Rạp "Thầy Năm Tú" - rạp cải lương có tuổi thọ trên 100 năm tại Mỹ Tho (Tiền Giang)
Ban đầu rạp chỉ dùng cho chiếu bóng. Đến năm 1918, thầy Năm Tú mới lập ra gánh hát Thầy Năm Tú. Gánh hát này được tập hợp từ gánh hát của André Thận vừa tan rã. Thầy Năm Tú đã tuyển thêm đào kép, sắm thêm đạo cụ và nhất là tìm thêm người viết tuồng để nó trở thành gánh cải lương đầu tiên ở miền Nam.
Sau đêm diễn vở cải lương đầu tiên, hàng đêm rạp Thầy Năm Tú luôn sáng đèn và khán giả đến xem kín cả rạp. Thời vàng son của cải lương kéo dài khá lâu.
Lúc này, nghệ thuật cải lương chưa được trọn vẹn nhưng các nghệ sĩ vẫn cố gắng đem hết khả năng và trí tuệ phục vụ khán giả. Năm 1920, bản "Dạ cổ hoài lang" của Cao Văn Lầu xuất hiện, để sau đó cải biên thành vọng cổ bổ sung cho cải lương hoàn chỉnh đến ngày nay.
Ngoài gánh hát Thầy Năm Tú, còn có nhiều gánh hát khác mới thành lập. Cải lương trở thành món ăn không thể thiếu của người dân miền Nam và cả nước.
Gánh hát Thầy Năm Tú hoạt động miệt mài cho đến năm 1928 thì sa sút. Không còn khả năng hoạt động, thầy Năm phải cho giải tán gánh hát và bán rạp.
Thời điểm này, tại Mỹ Tho xuất hiện một gánh hát mới mà tầm cỡ và quy mô hoạt động còn hơn nhiều lần, đó là gánh hát và rạp hát Huỳnh Kỳ, của Bạch công tử Lê Công Phước.
Siêu thị Tiền Giang trước đây là rạp Huỳnh Kỳ của Bạch Công tử
Là người từng du học tại Pháp về nghệ thuật sân khấu, Bạch công tử đã kết hợp với Nguyễn Ngọc Cương lập gánh Phước Cương.
Chỉ một năm sau, Bạch công tử tách ra lập gánh Huỳnh Kỳ, giao cho vợ là nghệ sĩ Phùng Há làm bầu gánh. Gánh hát quy tụ được rất nhiều đào kép nổi tiếng thời bấy giờ.
Theo nhiều tài liệu ghi lại, đây là gánh cải lương có quy mô lớn ở vùng lục tỉnh Nam kỳ. Ông cũng cho xây dựng rạp hát cũng với tên Huỳnh Kỳ tại Mỹ Tho để làm nơi gánh hát biểu diễn thường xuyên.
Cải lương ngày càng được nhiều người hâm mộ. Rạp cải lương được mở ra trên cả miền Nam và dĩ nhiên rạp Thầy Năm Tú và rạp Huỳnh Kỳ vẫn là những rạp tiên phong trong thời kỳ này.
Nhiều tuồng cải lương đến hôm nay vẫn còn nhiều người nhớ đến như: Áo cưới trước cổng chùa, Dưới hai màu áo, Lan và Điệp, Lỡ bước sang ngang, Tô Ánh Nguyệt.
Cải lương tiếp tục sống và lớn mạnh cho đến năm 1980 bắt đầu vơi khách và đến 1985 thì ánh đèn sân khấu dường như tắt lịm.
Trải qua các thời kỳ hưng phế của cải lương đến hôm nay, rạp Huỳnh Kỳ trở thành siêu thị.
Năm 2014, rạp Thầy Năm Tú được khởi công xây dựng, tu bổ hoàn tất vào tháng 12 với kinh phí gần 3 tỷ đồng, tổng diện tích 542 m2. Rạp đi vào hoạt động 7/2015 và chính thức đón nhận bằng công nhận di tích lịch sử văn hoá cấp tỉnh.
