Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng thành phố rộng mênh mông như Sài Gòn lại không có chỗ dành cho tôi, một chàng trai 23 tuổi với tấm bằng tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật Công nghiệp nhiệt huyết và quyết tâm bám trụ chốn phồn hoa để mong đổi đời.Rạc cẳng khắp trung tâm, để rồi cuối cùng vẫn trở về căn nhà trọ rẻ tiền, ăn cơm bụi đầu ngõ và mỏi mòn chờ đợi lẫn hi vọng cái gật đầu chấp nhận của một công ty nào đó để kiếm được miếng cơm ăn tử tế mà mơ đến tương lai, nên tôi đã bắt đầu nản chí.
|
|
Tưởng bỏ cuộc giữa chừng để về lại cái đất miền Trung cháy nắng rồi theo chân bố, mẹ ra đồng tiếp bước công cuộc muôn đời "bới đất, lật cỏ" nuôi thân thì bất ngờ tôi gặp vận may. Đó là một buổi chiều muộn, sau cả ngày đi tìm mà không có việc, tôi thẫn thờ đứng chờ chiếc xe buýt ghé trạm để về nơi trọ thì nghe lỏm được câu chuyện của một người đàn ông trung tuổi than vãn với người bạn cùng chờ xe rằng công ty quảng cáo của anh đang rối lên với nhiều đơn đặt hàng kẻ, vẽ, thiết kế biển hiệu cho các cửa hàng vì họa sĩ chính của anh không may bị tai nạn giao thông, nghỉ lâu dài.
Chắc ông trời thương tôi nên cho lộc, tôi lấy hết can đảm xin phép được trình bày với người đàn ông là chủ của công ty kia. Sẵn tôi mang theo hồ sơ xin việc, vậy là ông chủ kéo tôi vào quán cà phê ven đường xem xét bằng cấp, giấy tờ của tôi rồi vui vẻ cho tôi một cái hẹn thử việc vào sáng hôm sau.
Với tấm bằng loại ưu tôi không khó để chứng minh trình độ của mình nên chỉ sau một tuần ông chủ đã nhận tôi vào làm việc với mức lương đủ sống. Công ty của ông chủ làm ăn có uy tín khách đặt hàng đông nên nhân viên không bao giờ phải chờ việc.
Sau bốn năm cống hiến miệt mài và luôn trung thành với công ty, tôi được ông chủ ưu ái, tin tưởng giao cho chức trưởng phòng thiết kế. Không rượu, bia, không thuốc lá cũng lại không tốn khoản tình phí vì tôi chưa có người yêu, nên tôi đã mua được một căn hộ chung cư nho nhỏ bằng tiền tích cóp được trong mấy năm làm việc cho công ty và tiền ông chủ thông cảm ứng trước rồi trừ vào lương hàng tháng.
Có nhà ở, tôi yên tâm sống giữa Sài Gòn và bắt đầu nghĩ việc tìm cho mình một nữa kia để ổn định gia đình. Đúng là "sống lâu lên lão làng" đến năm thứ năm làm việc giữa Sài Gòn thì chẳng có đường phố nào xa lạ với tôi cả, rồi tôi cũng tập tành ngồi quán ba, đi vũ trường để có cảm giác mình cũng là người thành phố...
Trong một lần vào vũ trường tôi đã quen được với người đẹp, thực ra dưới ánh đèn màu mờ ảo, trong lớp son phấn kĩ càng, em trẻ trung hút hồn tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng khi tay trong tay tôi mới biết em hơn tôi hai tuổi. Nhưng tuổi tác có là vấn đề gì khi em chủ động ngỏ lời yêu tôi và chỉ một tuần sau em đã dẫn tôi về căn nhà ba tầng khang trang, rộng rãi của bố, mẹ em để "bố, mẹ biết mặt con rể tương lai" như lời em nói.
