Nhưng, vì quá yêu em, tôi vẫn cố gắng giấu giếm gia đình để được kết hôn với em. Nếu không, bố mẹ tôi sẽ không bao giờ đồng ý chuyện của chúng tôi.
Ngày yêu em, tôi thật không ngờ em đã từng qua một đời chồng và có con lớn rồi. Nhưng khi tình yêu đã lún sâu, tôi dù không muốn cũng không thể rời xa em. Tôi đã thử nhiểu lần nhưng lần nào cũng nhớ thương em da diết. Và tôi nghĩ, tại sao em không được quyền yêu và sống bên cạnh người em yêu thương? Tại sao tôi phải vì đứa con riêng của em mà bỏ rơi em, tôi sẽ chấp nhận con em như con của tôi vậy. Trẻ con có tội gì, tại sao tôi phải từ bỏ em và từ bỏ cả đứa con em tần tảo nuôi suốt mấy năm trời. Nghĩ lại, tôi càng trân trọng tấm lòng của em. Chấp nhận vì con cái mà hi sinh bản thân mình.
Tôi quyết định cưới em, em khóc lóc nói không đủ can đảm nói với gia đình tôi. Em sợ sẽ không được đồng ý. Tôi nói với em, nếu em sợ, tôi sẽ giấu bố mẹ cho em, và chuyện này chỉ có hai chúng tôi biết. Em gửi tạm con ở nhà ngoại rồi sau này khi cưới xong, ở riêng, chúng tôi sẽ đón con về ở cùng, coi như đó là cháu của em… Em dù đau lòng nhưng phải đồng ý. Vì em không thể bỏ tôi cũng không muốn bỏ con…
Mẹ tôi đứng người, không tin vào những gì tai mình nghe được. Mẹ hỏi em, tôi cố gắng can ngăn nhưng em đã thú nhận tất cả vì quỳ xuống xin lỗi mẹ. (ảnh min họa) |
5 năm lấy nhau, em sinh cho tôi hai cậu con trai kháu khỉnh. Cô con gái riêng của em cũng lớn lên từng ngày, rất nghe lời em và thường xuyên khóc lóc khi mẹ vắng nhà. Con gái cực yêu quý các em, chịu khó chơi với các em, tình cảm gắn bó. Thật sự tôi không thể nào coi đó là con nuôi của mình và luôn coi con như chính con ruột của mình vậy. Tôi thương vợ và khâm phục tấm lòng, sự đối đãi của vợ và cách chăm sóc chu đáo của vợ dành cho các con, cả tôi nữa…
Thời gian ở với nhau, chúng tôi thi thoảng về thăm bố mẹ một lần. Có lần, bố mẹ lên nhà chơi, chúng tôi đều gửi con sang hàng xóm, hoặc nói đó là cháu của em. Nhưng lần đó, không thể giấu được chuyện này là do, con cứ gọi chúng tôi là bố mẹ, và hàng xóm cũng nói với bố mẹ tôi, đó là con riêng của em.
Mẹ tôi đứng người, không tin vào những gì tai mình nghe được. Mẹ hỏi em, tôi cố gắng can ngăn nhưng em đã thú nhận tất cả vì quỳ xuống xin lỗi mẹ. Em khóc lóc nói rằng, đó là tình mẫu tử thiêng liêng, rằng em không thể bỏ con cũng không thể bỏ chồng vì em quá yêu tôi. Em xin mẹ tha thứ cho em, và sẽ làm tất cả để chuộc lỗi vì đã nói dối mẹ.
Em đã khiến tôi càng nhận ra, giá trị của tình yêu và sự chân thành lớn lao biết nhường nào… Đó mới là điều đáng trân trọng nhất cuộc đời này… (Ảnh minh họa) |
Tưởng mẹ sẽ làm lớn chuyện và chửi bới chúng tôi. Nhưng không. Một lúc lặng người, mẹ cũng ngồi xuống bên cạnh vợ tôi và ôm em vào lòng, thì thầm. ‘Con ạ, mẹ cảm ơn con, con đã cho mẹ hiểu hơn về tình cảm mẹ con thiêng liêng biết nhường nào. Bao năm qua, con chưa làm gì có lỗi với bố mẹ, cũng chăm sóc bố mẹ, gia đình chồng như gia đình mình. Con khiến con trai mẹ thay đổi và làm tốt tất cả mọi việc, các cháu mẹ xinh xắn, đáng yêu, khỏe mạnh. Con có tội gì khi con nuôi con gái của con? Mẹ đã nghĩ, dù mẹ có chọn cũng không thể có được người con dâu tốt như con. Nên mẹ phải cảm ơn các con mới đúng. Mẹ giận là tại sao con không nói với mẹ từ sớm, để bây giờ, 5 năm sau mẹ mới biết. Nếu con nói sớm, cháu cũng đỡ thiệt thòi và không phải sống lén lút như bây giờ… Mẹ yêu các con nên mẹ cũng hiểu, các con cần phải yêu thương cháu của mẹ…’.
