Truyện Kiếp Này Sớm Yêu Người

Khối tài sản mấy trăm triệu,ệnKiếpNàySớmYêuNgườbóng đá việt hắn nói bỏ là bỏ.
Cùng tôi ch.ết trong biển lửa.
Mở mắt ra lần nữa, đã trở lại mười năm trước.
Lúc chúng tôi vừa mới kết hôn, cũng là lúc tôi ghét hắn nhất.
Tôi chạy đến công ty hắn, nhìn thấy hắn câu đầu tiên là nghẹn ngào nói: “Thời Hoài Tự, em xin lỗi.”
Hắn trợn mắt nhìn tôi giây lát, thần sắc bình tĩnh hỏi: "Nói đi, lần này em lại muốn dày vò tôi thế nào nữa đây?"
1
Khoảnh khắc cuối cùng khi vụ nổ mạnh đó xảy ra, tôi nhớ rất rõ, Thời Hoài Tự không thoát ra ngoài.
Hắn vốn quen sạch sẽ ngăn nắp, quỳ xuống bên cạnh tôi nói: “Tang Ninh, em đừng sợ, anh đi cùng em.”
Năm đó hắn 38 tuổi.
Giá trị tài sản hàng trăm triệu, nói bỏ là bỏ.
Cùng tôi ch.ết trong biển lửa.
……
Chạng vạng giữa hè, ánh tà dương ngoài cửa sổ đỏ như m.áu.
Cơn gió oi bức thổi vào phòng.
Tôi tỉnh dậy từ trong mộng, ngồi thẫn thờ trên giường.
"Bà chủ, ông chủ vừa mới gọi, nói buổi tối không về."
Giọng nói của mẹ Lưu từ trong phòng khách truyền đến, bình tĩnh hiền hòa.
Tôi cúi đầu, nhìn chiếc nhẫn cưới mới tinh trên ngón áp út của mình.
Trái tim tôi như ngừng đập.
Ấy vậy mà lại quay về mười năm trước.
Tôi nhắm mắt lại.
Ngọn lửa lớn trước khi ch.ết và cái ôm ấm áp vững chắc, là chân thực đến vậy.
Cho đến giây phút cuối cùng, tôi vẫn nhớ như in giọng nói của Thời Hoài Tự: “Tang Ninh đừng sợ, kiếp này anh đợi em lâu quá, kiếp sau em nhất định phải đến tìm anh sớm hơn một chút.”
Này rốt cuộc là mộng, hay hiện thực đây?
ads
Tôi tự véo mình một cái, nỗi đau âm ỉ ở đùi truyền đến.
Tiếng còi ngoài cửa sổ đánh thức tôi khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn.
Sau khi định thần lại, là sự đau lòng kéo dài và nỗi chua xót theo đó không dứt.
Một hồi hiểu lầm do người khác tạo ra đã khiến tôi hận Thời Hoài Tự rất nhiều năm.
Trong lúc này, các đối thủ cạnh tranh dùng hết thủ đoạn chèn ép hắn.
Khiến hắn trở tay không kịp.
Ở nhà, tôi đối xử lạnh nhạt với hắn nên hắn vẫn luôn không về nhà.
Cha mẹ Thời Hoài Tự mất sớm, hắn cũng không có người thân nào khác.
Một mình bảo vệ tập đoàn kinh doanh hết nửa cuộc đời.
Sau lại, hiểu lầm được giải quyết.
Chúng tôi có khoảng thời gian hạnh phúc trong nửa năm, thậm chí còn có một đứa con.
Nhưng chưa kịp nói gì với hắn, đã ch.ết bất đắc kỳ tử.
……
"Bà chủ, hoa đã được đưa tới, bà có muốn đi bây giờ luôn không?"
Mẹ Lưu bước vào hỏi tôi.
"Cái gì?"
Đầu óc tôi vẫn còn mông lung.
"Hoa, không phải bà muốn đi gặp cậu Tống sao?"
Tống Diễn...
Đột nhiên nghe thấy cái tên này, tôi ngớ người..
Một cuộn chỉ rối bỗng lần ra được nút thắt.
Hóa ra là ngày này.
2
Ngày này kiếp trước, tôi ôm một bó hoa đến thăm Tống Diễn.
Anh ấy là thanh mai trúc mã của tôi
Từ nhỏ chúng tôi cùng nhau lớn lên, mọi người đều nói, hai tôi sẽ là một cặp.
