Chờ tân HLV Man Utd ra mắt ở vòng 12 Ngoại hạng Anh " />

Vòng 12 Ngoại hạng Anh: HLV Ruben Amorim ra mắt Man Utd

Bóng đá 2025-03-24 12:35:02 44
Chờ tân HLV Man Utd ra mắt ở vòng 12 Ngoại hạng Anh 
本文地址:http://profile.tour-time.com/html/57c199627.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Stupcanica vs Tomislav, 21h30 ngày 23/3: Ngày thăng hạng đã gần

Võ sĩ Beterbiev - người hạ knock-out cả số phận ">

Võ sĩ Beterbiev

Vợ tôi dọa sẽ "cho cả thế giới biết anh là thằng yếu sinh lý" nếu tôi bỏ nàng. Nhưng càng lo nghĩ tôi lại càng yếu đến nỗi chẳng thể làm ăn được gì và vợ tôi thì lại có cớ lồng lộn cả đêm lẫn ngày...

Mẹ tôi lại nói: "Hai đứa coi dọn ra ngoài ở đi, xa xa một chút chớ ở gần, mẹ xấu hổ với bà con lối xóm quá". Đây không phải lần đầu tiên mẹ tôi nói như vậy nhưng lần nào cũng khiến tôi khó xử.

Thu Hiền, vợ tôi tuy không sắc nước hương trời nhưng cũng rất sáng sủa, dễ nhìn. Nàng lại nói năng hoạt bát, thông minh nên ai gặp lần đầu cũng bị cuốn hút, thích kết thân. Tôi cũng không là ngoại lệ. Nhưng đó là chuyện của 10 năm về trước, còn bây giờ, tôi và mẹ trở thành nạn nhân của cái sự nhanh nhảu đến bổ bã ấy.

Cách đây mấy hôm, mẹ tôi qua nhà hàng xóm chơi. Thằng cháu nhà bên ấy rất quý bà nên vừa trông thấy là nó đã chạy ù ra. Không may thằng bé vấp ngã, đập mặt xuống ngạch cửa dập môi. Nghe nó khóc, vợ tôi chạy ra, sau khi hiểu đầu đuôi cớ sự, nàng kéo áo mẹ tôi lôi sềnh sệch, vừa đi vào nhà, vừa chì chiết: "Bà rỗi hơi nhỉ? Nếu rỗi quá không biết làm gì thì ngồi yên một chỗ coi tivi cho con nhờ. Qua đó làm chi, giờ thằng nhỏ té ngã lại đổ thừa tại bà".

Chẳng có ai đổ thừa là vì mẹ tôi thằng bé mới té, thế nhưng Thu Hiền cứ xâu chuỗi mọi thứ vào để mắng nhiếc mẹ chồng.

{keywords}
Ảnh minh họa

Hôm trước nữa, mẹ tôi ở nhà mãi cũng buồn nên lân la đi ra chợ. Cái chợ chồm hổm cách nhà chừng trăm thước vốn là con hẻm bị chiếm dụng do vậy xe cộ vẫn lưu thông. Mẹ tôi đi đứng thế nào mà bị một thằng bé chạy xe đạp tông phải. Người quen thấy vậy chạy tới nhà gọi Thu Hiền ra đưa bà về. Thế là vợ tôi được dịp mắng xối xả: "Sao bà có mắt mà như đui mù vậy? Người tránh xe chớ có bao giờ xe tránh người?".

Thì đúng là mắt mẹ tôi có kém thật, gần tám mươi rồi chớ còn trẻ đâu mà bảo phải sáng mắt? Hôm đó mẹ tôi giận nên không chịu về. Bà bảo Thu Hiền phải gọi cho tôi. Thế là nàng dâu lại được dịp tru tréo: "Giời ơi là giời, con của mẹ còn phải đi làm kiếm tiền nuôi mẹ chớ có rảnh rỗi đâu mà hở một tí là gọi, hở một tí là mời!".