Nghe mẹ nói, nước mắt tôi trào ra. Tôi cảm ơn mẹ rất nhiều, khóc không ngừng. Thật sự không thể tả nổi sự xúc động khi mẹ chồng nàng dâu ôm nhau và khóc như vậy. Tôi đã không chọn lầm người và càng cảm thấy mình thật may mắn khi lấy được người như em làm vợ. Mấy năm qua em chu toàn mọi chuyện, em chăm sóc cha con chu đáo, có người vợ nào tốt hơn em? Vậy thử hỏi, chuyện em có chồng, có con riêng có là gì so với những gì em dành cho gia đình tôi và những người xung quanh? Gái có chồng thì không được hạnh phúc, bị soi mói hay sao?
Em đã khiến tôi càng nhận ra, giá trị của tình yêu và sự chân thành lớn lao biết nhường nào… Đó mới là điều đáng trân trọng nhất cuộc đời này…
(Theo Khám phá)Ông Liang Er, 77 tuổi và bà Lu Honglan, 47 tuổi hiện sống ở một ngôi làng nghèo khó thuộc quận Rongxian, Quảng Tây. Từ năm 1995 đến năm 2016, họ sinh được 4 con trai và 11 con gái do việc kiểm soát dân số không hiệu quả của chính quyền địa phương.
Trước kia, Trung Quốc chỉ cho phép mỗi gia đình được sinh 1 con, sau đó thay đổi thành 2 con. Đến nay, do tỷ lệ sinh giảm và dân số già, quy định này đã được nới lỏng hơn nữa - tức là mỗi cặp vợ chồng được phép sinh 3 con.
Cặp đôi này chưa đăng ký kết hôn, mà chỉ về sống và sinh con với nhau dựa trên sự đồng thuận của 2 người. Thông tin này được chính quyền đưa ra nhằm xoá tan nghi ngờ của dư luận về việc bà Lu có thể đã bị ép buộc phải làm như vậy.
Sở dĩ nảy sinh những nghi ngờ này là do trước đó, một phụ nữ mắc bệnh tâm thần được phát hiện đã bị người chồng mua về và ép sinh 8 đứa con. Vụ việc làm dấy lên sự phẫn nộ của công chúng. Kết quả là 17 quan chức ở Giang Tô đã bị sa thải.
Sau vụ việc, Bộ Công an nước này đã khởi động một chiếc dịch toàn quốc hồi đầu tháng 3 để kiểm tra những phụ nữ và trẻ em không có chi tiết danh tính, đặc biệt là những người vô gia cư hoặc bị khuyết tật về tinh thần, thể chất.
Người đàn ông có 15 đứa con |
Gia đình ông Liang đã nổi tiếng trên mạng vào đầu năm 2016 khi có số lượng con đông bất thường, khiến gia đình luôn trong tình trạng nghèo khó.
“Cuộc điều tra của chúng tôi cho thấy không có dấu hiệu buôn người hay ép buộc kết hôn ở trường hợp này” - chính quyền địa phương cho biết sau 2 tuần điều tra.
Tuy nhiên, trường hợp này cũng phản ánh “chủ nghĩa hình thức và quan liêu” trong các cơ quan Nhà nước trong việc kiểm soát đăng ký kết hôn và quản lý dân cư. 11 quan chức ở Rongxian đã nhận cảnh cáo hoặc bị cách chức.
Vì đông con, gia đình ông Liang luôn sống trong cảnh nghèo khó. |
Trên thực tế, gia đình ông Liang sống bằng nghề nông, cộng với tiền trợ cấp của Nhà nước và tiền quyên góp của cộng đồng trong những năm qua.
15 đứa trẻ đều phát triển bình thường, có giấy tờ tuỳ thân hợp pháp. Bốn đứa trong số đó đã có việc làm. Số còn lại đang đi học.
Năm 2018, ông Liang từng chia sẻ rằng: “Tôi vi phạm quy định về kế hoạch hoá gia đình nhưng Nhà nước đã không bỏ tôi… Tất cả thành viên trong gia đình chúng tôi đều được nhận trợ cấp giáo dục và thu nhập thấp”.
Đăng Dương(Theo SCMP)
Sau khi sinh 10 đứa, tôi vẫn còn trẻ, vì vậy chúng tôi nghĩ tới việc sẽ có một tá con, cảm giác như một gia đình hoàn hảo với 6 chàng trai và 6 cô gái.
" alt=""/>Cuộc sống của vợ chồng sinh 15 đứa con trong 20 năm