Ăn cơm kết thúc, có người đến mang Nguyễn Đường đi.

Cho đến khi Nguyễn Đường tỉnh lại lần nữa, dải lụa che đậy tầm mắt đã không còn, cậu có thể thấy rõ ràng đèn treo trên trần nhà tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Trong phòng im ắng, chỉ có một mình cậu.
" />

Truyện Vai Ác Luôn Nhìn Tôi Chảy Nước Miếng

Nhận định 2025-01-30 20:30:37 41
Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu

Editor: Nguyệt Ảnh

Nguyễn Đường ngồi quỳ trên mặt đất,ệnVaiÁcLuônNhìnTôiChảyNướcMiếbảng xếp hạng c2 châu âu đôi mắt bị dải lụa màu đen bịt lại, không nhìn thấy cái gì cả.

Mặc dù vậy, cậu vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt giống như thực chất kia xẹt qua người mình, lạnh băng mà sâu thẳm, như là đang đánh giá một con mồi vừa ý.

Cậu không nhịn được cuộn lòng bàn tay lại, có chút khẩn trương.

Nhưng mà, giây tiếp theo, một bàn tay dùng sức chặn lại cái ót, hơi thở lăng liệt đánh úp lại, răng nanh chạm vào cổ cậu, ngay sau đó cắn xuống.

Nguyễn Đường kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy một loại khoái cảm mãnh liệt từ chỗ bị cắn chạy dài xuống, lan tỏa khắp toàn thân, trêu chọc dục vọng cậu, làm cậu có chút không chịu được mà đứng lên, không thể khống chế mà thở hổn hển.

Khoái cảm ngập đầu che đi cảm giác suy yếu khi bị hút máu, làm cậu rơi vào hưng phấn, Nguyễn Đường dùng sức nắm lấy quần áo trước ngực người nọ, đốt tay trở nên hơi hơi trắng, cậu bị người nọ nhốt trong lồng ngực không thể nhúc nhích, cổ họng khẽ phát ra tiếng kêu như đang nức nở.

Như là chịu thiên đại ủy khuất.

Người nọ lại thong thả ung dung hưởng dụng con mồi của mình, tư thái ưu nhã, có chút không để ý, dòng máu ấm áp chảy xuôi qua yết hầu, như là thỏa mãn, hắn phát ra một tiếng thở nhẹ, rồi sau đó mới không chút do dự rút răng nanh của mình ra.

Đầu lưỡi thong thả liếm láp miệng vết thương, miệng vết thương bị cắn ra kia trong nháy mắt đã khỏi hẳn.

Tựa hồ con mồi nhỏ này làm hắn hài lòng mười phần, hắn cúi đầu nhìn Nguyễn Đường, khóe môi khé nhúc nhích, sau đó vươn tay chạm vào mặt Nguyễn Đường gương mặt, thanh âm hoa lệ mà lại trầm thấp, "Thật ngoan."

Ăn cơm kết thúc, có người đến mang Nguyễn Đường đi.

Cho đến khi Nguyễn Đường tỉnh lại lần nữa, dải lụa che đậy tầm mắt đã không còn, cậu có thể thấy rõ ràng đèn treo trên trần nhà tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Trong phòng im ắng, chỉ có một mình cậu.
本文地址:http://profile.tour-time.com/html/502a699478.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo National Bank of Egypt vs Petrojet, 21h00 ngày 28/1: Khách thất thần ra về

"Nhiều người có suy nghĩ bỏ học vẫn thành công thì nên xem lại từ trường hợp của Elon Musk. Mặc dù Musk thuộc hàng thiên tài rồi nhưng ông ấy vẫn phải đèn sách, vẫn phải học Toán học và Vật lý cơ bản như bình thường, chứ không phải một bước lên mây như đánh xổ số đâu".

Đó là nhận định của độc giả Phamthanhlongsau khi hình ảnh bài tập về nhà của CEO Tesla khi còn học tại Đại học Pennsylvania được chia sẻ trên X. Bài tập yêu cầu suy luận các mô men quán tính từ những nguyên lý cơ bản. Dưới bài viết, nhiều người tỏ ra thích thú vì chúng cho thấy một phần quá trình học tập và trí tuệ của tỷ phú Mỹ.

Cùng chung quan điểm, bạn Đọcchỉ ra sai lầm của nhiều người khi xem thường việc học: 'Không biết từ đâu mà rất nhiều người cứ nói 'người giàu không học mấy', hay 'học nhiều Toán, Lý, Hóa để làm gì khi toàn công thức không bao giờ dùng đến'...

