Công nghệ

Hơn 99% giáo viên trung học đạt trình độ chuẩn và trên chuẩn

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-01-31 22:59:24 我要评论(0)

Chia sẻ về kết quả của giáo dục trung học,ơngiáoviêntrunghọcđạttrìnhđộchuẩnvàtrênchuẩlịch thi đấu bólịch thi đấu bóng chuyền hôm naylịch thi đấu bóng chuyền hôm nay、、

Chia sẻ về kết quả của giáo dục trung học,ơngiáoviêntrunghọcđạttrìnhđộchuẩnvàtrênchuẩlịch thi đấu bóng chuyền hôm nay ông Nguyễn Xuân Thành, Vụ trưởng Vụ Giáo dục Trung học (Bộ GD-ĐT) cho biết, năm học vừa qua, công tác phát triển đội ngũ nhà giáo tiếp tục được ngành giáo dục và các địa phương quan tâm thực hiện. Chất lượng đội ngũ giáo viên và cán bộ quản lý giáo dục (GV/CBQLGD) trung học được nâng lên và chuẩn hóa.

Tính đến tháng 9/2020, toàn quốc có 579.533 GV/CBQLGD trung học, trong đó cấp THCS có 321.549, cấp THPT có 257.984.

Tỷ lệ giáo viên đạt trình độ chuẩn và trên chuẩn theo yêu cầu của Luật Giáo dục 2019 là 99,1% với THCS là 99,7% và THPT là 99,7%.

{ keywords}
Ông Nguyễn Xuân Thành, Vụ trưởng Vụ Giáo dục Trung học (Bộ GD-ĐT) chia sẻ tại hội nghị.

Ông Thành cho rằng, về cơ bản giáo dục trung học đã khắc phục được tình trạng quản lý thực hiện chương trình giáo dục phổ thông nặng về hành chính, áp đặt theo phân phối chương trình cứng nhắc.

Nhận thức của các sở/phòng GD-ĐT về xây dựng và chỉ đạo thực hiện kế hoạch giáo dục phù hợp với điều kiện thực tiễn đã thay đổi căn bản. Các nhà trường đã vận dụng nhiều hình thức tổ chức và phương pháp dạy học nhằm phát huy tính tích cực, chủ động của học sinh, gắn kiến thức học trong nhà trường với thực tiễn, tăng cường kỹ năng sống như: giáo dục STEM; hoạt động trải nghiệm,…

Ngoài ra, các hoạt động về tăng cường năng lực ứng dụng công nghệ thông tin trong công tác quản lý và dạy học đã đẩy lùi tình trạng lạm dụng hồ sơ, sổ sách, giảm áp lực cho giáo viên.

Bên cạnh những thành tựu đạt được, Bộ GD-ĐT cũng nhìn nhận giáo dục trung học năm vừa qua vẫn còn một số tồn tại, hạn chế. Trong đó, còn xảy ra tình trạng thừa, thiếu giáo viên cục bộ tại một số vùng khó khăn, vùng có khu công nghiệp và ở một số môn học đặc thù; việc triển khai quản lý hồ sơ, sổ điểm điện tử trong một số trường THCS còn hạn chế…

{ keywords}
Thứ trưởng Bộ GD-ĐT Nguyễn Hữu Độ chia sẻ tại hội nghị.

Năm học 2020 - 2021: Tập trung bồi dưỡng giáo viên lớp 6

Tại hội nghị, Thứ trưởng Bộ GD-ĐT Nguyễn Hữu Độ nhấn mạnh năm học 2020-2021 là một năm đặc biệt quan trọng của giáo dục trung học khi chuẩn bị triển khai chương trình phổ thông mới với lớp 6 từ năm học 2021-2022. Đồng thời tiếp tục thực hiện hiệu quả chương trình phổ thông hiện hành theo định hướng tiếp cận giáo dục phẩm chất, năng lực cho người học.

Theo đó, việc chuẩn bị SGK, tài liệu giáo dục địa phương và chuẩn bị đội ngũ giáo viên, nhân viên, cán bộ quản lý cần được quan tâm thực hiện tốt. Các nhà trường phải lựa chọn, bố trí giáo viên dạy lớp 6 là người có năng lực, tinh thần trách nhiệm và được bồi dưỡng chu đáo.

“Đây là đối tượng phải đặc biệt ưu tiên bồi dưỡng năm nay. Đối với việc thiếu giáo viên, hiện nay đã có cơ chế cho phép tuyển hợp đồng chuyên môn, tạo điều kiện cho cơ sở giáo dục chuẩn bị đủ về số lượng đội ngũ, đảm bảo thực hiện hiện quả chương trình giáo dục”, ông Độ nói.

