Lúc này,Đóngsậpcửamạnhtôibịchồngtáttơitảlịch thi đấu trực tiếp v-league hôm naytôi thật sự rất tuyệt vọng, đau đớn khi vừa ăn trọn một cái tát nảy lửa từ ngườimà mình yêu thương nhất, và đây cũng là lần thứ 2 tôi bị đánh từ đôi bàn tay ấy.
Gia đình tôi không phải dạng giàu có như đại gia, nhưng saukhi lấy nhau, tôi và anh đều quản lý một công ty tư nhân có khoảng chục nhânviên, kể như vậy để mọi người biết rằng tôi không phải là người ăn bám chồngcũng như gia đình nhà chồng.
Cuộc sống của chúng tôi có thể nói khá dư giả về mặt tàichính song chính tôi lại chưa bao giờ cảm thấy dư giả về mặt tình cảm. Tôi thấymình lạc lõng, thừa thãi trong gia đình này bên cạnh người đàn ông mà hằng ngàytôi vẫn gọi là chồng.
Chỉ vì đóng sập cửa mạnh tay khi cãi nhau với anh mà tôi bị chồng tát tơi tả. Ảnh minh họa
Chồng tôi là một người gia trưởng, anh luôn muốn người khácphải luôn tôn trọng anh kể cả với cha mẹ cũng vậy, anh luôn luôn dè dặt trongtừng cử chỉ, hành động, câu nói.
Tôi thì khác, tính tôi phóng khoáng, dễ gần, Tuy nhiên vì anhlà chồng nên tôi luôn luôn giữ ý tứ và nghe theo những ý muốn của anh. Có lẽ đócũng chính là những sai lầm lớn nhất mà tôi đã làm cho anh đến hôm nay bởi tôinhận thấy rằng tôi càng nhường nhịn anh bao nhiêu anh càng chà đạp lên tôi từngấy, chưa bao giờ anh để tôi tự do làm bất cứ việc gì.
Tôi nhớ rất rõ lần đầu tiên khi tôi bị anh "đạp" tơi tả vàomặt chỉ vì đóng sập cửa mạnh tay khi cãi nhau với anh. Lần đó tôi bỏ về nhà mẹđẻ 4 ngày. Anh hốt hoảng đến xin lỗi gia đình và đón tôi về, nhưng từ ngày đóvết thương lòng tôi chưa bao giờ phai mờ được.
Hôm nay, anh ấy không có nhà, cô giúp việc về quê, vì thươngcon, quý cháu nên bố đẻ tôi qua nhà đón tôi về chơi ngày chủ nhật (nhà chồngcách nhà bố mẹ tôi 200m). Trước đó chồng tôi chưa bao giờ cho con đi xe máy màđi đâu cũng gọi taxi vì sợ không an toàn cho con.
Nhà mẹ tôi lại quá gần, tôi không thể nào kêu taxi được, biếthỏi anh cũng không cho đi nên tôi lẳng lặng bế con để bố chở về nhà.
Ấy thế mà, anh biết được việc đó nên khi tôi vừa bước vàonhà, trên tay tôi còn ẳm con thì anh ấy cho tôi ăn trọn một cái tát như trờigiáng vì tội tôi dám bế con đi xe máy. Mặc cho tôi khóc như mua, anh vẫn liêntục quát mắng và nói : "Ai cho mày bế con tao đi”.
Tôi biết mình sai, tôi cũng không biện mình cho việc tôi tự ýbế con về nhà bố mẹ mình chơi nhưng việc anh ấy tát tôi như vậy thì tôi khôngchấp nhận được. Tôi đã buồn bã và khóc rất nhiều.
Buổi tối, tôi nằm với con và nghe cuộc nói chuyện của anh vàmẹ chồng. Anh ấy nói : “Con không được với vợ con thì ở với người khác, cô ấydám nói dối chồng nên con muốn ly hôn”. Tôi nằm nghe mà cười ra nước mắt.
