Nhận định, soi kèo Uthai Thani với Nakhon Pathom, 19h00 ngày 18/2: Tin vào khách
本文地址:http://profile.tour-time.com/html/27d693262.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo MU vs Southampton, 3h00 ngày 17/1: Tiếp đà hưng phấn
Yaber K3/K3 Pro
5 mẫu máy chiếu thông minh nổi bật
Từ 'Hoa cúc xanh trên đầm lầy' của Lưu Quang Vũ đến xã hội vạn vật trí tuệ nhân tạo
Tối 11/3, vòng bán kết đầu tiên chương trình "Vietnam's Got Talent 2016" lên sóng trực tiếp. Đêm thi gặp phải một sự cố phát sóng đó là để lọt một giọng nam chửi thề vào thời điểm hình hiệu chương trình được phát, trước khi chuyển qua quảng cáo. Nội dung của câu nói này là:"Làm ăn thế này giết người"và kèm theo một từ văng tục ở cuối.
MC của Vietnam's Got Talent cũng bị ném đá vì dẫn nhạt nhẽo và sai thông tin. |
Trên trang chủ của VTV, video thu lại chương trình tối qua cũng có đoạn lọt tiếng lạ vào như clip trên.
Tuy nhiên, nhà đài đã biên tập cắt đi một đoạn nói phía sau (nối liền với đoạn quảng cáo) để không ảnh hưởng xấu đến nội dung khi đăng tải lên trang. Điều này chứng tỏ sự cố bị lọt tiếng vào là có thật.
Đoạn clip thu được toàn bộ câu nói trên được cho là thu trực tiếp từ TV bởi nguồn đăng tải chính thức toàn bộ chương trình là trang VTV đã cắt bỏ một phần câu nói chứ không để đầy đủ.
Hiện đại diện nhà đài chưa có phát biểu gì về sự cố.
Theo Tri Thức Trẻ
">Tiếng chửi thề bị lọt trên sóng trực tiếp 'Vietnam's Got Talent'
Nhận định, soi kèo East Riffa vs Al Ali CSC, 22h59 ngày 16/1: Những kẻ khốn khổ
Brad Pitt là một trong những ngôi sao nổi bật tại lễ trao giải Quả cầu vàng 2020. Không chỉ có phong cách nổi bật trên thảm đỏ, Brad Pitt còn tỏa sáng trên sân khấu lễ trao giải khi nhận giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Lần đầu tiên sau 23 năm anh mới lại được chạm tay tới giải này.
Tuy có sự nghiệp lẫy lừng nhưng đời tư của tài tử 57 tuổi lại không được đẹp như vậy khi lần lượt hai cuộc hôn nhân với hai nữ diễn viên xinh đẹp nổi tiếng đều đổ vỡ. Trong cuộc phỏng vấn mới nhất, ngôi sao sinh năm 1963 thừa nhận cuộc sống riêng tư của anh là một "thảm họa".
Gần đây có nhiều thông tin Brad Pitt và vợ cũ Jennifer Aniston tái hợp. Điều này càng được củng cố khi người ta thấy Jen chăm chú theo dõi chồng cũ nhận giải Quả cầu vàng trên sân khấu hôm 5/1. Brad và Jen đều đã có người mới sau khi chia tay và cả hai hiện đều đã ly hôn.
Khi nhận giải Quả cầu vàng, Brad Pitt đùa rằng anh không thể dẫn mẹ mình tới cùng bởi "bất cứ người phụ nữ nào bên cạnh tôi cũng bị đồn là đang hẹn hò với tôi. Điều đó thật kinh khủng". |
Dù không đứng cạnh nhau trên thảm đỏ Quả cầu vàng nhưng Brad và Jen cùng tham gia bữa tiệc hậu trao giải của Netflix. Brad gọi Jen là "người bạn tốt" khi trả lời phỏng vấn Entertainment trên thảm đỏ. Một nguồn tin cho Us Weekly hay anh và Jen đang có mối quan hệ rất tốt bởi họ đều muốn chôn vùi quá khứ sai lầm.
Brad Pitt từng bị chỉ trích vì đã bỏ Jennifer Aniston để đi theo Angelina Jolie sau khi hai người đóng chung phim "Mr. & Mrs. Smith". Tuy nhiên năm 2016 Ange đã nộp đơn ly dị Brad dù 2 người đã có 3 con chung. Hiện họ vẫn chưa đạt được thỏa thuận về việc nuôi con và chia tài sản khi ly hôn.
