Cấp GPLX số tự động phù hợp luật pháp và thông lệ quốc tế
Bà Trịnh Minh Hiền,ấpGPLXsốtựđộngphùhợpluậtphápvàthônglệquốctếbxh anh 2023 Nguyên Vụ trưởng Vụ Pháp chế (Bộ GTVT) trao đổi với PV về đề xuất này. Thưa bà, mới đây Bộ GTVT cho biết sẽ nghiên cứu cấp giấy phép lái xe (GPLX) riêng cho người lái xe số tự động. Điều này lập tức khiến dư luận đặc biệt quan tâm. Theo bà, việc này đã cần thiết hay chưa? Việc cho phép đào tạo, sát hạch và cấp GPLX hạng B1 (xe đến 9 chỗ ngồi đối với người không hành nghề lái xe) cho người điều khiển xe số tự động là một nhu cầu có thực. Điều này hoàn toàn có cơ sở, dựa trên nhu cầu của người dân, góp phần giảm tai nạn giao thông và phù hợp với luật pháp Việt Nam, thông lệ và điều ước quốc tế. Nhiều nước như Hàn Quốc, Nhật Bản, Singapore, Australia, Cannada, Malaysia... cũng cho phép học viên lựa chọn thi lấy GPLX số tự động hay số sàn. Tại Việt Nam hiện nay, có một thực tế là mọi người chủ yếu học lái xe số sàn nhưng khi sử dụng thì rất nhiều lái xe không chuyên nghiệp hạng B1 lại điều khiển xe số tự động. Vì vậy nhiều người đã lúng túng và nhiều vụ tai nạn đã xảy ra khi người lái xe không quen sử dụng xe số tự động. Có thể nói học lái xe số sàn nhàn hơn học lái xe số tự động rất nhiều và nhiều người mong muốn Bộ GTVT sớm cấp GPLX riêng cho các đối tượng lái xe số tự động. Tuy nhiên, không ít ý kiến cho rằng điều này không phù hợp với thông lệ quốc tế và thậm chí trái Luật Giao thông đường bộ, bà có ý kiến gì về vấn đề này? Theo tôi, khi cấp GPLX hạng B1 có ghi chú loại xe số tự động thì chỉ cần gửi thông báo cho tổ chức quốc tế để họ biết và điều này không ảnh hưởng gì đến nghĩa vụ thành viên Công ước của Việt Nam. Luật Giao thông đường bộ có giao Bộ trưởng Bộ GTVT quy định hình thức, nội dung, chương trình đào tạo, sát hạch, cấp đổi thu hồi GPLX. Vì thế nếu cho phép cấp GPLX cho người điều khiển xe số tự động đến 9 chỗ ngồi không hành nghề lái xe thì vẫn là GPLX hạng B1 theo đúng quy định của Luật Giao thông đường bộ. Trong GPLX chỉ cần thêm dòng ghi chú: “Loại xe: xe số tự động” thì không trái Luật Giao thông đường bộ. Việc triển khai cấp GPLX có thể thực hiện như thế nào, thưa bà? Để triển khai việc này có thể thực hiện theo từng bước. Nếu cơ sở đào tạo nào có đủ số xe tự động thì mới được Bộ GTVT cho phép đào tạo để cấp GPLX điều khiển xe số tự động. Đối với các văn bản có liên quan, tôi đề nghị sửa đổi Thông tư số 46, xây dựng chương trình đào tạo lái xe và giáo trình dạy kỹ năng thực hành lái xe dành cho người điều khiển xe số tự động. Đối với những người có nhu cầu điều khiển cả xe số sàn và xe số tự động thì mọi Chương trình, tài liệu, GPLX vẫn giữ như hiện nay. Xin cảm ơn bà ! (Theo báo Giao thông)Đào tạo lái xe số tự động là một nhu cầu có thực
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Club Leon vs Juarez, 06h00 ngày 26/01: Điểm tựa sân nhà
-
Người mẫu Maleesa Mooney. Theo báo cáo khám nghiệm tử thi: “Những vết thương được tìm thấy trong quá trình khám nghiệm tử thi không được coi là đe dọa đến tính mạng. Tuy nhiên, căn cứ hoàn cảnh tìm thấy thi thể của Mooney, những vết thương này cho thấy rất có thể cô ấy đã bị bạo hành trước khi tử vong”.
Báo cáo cho biết: “Dựa trên lịch sử, hoàn cảnh và kết quả khám nghiệm tử thi, cái chết của Mooney có liên quan đến hành vi bạo lực của một hay nhiều cá nhân khác. Nếu không có phát hiện nào mới về cái chết, nguyên nhân gây tử vong được coi là do bạo lực, giết hại”.
2 ngày trước cái chết của Maleesa Mooney, người mẫu Nichole Coats cũng được phát hiện qua đời tại căn hộ ở trung tâm thành phố Los Angeles. Cảnh sát đã vào cuộc điều tra về mối liên quan giữa hai cái chết. Nhưng ngày 20/9, cảnh sát cho hay chưa tìm thấy bằng chứng liên quan nào.