相关文章
Nhận định, soi kèo Samgurali vs Gareji, 22h00 ngày 11/3: Bắt nạt ‘lính mới’
Hư Vân - 11/03/2025 04:35 Nhận định bóng đá g2025-03-148 bước để đưa nàng “lên đỉnh” trong 90 giây
Nhận định, soi kèo Rostov vs Zenit Saint Petersburg, 22h15 ngày 12/3: Cửa trên ‘tạch’
Hư Vân - 12/03/2025 04:35 Nga2025-03-14Nhà chồng tôi xưa nay chỉ đến ngày rằm thì bố mẹ chồng mới hỏi con dâu hôm nào về ngoại ăn Tết để còn chuẩn bị quà gửi về cho nhà thông gia. Mẹ chồng còn tự tay gói bánh, làm nem... để tôi mang về ngoại ăn Tết. Đến hôm về, bà còn dúi thêm cho tôi ít tiền, bảo về đến đấy mua thêm mấy thùng bia hay nước ngọt hộ bà để biếu nhà ngoại, chứ mua ở đây tội con cái bê vác nặng về mệt mỏi.
Nhà ngoại cách nhà nội 70 km. Mười mấy năm lấy chồng, tôi chỉ ăn Tết nhà chồng đúng năm đầu tiên, còn lại chúng tôi đều ăn Tết bên ngoại. Có năm, vợ chồng tôi còn về từ 22-23 tháng Chạp đến tận Rằm tháng Giêng mới quay lại nhà chồng. Bố mẹ chồng tôi bảo: 'Nhà nào cũng mong con về ăn Tết, nhưng vợ chồng con ở đây cả năm rồi, bố mẹ cả năm có con, có cháu ở cùng rồi, nên Tết có mấy ngày chẳng lẽ lại tranh con, tranh cháu với bên ngoại'.
>> 'Bảy năm lấy chồng thèm một lần về ăn Tết nhà ngoại'
Có người cho rằng, theo phong tục truyền thống của người Việt, con trai phải có nghĩa vụ thờ cúng tổ tiên, phụng dưỡng cha mẹ già. Bù lại người con trai sẽ được phần nhiều tài sản thừa kế hơn như đất đai, nhà cửa... Thế nên, không thể đòi hỏi công bằng tuyệt đối mọi thứ, kể cả việc ăn Tết nội - Tết ngoại. Cá nhân tôi không đồng tình với quan điểm này vì nhiều nhà chồng còn chẳng có gì cho con nhưng vẫn đòi hỏi con cái phải ăn Tết nhà nội.
Lắm ông chồng say xỉn cả Tết, thậm chí còn đánh vợ, mắng con cả ngày. Có người còn nợ nần ngập mặt. Bố mẹ chồng lại đau ốm quanh năm, bắt con dâu phải phục dịch. Mà có nhà con trai họ không cờ bạc, rượu chè, họ không ốm đau, nhưng có mảnh đất lại chỉ chăm chăm cho con trai, cho cháu nội, chứ cũng chưa đến lượt con dâu được nhận đồng nào. Tư tưởng 'trọng nam khinh nữ' như vậy đã ăn sâu vào tiềm thức nhiều người.
Tóm lại, với không ít người, phụ nữ đến làm dâu thì phải chịu thiệt suốt đời, nhà chồng coi con dâu như là tài sản của riêng mình, cho rằng con dâu hưởng phúc nhà chồng nên phải ăn Tết nhà chồng. Thực ra, con dâu chẳng có gì, chỉ được ở nhờ trên đất nhà chồng chứ không được quyền làm gì khác.
Tôi luôn cho rằng, vợ là người đi cùng chồng suốt cuộc đời, cùng trải qua mọi vui buồn, khó khăn, sinh cho chồng và gia đình chồng những đứa con. Thế nên, nếu người vợ có mong muốn được về nhà ngoại ăn Tết thì đó cũng là nhu cầu chính đáng, đâu có trái với luân thường đạo lý. Thế nên, chồng và nhà chồng chẳng việc gì phải khó khăn, ngăn cản hay so đo tính toán với con dâu. Nếu làm chồng mà có mỗi việc cho vợ về quê ăn Tết cũng không làm được thì có lẽ người đàn ông nên xem lại chính mình".
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
'/>
最新评论