Thấy mọi người bu quanh đông quá, mẹ tôi đành phải lên xe cho con dâu chở về.

Chiều đó bác tổ trưởng dân phố mời tôi sang kể lại mọi chuyện rồi bảo: "Tôi biết anh chị là trí thức, làm ông này bà nọ nhưng cái cách mà chị nhà nói năng với bà cụ, tôi nghe không thủng lỗ tai". Tôi chỉ còn biết cúi mặt xin lỗi, hứa sẽ "góp ý" với vợ để sửa đổi. Tôi chưa kịp nói gì với vợ thì thằng con tôi đã méc: "Mẹ nói chuyện với con toàn kêu nội là con khỉ già". Chắc chắn thằng bé 8 tuổi không thể nói dối bởi nó chẳng có động cơ, mục đích gì cả, chỉ là phản ánh một cách trung thực, khách quan mọi việc.

Tôi quyết định góp ý với Thu Hiền. Nhưng tôi vừa mở miệng thì nàng đã chặn ngang: "Biết rồi, bà già lại thóc mách với anh chứ gì? Nói thật là em chịu hết nổi rồi, người đâu mà chỉ toàn gây phiền phức, đến ô shin mà còn không chịu được thì ở với ai được cơ chứ?".

Tôi nói với Thu Hiền rằng mẹ chỉ có một mình tôi, với tuổi của mẹ thì ngày gần đất xa trời cũng đã đến sát một bên, nếu mẹ có làm gì quá đáng thì cũng phải nín nhịn. Nhưng vợ tôi không chịu: "Thì em có làm gì đâu? Em chỉ nói để mẹ sửa đổi thôi mà?".

Nhưng mỗi câu nói của vợ tôi còn cay nghiệt hơn cả đòn roi. Tôi chẳng biết những thứ ấy nó xâm nhập vào người vợ tôi từ khi nào bởi lúc mới quen nhau, nàng có chanh chua, đanh đá thế đâu? Tôi biết khi tôi nói ra điều này, mọi người sẽ phản đối, sẽ cho rằng chắc chắn tôi và mẹ tôi phải thế này thế kia thì vợ tôi mới như vậy.

Thật lòng, rất nhiều lần tôi ngồi một mình và suy nghĩ rất nhiều. Tôi cố tìm xem mình có gây ra lỗi lầm gì với vợ, cha mẹ, anh chị em vợ hay không nhưng tuyệt nhiên, tôi không hề thấy mình có lỗi. Gia đình vợ tôi ở xa, một năm vợ chồng tôi về thăm vài lần; thỉnh thoảng tôi nhắc vợ gửi quà, gửi tiền về biếu cha mẹ vợ; đi công tác xa, mua cho mẹ ruột thứ gì thì tôi cũng mua cho cha mẹ vợ thứ ấy.

Hai vợ chồng đều đi làm nhưng công việc của tôi nhiều hơn nên chúng tôi đã thống nhất vợ tôi sẽ coi sóc chuyện trong nhà, còn tôi chủ yếu lo kinh tế. Tôi chưa bao giờ để vợ con thiếu thốn thứ gì. Thu Hiền muốn gì, tôi đều đáp ứng, vậy tại sao nàng cư xử quá tệ với mẹ tôi? Chẳng lẽ chỉ vì tôi không thể ngày nào cũng làm chuyện ái ân vợ chồng mà nàng bạc đãi mẹ tôi? Nhưng tôi làm sao có thể đáp ứng nhu cầu quá cao của vợ khi mà công việc kiếm sống gần như đã vắt cạn kiệt sức lực của tôi?

{keywords}

Giờ đây, mẹ tiếp tục nhắc lại yêu cầu vợ chồng tôi dọn ra ở riêng, giọng mẹ rất kiên quyết. Tôi không thể bỏ mẹ vì mẹ chỉ có một mình tôi. Nhưng tôi cũng không thể bỏ vợ bởi Thu Hiền dọa sẽ "cho cả thế giới biết anh là thằng yếu sinh lý" nếu tôi bỏ nàng.