Khánh Đoan(Theo E! News)
Hoa hậu Trái đất Colombia qua đời tuổi 34 khiến khán giả đau lòngCOLOMBIA - Hoa hậu Trái đất Colombia 2014, Alejandra Villafañe khiến người hâm mộ đau lòng khi qua đời ở tuổi 34 sau nhiều tháng chống chọi với ung thư." alt="Người mẫu 31 tuổi Maleesa Mooney qua đời trong tủ lạnh">Người mẫu 31 tuổi Maleesa Mooney qua đời trong tủ lạnh
-
Nhà toán học Tadashi Tokieda, ảnh chụp tại Đại học Stanford. Ông say mê với những “đồ chơi” ông tìm thấy trong tự nhiên. Ông nói “Một đứa trẻ và một nhà khoa học có thể có chung một điều bất ngờ thú vị.” Ảnh chụp bởi Constanza Hevia H. cho Tạp chí Quanta. Trong thế giới của Tadashi Tokieda, những đồ vật bình thường làm được những điều phi thường. Những hũ gạo không chịu lăn xuống dốc. Những mảnh giấy đi xuyên qua vật cản. Những viên bi chạy trong một chiếc bát đảo chiều khi số bi tăng thêm.
Nhưng thế giới của Tokieda chẳng khác gì thế giới của chúng ta. Những bài giảng đại chúng về toán học của ông dễ bị tưởng nhầm là những màn ảo thuật, có điều không cần nhanh tay, không cần những ngăn bí mật, không cần những bộ bài đặc biệt. “Tất cả những gì tôi làm là đưa tự nhiên đến với khán giả và đưa khán giả đến với tự nhiên. Các bạn có thể coi nó như một màn ảo thuật thú vị, kỳ vỹ” – ông nói.
Tokieda, một nhà toán học tại Đại học Stanford, đã sưu tầm hơn 100 thứ mà ông gọi là “đồ chơi” – đó là những đồ vật thường ngày, dễ kiếm, nhưng lại có những cách thức hoạt động gây sửng sốt, khiến ngay cả những nhà vật lý học cũng phải bối rối. Trong các bài giảng đại chúng cũng như các video trên YouTube, Tokieda giới thiệu những đồ chơi của mình với những lời bình lôi cuốn và dí dỏm, dù tiếng Anh chỉ là ngôn ngữ thứ bảy của ông. Nhưng giải trí chỉ là một phần mục đích của ông – những bài giảng và video còn để cho mọi người thấy rằng khám phá khoa học không phải là lĩnh vực độc quyền của các nhà khoa học chuyên nghiệp.
“Cái phần vũ trụ mà chúng ta có thể trải nghiệm bằng các giác quan của mình là hữu hạn,” ông nói. “Mặc dù vậy, ngay trong giới hạn đó, chúng ta cũng có thể tự trải nghiệm mọi thứ. Chúng ta có thể ngạc nhiên, không phải vì ai đó bảo chúng ta phải ngạc nhiên, mà bởi chúng ta thực sự chứng kiến và thấy ngạc nhiên.”
Tokieda đến với toán học theo đường vòng. Lớn lên ở Nhật, đầu tiên ông làm nghệ sỹ, rồi trở thành một nhà nghiên cứu cổ ngữ (Nguyên văn: classical philologist). Tạp chí Quanta (Quanta Magazine) trò chuyện với Tokieda về hành trình của ông đến với toán học và việc sưu tầm đồ chơi. Cuộc phỏng vấn đã được viết lại cho cô đọng và dễ theo dõi.
Ông thích nhấn mạnh rằng thứ đồ chơi bán trong cửa hàng không phải là đồ chơi theo nghĩa của ông?
- Nếu một thứ mua được từ một cửa hàng đồ chơi, thì đối với tôi nó không phải một món đồ chơi, vì ai đó đã định sẵn cho nó một cách sử dụng, và bạn phải dùng nó như thế. Nếu bạn mua một thứ đồ chơi điện tử phức tạp, đứa trẻ sẽ như một nô lệ của sản phẩm đó. Nhưng thường đứa trẻ không thèm đoái hoài đến món đồ chơi lại vui thích chơi không ngừng nghỉ với cái hộp và giấy gói, vì nó, với đầu óc và trí tưởng tượng của chính mình, làm cho những thứ đó trở nên thú vị.
Người ta thường nhầm tưởng những đồ chơi của tôi với những trò chơi như các bộ trò chơi trí tuệ (nguyên văn: puzzles), khối rubik... Nhưng những trò chơi đó hoàn toàn nằm ngoài phạm vi quan tâm và năng lực của tôi. Tôi không quan tâm đến những trò chơi mà luật chơi do con người quy định. Tôi chỉ hứng thú với những trò chơi do tự nhiên đặt ra.
