Vì muốn thu hút thêm người theo dõi,ựbắnvàođầuđểthuhútngườitheodõtrực tiếp bóng đá một cựu gangster Thái đã tự "bắn" vào đầu trong một buổi truyền hình trực tiếp trên Facebook.
Trong buổi họp ban chấp hành Hội Sân khấu ngày 23/6 do NSND Trần Ngọc Giàu – Chủ tịch Hội chủ trì, đại diện Ban Ái hữu (quản lý Chùa Nghệ sĩ) đã lên tiếng nhận trách nhiệm thiếu sót vì “đã vội vàng với mong muốn chấn chỉnh lại hoạt động của Chùa và Nghĩa trang Nghệ sĩ".
Vụ việc gây tranh cãi trong khán giả, đặc biệt những văn nghệ sĩ trong giới sân khấu miền Nam gần một tuần qua. Nhiều người bày tỏ quan điểm phản đối, cho rằng đây là hành động góp phần khiến khu di tích mang ý nghĩa tâm linh – nghệ thuật của TP.HCM và cả miền Nam bị xóa bỏ.
Nên tìm cách quản lý chùa thay vì gỡ bỏ
NSND Bạch Tuyết và NSND Minh Vương đề xuất ý kiến nên tìm cách quản lý thay vì dỡ bỏ chùa.
Trao đổi với VietNamNet, NSND Bạch Tuyết cho biết quyết định về Chùa Nghệ sĩ tùy thuộc vào đơn vị quản lý có thẩm quyền. Tuy nhiên, bà cho rằng cũng nên có cách làm linh động, tìm cách quản lý thay vì dẹp bỏ.
Bạch Tuyết đề xuất ý kiến có thể giao chùa cho Giáo hội Phật giáo quản lý. Hội này sẽ có vai trò bổ nhiệm các sư, tổ chức các nghi thức thờ cúng cũng như giúp cho các nghệ sĩ việc an nghỉ, chôn cất khi trăm tuổi già.
“Các anh chị em nghệ sĩ khi về già cần nơi nương tựa. Giống như bà con mình đi đến đâu nhìn thấy đình, chùa… thì biết đó là quê hương. Các anh chị em nghệ sĩ cũng có nghĩa trang chôn cất khi qua đời. Chùa Nghệ sĩ rất thiêng liêng, bởi nó mang hồn dân tộc của nghệ thuật sân khấu truyền thống", Bạch Tuyết chia sẻ.
Đồng tình với Bạch Tuyết, NSND Minh Vương nói ông tiếc nuối nếu Chùa Nghệ sĩ bị dẹp bỏ. Nam nghệ sĩ cho rằng chùa không dừng ở việc thờ cúng, tâm linh mà mang ý nghĩa về văn hóa to lớn của giới sân khấu hơn 60 năm qua. Do đó, các cấp quản lý nên lắng nghe dư luận để có giải pháp đúng đắn và hợp lòng dân.
Xóa bỏ chùa là tổn thương nghệ sĩ, khán giả
Là người gắn bó với Chùa Nghệ sĩ hơn 20 năm, nghệ sĩ Hồng Tơ từng nhiều lần quyên góp vàng, tiền mặt để cùng các đồng nghiệp sân khấu xây dựng, trùng tu di tích này.
Khuôn viện mộ NSND Phùng Há - một trong những người sáng lập Chùa Nghệ sĩ.
Theo nam nghệ sĩ, ngôi chùa là di sản của các nghệ sĩ tiền nhân đi trước như NSND Phùng Há, NSND Năm Châu. Do đó, việc của thế hệ tiếp nối là cần có trách nhiệm giữ gìn, phát huy và cân nhắc kỹ lưỡng trước mọi quyết định để tránh gây dư luận trái chiều.
“Hành động gỡ bỏ chùa, thay bảng hiệu mà không có thông báo, chính sách rõ ràng chẳng khác nào tổn thương nghệ sĩ và cả khán giả. Do đó, việc mọi người phản ứng là điều tất nhiên. Bởi đây chẳng khác một hành động phủ nhận đi công lao của các bậc tiền nhân...”, Hồng Tơ nói.