Tôi kể câu chuyện này không phải vì tôi muốn mọi người đánhgiá mình đúng hay sai, mà tôi chỉ muốn nhắn nhủ rằng: Tại sao chúng ta là phụnữ, hết lòng vì chồng vì con mà họ xem chúng ta không bẳng giẻ rách. Lúc cần thìâu yếm và đòi hỏi, nhưng khi không cần thì đạp đổ để cưới người con gái khác.Chúng ta là gì? Là osin, là cái máy đẻ tiền hay bất cứ thứ gì khác?
Tôi không biết nói gì, chỉ biết khóc khi anh nói những lời đó. Chính người làm mẹ như tôi lại không nghĩ được việc phải giữ lại con và nuôi con của mình. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi lén lút với nhau hơn 1 năm, ngọt ngào và lãng mạn, tưởng chừng không thể xa nhau. Nhưng khi tôi biết tin mình có bầu, tôi đã choáng váng vô cùng. Tôi nói với anh, và định bỏ thai, vì sợ anh sẽ phải ràng buộc vì tôi. Anh khóc, lần đầu tiên tôi nhìn thấy giọt nước mắt đàn ông rơi.
Anh bảo, tôi đừng bỏ con vì con không có tội, anh muốn tôi hãy coi con là con của chồng tôi và quay về sống vui vẻ bên chồng. Có thể, đây là kết quả của việc, chồng tôi vô sinh. Và khi có con, chồng tôi sẽ hạnh phúc và có thể sẽ thay đổi ý định và thái độ với vợ. Vả lại, rất có thể chồng tôi sẽ không bao giờ sinh được con thì bí mật này, chỉ hai chúng tôi biết.
Tôi không biết nói gì, chỉ biết khóc khi anh nói những lời đó. Chính người làm mẹ như tôi lại không nghĩ được việc phải giữ lại con và nuôi con của mình. Tôi còn sợ chồng phát hiện mối quan hệ này và định bỏ con. Anh cũng nói, anh không thể nuôi con được nên muốn gửi gắm con cho người đàn ông khác chăm sóc giúp. Anh không thể làm cha của đứa trẻ thì có người khác thay thế anh. Nhưng anh thừa nhận, anh yêu tôi thật lòng, thật sự rất yêu và mong tôi sống hạnh phúc bên gia đình.
Tôi không biết phải nói với anh lời nào, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Từ hôm bụng tôi lùm xùm, anh đã bảo tôi phải nói với chồng. Tôi cũng đã nghĩ mọi cách nói sao cho chồng tin. Anh cũng muốn tôi làm việc đó và muốn tôi sống vui vẻ, vì anh không thể sống bên cạnh tôi.
Tôi thật sự không biết nói gì lúc này, chỉ sợ chồng không tin tôi và làm vậy thì có lỗi với chồng tôi không. Chỉ là, tôi nghĩ, chồng tôi không sinh được con thật chứ đâu phải là tôi. Tôi còn muốn cho anh biết mặt, muốn nói với anh đây là con của người khác để anh và gia đình anh khỏi đổ tội cho tôi.
Giờ, tôi phải làm gì đây, không lẽ, tôi chọn làm mẹ đơn thân và từ bỏ cuộc hôn nhân và cả người đàn ông tôi yêu?
(Theo Khám phá)
" alt="Lạ đời, bồ khiến tôi có bầu rồi mong tôi coi con như con đẻ của chồng tôi"/>
Quân dạo gần đây còn thấy Nhung thật đẹp biết bao khi diện những bộ đồ công sở thanh lịch, hợp mốt mà chẳng hề cứng nhắc, hay những bộ đồ ở nhà vừa thoải mái nhưng không kém phần duyên dáng, quyến rũ. Những bữa cơm mà Nhung bày biện ra bàn cũng khiến Quân không ngớt trầm trồ, khen ngợi.
Anh vốn là một kiến trúc sư, nhưng đúng là vẫn thán phục cái khiếu thẩm mỹ của bạn vợ mình. Dần dà, Quân có chút ghen tị với cậu bạn thân khi lấy được một người vợ thật hoàn hảo. Và nghĩ đến phận mình, nhất định cũng phải kiếm được một cô người yêu lý tưởng như Nhung rồi mới kết hôn.