Bạn thấy đấy, những trò chơi trí tuệ là những tình huống hóc búa do người nào đó tạo ra để cho những người khác giải. Điều đó ngược với mong muốn của tôi. Tôi muốn tất cả loài người hợp tác với nhau và tìm ra cái gì đó thực sự tốt đẹp và bất ngờ trong tự nhiên, và hiểu nó. Không ai phải làm nó khó hơn. Không ai phải đặt thêm luật mới. Một đứa trẻ và một nhà khoa học có thể có chung một điều bất ngờ thú vị.
Ông trở thành nhà sưu tập đồ chơi như thế nào?
- Trước đây tôi làm thứ toán học thuần túy lý thuyết – tô-pô sympletic. Hồi đó, tôi chẳng thể nào chia sẻ những việc mình làm với những bạn bè và người thân không làm khoa học.
Tadashi Tokieda thường vẽ những hình rất dễ thương. Trong ảnh là những gì ông vẽ trên website sắp ra mắt về những trò chơi của ông. Ảnh: Kuroshio Magazine Rồi khi làm nghiên cứu sinh sau tiến sỹ, tôi tự học vật lý và trở thành một nhà vật lý học, và trong vật lý có những thứ hữu hình, nhất là vì tôi thường quan tâm tới những hiện tượng vĩ mô. Và tôi quyết định là mỗi khi viết một bài báo, hoặc hiểu ra điều gì đó, dù rất khiêm tốn, tôi sẽ thiết kế một thí nghiệm đơn giản (nguyên văn: tabletop experiment, “tabletop” có thể hiểu là có thể thực hiện với những thứ sẵn có, không đòi hỏi thiết bị cầu kỳ, ai cũng có thể làm được), hay đồ chơi nếu bạn muốn, mà tôi có thể làm trước mặt mọi người, ở trong bếp, ở trong vườn... – tức là cái gì đó đơn giản mà vững chắc, có thể chia sẻ một phần nào đó niềm vui tôi có được trong công việc (nghiên cứu). Tất nhiên, bạn chắc cũng đoán được, việc đó đã rất thành công với bạn bè và người thân.
Và rồi nó dần trở nên quan trọng, và bây giờ thì ngược lại, tôi quan sát cuộc sống thường ngày và cố tìm ra những hiện tượng thú vị. Và tôi bắt đầu việc nghiên cứu khoa học từ đó.
Nhưng ông tìm ra “hiện tượng đồ chơi” đầu tiên của mình từ rất trẻ, đúng không? Là hai dải băng Möbius được gắn với nhau rồi cắt đôi theo chiều dọc để thu được một kết quả bất ngờ ấy.
- Tôi bắt gặp nó (hiện tượng đó) hồi bảy tuổi. Ai thích toán mà hồi bé chẳng từng chơi với các dải băng Möbius, và có rất nhiều sách báo nói rằng cắt một dải băng Möbius theo chiều dọc sẽ thu được điều thú vị. Tôi là một cậu bé Nhật Bản thích origami (trò chơi gấp các hình bằng giấy), nên điều đó cũng rất tự nhiên.
Nhưng giữa việc cắt dọc một dải băng Möbius và việc dán hai dải băng Möbius với nhau rồi mới cắt, tôi không cho rằng nó là tất yếu, nhưng có một bước tìm tòi ở đây. Nó không quá cao siêu đâu. Và một khi bước qua bước đó, bạn khám phá ra một hiện tượng kỳ diệu, nó thật đẹp và lãng mạn. Nó ở sẵn đó chờ bạn đến.
Một bài toán của ông: Cây nến ở hình bên phải liệu có khó tắt hơn? Ảnh: dpmms Ông từng muốn trở thành một nghệ sỹ đúng không?
Đó là thứ tôi giỏi nhất. Tôi là một đứa trẻ “thần đồng” (precocious – phát triển sớm trước tuổi, dịch thoát). Hồi năm tuổi, tôi đã có triển lãm tại một phòng trưng bày lớn ở Tokyo. Mọi người trong gia đình kể rằng có hai vợ chồng người Hawaii đến phòng tranh và thấy một bức tranh tĩnh vật của tôi. Họ muốn mua nó với giá cao, nhưng mẹ tôi từ chối.
Mọi người xung quanh đều nghĩ tôi sẽ trở thành một họa sỹ, vì thế tôi cũng nghĩ như vậy. Theo một nghĩa nào đó, tranh ảnh đến giờ vẫn là những thứ tôi quan tâm nhất. Tôi nghĩ rằng trong tính cách sâu thẳm của mình, tôi thích tranh ảnh hơn là ngôn ngữ, tức là giai đoạn tiếp theo của cuộc đời mình.
Ông bước vào giai đoạn đó khi một mình chuyển sang Pháp để học trung học khi mười bốn tuổi.
