quý ngẫu nhiên cũng hỗ trợ, chỉ có điều làm trở ngại chứ không giúp gì tỷ lệ tương đối nhiều.
Cả nhà bọn họ sáu người cuộc sống mặc dù không giàu có, lại luôn thấy đủ đầy, thẳng đến ngày đó nước sông Hoàng Hà tràn bờ sớm, ngoài ý muốn cướp đi song thân các nàng, làm cho gia đình nguyên bản hoà thuận vui vẻ thay đổi.
Năm đó Cát Tường mới mười tuổi, Như Ý chín tuổi, Hoa Khai, Phú Quý cũng mới bảy, tám tuổi mà thôi, mất đi cha mẹ bốn tỷ muội lại không chỗ nương tựa, không tiền mai táng cha mẹ, chỉ có thể tiếp nhận đại thẩm nhà bên thuyết phục cùng an bài, bán mình chôn cất cha mẹ.
Năm đó, các nàng mất đi cha mẹ.
Năm đó, các nàng tỷ muội chia lìa .
Năm đó, vận mệnh của các nàng có khác nhau.
Năm đó, sau lại qua thật nhiều năm. . . . . .
Sau cơn mưa trời lại sáng, trời xanh không mây.
Bên bờ hồ sen nơi hậu viện Bùi phủ, trong không khí tràn ngập hương hoa, một tiểu cô nương đang ngồi, trước ngực buông thỏng hai cái bím tóc, mặt mày thanh lệ.
Nàng mặc một thân vàng nhạt, chớp động đôi mắt to trầm tĩnh, có khi khẽ nâng trán nhìn xa xôi, có khi dùng nhánh cây trên mặt đất vẽ tranh.
Tiểu cô nương khuê danh là Kim Cát Tường, mười bốn tuổi, mà trên mặt đất những chữ viết xinh đẹp lần lượt là Như Ý, Hoa Khai, Phú Quý, đó là tên cùa các muội muội nàng.
Cát Tường còn nhớ rõ ràng hình dáng cha mẹ.
Bốn năm trước, Hoàng Hà tràn lũ ngày đó, khí trời sáng sớm cũng là như vậy, trời trong xanh không một gợn mây, nhìn như thời tiết rất tốt, lại có mưa to gió lớn kinh người.
Hoàng Hà tràn lũ mấy ngày trước đã sớm báo động trước, thời tiết dị thường, động vật xuất động, chỉ có điều tất cả mọi người không phát giác được, tạo thành một hồi tai nạn, cũng làm cho Kim gia một nhà sụp đổ.
Năm tháng dằng dặc, nháy mắt, cha mẹ nàng cuốn vào Hoàng Hà mất đã bốn năm rồi, nàng cùng bọn muội muội tách ra xuân qua thu tới cũng đã bốn năm.
Bán mình cả đời, nàng đã nhận mệnh, phải ở tiền trang Bùi gia chết già, đây là mệnh của hạ nhân, chính là trong lòng nàng thủy chung ôm hy vọng cùng các muội muội đoàn tụ, cũng là hy vọng này giúp nàng chống đỡ đến bây giờ.
Không biết các muội muội có mạnh khỏe?
Tiểu Phú Quý năm đó mới bảy tuổi, nhìn nàng gào khóc khi bị người mua bán mang đi thì lòng của nàng quặn thắt.
Nàng thật hận mình không thể bảo vệ bọn muội muội, còn muốn tự tay đem các nàng từng cái từng cái đưa đi, tay chân chia lìa đau nhức, đến nay vẫn là khối đá nặng trịch trong lòng nàng......
Nghĩ tới đây, nàng lông mày nhíu chặt, bàn tay nhỏ bé vô thức khẽ vuốt hòn đá dẹp màu trắng đeo trước ngực, khe khẽ thở dài, trong nội tâm nặng như chì.
Đây là năm đó các nàng trước khi chia lìa, đại thẩm nhà bên đã vì các nàng tỷ muội làm, khắc tên các nàng lên hòn đá dẹp, đục lỗ, buộc hồng tuyến, đeo trên cổ, là cho các nàng tỷ muội sau này có bằng chứng nhận nhau.
Chính là, các nàng tỷ muội còn có thể gặp lại nhau sao?
Biển người mênh mông, mặc dù biết rõ lúc trước bọn muội muội bị bán vào gia đình nào, nhưng thế sự đổi dời, các nàng còn có thể tại nguyên lai địa phương sao? Chủ nhà có hảo hảo dung các nàng sao?
Nàng thật sự rất muốn biết.
Nàng không có một khắc quên bọn muội muội, chỉ là nàng không có năng lực tìm về các nàng, nàng thật sự hận mình vô năng......
Nước mắt không tiếng động chảy xuống, Cát Tường nhắm mắt lại, dùng sức hít sâu một hơi, thử bình phục tâm tình.
Mỗi khi nhớ tới cái ngày cùng các muội muội chia lìa, lòng của nàng tổng hội lại quặn đau, phải đợi tâm tình qua mới không đau nhức, đây là tâm bệnh, phải dùng tâm dược, mà tâm dược, lại không biết tìm ở đâu.