Chị Nguyễn Thị Bích Hoa (tên thường gọi là Thủy) - cháu của NSND Phùng Há - cũng là người làm công quả nhiều năm trong chùa nói tổn thương sau vụ việc. “Tôi mong các cấp lãnh đạo sau khi họp sẽ có chính sách hợp lý, giúp tôi và những sư, phật tử trong chùa có thể tiếp tục ở lại chùa để tiếp tục công tác tu tập, lo chăm sóc quét dọn chùa và mộ phần của các nghệ sĩ”, chị nói.
Cô Mười – người buôn bán trước cổng Chùa Nghệ sĩ cho biết không riêng gì mình mà nhiều người dân cảm thấy buồn khi chùa đóng cửa. Việc các sư được mời dọn ra ngoài theo yêu cầu của Ban Ái hữu khiến các hoạt động nghi lễ, thờ cùng phải ngưng lại trong nhiều tháng qua. “Tôi hy vọng chùa được giữ như một phần của minh chứng lịch sử. Từ thời cha mẹ tôi thường mỗi dịp mùng một, ngày rằm hay lễ Phật đều đến đây, giờ nếu chỉ còn mỗi nghĩa trang sẽ rất quạnh quẽ”, chị nói.
NSƯT Thanh Thúy – Phó giám đốc Sở Văn hóa – Thể thao TP.HCM cho biết nắm được thông tin liên quan đến vụ việc. Sở trong chiều 20/6 đã có văn bản báo cáo lên UBND TP và đề xuất 3 nội dung liên quan đến việc rà soát, trùng tu và hướng quản lý chùa.
Đại diện Sở khẳng định Chùa Nghệ sĩ không chỉ là địa chỉ tôn kính đối với nhiều thế hệ nghệ sĩ, có giá trị to lớn về mặt tinh thần trong đời sống của văn nghệ sĩ mà còn là một nét đẹp văn hóa truyền thống của thành phố.
Hiện Sở VH-TT đề nghị UBND TPHCM giao UBND quận Gò Vấp và Hội Sân khấu làm việc với Giáo hội Phật giáo Việt Nam quận Gò Vấp để hướng dẫn hoạt động thờ cúng nghệ sĩ tại đây.
Nhà báo Thanh Hiệp, đại diện Ban chấp hành Hội Sân khấu TPHCM thông tin giữa Hội và Ban Ái hữu nghệ sĩ sẽ có thêm cuộc họp, để có thể sắp xếp, quản lý tốt khu vực Chùa Nghệ sĩ trong thời gian tới.
Hoa hậu Gleycy Correia qua đời sau phẫu thuật cắt amidan. Ảnh: New York Post.
TheoMirror, thi thể của Correia được chôn cất sau một ngày cô qua đời. Hiện chưa rõ gia đình hoa hậu có đệ đơn kiện bác sĩ đã phẫu thuật cắt amidan cho con gái họ hay không.
Đồng nghiệp, bạn bè và người hâm mộ sốc khi hay tin Correia mất. Trên mạng xã hội, người phát ngôn của tổ chức Miss United Continents Brazil chia sẻ: "Gleycy Correia là cô gái đẹp, có niềm tin vào cuộc sống. Tôi xin gửi lời chia buồn đến gia đình và người quản lý của Gleycy. Khi còn sống, Gleycy đã có những kỷ niệm đẹp với chúng tôi".
Gleycy Correia sinh ra trong gia đình nghèo ở Brazil. Năm 8 tuổi, cô đã bắt đầu kiếm tiền phụ giúp cha mẹ. Công việc đầu tiên của Correia là làm nail. Sau khi tham gia nhiều cuộc thi nhan sắc tại địa phương, đến năm 2018, cô ghi danh ở Miss United Continents Brazil và đăng quang.
Trước khi qua đời, cô gái tóc nâu theo đuổi nghề người mẫu và chuyên gia thẩm mỹ. Trên trang cá nhân có hơn 52.000 người theo dõi, cô thường xuyên cập nhật hình ảnh cuộc sống, công việc.
"Tôi không ngậm thìa vàng khi mới sinh ra. Dù xuất thân trong gia đình thiếu thốn vật chất, tôi vẫn tự hào về điều đó", cô chia sẻ trong một bài đăng.