- Đó hóa ra là một sự thức tỉnh (nguyên văn: epiphany) trong cuộc đời tôi. Ở Nhật, chúng tôi biết một cách gián tiếp về những ngôn ngữ và những nền văn hóa khác, nhưng chúng tôi là một hòn đảo, chúng tôi không tiếp xúc với chúng hàng ngày. Chúng tôi được học một thứ được gọi là tiếng Anh, nhưng đó là một môn học ở trường. Bạn có thể sống trong ngôn ngữ đó không? Bạn có thể yêu, có thể chia tay, có thể sinh con, có thể mất đi ai đó (nguyên văn: see death – chứng kiến cái chết, ND dịch thoát) trong ngôn ngữ đó không? Chắc chắn không – nó không đủ cụ thể, không đủ phong phú.
Nhưng khi tôi sang Pháp, ở đó người ta, những người tuyệt vời, sống trong tiếng Pháp. Tôi bị choáng ngợp bởi sức nặng của sự thức tỉnh. Tôi tự nhủ “Mình phải bắt đầu học ngôn ngữ.”
Và ông trở thành một nhà ngôn ngữ học. Và mãi về sau, khi đã là một giảng viên ngữ văn ở Tokyo, ông mới trở nên hứng thú với toán học, đúng không? Chuyện xảy ra như thế nào?
- Lúc đó tôi đang hoàn thiện luận văn tốt nghiệp và cần có tiểu sử của ai đó, và tôi đến thư viện. Không may, cuốn tiểu sử đó không nằm ở chỗ của nó, nhưng ngay cạnh chỗ đó có cuốn tiểu sử của Lev Davidovich Landau (nhà vật lý học nổi tiếng của Liên Xô). Đó là một nhà vật lý học người Nga, người đã một mình tạo nên một trường phái vật lý lý thuyết rất mạnh ở Moscow.
Tôi bắt đầu đọc cuốn sách đó, vì tôi sắp phải đi tàu và cần cái gì đó để đọc. Trước đó tôi chưa từng nghe tới Landau. Thực ra, khi ấy, cũng như tất cả mọi người khác, tôi không biết rằng khoa học là một nghề. Thế nào là nhà toán học? Thế nào là nhà vật lý học? Tôi từng nghe tới những từ đó, nhưng hẳn là họ không tồn tại trong đời thực.
Tôi đọc đến đoạn Landau gặp tai nạn xe hơi nghiêm trọng ở tuổi 54. Ông hôn mê mất một tháng rưỡi. Rồi con trai Igor của ông đến bệnh viện xem tình hình của cha, và ông tỉnh lại. Một cảnh rơi nước mắt. Thế nhưng Landau không nói “Cha sống rồi, mừng quá,” hay “Igor, con của ta,” hay những câu đại loại như vậy. Thay vào đó, ông nói “Igor, con đây rồi. Tích phân bất định của dx trên sin x là gì?”.
Igor lấy một tờ giấy nháp và bắt đầu tính, nhưng không tính ra. Landau liền bảo “Igor, con tự cho rằng mình là một người được học hành, thế mà con không làm nổi một việc đơn giản đến thế.”
Poster về bài giảng đại chúng của ông ở Bảo tàng Toán học Quốc gia do chính nhà vật lý nổi tiếng Freeman Dyson giới thiệu Đọc đến đây, tôi thấy bị xúc phạm (nguyên văn: personal criticism – chỉ trích cá nhân). Tôi, một cách khá kiêu ngạo, vốn tự cho mình là rất có học, nhưng cả đời chưa từng nghe đến môn giải tích. Tôi chẳng có tí ý niệm gì về ý nghĩa của dãy ký hiệu đó.
Để trả đũa Landau, tôi quyết định học giải tích đến khi nào làm được bài tập đó. Cuốn tiểu sử dẫn lời Landau: “Đừng tốn thời gian cho các nhà toán học hay các bài giảng và những thứ tương tự – thay vào đó, tìm lấy quyển sách nào có nhiều bài tập có lời giải nhất và làm hết chúng. Đấy mới là cách học toán.” Tôi quay lại thư viện và tìm được quyển sách toán có nhiều bài nhất. Đấy là một quyển sách tiếng Nga, và tôi chẳng biết tiếng Nga, nhưng một nhà ngữ văn trẻ tuổi nào có ngán việc học thêm một thứ tiếng.
Vậy là tôi dành cả một mùa đông cho việc này, và sau có lẽ một tháng rưỡi, tôi tính được cái tích phân đó. Nhưng đang sẵn đà, tôi học tiếp. Tôi không thể ngừng. Và sau chừng ba tháng, tôi nhận ra hai điều. Điều thứ nhất là tôi cũng khá giỏi với những bài tập vận dụng đơn giản kiểu này. Điều thứ hai là có lẽ đây không phải là cách duy nhất để học toán. Và tôi tìm hiểu và biết được rằng mình có thể nghỉ phép hai năm [ở công việc giảng viên ngữ văn].