Việc chuẩn hóa đội ngũ GV/CBQLGD trung học được Thứ trưởng đặc biệt nhấn mạnh. Theo ông Độ, các địa phương cần xây dựng và thực hiện kế hoạch tổng thể lộ trình nâng chuẩn trình độ đào tạo giáo viên THCS. “GV/CBQLGD phải có nhu cầu đổi mới tự thân”, ông Độ cũng cho rằng cần tạo mọi điều kiện để nhà giáo tập trung cao nhất cho chuyên môn, tạo động lực cho đội ngũ.

“Cần phải tạo động lực để GV/CBQLGD có nhu cầu bồi dưỡng tự thân, động lực để làm việc tốt. Bộ GD-ĐT đã có các quy định về việc giảm áp lực sổ sách và nhiệm vụ hành chính cho giáo viên. Đề nghị các sở GD-ĐT thực hiện nghiêm túc chỉ đạo này để giáo viên được tập trung làm tốt nhiệm vụ chuyên môn”, ông Độ nói.

Theo ông Độ, để giáo viên được chủ động, sáng tạo, tích cực đổi mới dạy học thì việc quản lý của hiệu trưởng nhà trường cũng cần linh động, đổi mới. Nếu hiệu trưởng chuyển từ quản lý nhà trường theo kiểu mệnh lệnh sang tạo môi trường đổi mới, sáng tạo, quản lý theo chất lượng và hiệu quả công việc, thì sẽ là điều kiện thuận lợi để giáo viên làm tốt các nhiệm vụ.

Hải Nguyên

Sẽ cho phép người 'ngoại đạo' trở thành giáo viên tiểu học

Sẽ cho phép người 'ngoại đạo' trở thành giáo viên tiểu học

Bộ GD-ĐT vừa giới thiệu dự thảo thông tư ban hành Chương trình và thực hiện bồi dưỡng nghiệp vụ sư phạm cho người tốt nghiệp trình độ đại học ngành phù hợp có nguyện vọng trở thành giáo viên tiểu học. 

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Bé gái bị đánh ngã sấp trên mặt đất, cuộn tròn người lại, nhưng vẫn sống chết nuốt miếng bánh bao trong miệng xuống, nghẹn ứ cả cổ.

Tên ăn mày kia vẫn chưa hết giận, đá cô bé một cái.

Bị đá đau đớn, cô bé rên lên một tiếng, đột nhiên bé ngẩng mặt lên, trừng trừng mắt nhìn tên ăn mày ấy, trong đôi mắt to tròn kia giờ lại sâu đến mức nhìn không thấy đáy, đáy mắt bắt đầu chuyển động, bao trùm trong đó là sát khí dày đặc hiếm thấy, khiến người ta phải sợ hãi.

Không ai có thể tưởng tượng được, một bé gái nhỏ bé như thế mà lại có ánh mắt đáng sợ đến vậy, ánh mắt đó, ngay cả kẻ ác cũng phải rùng mình khiếp sợ.

Đám ăn mày xung quanh không chịu nổi đều phải lui lại mấy bước.

Tên ăn mày kia cũng chột dạ: "Ngươi trừng ai đấy, ta chọc cho ngươi mù luôn, coi ngươi còn trừng được nữa không!" Nói xong, y liền bước qua đè cô bé xuống.

Bị đánh cũng không sao, nhưng không thể bị mù được. Cô bé kêu toáng lên, liều mạng úp mặt sát xuống đất để tránh né.

Bỗng nhiên, một sức mạnh nào đó giáng xuống, khiến tên ăn mày kia bị đánh bật ra xa, đám ăn mày đứng bên cạnh thấy vậy trợn mắt há mồm ra nhìn.

Tên ăn mày tức giận: "Ai!"

"Đứa bé còn nhỏ và đáng thương như này, sao lại ức hiếp bé chứ."

Đó là giọng nói dễ nghe nhất mà từ lúc chào đời cho tới nay cô bé được nghe, giống như từ trên trời truyền xuống, vừa nhẹ nhàng lại có chút ý trách cứ, nhưng nhiều hơn nữa lại là sự thương hại. Lời nói ấy rót vào tai, vừa ấm áp lại thoải mái, tựa như bàn tay mẹ hiền đang vỗ về trên người.

Phút chốc, một bàn tay vỗ vỗ trên lưng bé.

"Đứng lên nào, đừng sợ."

Cảm nhận được sự an toàn, cô bé chậm rãi ngẩng mặt lên, trong cặp mắt to tròn ngập tràn vẻ nghi hoặc, người khác vốn chẳng thích quản chuyện ngoại thân, người này tại sao phải giúp đỡ mình chứ?

Ngay sau đó, bé đã biết đáp án.

