当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Nhận định, soi kèo Bangkok United vs Nakhon Pathom, 19h00 ngày 20/1: Tin vào cửa trên 正文
标签:
责任编辑:Thế giới
Nhận định, soi kèo Slovan Bratislava vs Stuttgart, 3h00 ngày 22/1: Mục tiêu phải thắng
Ngoài ra, có một số trường hợp ngoại lệ cho phép các cơ quan Mỹ sử dụng phần mềm gián điệp thương mại, chẳng hạn: Cục Phòng chống ma tuý (DEA) đã triển khai một công cụ do công ty Paragon (Israel) sản xuất có tên Graphite trong hoạt động nghiệp vụ.
Cơ quan chức năng cho hay, họ không có kế hoạch yêu cầu DEA chấm dứt sử dụng công cụ này, tuy nhiên sẽ xem xét lại quyết định nếu có bằng chứng cho thấy công cụ hack của Paragon đã bị các chính phủ khác lạm dụng.
Ngày 27/3, một quan chức cấp cao trong chính quyền ông Biden cho biết, ít nhất 50 nhân viên chính phủ tại 10 quốc gia, đã bị tấn công bằng phần mềm gián điệp, trong đó có công cụ Pegasus do NSO Group phát triển.
Trước đó, tháng 12 năm ngoái, Quốc hội Mỹ thông qua dự luật cho phép giám đốc tình báo quốc gia ban hành lệnh cấm cộng đồng tình báo mua phần mềm gián điệp nước ngoài và yêu cầu cơ quan này lên danh sách các công ty spyware “cần theo dõi”.
Tuần trước, cơ quan tình báo quốc gia Mỹ đã ban hành quy định cấm các cựu đặc vụ làm việc với nước ngoài để nghiên cứu phát triển các công nghệ theo dõi tiên tiến.
Tháng 9/2021, 3 cựu sĩ quan tình báo Mỹ từng làm việc cho DarkMatter, một công ty an ninh mạng ở U.A.E đã nhận tội tấn công mạng và vi phạm luật xuất khẩu của Washington. Các công tố viên cho biết, những người này đã giúp Emirates truy cập trái phép “thu thập dữ liệu từ máy tính, thiết bị điện tử và máy chủ trên khắp thế giới, trong đó có Mỹ”.
Theo NYTimes
Cơ quan liên bang Mỹ bị cấm sử dụng phần mềm gián điệp có nguồn gốc nước ngoài
Thỏa thuận được thông qua sau hơn hai tuần tranh cãi gay gắt, với các cuộc đàm phán đầy bất đồng bị gián đoạn bởi các cuộc tẩy chay, tranh chấp chính trị và thậm chí là những lời ca ngợi nhiên liệu hóa thạch công khai.
Đã có lúc Hội nghị COP29 tại Baku, Azerbaijan, đối mặt với nguy cơ sụp đổ khi nhóm đại diện cho các quốc đảo nhỏ dễ bị tổn thương và các quốc gia kém phát triển nhất rời khỏi bàn đàm phán vào ngày 23/11. Tuy nhiên, đến 2h40 sáng 24/11 (giờ địa phương), tức trễ hơn 30 giờ so với thời hạn dự kiến, tiếng gõ cuối cùng cũng vang lên - đánh dấu thỏa thuận được chấp thuận giữa gần 200 quốc gia.
“Mọi người đều nghi ngờ Azerbaijan có thể làm nên chuyện và đạt thỏa thuận giữa tất cả quốc gia. Nhưng họ đã sai”, ông Mukhtar Babayev, cựu giám đốc công ty dầu khí quốc gia Azerbaijan và chủ tịch Hội nghị COP29, cho biết.
Số tiền 300 tỷ USD sẽ được sử dụng để hỗ trợ các quốc gia nghèo và dễ bị tổn thương đối phó với tình trạng khí hậu khắc nghiệt ngày càng gia tăng và chuyển đổi nền kinh tế sang sử dụng năng lượng sạch.
“Đây là một hành trình khó khăn, song chúng tôi đã đạt được thỏa thuận. Mục tiêu tài chính mới này là một chính sách bảo hiểm cho nhân loại, trong bối cảnh các tác động khí hậu ngày càng nghiêm trọng ảnh hưởng đến mọi quốc gia”, ông Simon Stiell, người đứng đầu Công ước khung của Liên Hợp Quốc về Biến đổi Khí hậu, cho biết.
Tuy nhiên, cam kết mới này vẫn còn quá xa so với mức 1.300 tỷ USD mà các nhà kinh tế cho là cần thiết để giúp các quốc gia đang phát triển ứng phó với cuộc khủng hoảng khí hậu mà họ vốn không phải nguyên nhân chính.
Ngay sau khi thỏa thuận được thông qua, đại diện Ấn Độ, bà Chandni Raina, đã phát biểu mạnh mẽ, gọi 300 tỷ USD là “một con số ít ỏi” và cho rằng thỏa thuận này “chỉ là ảo ảnh thị giác” không thể “giải quyết được quy mô thách thức mà chúng ta phải đối mặt”.