Và ông tới Oxford học toán.
- Theo những gì tôi biết, Oxford là nơi duy nhất cho phép bạn hoàn thành một chương trình cử nhân trong hai năm. Lúc đó tôi không biết tiếng Anh, nhưng một nhà ngữ văn nào có ngán việc học thêm một thứ tiếng.
Sau một thời gian, tôi tự nhủ “Đây là thứ mình muốn làm.” Tôi xin nghỉ việc và đi làm tiến sỹ ở (đại học) Princeton.
Đó là một hành trình (nguyên văn: path – con đường) khác thường để đến với toán học.
- Tôi không nghĩ mình có một cuộc sống khác thường, nhưng nó có thể được coi là khác thường nếu bạn cố đặt tôi vào một thứ cuộc sống được coi là chuẩn mực trong một xã hội nào đó. Vấn đề chỉ là phép chiếu, nếu bạn hiểu ý tôi muốn nói. Nếu chọn nhầm trục để chiếu, mọi thứ trông sẽ rất phức tạp. Có thể theo một phép chiếu nào đó, tôi có một quá khứ khác thường. Nhưng tôi không nghĩ thế, bởi vì tôi chỉ sống cuộc sống hàng ngày theo cách riêng của mình. Tôi không cố làm điều gì kỳ cục cả – nó cứ thế xảy ra thôi.
Và giờ thì ông vừa là nhà toán học, vừa là nhà sưu tầm đồ chơi. Ông có cho rằng những đồ chơi của mình là một cách lôi mọi người ra khỏi sự tự mãn về hiểu biết của mình về thế giới xung quanh không?
- Ngược lại – tôi đang cố gắng thoát khỏi sự tự mãn của chính mình. Khi tôi chia sẻ, đó là vì tôi muốn chia sẻ với mọi người. Tôi hy vọng họ sẽ thích, nhưng tôi không cố dạy dỗ ai, và tôi không nghĩ rằng mọi người tự mãn. Ai cũng đấu tranh theo cách của mình và nỗ lực và cố gắng tiến bộ. Tôi là ai mà lôi họ ra khỏi sự tự mãn?
Bài giảng của ông về vòng xoắn Mobius Nhưng tôi thích được ngạc nhiên, và thích bị chứng minh là mình sai. Không phải trước công chúng, vì như thế rất bẽ mặt. Nhưng một cách kín đáo, tôi thích bị chỉ ra rằng mình sai, bởi nó có nghĩa là sau đó, nếu tôi chấp nhận điều đó, tôi trở nên thông minh hơn một chút, và như thế tôi sẽ thấy dễ chịu hơn.
Ông tìm ra những đồ chơi của mình như thế nào? Ông từng nói rằng phải nhìn thế giới xung quanh qua đôi mắt trẻ thơ.
- Đôi khi người lớn có một xu hướng đáng tiếc là chỉ quan tâm đến những thứ mà những người lớn khác đã dán nhãn là thú vị. Trong khi đó, nếu bạn tươi mới hơn một chút, ngây thơ hơn một chút, bạn nhìn được khắp nơi, không cần biết có nhãn dán hay không, và tìm thấy những bất ngờ cho riêng mình.
Như thế, lúc rửa tay với con, tôi có thể để ý rằng nếu mở vòi nước rất bé – đừng bé quá đến mức nhỏ giọt, mà vẫn có một dòng nước mảnh và đều – và từ từ đưa ngón tay lại gần vòi nước, ta có thể làm nhăn dòng nước. Thật kỳ diệu. Bạn có thể thấy những vết nhăn lớn thành hạt.
Hiện tượng này có thể được lý giải một cách đẹp đẽ bởi sức căng bề mặt. Và nó đã được biết đến, nhưng 99.9% dân số thế giới chưa từng chứng kiến sự nhăn này của nước. Thế nên nó rất thú vị. Bạn không muốn buông mất cái cảm giác ngạc nhiên đó.
Và đấy là cách bạn làm. Bạn quan sát xung quanh. Và đôi khi bạn thấy mệt, hay bạn thấy chóng mặt, hay bạn thấy bận rộn với những việc khác, và bạn không thể quan sát. Nhưng không phải lúc nào bạn cũng mệt hay bận. Những khi đó, bạn có thể tìm ra vô khối những điều kỳ diệu.
Ông có cho rằng nếu một hiện tượng vật lý làm ông ngạc nhiên, đấy là một dấu hiệu đáng tin cậy rằng nó cũng sẽ làm những người khác ngạc nhiên?
- Không phải một dấu hiệu đáng tin cậy, không một chút nào. Có lúc tôi nghĩ một điều gì đó là thực sự kinh ngạc, và mọi người sẽ bảo “Ừ, thế rồi sao?”