Đừng suy nghĩ, đại thiếu gia muốn nàng đến hái hoa sen vẽ tranh, nàng phải mau mau hái hoa sen mang đến thư phòng đi, đừng để đại thiếu gia chờ lâu......
"Kim Cát Tường!"
Nương theo tiếng hét lớn, Cát Tường không hề đước báo trước bị đẩy mạnh vào hồ sen, cả cơ hội giãy dụa đều không có.
"Cứu...... Cứu mạng......" Nàng trong nước phập phồng, trong miệng hô to cứu mạng.
Không cần nhìn, nàng cũng biết là ai đẩy nàng, nhất định là Thanh thiếu gia, trừ hắn ra, trong phủ không có người nào ác như vậy.
Bất quá, nàng tuyệt đối sẽ không chết đuối, nàng còn muốn sống gặp bọn muội muội, nàng không biết...... Tuyệt đối sẽ không cứ như vậy chết đuối......
"Đáng chết! Ngươi không biết bơi?" Bùi Thanh trong lòng một trận bối rối, hắn chỉ là đùa nàng, không phải muốn nàng chết.
"Cứu......" Cát Tường đầu chìm vào trong nước.
"Đáng chết!" Bùi Thanh lập tức nhảy xuống nước.
Hắn tại trong ao tìm được nàng, nhanh chóng đem nàng đưa lên bờ, trông thấy nàng nhắm chặt hai mắt, như là mất đi ý thức, ngực hắn cứng lại.
Cát Tường nàng...... Sẽ không phải ngừng thở chứ?
Sắc mặt của hắn trong nháy mắt trắng bệch, cuống quít đem nàng kéo tới hòn non bộ bên cạnh hồ sen.
Hắn đem đầu nàng đặt tại chỗ thấp, chân để chỗ cao, dùng sức kìm bụng của nàng.
Bỗng dưng, một dòng nước từ miệng Cát Tường trào ra.
"Cám ơn trời đất!" Bùi Thanh thở ra.
Nàng không có việc gì, thật tốt quá, thật tốt quá, thật tốt quá......
Nhưng là, hắn phát hiện tình huống không thích hợp.
Theo lý, nôn hết nước ra thì phải tỉnh, chính là trong miệng của nàng tuy đã không còn nước trào ra, nhưng nàng thủy chung vẫn không tỉnh lại.
Hắn thử thử hơi thở của nàng, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Khí tức của nàng rất yếu ớt, khuôn mặt càng lúc càng tái nhợt.
Con mắt đảo qua hai cánh tay nhỏ gầy rủ xuống bên người, bởi vì thiếp thân nha hoàn hầu hạ đại thiếu gia Bùi gia, cho nên nàng không cần làm việc nặng như hạ nhân khác, cho nên hai tay của nàng đều nhỏ bé mềm mại, nhưng lúc này cổ tay mềm mại trắng trẻo nhỏ bé yếu ớt lại làm hắn thấy kinh tâm táng đởm.
Còn như kéo dài, nàng sẽ chết......
Hắn do dự trong chốc lát, đột nhiên hạ quyết định.
Tuy nàng là cô nương gia, nhưng sinh tử quan hệ, cũng bất chấp nam nữ hữu biệt.
Cúi người, miệng đối miệng thổi cho nàng, trong đầu hắn không có nửa điểm tà niệm, một lòng chỉ nghĩ cứu sống nàng.
Vài năm qua, hắn vài ba ngày lại trêu chọc nàng, tâm tình hảo tựu trêu chọc nàng, tâm tình không tốt dùng nàng trút giận.
Ngay từ đầu, hắn nhận định nàng cùng những nô tỳ khác đồng dạng, nhất định sẽ lập tức hướng đại nương cáo trạng, sau đó tạo hắn cùng phòng lớn xung đột, đó chính là hắn muốn.
分享到:
上一篇: Nhận định, soi kèo Blackburn vs Portsmouth, 2h45 ngày 16/1: Lật tìm bản ngã
下一篇: Nhận định, soi kèo PT Prachuap FC vs Sukhothai FC, 18h00 ngày 15/1: Kịch bản chia điểm
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Soi kèo phạt góc Chelsea vs Bournemouth, 02h30 ngày 15/01
- Khi người đẹp sửa xế hộp
- Giá iPhone Xr, iPhone Xs và iPhone Xs Max dự kiến tại Việt Nam
- LMHT: ‘Bẩn tính’ ở máy chủ Hàn Quốc, tuyển thủ bị cấm thi đấu CKTG 2018
- Soi kèo góc Bình Dương vs Bình Định, 18h00 ngày 17/1
- Thiếu nữ hững hờ cùng xế sang
- Mô tô khủng của 'quý tử' Sài Gòn vi phạm luật
- Tình hình của LMHT đang bi đát hơn bao giờ hết kể từ năm 2014
- Nhận định, soi kèo Everton vs Aston Villa, 02h30 ngày 16/01: Thay tướng chưa đổi vận