Nhưng cũng từ đó, ánh đèn trên sân khấu của rạp Thấy Năm Tú cũng chỉ le lói qua đêm. Mãi cho đến ngày 5/11/2016 vừa qua, đêm nghệ thuật cải lương “Ngân mãi tiếng tơ đồng” nhằm phục vụ miễn phí công chúng mộ điệu cải lương được công diễn.
Chương trình do nghệ sĩ Võ Huỳnh Mơ, Đoàn Nghệ thuật tổng hợp tỉnh Tiền Giang, đứng ra tổ chức, như làm bừng tỉnh giấc ngủ vùi của cải lương.
Áp phích "Ngân mãi tiếng tơ đồng" lần 2
Đúng 1 tháng sau, “Ngân mãi tiếng tơ đồng lần 2” tiếp tục đánh thức giấc ngủ của cải lương.
Qua 2 lần trình diễn, nhiều trích đoạn cải lương vang bóng một thời như: Lan và Điệp, Tô Ánh Nguyệt, Giũ áo bụi đời (lần 1) và Bên cầu dệt lụa, Hòn vọng phu và Tình mẫu tử (lần 2) đã được đông đảo công chúng mộ điệu nhiệt liệt hưởng ứng.
Nghệ sĩ Võ Huỳnh Mơ trong một trích đoạn cải lương
Nghệ sĩ Võ Huỳnh Mơ bày tỏ: "Là một nghệ sĩ cải lương, tôi không thể đứng nhìn bộ môn nghệ thuật mình theo đuổi bị mai một. Tôi cố gắng duy trì một tháng một lần phục vụ miễn phí bà con.
Rất tiếc chương trình lần 3 không thể xuất hiện trong dịp Tết đến nên đành lỗi hẹn bà con. Chúng tôi mong sao tiếng hát sẽ mãi vang lên, ánh đèn luôn rực rỡ để cái nôi của cải lương miền Nam được tỏa sáng.
Tôi chỉ sợ rằng khả năng không cho phép nên mong mỏi sẽ có thêm nhiều bàn tay góp sức, chăm lo cho nền cải lương tỉnh nhà".
Tài xế xe ôm là cháu nội vua Thành Thái giờ ra sao?
"Từ khi chào đời đến nay, tôi chưa một lần được về Huế ăn Tết cùng thân tộc", anh Nguyễn Phước Bảo Tài, cháu nội vua Thành Thái, cho biết trong cuộc trò chuyện vào dịp cuối năm.
" alt="Rạp cải lương đầu tiên: Chốn giải trí bậc nhất lục tỉnh Nam kỳ" />Rạp cải lương đầu tiên: Chốn giải trí bậc nhất lục tỉnh Nam kỳ
NSND Bạch Tuyết mời Hoàng Dũng hợp tác vì thích chất giọng lẫn lối xử lý ca khúc của anh. Nam ca sĩ cho biết anh hào hứng khi nhận lời mời song lo lắng vì không ca được vọng cổ. Nhờ sự hướng dẫn của nghệ sĩ Bạch Tuyết, anh đã thể hiện câu hát trong bài và đây cũng là điểm sáng của ca khúc.
Mặt khác, Hoàng Dũng cũng bất ngờ khi sản phẩm trở thành hit. Trước đó, mọi người chỉ xem đây như một dự án mang tính chất thể nghiệm. Khi MV liên tiếp đạt được thành tích và giành giải tại TikTok Awards 2022, nam ca sĩ và ê-kíp bày tỏ hạnh phúc vì được ghi nhận.
“Sau dự án, tôi tin mình và nhiều đồng nghiệp sẽ có những trăn trở riêng cho con đường sắp tới. Ngoài tập trung phát triển dòng nhạc thế mạnh, chúng tôi luôn mong mỏi tìm những cơ hội để đưa màu sắc dân gian vào âm nhạc hiện đại, vừa gìn giữ, tô đậm và mang hơi thở truyền thống gần hơn với các bạn trẻ”, anh chia sẻ.
Hứa Kim Tuyền – người sáng tác ca khúc cho biết anh từng đắn đo khi nhận được lời ngỏ ý hợp tác. Nhạc sĩ trước nay chưa từng sáng tác bài hát nào mang sự hòa trộn giữa cải lương và hiphop R&B. Thêm vào đó, chưa từng có tiền lệ nên anh không thể dự đoán được phản ứng của khán giả.