Có một điều khá khó hiểu là ngày nay, ngày càng nhiều người sống trong thế giới thực tế ảo (virtual reality), nơi điều gì cũng có thể xảy ra, nhiều đến nỗi chẳng ai còn thấy bất ngờ bởi điều gì trong thế giới thực. Có thể đó là điểm chia cách sự ngạc nhiên của họ với sự ngạc nhiên của tôi.
Một câu hỏi rất hay gặp ở cuối mỗi bài giảng là “Tất cả những thứ này có ứng dụng thực tiễn không?” Nó thực sự rất thú vị, vì đi đâu tôi cũng gặp câu hỏi này, gần như chính xác đến từng từ. Cứ như thể được nghe một đoạn băng được ghi âm sẵn.
Tôi hỏi lại họ, các bạn nghĩ cái gì làm nên một ứng dụng thực tiễn? Câu trả lời thật đáng kinh ngạc. Đại khái, sau khoảng năm đến mười phút, tất cả mọi người cùng đi đến hai loại ứng dụng thực tiễn. Một loại là, nó có giúp kiếm được một lúc vài triệu đô-la không. Loại kia là, nó có thể giết một lúc hàng triệu người không. Nhiều người thực sự choáng vì chính câu trả lời của mình.
Sau đó tôi bảo họ rằng, tôi không rõ người khác thì thế nào, còn tôi có ứng dụng thực tiễn cho những món đồ chơi của mình. Khi tôi cho bọn trẻ con xem các đồ chơi đó, chúng có vẻ vui thích. Nếu đấy không phải là ứng dụng thực tiễn thì cái gì mới phải?
TS. Nguyễn Hoàng Thạch (Viện Toán học) dịch/ Theo Tia sáng
Nguồn: Erica Klarreich, Tạp chí Quanta, 27 tháng 11, 2018, https://www.quantamagazine.org/tadashi-tokieda-collects-math-and-physics-surprises-20181127/
" alt="Tadashi Tokieda">Tadashi Tokieda
-
Trang Facebook “Phòng chống và nhận thức về tự tử” đã đăng một bức ảnh "bài kiểm tra" sức khỏe của cô Erin Castillo. Bức ảnh này đang được cộng đồng lan truyền rộng rãi. "Bài kiểm tra" sức khỏe của cô Erin Castillo Tại các lớp mầm non ở Mỹ, học sinh có thể chọn cách được đón chào mỗi khi đến lớp bằng cách chỉ vào các biểu tượng khác nhau được dán trên tường. Một số em muốn nhận được những cái ôm hoặc bắt tay, trong khi một số khác thích vẫy tay hoặc nói "Xin chào."
Lấy ý tưởng từ hành động đó, cô Erin, giáo viên tại trường trung học San Francisco đã sáng tạo một phương pháp mới bằng cách dán biểu tượng trên tường trong lớp học để kiểm tra sức khỏe tâm thần của học sinh.
Cô giáo người Anh này đã tạo ra một bảng đánh giá với các mục, từ "Tôi thấy rất tốt", "Tôi ổn" đến "Tôi đang gặp khó khăn và muốn được giúp đỡ" hay "Tôi đang gặp bế tắc". Học sinh có thể viết tên ở mặt sau mảnh giấy ghi chú rồi dán vào mục mô tả tương ứng cảm xúc của các em mà không bị lộ tên.
Cô chia sẻ rằng trong năm năm dạy trung học vừa qua, cô đã chứng kiến nhiều trường hợp có ý định tự tử. Vì vậy, cô thiết kế bảng đánh giá này nhằm giúp học sinh cảm thấy thoải mái khi cần được hỗ trợ, bởi các em hầu hết đều ngại lên tiếng và ngại chia sẻ trực tiếp về áp lực mình đang mắc phải.
Cô cũng muốn học sinh có thể thấy rằng các em không phải là người duy nhất đang gặp khó khăn, còn có những người khác cũng đang gặp tình cảnh tương tự.
Theo cô, “nhiều học sinh cảm thấy mình đang đơn độc đối đầu với những áp lực, rắc rối và nỗi sợ. Nhưng các em cần phải biết rằng các em không cô độc, sẽ có người sẵn sàng giúp đỡ, đồng hành cùng các em vượt qua khủng hoảng”.
Cô giáo Erin Castillo Khi nhận thấy hiệu quả của bảng đánh giá mang lại, cô cũng đã chia sẻ bản mềm miễn phí trên web Teachers Pay Teachers cho các giáo viên khác để họ có thể áp dụng.
Hình thức này đã lan truyền nhanh chóng trên Facebook khi trang “Phòng chống và nhận thức về tự tử” với hơn 600.000 người theo dõi chia sẻ một bức ảnh về bảng đánh giá kiểm tra sức khỏe tâm thần của cô Jessie Cayton, học hỏi theo phương pháp sáng tạo của cô Rin Castillo.
