您的当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Truyện Tình Yêu Trong Thù Hận 正文

Truyện Tình Yêu Trong Thù Hận

时间:2025-01-17 00:19:04 来源:网络整理 编辑:Ngoại Hạng Anh

核心提示

Đường Vy cầm lấy phần ăn sáng,ệnTìnhYêuTrongThùHậlịch thi đấu bóng đá tây ban nha ăn hết chúng.Cố Trlịch thi đấu bóng đá tây ban nhalịch thi đấu bóng đá tây ban nha、、

Đường Vy cầm lấy phần ăn sáng,ệnTìnhYêuTrongThùHậlịch thi đấu bóng đá tây ban nha ăn hết chúng.

Cố Tranh đứng yên một chỗ, nhìn cô ăn hết phần ăn sáng rồi mới bước ra khỏi phòng. Anh đang muốn làm gì? Đang suy nghĩ gì? Cô thực sự không thể đoán được. Tâm tư của anh bây giờ, cô hoàn toàn không thể nhìn thấu.

Bên ngoài phòng khách, Cổ Tranh ngồi trên sofa, chăm chú xem tài liệu trên tay. Cô đã đoán đúng, anh chính xác là ở nhà chăm sóc cô, anh không yên tâm về cô nên đặc biệt ở nhà tự mình chăm sóc cô.

Tinh tinh!

Tiếng chuông cửa vang lên khiến Cố Tranh dừng công việc trên tay, ánh mắt anh vô thức hướng về cánh cửa. Ai đến vậy chứ? Địa chỉ nhà anh, rất ít người biết được, ở Z&W cũng không ai biết, hai người cũng không có bạn bè, người thân. Rốt cuộc là ai chứ? Đến đây làm gì?

Cố Tranh đứng dậy, đi ra mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra, một cô gái quen thuộc xuất hiện trước mắt anh, là Trương Diệu Vân.

Trương Diệu Vân mỉm cười nhìn anh, cất tiếng.

- Cổ Tranh! Nghe anh hôm nay làm việc ở nhà, có một tập tài liệu quan trọng cần chữ ký của anh nên em mang đến đây.

Trương Diệu Vân đưa tập tại liệu màu xanh về phía anh, gương mặt vô hại. Thực sự là xin chữ ký sao? Đương nhiên là không rồi, xin chữ ký là giả, muốn đến nhà anh mới là thật.

Trương Diệu Vân rải bước định bước vào nhà thì bị cánh tay của anh cản lại. Anh nhíu mày, dáng vẻ đầy khó chịu nói.

- Không được vào.

Anh giựt lấy tập tài liệu trên tay Trương Diệu Vân, nhanh tay ký tên rồi đưa lại cho Trương Diệu Vân, lạnh lùng nói tiếp.

- Bây giờ cô có thể đi được rồi đấy.

Cánh cửa đóng lại một nửa thì bị chặn lại, Trương Diệu Vân dựa lưng vào thành cửa, dáng vẻ quyến rũ khoe thân hình bốc lửa của mình, nói.

- Cổ Tranh! Anh không mời em vào uống nước sao? Em đi đến đây rất vất vả đấy.



- Nếu cô thấy vất vả thì có thể không đến làm nữa.

Rầm!