Chưa từng thấy khuôn mặt nào đẹp đến vậy, đường nét tinh tế, hoàn mỹ không giống như người trần. Khẽ cau mày, một đôi mắt phượng tuyệt đẹp chỉ dịu dàng nhìn bé, trong đó là sự thương xót vô hạn. Người đó hơi khuỵu chân, ngồi xuống bên cạnh cô bé, có vẻ như muốn đỡ bé đứng dậy. Áo bào trắng như tuyết buông thả trên mặt đất, mái tóc dài đen bóng cũng rũ xuống hai vai, dài gần đến hông. Rõ ràng là thần tiên hạ phàm cứu vớt chúng sinh mà.

Vẻ mặt không đành lòng kia giống như nói với cô bé rằng người ấy không chỉ tới cứu bé, mà là người từ trên trời được phái xuống để cứu vớt nhân gian lầm than khổ cực.

Cô bé nhìn ngẩn cả người .

Thấy bé không sao, khoé môi người ấy hơi cong lên, nụ cười nở ra mang theo một sự an ủi ấm áp, giúp đỡ bé đứng dậy.

Biết người này không phải người bình thường, đám ăn mày bên cạnh ngoan ngoãn tránh ra xa một chút.

Bàn tay sạch sẽ trắng tinh khẽ chạm vào cô bé, không chút e ngại bụi đất bẩn thỉu bám đầy trên người bé. Người ấy nhẹ giọng nói: "Bị ức hiếp có thể nổi giận, nhưng cũng không nên có ý muốn lấy tính mạng của người khác, biết chưa?”

Người trước mặt cúi người xuống nhìn bé, một tay đặt trên vai bé, ánh mắt bi thương lẫn thương hại, vừa giống như thánh nhân cứu khổ cứu nạn, lại vừa ân cần như người thân ruột thịt.

Người này lại có thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô bé. Quả thật vừa rồi bé hận đến mức muốn giết chết tên kia ngay tức khắc.

Cô gái bé nhỏ lần đầu tiên hiểu được thế nào là xấu hổ, theo bản năng liền cụp hai hàng mi xuống, e lệ gật đầu.

Người ấy nhẹ nhàng mở lòng bàn tay nhỏ nhắn của bé ra, trong lòng bàn tay vẽ lên hai đường, sau đó khép lại: "Như vậy, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt con nữa."

Ánh sáng loé lên, trong lòng bàn tay lại trống trơn như trước.

Ảo thuật thần tiên đây mà! Cô bé kinh ngạc chớp chớp đôi mắt to, ngại ngùng nhìn người ấy, nghi hoặc.

Bỗng nhiên, tiếng một người nào đó từ xa xa truyền đến: "Sở sư huynh, tiểu sư tỷ đang tìm huynh kìa!"

Thân vốn đang mang trọng trách, nhưng mới vừa rồi lại cảm nhận được luồng sát khí mãnh liệt, cứ ngỡ ma tộc vốn đang bỏ chạy tứ tán có chủ ý nhằm vào ma kiếm, không thể tưởng tượng được sát khí đó lại đến từ một cô bé như thế này, thật sự có chút không biết phải làm sao, có nên nói cho sư phụ không đây?

Người ấy đứng thẳng dậy: "Được rồi."

Hướng về phía cô bé mỉm cười, rồi liền xoay người rời đi.

"Người của Tiên môn."

"Không biết là người thuộc phái nào ."

"..."

Tiên môn? Thật sự là thần tiên! Cô bé ngơ ngác nhìn, mãi cho đến khi bóng dáng trắng như tuyết kia biến mất ở góc đường.

Ngày đêm luân chuyển, khi quay đầu nhìn lại, đã qua rồi mấy năm. Ngàn dặm trải dài, khắp chốn tiên trần mây đen đã tan hết. Núi Nam Hoa nổi trên một tầng mây mờ ảo, từ xa xa nhìn lại, đỉnh núi bao phủ bởi một tầng ánh sáng. Muốn lên tiên sơn chỉ có một con đường, nhưng muốn lên thì phải đi trước, mới mong giành được một chỗ ngồi trên ngọn núi vĩ đại này. Chưa tới lúc, sơn môn luôn đóng chặt, vô số người chỉ biết chờ đợi ngoài cửa.

Năm năm một lần, phái Nam Hoa thu nhận đệ tử. Tiên môn luôn hướng đồ đệ của mình hướng đến chính nghĩa, dạy dỗ rất nghiêm khắc, nên thu nhận trẻ nhỏ là tốt nhất, giống như so một tờ giấy đầy chữ viết trên đó với một tờ giấy trắng tinh chưa vương một chút mực thì lựa chọn để dùng tốt nhất vẫn luôn là giấy trắng. Bởi vậy quy định của phái Nam Hoa là chỉ thu nhận đồ đệ từ 10-14 tuổi.