Các đại biểu khác cũng không ngần ngại bày tỏ sự chỉ trích.
“Chúng tôi chỉ nhận được một phần nhỏ của nguồn tài chính mà các quốc gia dễ bị ảnh hưởng bởi biến đổi khí hậu cần khẩn cấp”, bà Tina Stege, đặc phái viên khí hậu của Quần đảo Marshall, nói.
Bà Stege cũng chỉ trích hội nghị thể hiện “mặt tệ nhất của chủ nghĩa cơ hội chính trị”. Bà cho rằng lợi ích của nhiên liệu hóa thạch đã “ngăn cản sự tiến bộ và làm suy yếu các mục tiêu đa phương mà chúng ta đã nỗ lực xây dựng”.
Các đại biểu tranh luận gay gắt tại Hội nghị COP29. Ảnh: Reuters. |
Hội nghị COP29 tập trung nhiều vào vấn đề tài chính, một vấn đề quan trọng nhưng cũng đầy thách thức về mặt chính trị.
Các quốc gia giàu có, vốn chịu trách nhiệm lớn nhất cho sự biến đổi khí hậu, vào năm 2009 đã đồng ý cung cấp 100 tỷ USD mỗi năm cho đến năm 2020 để hỗ trợ các quốc gia đang phát triển. Song phải đến năm 2022, tức trễ hai năm so với hạn chót, họ mới thực hiện được mục tiêu này.
Thỏa thuận mới được thông qua hôm 23/11 yêu cầu các quốc gia giàu có, bao gồm Mỹ và các nước châu Âu, cung cấp 300 tỷ USD mỗi năm đến năm 2035, bao gồm tài chính từ cả nguồn công và tư nhân.
Dù thỏa thuận cũng đề cập đến mục tiêu tham vọng hơn là tăng lên 1.300 tỷ USD, các quốc gia đang phát triển muốn các nước giàu cam kết gánh vác phần lớn con số này và cung cấp dưới dạng viện trợ không hoàn lại thay vì các khoản vay, vì lo ngại các khoản vay sẽ khiến họ thêm nợ nần.
Nhóm G77, đại diện các quốc gia đang phát triển, đã kêu gọi con số 500 tỷ USD. Nhưng các nước giàu đã bác bỏ, cho rằng con số này không khả thi trong bối cảnh kinh tế hiện nay.
“Chúng tôi đã đạt đến giới hạn giữa những gì có thể được thông qua tại các nước phát triển và những gì thực sự có ý nghĩa đối với các nước đang phát triển”, ông Avinash Persaud, cố vấn đặc biệt về biến đổi khí hậu của Ngân hàng Phát triển Liên Mỹ, nhận xét.
Ngoài ra, hội nghị cũng đã thúc đẩy để các nền kinh tế mới nổi giàu có như Trung Quốc và Saudi Arabia đóng góp vào gói tài chính khí hậu, song thỏa thuận chỉ “khuyến khích” các quốc gia đóng góp tự nguyện, và không đặt ra bất kỳ nghĩa vụ nào.
Ông Li Shuo, giám đốc Trung tâm Khí hậu Trung Quốc tại Viện Chính sách Xã hội châu Á, gọi thỏa thuận này là “một sự thỏa hiệp đầy thiếu sót”, phản ánh “bối cảnh địa chính trị ngày càng khó khăn mà thế giới đang đối mặt”.
Hội nghị COP29 diễn ra vào một năm gần như nóng nhất trong lịch sử, khi thế giới bị tàn phá bởi các hiện tượng thời tiết cực đoan gây chết người, bao gồm những cơn bão liên tiếp, lũ lụt thảm khốc, siêu bão tàn phá và hạn hán nghiêm trọng ở miền nam châu Phi.
Sự cấp bách trong việc đối phó với biến đổi khí hậu chưa bao giờ rõ ràng hơn. Song hội nghị lần này vốn vẫn là một kỳ COP đầy thách thức.
Các đại biểu vỗ tay trong cuộc họp bế mạc tại Hội nghị Biến đổi Khí hậu COP29 của Liên Hợp Quốc, tổ chức tại Baku, Azerbaijan, ngày 24/11. Ảnh: Reuters. |
Hội nghị được tổ chức tại Azerbaijan, một quốc gia phụ thuộc lớn vào dầu mỏ, và tràn ngập lợi ích từ ngành công nghiệp nhiên liệu hóa thạch. Theo phân tích của liên minh các nhóm Kick Big Polluters Out, hơn 1.700 nhà vận động hành lang và nhân sự từ ngành công nghiệp nhiên liệu hóa thạch đã đăng ký tham dự, vượt xa số lượng đại biểu của hầu hết quốc gia.