Mỹ Anh
'Ký sinh trùng (Parasite) là bộ phim đầu tiên của điện ảnh xứ kim chi thắng giải Phim nước ngoài hay nhất tại Quả cầu vàng. Tuy nhiên, 'Joker' lại trượt giải Phim chính kịch hay nhất.
">Brad Pitt: Đời tôi thật thảm hại
Chuyện ăn cắp vặt có khi lại bắt nguồn từ “sốc văn hóa”
Đó là những đứa trẻ lễ độ, cởi mở và tự chủ. Đã qua hai năm những trẻ mồ côi vì Covid này vào sống với nhau ở trường, với các thầy cô như một gia đình lớn.
Gần 300 đứa trẻ, đủ mọi lứa tuổi, tình cảnh và từ các địa phương khác nhau được đón về đây, đứa nào cũng ngơ ngác, buồn bã khi vừa mất cha, mẹ hay ông, bà. Những người thân yêu nhất cả đời chung sống và nuôi dưỡng nó, mà chỉ vài ngày, bỗng biến mất.
Trong một bài viết gần đây, giám đốc Dự án trường Hy vọng viết về đội tuyển bóng đá của trường, tôi đọc được, tự nhiên chảy nước mắt, rằng đội bóng có số thành viên đông nhất là từ TP HCM đến. Vào giữa năm 2021, nơi lãnh hậu quả trĩu nặng, thảm khốc nhất của đại dịch chính là TP HCM. Gần 3.000 đứa trẻ không kịp xé khăn tang.
Trong những đứa tôi chú ý nhất, mà ít khi nói chuyện chỉ nhìn từ xa vì cháu ít nói, lầm lì, là Đặng Gia Hy. Tôi còn nhớ như in câu chuyện rất buồn chiều ngày 21 tháng 10 năm 2021.
Tôi trong đoàn của chương trình "Vòng Tay Việt" tìm thăm cháu ở nhà. Chiều muộn, nhà đã khóa cửa ngoài, lạnh ngắt tấm bảng rao cho thuê. Gọi một trong hai số điện thoại trên bảng thì gặp dì Linh của Hy. Phản xạ của dì Linh là nghe hỏi đến Hy, chợt nói nhỏ lại như sợ chạm mạnh làm đau đứa cháu: dạ, nó chịu mở miệng nhưng cũng chẳng nói bao nhiêu.
Đầu tiên, bà ngoại cháu ra đi, rồi mẹ cháu mất sau đó một tuần. Ông ngoại cháu nhập viện mà luôn dặn phải cố giấu chuyện mẹ cháu mất để ông về lựa lời an ủi. Rồi, ông cũng đột ngột đi luôn. Hai vợ chồng tôi điếng hồn, cấp tốc "bốc" thằng cháu trai duy nhất khỏi căn nhà hoang lạnh. Giờ không biết tính sao...
Tình cảnh còn thảm hơn khi dì dượng muốn làm giấy nhận bảo hộ cho cháu thì bị từ chối, vì cha cháu bỏ mẹ cháu từ khi mới sinh một tháng, vậy giờ phải đăng bố cáo tìm ông ấy để ông từ chối quyền làm cha.
Tôi chạy nhờ luật sư thì luật sư nói, phải vậy đó nhưng xong thủ tục này cũng phải hai năm, lúc đó, cháu đã 18 tuổi, chẳng cần giấy tờ bảo hộ nữa.
Đó là lời kể vắn tắt nhất của dì Linh về tình cảnh tréo ngoe của cậu bé ba lần mồ côi.
Hôm nhà trường dò theo địa chỉ đến nhà tìm hiểu để xin đón cháu về trường thì dì của Hy "mật báo" cho tôi, để cử người đến nhà, giả làm thân nhân cùng dì dượng Gia Hy dò xét xem "người của nhà trường" có thực bụng không.
Rồi Hy vô trường, dần dần trở lại "bản chất" một cậu bé khỏe mạnh, ham học và ham chơi, "lên chức" rất nhanh tới tiểu đội trưởng đội trồng rau mồng tơi.
Tôi nhìn luống rau xanh mướt, lá dày khỏe mạnh, hình dung cậu bé đã thấy đời xanh lại.