Phái Nam Hoa vốn là tiên môn đứng đầu bốn phương, cũng là đứng đầu phái Kiếm Tiên. Trấn giữ cửa thông thiên. Năm năm trước, Thiên tôn Nam Hoa đại chiến với Ma tôn Nghịch Luân, cuối cùng giết được ma tôn, phá nát ma cung, ma tộc từ đó không chốn dung thân, không thể tiếp tục hoành hành làm hại chúng sinh, gây tổn hại đến lục giới được nữa. Nhưng cũng vì vậy mà thiên tôn bị trọng thương cũng bỏ mình trên chiến trận, đồng đạo bốn phương mỗi lần nhắc tới không khỏi nghiêng mình kính nể.

Từ trận chiến ấy, càng khiến thế gian coi lãnh địa của phái Kiếm Tiên – Nam Hoa này trở thành thánh địa. Chưởng giáo đương nhiệm Nam Hoa chính là đại đệ tử của thiên tôn - Ngu Độ, hiện tại Ngu chưởng giáo chỉ có tám đệ tử chân truyền, còn lại đều là thế hệ đồ tôn (*). Trước đây người đã nói sẽ chỉ thu nạp chín đệ tử, bởi vậy tất cả mọi người đều đoán có thể năm nay người sẽ thu nạp thêm đệ tử cuối cùng, mà điều kiện đầu tiên của đệ tử này phải là có tư chất hơn người, gan dạ, sáng suốt vượt trội’.

* tôn là cháu, ở đây ý nói đồ đệ của học trò

" alt="Truyện Trọng Tử" width="90" height="59"/>

Truyện Trọng Tử


Trác Nghi vẫn gõ gõ vào laptop trên chân mình thờ ơ đáp.

"Con sẽ suy nghĩ."

"..." Mẹ Trác.

Chiếc xe cuối cùng cũng vào Lục gia.

Trác Nghi gập laptop lại bước xuống cùng ba mẹ mình.

Vừa bước vào đã được cả nhà họ Lục niềm nở đón chào.

Lục Lâm đã ba mươi cũng từng kết hôn nhưng không bao lâu lại đường ai nấy đi.

Dù cô không muốn nhưng cũng chẳng sao. Với cô mà nói đây chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại. Chỉ có tiền và lợi ích mà thôi.

Nhưng một bàn tay thon dài của ai đó làm cô thoát khỏi dòng suy nghĩ ngẩng mặt lên. Gương mặt sắc sảo như tượng tạc, ánh mắt cứ như cún con khiến cô không tự nhiên mà loạn nhịp.

"Nghi! Chị nhớ em không?"

Trác Nghi lại sửng sờ mắt chớp chớp.

Nhưng ngược lại với suy nghĩ của cô, chàng trai này lại tủi thân ngồi sụp xuống. Giọng nghẹn ngào.

"Không chịu! Không chịu! Chị thật vô tâm."

Lục Lâm hậm hực từ nãy đến giờ cuối cùng cũng quát lên.

"Em có thôi không hả? Trở về phòng ngay lập tức."

Ba mẹ Lục chỉ nhìn nhau rồi áy náy nhìn sang ba mẹ Trác Nghi.

"Xin lỗi anh chị Trác. Thất lễ rồi."

Mẹ Trác nhìn sang nghi hoặc.

"Đây là..."

Môi mẹ Lục giật giật.

"Là Lục Xuyên, nó hơi trẻ con một chút."

Nghe đến cái tên này, Trác Nghi mới nhớ ra. Mới đây mà cậu đã lớn như vậy rồi. Cô ngồi xuống đưa khăn tay ra lau nước mắt cho anh.

"Chị quên mất. Em trai nhỏ, lớn lên đẹp trai quá chị không nhận ra."

Lúc này, Lục Xuyên mới ngưng nháo lên. Giọng trách móc.

"Em nhớ chị như vậy mà chị không nhớ em."

"Được rồi! Chị sai được chưa." Trác Nghi vô thức nhéo má anh một cái. Tên yêu nghiệt nhỏ này. Sao lại đáng yêu như vậy. Cùng là họ Lục nhưng cô lại rất yêu thích cậu em trai Lục Xuyên này.

Lục Lâm liền bước đến kéo mạnh tay Lục Xuyên, tay còn lại chỉ về hướng cầu thang.
" alt="Truyện Hợp Đồng Hôn Nhân: Em Trai Nhỏ Là Chồng Tôi" width="90" height="59"/>

Truyện Hợp Đồng Hôn Nhân: Em Trai Nhỏ Là Chồng Tôi