Càng lo nghĩ, tôi càng thấy chẳng có lối ra. Càng nghĩ tôi lại càng yếu đến nỗi chẳng thể làm ăn được gì và vợ tôi thì lại có cớ lồng lộn cả đêm lẫn ngày...

(Theo NLĐO)

">

Vợ tôi đang lồng lộn cả đêm lẫn ngày...

Nhận định, soi kèo Vegalta Sendai vs Jubilo Iwata, 11h00 ngày 23/3: Điểm tựa sân nhà

- Đám cưới được tổ chức từ năm 1983. 34 năm trôi qua, hai vợ chồng họ chưa từng một lần cãi vã. Hiện tại, 3 thế hệ với 3 cặp vợ chồng và 3 cháu nhỏ sống cùng nhau dưới một mái nhà nhưng nề nếp gia đình vẫn luôn được gìn giữ.

Đó là gia đình ông Nguyễn Quốc Ngữ (SN 1950, bộ đội về hưu) và bà Phùng Thị Hiền (SN 1956, giáo viên về hưu).

Ông bà sinh được 2 người con trai. Các con của họ đều đã lập gia đình. Hiện tại, tất cả các thành viên bao gồm ông Ngữ - bà Hiền, vợ chồng con trai cả, vợ chồng con trai thứ và 3 cháu nhỏ cùng sinh sống trong căn hộ 78 m2 tại một chung cư ở Xa La, Hà Đông, Hà Nội.

{keywords}

Vợ chồng ông Nguyễn Quốc Ngữ và các cháu

Chia sẻ về cuộc sống gia đình, ông Ngữ cho biết, vợ chồng ông kết hôn từ năm 1983. Đến nay, 34 năm trôi qua với rất nhiều khó khăn, vất vả nhưng họ chưa một lần to tiếng.

“Tôi là bộ đội còn nhà tôi là giáo viên. Nghề bộ đội và giáo viên đều vất vả, lương bổng lại không đáng bao nhiêu vì thế phải thật sự cần cù, chịu khó vợ chồng tôi mới nuôi được các con. 

Đến nay, các con của chúng tôi đều đã trưởng thành, có công ăn việc làm và gây dựng gia đình”, ông Ngữ chia sẻ.

Ông cho biết, 2 con trai của ông đều đã lấy vợ, sinh con và đến nay, tất cả đều sống cùng sống với nhau dưới một mái nhà.

Ông bảo, khi sống chung, ông bà đều xác định sẽ giúp đỡ các con các cháu, tạo điều kiện để các con yên tâm công tác, hoàn thành nhiệm vụ do cơ quan đoàn thể giao phó.

“Hàng ngày, tôi nhận nhiệm vụ đưa 2 cháu nội đi học. Vợ tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa, lo việc cơm nước và bế một cháu bé hơn. Buổi chiều, tôi đón các cháu từ trường về, tắm rửa và cho các cháu ăn. Bố mẹ chúng về chỉ việc tắm giặt, ăn cơm.

Tuy nhiên các con cũng rất có ý thức. Mỗi khi về sớm, các con đều chung tay làm việc nhà cùng với bố mẹ. Hai ngày cuối tuần, con cũng tạo điều kiện để bố mẹ được nghỉ ngơi”, ông Ngữ tiếp tục chia sẻ.

“Hai cô con dâu của tôi đều học qua đại học. Các cháu rất biết cư xử nên chưa bao giờ có chuyện mâu thuẫn giữa bố mẹ chồng nàng dâu hay giữa hai chị em dâu. Các con dâu cũng dạy con rất tốt, rất bài bản”, ông Ngữ nói tiếp.