Họ không hề để ý chỉ riêng cái smartphone mình đang cầm trên tay cũng đã là cả ngàn công thức khoa học hội tụ. Cứ hỏi 'học làm gì?' trong khi các công ty hàng đầu thế giới đều là công ty công nghệ, hay nói cách khác là công ty khoa học. Họ chỉ nhìn được tư duy của người buôn bán lặt vặt, không có tầm nhìn doanh nhân tập đoàn ngàn tỷ. Người ta giàu, học giỏi mà còn sợ học chưa đủ. Còn mấy người đã nghèo hơn, ít kiến thức hơn mà cứ suốt ngày kêu than vì phải học nhiều thì đến bao giờ mới giàu được?

Ngay cả các tỷ phú Việt Nam hiện nay cũng đều là du học sinh Đông Âu, rất nhiều người là du học sinh ngành Vật lý. Điều đó cho thấy dù thời đại nào, những người học giỏi nổi trội cũng luôn làm nên chuyện. Tôi cũng thấy các tỷ phú thế giới đều tìm kiếm trường top, trường hàng đầu cho con họ, chứ chưa thấy ai khuyên con bỏ học".

>> Ba người bạn ít học nhưng giàu

Nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học, độc giả Hùng Phibình luận: "Các bạn đừng nhầm lẫn rằng mấy vị tỷ phú bỏ học mà thành công. Thực ra, họ vẫn vào được các đại học danh tiếng. Có điều, các trường đào tạo chậm hơn tư duy của họ nên họ nghỉ để tự học. Giống như bạn phải học mới làm được, nhưng họ đã làm được tù trước rồi nên không cần học lại nữa. Ở đây, họ nghỉ để học cái khó hơn".

Bạn đọc Tamduckết lại: "Chỉ những ai học dốt hay lười học mới bao biện rằng có người không học đại học vẫn trở thành tỷ phú. Họ không biết rằng những người giàu tới cỡ tỷ phú lại thường học rất giỏi. Họ bỏ ngang để ra làm ăn, chớp lấy thời cơ lúc đó. Nếu không giỏi thì họ cũng chẳng làm giàu được khi dốt".

Elon Musk nổi tiếng với trình độ học vấn đáng nể. Trước khi tốt nghiệp cùng lúc hai ngành Vật lý và Kinh tế tại Đại học Pennsylvania, ông đã theo học Đại học Queen ở Ontario, Canada trong hai năm. Năm 1995, ông cùng em trai Kimbal khởi nghiệp với Zip2 - dự án cung cấp dịch vụ bản đồ và danh bạ điện thoại cho các trang báo mạng. Sau bốn năm, họ bán công ty cho Compaq với giá 307 triệu USD. Musk nhận được 22 triệu USD, trở thành triệu phú và tiếp tục đầu tư số vốn này vào những dự án tiếp theo.

">

'Cú tát' Elon Musk không học vẫn giàu

Việc chuẩn bị và hỗ trợ 3 con của anh Hùng đến trường cũng là cả quá trình cố gắng của các mạnh thường quân.

Con trai lớn của anh Hùng trong ngày đầu đến lớp. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Trong đó, anh Võ Quốc Bình - người nhận bảo trợ tài chính cho 3 bé đến trường cho biết: “Cả 3 bé không có đủ giấy tờ để hoàn thành thủ tục, hồ sơ xin nhập học. Thậm chí, bé 2 tuổi còn chưa có giấy khai sinh, giấy chứng sinh. Tôi chủ động liên hệ với các cơ quan chức năng từ Sở Giáo dục & Đào tạo TP.HCM cho đến chính quyền địa phương”.

Sau khi nghe anh Bình trình bày về hoàn cảnh của các con anh Hùng, lãnh đạo các cơ quan chức năng đã đồng lòng, bảo lãnh cho các bé đến trường.

“Bé lớn 6 tuổi được học ở trường Tiểu học Trường Thạnh, còn 2 bé học trường mầm non Trường Thạnh. Cả hai trường đều thuộc hàng lớn nhất trong khu vực”, anh Bình chia sẻ.

Tất cả chi phí học tập, bao gồm học phí, dụng cụ học tập, quần áo… của các bé đều được anh Bình tài trợ. Trung bình mỗi tháng, anh Bình chi hơn 8 triệu đồng để lo cho các bé.