Việc ông Donald Trump đắc cử tổng thống Mỹ cũng phủ bóng lên hội nghị. Ông Trump từng gọi khủng hoảng khí hậu là một "trò lừa đảo", kêu gọi “khai thác mạnh tay” và cam kết Mỹ sẽ rút khỏi thỏa thuận khí hậu Paris mang tính bước ngoặt, khiến nhiều người lo ngại về tương lai của các hành động khí hậu đa phương.
Saudi Arabia, nhà xuất khẩu dầu mỏ lớn nhất thế giới, vốn luôn phản đối các hành động quyết liệt tại hội nghị khí hậu trước đây, dường như càng trở nên tự tin hơn tại Baku. Họ công khai bác bỏ mọi điều khoản liên quan đến dầu, than đá và khí đốt trong thỏa thuận.
“Đây lại là một kỳ COP đầy bóng tối và dính chàm dầu mỏ”, bà Friederike Otto, nhà khoa học khí hậu tại Đại học Hoàng gia London, nhận định. “Sự quan tâm của công chúng đối với kỳ COP lần này rất thấp, và chủ nghĩa hoài nghi dường như đạt đỉnh điểm”.
Nhiều tổ chức môi trường đã chỉ trích mạnh mẽ kết quả của hội nghị lần này.
“Đây là một trong những cuộc đàm phán khí hậu tồi tệ nhất trong nhiều năm qua, bởi sự thiếu thiện chí từ các quốc gia phát triển”, bà Tasneem Essop, giám đốc điều hành Mạng lưới Hành động vì Khí hậu, tuyên bố. “Hội nghị này lẽ ra phải là hội nghị về tài chính, nhưng các nước phương Bắc lại đến với một kế hoạch phản bội các nước phương Nam”.
Kết quả của hội nghị “chỉ mang đến hy vọng ảo cho những người đang phải gánh chịu hậu quả của các thảm họa khí hậu”, ông Harjeet Singh, từ Sáng kiến Hiệp ước Nhiên liệu Hóa thạch, cũng nhận định. “Chúng ta phải tiếp tục đấu tranh, yêu cầu tăng cường đáng kể quỹ tài chính và buộc các nước phát triển phải chịu trách nhiệm”.
Năm cuốn sách về khí hậu nên đọc
Mục Thế giới giới thiệu với độc giả 5 cuốn sách mà các chuyên gia khí hậu của Quỹ Carnegie vì hòa bình quốc tế cho rằng nên đọc về cuộc khủng hoảng biến đổi khí hậu toàn cầu.
" alt="Hai tuần hỗn loạn tại Hội nghị COP29"/>Để xây dựng lĩnh vực chip trong nước thoát phụ thuộc vào nước ngoài, Trung Quốc phân bổ hơn 100 tỷ USD cho bán dẫn. Tháng 7 năm ngoái, tờ Caixin đưa tin các quan chức đã bắt đầu điều tra Zhao, Chủ tịch công ty liên kết với Đại học Thanh Hoa danh tiếng, cũng là trường cũ của ông Tập Cận Bình.
Công ty của Zhao từng được xem là một trong những nhà vô địch của lĩnh vực bán dẫn Trung Quốc, nhưng hiện tại đã vỡ nợ. Zhao từng công khai kêu gọi gói cứu trợ trị giá 9 tỷ USD của Unigroup, trước khi bị bay ghế.
Một trụ cột khác của lĩnh vực bán dẫn, Quỹ Đầu tư Công nghiệp Vi mạch tích hợp quốc gia (Quỹ lớn), phương tiện chủ chốt của chính phủ để phân bổ vốn tài chính cho các nhà sản xuất chip nội địa, cũng bị điều tra.
Hàng chục tỷ USD được rót vào ngành công nghiệp này trong cả thập kỷ vừa qua không tạo ra được đột phá như những nỗ lực khoa học cấp quốc gia trước đây, khiến Bắc Kinh không thể hài lòng.
Bloomberg cho biết nhiều quan chức cảm thấy những biện pháp kiểm soát xuất khẩu liên tục đưa ra bởi Washington đã đạt được thành công nhất định với tham vọng công nghệ của Đại lục.
Theo Bloomberg
Nhận định, soi kèo Sparta Prague vs Inter Milan, 03h00 ngày 23/1: Tiễn chủ rời giải
TIN BÀI KHÁC:
Hơn nghìn người chết vì nắng nóng ở Ấn Độ" alt="Chuyện lạ ở Ấn Độ: Cưới vợ chỉ để đi kiếm nước"/>
Dưới đây là đáp án tham khảo mà hệ thống giáo dục Hocmai đưa ra:
Thanh Hùng
Ngày 27/3, toàn bộ học sinh lớp 12 tại Hà Nội đã bước vào bài thi môn Ngữ văn trong kì thi kiểm tra khảo sát chất lượng năm 2019.
" alt="Đề toán thi thử THPT quốc gia năm 2019 ở Hà Nội"/>