{keywords}
Chia sẻ bí quyết chung sống hòa thuận, bà Phùng Thị Hiền cho biết, tất cả đều phải rõ ràng, không thiên vị, những người làm cha làm mẹ thì phải luôn gương mẫu.

Bà Phùng Thị Hiền, vợ ông Ngữ, cũng đồng tình với quan điểm của chồng. Bà cho biết, mặc dù nhà đông người nhưng mọi người sống với nhau rất hòa thuận. Tất cả các thành viên trong gia đình đều tuân thủ theo các nguyên tắc mà bố mẹ đã đặt ra.

“Mọi việc trong gia đình đều được phân công rõ ràng. Ngày trước, tôi còn khỏe thì việc đi chợ do tôi đảm nhiệm. Tuy nhiên từ ngày sức khỏe yếu đi, việc đi chợ tôi giao lại cho các con dâu.

Mỗi con dâu sẽ đi chợ một tháng. Nếu tháng này chị dâu cả đi chợ thì em dâu phải dậy sớm nấu cơm để mấy anh chị em ăn và mang cơm đi làm. Anh, chị rửa bát thì vợ chồng em phải giặt và phơi quần áo … Tiền phí sinh hoạt cũng được chia đều. Như vậy, anh em sẽ không có cảnh tị nạnh nhau.

6 năm trời kể từ ngày chuyển đến căn nhà này, chưa bao giờ tôi thấy anh em trai hay chị em dâu hục hoặc mâu thuẫn với nhau. Điều này khiến tôi thấy rất tự hào”, Bà Hiền khẳng định.

{keywords}
9 thành viên trong một căn hộ nhưng chưa bao giờ những người hàng xóm thấy họ to tiếng với nhau.

Chia sẻ về bí quyết chung sống hòa thuận, bà Hiền nói: “Trong gia đình tôi, mọi thức đều phải có nguyên tắc. Nếu ai cư xử chưa đúng, tôi sẽ góp ý thẳng thắn.

Trong nhà có 3 cháu nhỏ nhưng khi có sự cãi cọ, tranh chấp giữa các cháu về đồ chơi, những người lớn trong gia đình sẽ là người phân xử công bằng, không có chuyện thiên vị bất cứ cháu nào”.

Đối với bản thân, bà Hiền cũng tâm sự: “Ngày tôi về làm dâu, mọi thứ đều khó khăn. Chồng đi bộ đội, mình tôi ở với mẹ chồng (bố chồng của bà Hiền đã mất). Bà cụ cũng yếu và khó tính nhưng là giáo viên, tôi luôn nhắc mình phải giữ gìn lời ăn tiếng nói và gương mẫu để các con học tập, mẹ chồng tin tưởng.

Bây giờ, ở cùng các con cũng vậy. Tôi luôn nghĩ, bố mẹ phải là người gương mẫu, phân công công việc và phân xử giữa các con rõ ràng, kinh tế sòng phẳng sẽ khiến gia đình êm ấm.

Quan trọng hơn nữa, tôi cho rằng, để có thể chung sống hòa thuận, tất cả mọi người phải cố gắng hòa hợp, chấp nhận lẫn nhau”.

Ngày Gia đình Việt Nam 28/6 là dịp để mỗi người nhìn lại và ý thức sâu sắc hơn ý nghĩa của mái ấm gia đình. Ngày này, mọi thành viên trong gia đình quan tâm đến nhau, xã hội quan tâm đến trẻ nhỏ... Các cặp vợ chồng cũng thêm hiểu được giá trị mái ấm và cùng nhau vượt qua sóng gió để có một gia đình hạnh phúc.


Mẹ chồng dọa con dâu uống 'thuốc liều' khiến MC giật mình

Mẹ chồng dọa con dâu uống 'thuốc liều' khiến MC giật mình

Người mẹ chồng 67 tuổi hài hước dọa, nếu chị Liên không mạnh dạn, bà sẽ mua thuốc liều cho con dâu uống.