Anh Hùng chở 2 bé đến trường mầm non. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Anh Bình sẽ hỗ trợ trong năm học đầu tiên. Sau đó, tùy sự cố gắng của anh Hùng, anh Bình sẽ quyết định có đồng hành tiếp hay không.

Trong khi đó, anh Đinh Anh Tuấn cùng ngụ phường Trường Thạnh, chủ nhà tốt bụng đã tha lỗi cho anh Hùng, cũng chung tay giúp đỡ cho 4 cha con. 

Hàng tháng, anh Tuấn sẽ mua thêm sữa, mì, trứng, gạo cho mấy cha con. Đồng thời, anh sẽ theo dõi sát sao, hối thúc anh Hùng đi làm, sớm ổn định cuộc sống. 

Anh Hùng đã tìm được việc làm. Thế nhưng trong thời gian qua, các con anh chưa được đến trường nên anh phải ở nhà chăm sóc.

Trong ngày đầu tiên các bé đến trường, anh Bình, anh Tuấn cũng có mặt động viên và cùng anh Hùng dẫn 3 bé vào lớp học.

“Tôi thường dễ xúc động, cho nên khi thấy các cháu ngoan ngoãn đến trường, mắt cứ cay cay làm sao”, anh Bình bày tỏ.

Sau khi các bé vào lớp, anh Bình và anh Tuấn vẫn nán lại trước cổng trường, quyết định chờ các bé tan học.

Các ân nhân của cha con anh Hùng chỉ mong muốn 3 bé có tương lai tốt hơn cha mình. Hai anh lo được cho một trường hợp thất nghiệp, khó khăn thì xã hội giảm đi một gánh nặng. Cuộc đời có như thế mới tốt đẹp hơn.

Anh Bình (người mặc áo đen) và anh Tuấn cùng hỗ trợ cho cha con anh Hùng. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Như báo VietNamNet đã thông tin, tối 17/8, trong lúc túng quẫn, anh Hùng đã lấy trộm chiếc moter máy gỗ của gia đình anh Tuấn.

Phát hiện người đã trộm tài sản của mình, anh Tuấn tìm đến nhà kẻ trộm để lấy lại tài sản. Tại đây, anh nhìn thấy anh Hùng và 3 đứa con ngủ trên tấm chiếu rách. Trước hoàn cảnh khó khăn của anh Hùng, anh Tuấn mủi lòng, không nỡ bắt tội.

Không chỉ vậy, anh Tuấn còn giúp đỡ cha con anh Hùng, cho tiền chuộc lại chiếc máy moter. Sau đó, câu chuyện được lan tỏa, các nhà hảo tâm chung tay hỗ trợ cho gia đình anh Hùng.

Cô giáo miền Tây 20 năm biến hiên nhà thành lớp học cho trẻ em nghèoNgười phụ nữ ở miền Tây biến hiên nhà của mình thành lớp học cho hàng trăm trẻ em nghèo, với mong muốn lũ trẻ biết đọc, biết viết.">

Người đàn ông chi 8 triệu đồng mỗi tháng giúp 3 đứa trẻ nghèo đi học

Gần 365 ngày đã qua, bạn có thể đã sống rất tốt, hạnh phúc, tìm thấy tình yêu, giá trị thực của bản thân. Hoặc, bạn chẳng may đi chệch hướng, mắc sai lầm, thất bại trong công việc lẫn tình cảm...

Cho dù, bạn đang hân hoan hay tiếc nuối thì những chuyện đã qua trong năm 2023 cũng chỉ có thể nhìn lại. Kể từ thời điểm này, bạn hãy cùng VietNamNet tổng kết những dấu ấn khó phai của gần 365 ngày qua. Để rồi, chúng ta cùng mỉm cười, nói lời chào: Tạm biệt nhé, 2023! 

Bài viết của độc giả về chủ đề này, vui lòng gửi vào địa chỉ mail: [email protected].

Tạm biệt năm 2023! 

Một năm với tôi thật nhiều gian nan, thử thách. Đó là một năm, tôi lăn lộn khám chữa bệnh thoái hóa khớp gối từ bệnh viện huyện đến bệnh viện trung ương.

Tôi đến bệnh viện nhiều đến mức thuộc hết tên bác sĩ, điều dưỡng khoa phục hồi chức năng, quen mặt mấy cô, mấy chị bệnh nhân đồng bệnh. Mọi người tâm sự hoàn cảnh gia đình, động viên nhau kiên trì chữa bệnh, phấn khởi khi ai đó thông báo gặp thầy gặp thuốc, bệnh tình thuyên giảm. 