Nam nhạc sĩ đã dành nhiều thời gian để nghiên cứu các thang âm, hòa thanh, nhạc cụ cùng với bản phối khí của mình để đặt để cho thật hợp lý. Anh phải mất vài tháng để giải bài toán này trước khi đưa bản nhạc cuối cùng cho các nghệ sĩ.
Trên mạng xã hội, nhiều khán giả trẻ khen giai điệu lẫn ca từ nhạc phẩm và nhất là thông điệp ê-kíp truyền tải. Độc giả Nhật Linh viết: "Chúng ta luôn băn khoăn giới trẻ chạy theo âm nhạc hiện đại mà bỏ rơi âm nhạc truyền thống. Song Về nghe mẹ rulà câu trả lời khách quan nhất. Cám ơn các nghệ sĩ đã đem nghệ thuật dân tộc gần hơn với khán giả trẻ".
Phi Nhung cho hay, việc hỗ trợ các máy thở cho bệnh viện dã chiến là điều cần thiết nên mong những nhà hảo tâm giúp đỡ để các bệnh nhân có điều kiện chữa bệnh. Cô tự nhận không nói chuyện khéo, nên muốn xin thẳng luôn để mua máy thở, không đặt hàng vì sẽ lâu. Các nhà hảo tâm có thể để lại điện thoại trên trang fanpage và cô sẽ liên hệ trực tiếp.
"Vì hơi thở của bà con bệnh nhân, em bất chấp ai nghĩ em xấu cũng được, chửi cũng được. Cái mặt lì của em vẫn kêu gọi. Cứ giúp người trước đi nhé", Phi Nhung viết.
Phi Nhung thường xuyên đi phát cơm, tặng quà từ thiện thời gian qua.
Lời kêu gọi của Phi Nhung nhận được sự quan tâm và chia sẻ của cộng đồng mạng. Cô nhận được nhiều sự đồng cảm khi trong thời điểm dịch bệnh vẫn cố gắng kêu gọi công việc thiện nguyện cho các y bác sĩ và bệnh nhân mắc Covid sau những ồn ào trước đó chưa lâu với Hồ Văn Cường.
Đại diện của Phi Nhung cho biết ngoài việc kêu gọi đóng góp để mua máy thở, Phi Nhung vẫn tích cực nấu cơm, tặng suất ăn từ thiện và phát quà cho người nghèo ở nhiều nơi thời gian qua. Những hoạt động xã hội được cô thường xuyên chia sẻ và cập nhật trên trang cá nhân. Ca sĩ Trizzie Phương Trinh, con gái ruột của Phi Nhung - Wendy, nghệ sĩ Phương Hồng Quế cũng gửi tiền về hỗ trợ bếp ăn từ thiện.
Đ.N
Phi Nhung: Bây giờ làm từ thiện càng bị oan ức nhưng tôi lại thích!
Lần hiếm hoi, Phi Nhung trải lòng về cảm xúc khi làm từ thiện nhưng bị nghi oan, hiểu nhầm.
" alt="Phi Nhung kêu gọi mua máy thở hỗ trợ bệnh nhân mắc Covid" />
...[详细]
Vũ Hạnh tên thật là Nguyễn Đức Dũng, quê xã Bình Nguyên, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam.
Vũ Hạnh là tác giả ẩn sau những bút danh Cô Phương Thảo, Nguyên Phủ, ký dưới các bài báo bút chiến, tiểu luận phê bình; tung hoành trên các cuốn nhật báo, với truyện ngắn Bút máu, truyện dài Lửa rừng, tiểu thuyết Cô gái Xà Niêng, công trình lý luận “Đọc lại Truyện Kiều”..., đặc biệt là tác phẩm “Người Việt cao quý” với bút danh A. Pazzi... Vũ Hạnh đã trở thành một cái tên lừng lẫy của làng văn làng báo Sài Gòn như một biểu tượng của tinh thần yêu nước, bảo vệ văn hoá dân tộc. Từ điển Văn học (NXB Khoa học xã hội) đánh giá ông là “một cây bút nòng cốt, tâm huyết trong dòng văn học yêu nước và cách mạng vùng bị Mỹ - ngụy tạm chiếm”.