">

Ba cặp vợ chồng trong căn nhà chưa từng có tiếng cãi vã

Ngực của em rất nhỏ, thậm chí là phẳng lì, có phải vì thế mà em hoàn toàn không có cảm giác khi "yêu"?

Em năm nay 22 tuổi, đã có bạn trai. Em thấy rất mặc cảm vì so với bạn bè đồng trang lứa, ngực em rất nhỏ. Có đôi lúc em cảm giác mình giống như con trai vậy. Bạn trai và em đã quan hệ tình dục với nhau nhưng em chưa có cảm giác gì cả. Đã 5 lần rồi, em chỉ chiều anh ấy thôi chứ không hề biết tới khoái cảm. Khi “yêu” em rất ngại vì mình ngực nhỏ. Em không biết có phải vì ngực nhỏ nên không có khoái cảm hay không? Nếu đúng như vậy thì em phải làm thế nào cho ngực to lên để có cảm giác khi “yêu”? Em mong chuyên mục giải đáp giúp em. (Em gái)

Trả lời:

Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những thắc mắc của mình về cho chuyên mục. Vấn đề của em, chuyên mục xin được giải đáp như sau:

{keywords}

Một bộ ngực hấp dẫn là mơ ước của nhiều bạn gái, nhưng không phải ai cũng có may mắn có được thân hình lí tưởng như vậy. (Ảnh minh họa)

Vấn đề có đạt khoái cảm hay không không phụ thuộc vào chuyện có một bộ ngực to hay nhỏ mà dựa vào rất nhiều yếu tố. Đúng là có một bộ ngực hấp dẫn là mơ ước của nhiều bạn gái, nhưng không phải ai cũng có may mắn có được thân hình lí tưởng như vậy. Tuy nhiên, chuyện ngực nhỏ hoàn toàn không phải là vấn đề quyết định khoái cảm, sự thăng hoa trong chuyện ấy.

Một người con gái vẫn có thể tạo ra sức hấp dẫn “chết người” dù cho thân hình họ không bốc lửa. Chuyện tình dục là sự thăng hoa, hòa hợp giữa hai người, phụ thuộc vào kĩ thuật, tình cảm và sự hiểu nhau chứ không phải vì em ngực to hay nhỏ.

{keywords}

Các em cũng mới chỉ quan hệ tình dục 5 lần, lại trong trạng thái “vụng trộm”, tâm lí vừa lo lắng lại mặc cảm nên chuyện chưa đạt khoái cảm là điều hết sức bình thường. (Ảnh minh họa)

Do đó, trước hết, em cần phải hiểu một điều rằng chính sự tự tin là điều có thể khiến em và bạn trai thỏa mãn hơn trong chuyện tình dục. Nếu bản thân em còn không tin vào mình, không cảm thấy yêu cơ thể mình thì sẽ rất khó để em có thể khiến anh ấy hạnh phúc. Để chuyện tình dục vợ chồng có thể thực sự hòa hợp, em nên trao đổi với chồng. Đó là một trong những điều khiến em thêm chủ động hơn. Khi em cởi mở với anh ấy, nói về chuyện thử những điều mới mẻ, làm sao để anh ấy cảm thấy thích thú nhất chính là em đã chủ động hơn trong tình dục. Điều quan trọng nhất chính là em phải tự tin vào chính mình và chia sẻ cùng bạn trai mới có thể hòa hợp tình dục được.

Tuy nhiên, các em cũng mới chỉ quan hệ tình dục 5 lần, lại trong trạng thái “vụng trộm”, tâm lí vừa lo lắng lại mặc cảm nên chuyện chưa đạt khoái cảm là điều hết sức bình thường. Em cần phải tự tin hơn và thời gian sẽ khiến cho hai em hiểu nhau, có được chất lượng tình dục như mong đợi.