Để viết bài này, tôi tìm gặp Hy, sau khi đã học hết lớp của trường Hope, đã trở về thành phố, vào cao đẳng. Hy vừa được xếp hạng ba cuộc thi Microsoft Word bằng tiếng Anh.
Tôi nhắn tin và Hy hẹn giờ gọi lại. Đúng giờ, Hy gọi, giọng thân mật vừa phải, nhanh nhẹn vừa phải, dạ, con vừa đi học về, nghỉ trưa một lát rồi con đi làm tới tối. Con chọn học môn con thích nhất từ nhỏ là Ứng dụng di động, ngành công nghệ thông tin. Mà sao con chọn học cao đẳng thay vì đại học? Con tự lượng sức, hơi ngại môn tiếng Anh nên chọn phương án chắc ăn, giờ học ổn rồi, con sẽ học lên tiếp ạ. Về chi tiêu, dì dượng con có cho tiền hàng tháng, con xin đi làm thêm, mỗi tháng cũng được 5 triệu rưỡi. Dì dượng dặn con kỹ lắm, học cho chăm và xài tiền tiết kiệm.
Chờ mãi không nghe anh chàng tự giác nói về cái... hạng ba, tôi hỏi. Hy nói, dạ con quên. Môn máy tính là con thích nhất, mẹ con biết con học kết quả vậy chắc mẹ mừng lắm. Hy bỗng hơi nghẹn giọng, ngừng một hồi lâu. Tôi để cho cơn xúc động của Hy trôi qua, hỏi chuyện ở trường Hope, hồi đó con tài giỏi lắm sao mà lên chức Tiểu đội trưởng đội trồng rau nhanh vậy? Hy đã bình tĩnh lại, dạ không, tại con cao lớn hơn các bạn chứ con cũng có nhiều vi phạm ạ.Ôi, vi phạm, phạm gì? Con hay quát các em nhỏ làm sai, hay đùa giỡn thái quá, có một lần chửi thề nữa.
Tôi vừa nghe tự khai khuyết điểm của Hy, vừa cảm động nhớ lại. Cậu bé này từ khi vừa đầy tháng, bố đã bỏ đi. Từ đó, mẹ đi làm cả ngày, ở nhà với ông bà, chắc khó... kết bạn. Vậy rồi ba người thân yêu kéo nhau đi một lúc, đã trơ trọi từ lọt lòng lại còn ba lần mồ côi.
Lúc đó, nếu không có một ngôi trường mà cuộc sống cộng đồng làm trẻ nguôi ngoai nỗi bất hạnh và cùng bạn bè lớn lên, cùng học cùng chơi thân ái như một gia đình đông con, náo nhiệt cả ngày thì Hy sẽ sống ra sao?
Tôi đã đến trường nhiều lần, lặng lẽ quan sát. Bọn nhỏ học vừa đủ, mỗi ngày một buổi, chiều dành để lao động tại khu nhà ở hay trồng rau nuôi gà. Và điều hay là chúng được gặp hàng loạt vị khách là người nổi tiếng, chuyên gia trong những cuộc học ngoại khóa khiến chúng linh hoạt, hiểu biết nhiều, có thực tế cuộc sống nhiều. Ngồi ở đây, ngày cuối tuần, tai bạn sẽ nghe, đứa hát, đứa đàn piano, guitar, hay chơi trống Jazz; còn các quý cô thì học làm bánh trong nhà bếp mới mà một mạnh thường quân vừa trang bị. Bao nhiêu tấm lòng lặng thầm chung vai gánh gồng cuộc sống hôm nay và ngày mai tụi nhỏ.
Tôi thực lòng thấy an tâm về Gia Hy. Học hành chăm chỉ, siêng năng chịu khó làm thêm, vẫn giữ tình thương mến thương với dì dượng, nhớ mẹ khôn nguôi và không hề ảo tưởng gì với những thành tích đầu đời... Tự tin, điềm tĩnh, định rõ hướng tương lai để bước tới. Vậy là "nhịp cầu" trường Hope đã đưa Gia Hy trở lại cuộc sống một thanh niên vào đời tự lập bình thường.
Mừng cho con, Gia Hy, một nạn nhân quá thảm của đại dịch đã gặp được đúng niềm Hy Vọng và đã tự tin tự chủ trở lại cuộc sống bình thường.
Vũ Kim Hạnh
">Ba lần mồ côi
友情链接