Tập 1 của Tuyển tập với độ dài gần 600 trang chia làm 3 phần: Hồi ký (3 tác phẩm – tiêu biểu là Một chặng đường bút mực); Truyện ngắn (32 tác phẩm – độc đáo với Bút máu, Chất ngọc, Vượt thác…); Kịch (2 tác phẩm – Người nữ tỳ; Đôi mắt dịu hiền).
Tập 2 của Tuyển tập hơn 800 trang gồm các phần: Truyện dài (4 tác phẩm – điển hình là Cô gái Xà Niêng); Tiểu luận – phê bình (18 tác phẩm - mang tính chiến đấu mạnh mẽ và tính nhân văn sâu sắc với Người Việt cao quý; Văn hóa và mạo hóa; các bài bình luận tác phẩm, tác giả văn học như: Truyện Kiều – Nguyễn Du; Tú Xương, Nhất Linh, Khái Hưng…); Các bài báo về tác phẩm và tác giả Vũ Hạnh.
Chí Bách
" alt="Ra mắt tuyển tập sách của Vũ Hạnh" />
...[详细]
QS là một trong ba tổ chức xếp hạng đại học nổi tiếng, bên cạnh Times Higher Education (THE) và Shanghai Academic Ranking of World Universities (ARWU).
Bảng xếp hạng đại học phát triển bền vững được QS đưa ra sau khi đánh giá ba phần với 9 nhóm tiêu chí, gồm: Tác động môi trường (Giáo dục về môi trường, nghiên cứu về môi trường, bền vững trong môi trường), Tác động xã hội (Tuyển dụng và kết quả đầu ra, bình đẳng, sức khỏe và cuộc sống hạnh phúc, ảnh hưởng về giáo dục, chia sẻ kiến thức), Quản trị (Quản trị tốt).
Ở mỗi nhóm tiêu chí, QS chia thành các tiêu chí nhỏ, với trọng số điểm trong khoảng 1-10%.
Năm nay, Đại học Toronto (Canada) là trường duy nhất đạt tuyệt đối 100/100, đứng đầu thế giới. Top 5 còn có ETH Zurich (Thụy Sĩ), Đại học Lund (Thụy Điển), Đại học California tại Berkeley (Mỹ), UCL (Anh).
Bà Nguyễn Thị Dung, 56 tuổi, quê Bình Định nằm thấp thỏm, ngủ lại trạm xe buýt trên đường Nguyễn Thị Minh Khai quận 1 sau một ngày lao động vất vả.
Dưới chân cầu vượt Cây Gõ, quận 6, mặc dù có công trình thi công ồn ào, nhưng những người không nhà, xem vỉa hè, gầm cầu là nơi ngả lưng vẫn chìm vào giấc ngủ say nồng.
Nhiều người nằm co ro, không chăn dưới gầm cầu, vỉa hè.
Giấc ngủ tạm của một bác xe ôm.
Dưới cơn mưa phùn không ngớt, những bác tài xế xe xích lô ngủ tạm ngay trên xe của mình.
Ông Phan Công Thiêng 81 tuổi, ngụ Bình Dương, 17 giờ chiều ông đã phải đón xe buýt để lên Sài Gòn lượm ve chai. Đến 5 giờ sáng hôm sau, ông lại đón xe về. Mỗi ngày, hên thì kiếm được vài 5 - 7 chục ngàn, còn không thì ông chỉ đủ tiền xe buýt về.
Cùng cảnh ngộ ông Thiêng, anh Vinh, 42 tuổi, ngụ Đồng Tháp ngồi thẫn thờ nghỉ mệt ở trạm xe buýt, quận 1 dù trời khá lạnh nhưng khi được hỏi, anh trả lời: “Tôi vận động, đi lại cho trong người nóng lên nên tôi cũng thấy đỡ lạnh hơn”.
Văn Châu
" alt="Sài Gòn lạnh, giấc ngủ co ro bên đường" />
...[详细]