Chúc hai em mạnh khỏe và hạnh phúc

Ths. Bs Phạm Thị Vui

(Theo Khám phá)

">

Ngực lép không đạt khoái cảm khi 'yêu'?

Lại nói chuyện hôm giỗ, lúc mọi người đang dùng bữa, tôi bảo vợ xuống bếp lấy thêm ít nước dùng cho vào nồi lẩu. Vợ tôi vừa khuất sau cánh cửa thì một tiếng động vang lên. Tôi chạy xuống nhà thấy nồi vung tung tóe. Cô ấy vừa làm rơi nồi nước lẩu. Hôm nay là đám giỗ, nhà đang có khách, nhìn vợ như thế tôi không khỏi bực mình liền nói: "Em có thể vụng về tùy lúc tùy nơi được không? Bây giờ lấy gì cho người ta ăn lẩu bây giờ. Chắc phải trả em về nơi sản xuất chứ thế này ai chịu được".

Ảnh minh họa: Nguồn 163

Tôi vừa dứt câu thì thấy bố vợ đứng ngay bên cạnh. Ông lại gần con gái, hỏi con có bị đau, bị bỏng chỗ nào không? Giờ tôi mới để ý vợ tôi vẫn ngồi ôm lấy bàn chân từ nãy đến giờ, mắt ngân ngấn nước.

Bố vợ nhìn tôi, mặt đỏ lên: "Luôn tiện tôi đang ở đây, anh trả con gái cho tôi để tôi chở nó về luôn".

Vừa lúc mọi người trên nhà nghe ồn ào đều chạy xuống, có cả bố mẹ tôi. Bố vợ tôi một hai nói đón con gái về. Chưa bao giờ tôi thấy ông tức giận đến như vậy, thái độ của ông khiến tôi vừa xấu hổ vừa sợ tái mặt. May mà vợ tôi một mực nói đỡ cho tôi, còn nài nỉ bố mình bớt giận. Tôi cũng cố giải thích, chẳng qua đó là câu cửa miệng nói do quen mồm chứ trong lòng không thực sự nghĩ thế. Nhưng bố vợ tôi hình như không nguôi giận, ông cáo lỗi xin về sớm khi bữa ăn còn chưa kết thúc.

Hôm sau, tôi cùng vợ về nhà, tôi muốn xin lỗi bố mẹ vợ vì câu nói vô ý hôm trước. Mẹ vợ thì tỏ ra dĩ hòa vi quý, nói tôi rằng: "Đừng để ý tới bố. Ông ấy lúc giận thì thế thôi chứ không để bụng con cái chuyện gì bao giờ".

Bố vợ nghe nói thế liền tiếp lời: "Ai bảo bà tôi không để bụng? Tôi nói cậu nhé, từ giờ trở đi, nếu con gái tôi mà không làm nhà cậu vừa ý điều gì, cậu muốn trả về nơi sản xuất thì cứ gọi tôi một câu, tôi ngay lập tức sang đón nó về hộ cậu". Nghe bố vợ nói, đúng là không biết nên cười hay nên khóc.

Vậy nên anh em ạ, chúng ta vẫn hay nói vui với nhau rằng vợ mà vớ vẩn là "trả về nơi sản xuất" đúng không? Nhưng nói thế nào thì nói, tốt nhất đừng để bố mẹ vợ nghe thấy. Vì nếu như thế, dù là có đang nói đùa cũng không hề vui đâu. 

Theo Dân trí

Chồng mang bằng khen đến chúc mừng vợ sinh con gái

Chồng mang bằng khen đến chúc mừng vợ sinh con gái

Để chúc mừng vợ sinh con gái, người chồng (Sơn Đông, Trung Quốc) cầm một tấm biển bằng thép đến tặng vợ khiến nhiều người thích thú.">

Dọa trả vợ về nơi sản xuất, tôi tái mặt khi nghe bố vợ nói chỉ một câu...

友情链接