Bức ảnh nhanh chóng thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng với 162.000 lượt chia sẻ và hơn 14.000 bình luận.
Giáo viên này đã cho học sinh của mình viết tên vào mặt sau của tờ ghi chú và dán lên bảng mỗi thứ Hai hàng tuần. Sau đó, cô nói chuyện riêng trong suốt cả tuần với từng học sinh để tháo gỡ những vấn đề mà các em đang gặp phải.
Phương pháp giáo dục sức khỏe tâm thần này trở thành trào lưu khi rất nhiều giáo viên khác cũng bắt đầu sử dụng bảng đánh giá tương tự trong lớp học và chia sẻ ảnh trên Instagram.
Castillo đã rất xúc động về điều này. "Tôi cảm động đến mức chỉ biết khóc" - cô nói. "Chồng tôi đã hỏi tại sao, và tôi trả lời rằng bởi vì những đứa trẻ ở khắp mọi nơi đang nhận được sự cảm thông và giúp đỡ".
Bảng đánh giá này được cho là một công cụ vô cùng hữu ích và quan trọng trong thời điểm ngày càng nhiều học sinh sinh viên có dấu hiệu bất ổn về tâm thần như hiện nay.
Theo một nghiên cứu trên Tạp chí Tâm lý học bất thường, hơn một phần ba (khoảng 35%) sinh viên năm nhất có tiền sử mắc ít nhất một chứng rối loạn tâm thần. Ví dụ, một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng “chủ nghĩa hoàn hảo” giống như một "bệnh dịch" lây lan trong thế hệ trẻ và gây tổn hại nghiêm trọng cho sức khỏe tâm thần của trẻ vị thành niên. Không chỉ có giáo viên, nhà trường mà cả gia đình cũng phải đồng hành cùng các em để đối phó với tình trạng đáng báo động này.
Trà Mi (theo Insider)
Nữ sinh 13 tuổi có bằng tâm lý học, 17 tuổi trúng thạc sĩ Harvard
Cô chuẩn bị trở thành người đầu tiên dưới 18 tuổi được ghi danh vào chương trình sau đại học tại ĐH Harvard trong 100 năm qua.
" alt="Cô giáo người Anh sáng tạo phương pháp giáo dục sức khỏe tâm thần gây “sốt”">Cô giáo người Anh sáng tạo phương pháp giáo dục sức khỏe tâm thần gây “sốt”
-
Siêu máy tính dự đoán Barca vs Valencia, 03h00 ngày 27/1
-
Diễn tập DF Cyber Defense là sự kiện thường niên quy mô lớn về phòng chống tấn công mạng trong lĩnh vực ngân hàng, tài chính tại Việt Nam. (Ảnh: Bùi Quỳnh) Trong tuyên bố khai mạc diễn tập, ông Phan Thái Dũng, Phó Cục trưởng Cục CNTT, Ngân hàng Nhà nước cho biết, thời gian qua, tình hình an toàn thông tin có nhiều diễn biến phức tạp, khó dự báo trên không gian mạng toàn cầu.
Các cuộc tấn công mạng không chỉ là mối đe dọa đến tình hình chính trị, an ninh quốc gia mà còn đe dọa tới hoạt động của mọi cơ quan, doanh nghiệp, đặc biệt là các tổ chức tài chính, ngân hàng.
Ông Phan Thái Dũng chỉ rõ, đối phó kịp thời với sự cố một cách nhanh chóng giúp tổ chức giảm thiểu thiệt hại, hạn chế các lỗ hổng, ngăn chặn mã độc tấn công, phục hồi các quy trình dịch vụ một cách nhanh nhất và giảm thiểu rủi ro an ninh mà các sự cố trong tương lai gây ra.
“Diễn tập thường xuyên giúp tăng cường năng lực tổ chức ứng phó sự cố cho các tổ chức, đồng thời giúp cho tổ chức có thể chuyển từ biện pháp phòng vệ thụ động sang tích cực chủ động phát hiện và xử lý sớm các nguy cơ mất an toàn an ninh mạng. Từ đó, bảo đảm phát hiện sớm được những nguy cơ, mối đe dọa và nâng cao năng lực bảo vệ hệ thống thống tin quan trọng của lĩnh vực tài chính, ngân hàng”, ông Phan Thái Dũng nhấn mạnh.
Trước thực trạng các cuộc tấn công vào lĩnh vực ngân hàng, tài chính được dự báo tiếp tục gia tăng, tại DF Cyber Defense 2022, các chuyên gia NCSC đưa ra tình huống giả định được xây dựng như một mô hình hệ thống thông tin thu nhỏ của 1 tổ chức, doanh nghiệp. Từ đó, các đội tham gia diễn tập nhận được 1 tệp tin logs của hệ thống máy chủ email và phải thực hiện tấn công vào bên trong hệ thống thông tin của tổ chức để tìm ra các điểm yếu bảo mật.