Công việc của Quân và Nhung lại đều đòi hỏi phải làm thêm vào buổi tối, nên có những khi hai người đều thức khuya cùng nhau. Trong khi đó, Hưng lại đi ngủ sớm để tái tạo năng lượng cho buổi sáng hôm sau. Có người thức cùng, dù cửa phòng hai bên đều khóa trái bên trong nhưng thi thoảng người này người kia mở cửa ra tủ lạnh lấy đồ uống hay ăn khuya thì có khi vẫn chạm mặt.
Trời mùa hè nóng nực, nhiều khi Quân ở trần, mặc độc chiếc quần đùi để lộ cơ bụng sáu múi thật quyến rũ. Chạm mặt Nhung, cả hai đều bối rối như thể đang thuê nhà cùng nhau và chưa hề vướng bận gì cả vậy. Nhưng họ vẫn luôn ý thức được ranh giới giữa hai người để kiềm chế cảm xúc của chính mình.
Rồi trong một bữa cơm, Hưng bất ngờ thông báo việc sẽ phải vắng nhà khoảng chừng một tháng, vì anh phải theo chân công trình ở một tỉnh xa. Cả Quân và Nhung trong lòng đều vừa buồn, vừa len lén một chút niềm vui. Họ buồn vì sợ ranh giới sẽ bị xóa bỏ mất và vui vì cảm giác lâng lâng được sống bên cạnh một người mình thích mà không có rào cản nào ở giữa.
Những bữa cơm chỉ còn lại mỗi mình Quân và Nhung. Đến việc giặt quần áo cũng vậy, Nhung nhìn những món đồ của Quân mà cũng thấy xốn xang. Cô đôi khi còn nghĩ ngợi xa vời, như thể ước gì mình và Quân gặp nhau sớm hơn. Tình cảm nhẹ nhàng cứ lớn dần lên như thế, những rung động qua từng ánh mắt vô tình chạm nhau, những bữa cơm ngại ngùng không dám nói chuyện nhiều. Hay những đêm cả hai cùng thức khuya, cửa phòng bên này bên kia đều mở cho thoáng mà lòng người bên trong thì rộn ràng biết bao…
Ảnh minh họa
Rồi chuyện gì đến cũng đến. Đó là sau một buổi cơm tối, Nhung bỗng dưng bị đau bụng mà không biết nguyên nhân tại làm sao. Nhung vào phòng nằm nghỉ, còn Quân rửa bát và dọn dẹp nhà cửa hộ cô. Rồi Quân gọi điện cho Hưng báo việc Nhung bị đau bụng, nhưng Hưng nghĩ chắc chỉ bị nhẹ thôi nên nhờ bạn mình để ý hộ, nếu có việc gì thì đưa Nhung đi bệnh viện.
Quân vào phòng hỏi thăm, thấy Nhung nằm yên trên giường, thi thoảng lại khó nhọc đưa tay xoa bụng thì anh thấy rất xót xa. Bản năng muốn được che chở cho người con gái trước mặt khiến Quân không dừng được mà lại gần xoa bụng cho Nhung.
Anh lặng im, cứ ngồi bên cạnh xoa xoa như thế. Nhung đỡ hơn nhiều rồi, nhưng cũng không biết phải chấm dứt chuyện này ra sao. Hai người nhìn nhau, không ai nói lời nào, nhưng có những ham muốn chắc ai cũng hiểu. Bỗng nhiên đôi bàn tay của Quân như bị điều khiển mà nhích dần lên đến cao hơn, rồi từ từ cởi cúc áo của Nhung ra. Họ quyện vào nhau, ranh giới tình cảm bị xé toạc từ lúc nào không hay.
Còn phía Hưng, vì gọi điện cho Quân và Nhung mãi không được, lo lắng quá liền bắt chuyến xe tối muộn trở về nhà. Anh đi vào phòng, nhưng chỉ biết đứng chôn chân trước cửa, không hiểu chuyện gì xảy ra khi nhìn thấy cảnh tượng thật kinh hoàng: Chăn gối bị đạp tung xuống giường, còn cậu bạn thân thời nối khố đang cài lại cúc áo cho vợ mình…
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt="Chôn chân đứng nhìn bạn thân cài lại cúc áo cho vợ mình"/>