Để tâm trạng mình thoát khỏi lo âu, chán nản và mệt mỏi, mỗi lần đi viện về tôi đều tạt qua chợ, mua một bó hoa tươi về cắm phòng khách. Những bông cúc họa mi trắng tinh khôi, cúc chi vàng tươi tắn, thơm ngát hay hoa bướm mềm mại làm tôi thích thú, ngắm hoa mà quên đi đôi chân đau nhức và tác dụng phụ của thuốc điều trị. 

Đến Bệnh viện Trung ương Quân đội 108, lần đầu tôi còn ngơ ngác đi đến đâu hỏi thăm đến đấy, mà giờ thuộc hết lối rẽ lên phòng khám, phòng tiêm. Tôi sợ tiêm đến mức, mỗi lần vào tiêm là nhắm mắt, hít thở sâu, bác sĩ hỏi chỉ trả lời lí nhí hoặc im lặng. Bác sĩ tiêm xong, tôi mới mở mắt trả lời.

anh 1 hoa quynh.jpg
Bạn nhắn hoa quỳnh đã nở khiến trái tim tôi vui hết cả ngày. Ảnh: Nguyễn Loan

Tôi kể chuyện mình đi viện lên mạng xã hội, mô tả kĩ càng tâm lý sợ sệt của mình khi tiêm ra sao, đến lúc ra nghỉ ngơi bên ngoài, mấy cô bác đang chờ đến lượt hỏi tiêm đau không, tôi đều trả lời là chỉ như kiến cắn. Thế là hội bạn trên mạng xúm vào bình luận trêu đùa rôm rả. 

Thật vui mừng là sau một hành trình dài kiên trì theo phác đồ điều trị của bác sĩ, tôi thấy sức khỏe mình cải thiện rõ rệt. Một người bạn còn chia sẻ cho tôi cách thiền tại chỗ, cám ơn và xoa dịu vết đau như thế nào. Tôi tò mò làm theo và thấy hình như đôi chân bớt nhức mỏi, đi lại nhẹ nhõm hơn. Khi ốm đau kéo dài, tôi có thời gian quan sát và điều chỉnh chế độ sinh hoạt, ăn uống, thể dục hợp lý.

Chúng ta ai cũng biết đến câu “sức khỏe là vàng”, nhưng chỉ khi ốm đau mới thật sự thấm thía và biết trân trọng vốn quý ấy.

Khi bị ốm, tôi được nghỉ ngơi mà không áy náy việc nhà bề bộn, con cái tự lo học hành, nấu nướng giúp mẹ. Những ngày tôi đi viện, về nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, tôi giao khoán việc nhà cho các con, nhắc nhở khuyên nhủ con học hành chứ không kèm cặp sát sao như trước. Có lẽ đó cũng là lúc các con phát huy tính tự lập, tự giác, biết thương bố mẹ.

Tôi luôn nói với các con: “Yêu thương không chỉ nói suông mà bằng hành động!”.

Một năm trôi đi, tôi góp nhặt được nhiều niềm vui nho nhỏ mỗi ngày. Đó là chuyến đi chơi Đền Cổ Loa cùng em gái. Hai chị em vừa đi lễ, vừa tranh thủ ghi lại những bức ảnh ngày xuân xinh tươi. 

Và bất cứ khi nào thuận tiện, vợ chồng tôi lại đi chơi cùng nhau. Lần đầu đi tàu điện Cát Linh – Hà Đông, chúng tôi cũng háo hức như rất nhiều bạn trẻ đi trải nghiệm, chụp ảnh tạo dáng ở nhà ga, trên tàu. 

Những lần cho con gái đi chơi Hà Nội, bố mẹ vừa dẫn con đi ngắm cảnh vừa kể chuyện lịch sử cho con nghe, từ bia đá, hồ Văn, biểu tượng Khuê Văn Các ở Văn Miếu Quốc Tử Giám đến các hiện vật trưng bày trong Bảo tàng Hồ Chí Minh. 