Trong 3 giờ liên tục của chương trình diễn tập vào chiều ngày 11/10, 60 đội với 200 chuyên gia tác chiến không gian mạng đến từ hơn 50 ngân hàng, tổ chức tài chính tại Việt Nam sẽ tìm kiếm lời giải cho bài toán bảo mật của ngân hàng. Các đội diễn tập sẽ cạnh tranh giành vị trí cao nhất trên bảng xếp hạng ngay tại “chiến trường không gian mạng” của DF Cyber Defense 2022.
Đại diện Ban tổ chức cho biết, để tham gia diễn tập, đội ngũ chuyên gia của các ngân hàng không chỉ cần trang bị kiến thức liên quan đến phòng thủ, ứng cứu sự cố một cách truyền thống mà còn cần kỹ năng, chuyên môn liên quan đến việc tìm kiếm, tấn công và khai thác điểm yếu bảo mật. Những kỹ năng này sẽ giúp cho các đội chủ động hơn trong việc bảo vệ an toàn cho các hệ thống thông tin hay còn gọi là kỹ năng phòng thủ chủ động.
Ngoài ra, tham gia diễn tập DF Cyber Defense 2022 còn là dịp để các chuyên gia công nghệ trao đổi kiến thức và chia sẻ kinh nghiệm bảo mật, phòng chống tấn công mạng ngành ngân hàng, tài chính.
Lần đầu tiên được tổ chức vào năm 2020, diễn tập DF Cyber Defense đã thu hút sự tham gia của 30 đơn vị tiêu biểu của lĩnh vực tài chính ngân hàng, trong đó có 21 ngân hàng và chương trình diễn tập cũng được bình chọn là một sự kiện nổi bật của ngành ngân hàng.
Vân Anh
" alt="Tấn công mạng luôn là mối đe dọa thường trực của các ngân hàng">Tấn công mạng luôn là mối đe dọa thường trực của các ngân hàng
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Rayo Vallecano vs Girona, 20h00 ngày 26/1: Chủ nhà thắng thế
- Kẻ trộm hàng loạt xe máy trước cổng trường ở Long An sa lưới
- Cô giáo bị tố quan hệ bất chính với nam sinh lớp 10
- Chi tiêu cho đồ cúng gấp gần 8 lần đồ chơi và sách truyện trẻ em
- Nhận định, soi kèo Mohun Bagan vs Bengaluru FC, 21h00 ngày 27/1: Tin vào cửa trên
- Vợ cũ lên tiếng về bê bối của Thắng ban nhạc Ngọt
- Demi Rose khoe dáng nóng bỏng bên bể bơi
- Mỹ mở cuộc điều tra chống độc quyền nhằm vào Nvidia
- Nhận định, soi kèo PSG vs Reims, 03h00 ngày 26/01: Củng cố ngôi đầu
- Hô biến ‘đất vàng’ thành chốn ăn nhậu?
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Tivoli Gardens vs Mount Pleasant, 5h00 ngày 27/1: Khách quá sung
- Cô giáo bất ngờ với bài tập đầu năm của học trò
- 7 người trong một nhà nghi ngộ độc tiết canh bò phải vào viện cấp cứu
- Tài tử Titanic Bernard Hill qua đời ở tuổi 80
- Nhận định, soi kèo Persikas vs Persipa Pati, 15h00 ngày 28/1: Tin vào chủ nhà
- Apple đón tin vui trước thềm ra mắt iPhone 16
- Giảm mỡ bụng sau sinh thế nào cho nhanh và an toàn?
- 4 cô gái nổi tiếng nhờ mặt mộc xinh đẹp rạng rỡ
- Nhận định, soi kèo Abha vs Al
- Số ca tay chân miệng tăng mạnh, Bộ Y tế thành lập 7 đoàn giám sát
- Sinh viên VN vô địch Roboncon châu Á
- Kẻ trộm hàng loạt xe máy trước cổng trường ở Long An sa lưới
- Nhận định, soi kèo Rionegro Aguilas vs La Equidad, 6h00 ngày 28/1: Ra quân nhẹ nhàng
- Cô giáo Mỹ bị bắt giữ vì nhiều lần quan hệ với học sinh 17 tuổi
- Cuối tuần này sẽ có kết luận vụ việc cô giáo quỳ xin lỗi phụ huynh
- Biến động điểm chuẩn vào lớp 10 trường chuyên ở TP.HCM 3 năm gần đây
- Nhận định, soi kèo Venezia vs Hellas Verona, 0h30 ngày 28/1: Đả bại tân binh
- Nguyên nhân bất ngờ đằng sau cây cầu độc nhất vô nhị ở Trung Quốc
- Diễn viên Lee Soo Jin lái Mercedes gây tai nạn giao thông làm 10 người bị thương
- Cách Quảng Nam giúp người dân làm thủ tục khám bệnh trong 1 phút
- 搜索
-
- 友情链接
-