Trong phòng chỉ có hai người cảnh sát còn trẻ, một cậu đang cắm cúi vào cái computer ở cái bệ như quầy lễ tân, chỉ gật đầu chào rồi lại mải miết gì đó, có vẻ không để ý xung quanh, còn cậu kia cũng rất trẻ và bảnh trai, mái tóc vàng hơi loăn xoăn, nói nhỏ cho mình hay – vụ̣ ăn cắp ở siêu thị ấy mà. Đồn cảnh sát gần khu shopping lớn ở Sydney, nên việc gì ở đó đều mang vào đây cả.
Rồi là lăn tay, lập hồ sơ, ký biên bản – như thường lệ, người ta hỏi nghi phạm “Ông có cần luật sư không?”. Người này cuống lên lắc đầu quầy quậy “Không, không ạ!”.
Anh Tư tuổi ngoài 40, trông khắc khổ, vẻ nhẫn nhục, gương mặt thảng thốt như đang chìm trong cơn ác mộng – ai mà chẳng thế trong cảnh khốn khổ này. Sau một hồi “thẩm vấn” hóa ra là nhà này có bốn con còn đi học, chồng lãnh trợ cấp thất nghiệp, vợ lãnh trợ cấp nuôi con, cũng tạm đủ chi tiêu, nếu thu xếp khéo cũng có chút để dành.
Nhân khi đứa lớn đi cắm trại, đứa nhỏ ở chơi với con nhà họ hàng, hai vợ chồng anh rủ nhau đi casino. Anh bảo không phải là người cờ bạc, đây là lần đầu đi chơi thâu đêm, càng chơi càng thua nên cứ cố gỡ, rồi thua cho đến khi nhẵn túi.
Kẹt cái, trong số tiền thua bạc, có 20 đô là của con gái. “Biết ba má lên phố nên nó nhờ tôi mua cái băng đô ở chỗ này, cái có bông màu hồng. Không còn đồng nào trong túi, về tới nhà thì nó cũng về tới. Quẫn trí, lại thấy chỗ ấy đông người, mà kệ hàng bày ngay gần cửa nên tôi làm liều”.
Người vợ đã được cho về nhà, anh nói phải chờ tôi vì anh không biết tiếng để xin cảnh sát tha cho anh. Người cảnh sát trẻ ôn tồn giải thích:
- Ông ký vào đây rồi về được rồi. Chúng tôi xong thủ tục để truy tố ông ra tòa. Bên tòa sẽ quyết định có tha ông hay không, nếu không được tha thì tòa quyết định việc phạt. Ông sẽ nhận được giấy báo qua đường bưu điện để biết ngày ra tòa.
- Có cách nào cho tôi biết ngày ra tòa mà không phải nhận giấy qua bưu điện không̣?
- Thế để tôi thu xếp cho cảnh sát tới nhà trao giấy cho ông.
Nãy giờ anh Tư vẫn còn chút vẻ buông xuôi “ráng làm ráng chịu”, chắc cũng tưởng việc nhỏ rồi bị phạt nhẹ là xong. Khi nghe tới đó, mặt anh trắng bệch, trông anh thất thần như không còn sinh khí. Anh nhìn tôi cầu cứu trong ánh mắt tuyệt vọng:
Thấy vẻ ngần ngừ của anh như còn muốn nói gì nữa, mình chợt hiểu:
- Anh đừng lo, tôi mà lộ chuyện thì tôi mất việc anh ạ. Anh cứ yên tâm về nhé. Chúng ta coi như chưa bao giờ gặp nhau. Chào anh tôi đi nhé.
Mình lái xe đi, anh Tư không phải là tên thật của anh ấy, ghi thế để nhớ về người cha tội nghiệp ấy thôi. Từ đó mình cũng chẳng bao giờ gặp lại anh Tư nữa. Thỉnh thoảng chỉ nghĩ, đã hơn chục năm rồi, chắc cô bé thích cái băng đô có bông màu hồng nay cũng người lớn rồi.
Theo facebook Kim Chi
" alt="Dạy con ngoan: Chiếc băng đô hoa hồng và nỗi sợ hãi của người cha"/>