Có lẽ chuyến đi chơi tôi thích nhất là hồi tháng 11, tôi rủ chồng đi chơi vườn hoa Bãi đá sông Hồng. Chồng tôi không còn bực bội với sở thích ngắm hoa chụp ảnh của vợ nữa, mà tận tình chụp ảnh cho vợ suốt cả buổi sáng. Và tin được không, những bức ảnh xinh tươi ấy khi tôi đăng Facebook đã nhận về nhiều lượt yêu thích nhất.

anh 2 hoa quynh.jpg
Bông hoa trắng vươn mình đón gió ở ban công. Ảnh: Nguyễn Loan

Một năm mà tôi dành nhiều thời gian đọc sách. Những cuốn sách tâm lý khó nhằn, tôi đọc đi đọc lại những chương mình tâm đắc và có thể áp dụng. Tôi chợt thấy mình sống thanh thản, nhẹ nhàng đối diện với nỗi đau và bước tiếp. 

Mảnh vườn hoa nho nhỏ trên ban công và sân phơi, tôi miệt mài chăm sóc và tận hưởng thành quả là những đóa hoa tươi thắm dịu dàng, khoe với bạn bè những bông hoa quỳnh trắng muốt tinh khôi. 

Bạn phương xa gửi lời nhắn: "Tớ có chậu dao rồi, chỉ thiếu mỗi quỳnh". Bạn trên mạng kể chuyện tuổi thơ gắn với hoa quỳnh, giờ sao tìm quỳnh về trồng khó quá. Vậy là tôi ngắt mấy lá quỳnh, gửi đường bưu điện tới tay các bạn.

Mới đây, cô bạn gửi tặng bức ảnh đầy cảm xúc: "Thương em quỳnh nở ngày mưa gió!". Chỉ một bức ảnh mà khiến trái tim tôi reo vui cả ngày. Tình yêu với hoa cỏ thiên nhiên khiến tôi dễ dàng có thêm những người bạn chung sở thích để chia sẻ kinh nghiệm trồng hoa, nấu ăn, xem phim, đọc sách.

Tạm biệt nhé năm 2023, một năm đầy biến động về sức khỏe nhưng tặng cho tôi thêm nghị lực và sự kiên trì bền bỉ đi qua khó khăn, gặt hái những niềm vui nhỏ mỗi ngày, như trồng hoa, đọc sách, nấu ăn, xem phim truyền hình, tặng sách cho một lớp học ở quê nhà, trồng thêm mấy cây hoa nhỏ nơi sân ga, xin lỗi một người bạn cũ…

Tôi cảm thấy thật sự nhẹ lòng thanh thản khi tạm biệt năm cũ và chào đón năm mới đang đến rất gần!

Cuối năm bàng hoàng nghe câu 'năm nay mẹ gói bánh tét'

Cuối năm bàng hoàng nghe câu 'năm nay mẹ gói bánh tét'

Mẹ lom khom vào gốc những bụi chuối vì ngọn gió chướng mấy ngày qua lay giật từng cơn, rồi tươi cười nói với tôi: “Mấy bụi chuối trái căng già, lá xanh um để năm nay mẹ gói bánh tét”.">

Tạm biệt 2023: Sức khỏe biến động nhưng có thêm nghị lực vượt qua khó khăn

Nhận định, soi kèo Petrolul vs Botosani, 22h00 ngày 27/1: Khó tin cửa dưới

Hôm sinh nhật lần thứ 70 của vợ,  ông hỏi: “Bà có điều gì ước ao?”. Nhưng bà chỉ thở dài khiến ông cảm thấy mình vô dụng và bất lực vô cùng.

Sau nhiều năm làm Bs nam khoa, Bs Nguyễn Bá Hưng cho biết, bệnh nhân đến với anh ở đủ các lứa tuổi. Từ cháu bé mới 1, 2 tuổi đến những người già.

Trong đó trường hợp khiến Bs Hưng ấn tượng là của ông Phùng Văn Hòa, ở phố cổ Hà Nội. Theo lời Bs, ông Hòa năm nay 83 tuổi. Các con, cháu của ông đều đã lập gia đình và thành đạt.

Họ đều có tư tưởng tiến bộ nên thường động viên ông gặp gỡ người phụ nữ khác vì mẹ của họ đã qua đời khá lâu. Thế nhưng, phải đến gần đây, ông mới có cảm tình với một người phụ nữ. Người phụ nữ này kém ông gần 30 tuổi.

{keywords}
Ảnh minh họa

Tình cảm của hai người đang tiến triển rất tốt. Họ thường rủ nhau đi dạo, đi tập dưỡng sinh và vào cả nhà nghỉ... Tuy nhiên, lần nào vào nhà nghỉ, ông cũng thấy mất mặt vì “trên bảo dưới không nghe”.

Điều đó khiến ông buồn bã và bực bội lắm. Thế nhưng ông luôn giấu sự buồn bực ấy ở trong lòng và không dám nói với ai. Sau đó, vì sợ bạn gái buồn, cười chê rồi rời bỏ ông, ông đành tâm sự với cậu con trai út để tìm giải pháp. Cậu con trai vội đưa ông Hòa đến gặp Bs Hưng.

Theo lời kể lại của ông Hưng, khi đến gặp bác sĩ, ông Hòa tỏ ra rất ngượng ngịu nên cậu con trai phải rỉ tai với bác sĩ về lý do đến khám. Sau đó, khi câu chuyện đã cởi mở hơn, ông mới nhờ Bs tư vấn và kê thuốc để mỗi khi gần gũi bạn gái ông không để người ta thất vọng…

Hai tuần sau, vẫn là cậu con trai út đưa ông quay lại gặp Bs tuy nhiên ông không còn vẻ mặt buồn phiền đăm chiêu như hôm trước. Ông còn tự tin khoe “khả năng chiến đấu” của mình. 

Ông bảo, bây giờ mỗi lần gặp bạn gái, ông không còn thấy tự ti về “chuyện ấy” nữa. Vì thế, tình cảm của họ tiến triển rất tốt. Thậm chí, ông còn đang tính đến chuyện đón bà về nhà để chăm sóc, chung sống cùng nhau.

Sau đó vẫn đều đều đôi tháng một lần, anh con trai lại đưa ông đến gặp Bs nam khoa để thăm khám và lấy thuốc.

{keywords}
Ảnh minh họa

Một trường hợp khác cũng từng khiến Bs nam khoa tại Trung tâm Nam học của một bệnh viện lớn tại Hà Nội rơi vào thế bất ngờ, đó là trường hợp của ông Lê Văn Thăng.

Theo lời kể của Bs, ông Thăng đã ở tuổi 90. Khi đến gặp bác sĩ nam khoa, ông đi một mình nhưng lại yêu cầu phẫu thuật để “cậu nhỏ” trở nên “hoành tráng” cả về hình thức lẫn chức năng.

Điều này khiến các Bs rất bất ngờ. Bởi ở tuổi đó, ít người mong muốn chuyện phẫu thuật tăng kích cỡ. Thế nhưng, khi lắng nghe câu chuyện của ông, mọi người mới thở phào. Có người còn thấy cảm động và rất cảm thông với ông.

Theo đó, ở nhà ông, các con cháu đều đã trưởng thành và có cuộc sống riêng. Căn nhà rộng chỉ còn 2 ông bà chung sống. Cụ bà kém ông 20 tuổi. Thế nhưng, hàng chục năm nay, ông không còn khả năng “chinh chiến” trong khi đó nhu cầu của bà vẫn còn.

Mỗi lần bà “đòi hỏi" ông cũng cố gắng chiều. Nhưng mười lần như một, ông luôn khiến vợ phải thở dài buồn bã vì tình trạng "trên bảo dưới không nghe". Đến ngày sinh nhật lần thứ 70 của  bà,  ông hỏi: “Bà có điều gì ao ước?”, nhưng bà chỉ thở dài khiến ông cảm thấy mình vô dụng và bất lực vô cùng.

Vì thế, sau nhiều đêm nghĩ ngợi đến mất ăn mất ngủ, cụ ông quyết định rút tiền tiết kiệm rồi đi đến gặp Bs nam khoa. Ông bảo, ở tuổi này, ông chẳng thế sống thêm nhiều năm nữa vì thế, trước khi “nhắm mắt buông tay” ông chỉ muốn cho người phụ nữ mình yêu được toại nguyện…

“Tuy nhiên, ở độ tuổi của ông, việc phẫu thuật tăng kích thước là chuyện hiếm. Vì thế, thay vì phẫu thuật, ông đã được các bác sĩ tư vấn để tìm ra phương pháp cải thiện tốt nhất cho đời sống tình dục của mình”- vị Bs kể.

Sau cuộc hẹn với bạn gái, chàng trai cầu cứu bác sĩ nam khoa

Sau khi nghe kết luận từ phía bác sĩ, chàng thanh niên buồn bã, mặt mày tái nhợt rồi gục mặt xuống bàn khám bệnh.

">

Cụ ông 90 tuổi đến phòng khám nam khoa và chuyện ít ai ngờ

友情链接