Rồi cũng chính em là người dẫn dắt tôi vào đam mê cuộc tình khi chỉ có tôi và em trong căn nhà sang trọng đó. Để rồi chỉ một tháng rưỡi sau khi quen biết, em đã có bầu với tôi. Vậy là nhà gái tức tốc lo từ A đến Z cho một đám cưới... chạy bầu, trong lúc tôi còn chưa biết tình yêu của tôi và người đàn bà hơn tuổi tôi kia đang ở vào giai đoạn nào!
Vợ tôi sinh non tới hơn một tháng, mà con gái tôi nặng 3,6 kg, bụm bẫm, khỏe còn hơn những em bé sinh đủ ngày đủ tháng. Tất nhiên con gái mang họ tôi, chỉ có điều càng lớn nó càng rõ nét, càng chẳng giống tôi một tẹo nào. Vợ nhất định chỉ cho con bú đến khi bé được sáu tháng là giao người giúp việc cho bé ăn sữa ngoài vì vợ sợ mất dáng.
Con gái chưa đầy năm đã thấy vợ son phấn, váy áo ngồi đồng ở vũ trường. Tuần trước con gái ốm, gọi điện không thấy vợ bắt máy, sốt ruột tôi đến vũ trường tìm em, chưa đến cửa vũ trường tôi đã thấy em đang ôm eo một người đàn ông lớn tuổi trông bệ vệ giàu có. Tôi chết lịm khi nghe em nũng nịu với tình già rằng: "Con gái anh đã có người cho mang họ, mà cẩn thận lần sau đừng để tòi ra đứa nữa là không giấu được đâu!...." Hóa ra cô vợ giàu cho tôi sập bẫy, biến tôi thành kẻ đổ vỏ cho tình già của em...
Đưa người yêu về nhà ra mắt, 3 tháng sau anh cưới con riêng của bố
Câu chuyện của tôi nực cười, cay đắng, éo le như chuyện ngôn tình vậy. Giờ đây, tôi tràn ngập trong uất hận và muốn tìm cách trả thù cả chị gái cùng cha khác mẹ, cả gã đàn ông bội bạc và người cha vô tình.
" alt="Chồng chết lặng nghe sự thật sau lời tâm sự của vợ với tình già"/>
Chồng chết lặng nghe sự thật sau lời tâm sự của vợ với tình già
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng chiêm trũng, cuộc sống giản đơn, quanh năm quen với cái đói nghèo.20 tuổi, tôi theo chị họ ra thành phố học nghề trang điểm cô dâu. Tôi chớm nở tình yêu đầu đời với chàng trai làm thợ cắt tóc.
Hai đứa hẹn ước, năm sau sẽ tổ chức đám cưới, mở tiệm ở quê anh. Tôi hết lòng hết dạ, dâng hiến đời con gái cho người yêu.
6 tháng sau, anh bất ngờ nói chia tay vì cha mẹ bắt đi lao động nước ngoài rồi cắt liên lạc. Tôi tìm về quê anh, mới biết mình bị lừa. Anh đang tổ chức hôn lễ với con gái ông chủ nhà hàng. Hai họ tưng bừng đón dâu, còn tôi nước mắt lưng tròng.
Đau đớn vì bị lừa dối, tôi mang giấy siêu âm thai, đặt vào tay cô dâu như quà cưới rồi lặng lẽ bước đi. Nghe đâu, đám cưới của họ cũng tan tành.
Sinh con xong, tôi gửi con vào chùa, nhờ ni cô nuôi dưỡng. Hàng tháng, tôi đi làm gửi tiền về.
Gặp biến cố lớn trong cuộc đời nhưng ông trời phú cho tôi đôi bàn tay khéo léo, công việc trang điểm thuận lợi. Thu nhập khá, tôi mua được căn nhà nhỏ, dự định cuối năm đón con trai về ở cùng.
Thời gian này, tôi quen biết và yêu Vũ, làm kĩ sư cầu đường. Anh cũng cảnh gà trống nuôi con, vợ bỏ đi nước ngoài. Nguyên nhân khiến họ chia tay tôi chưa bao giờ tìm hiểu vì nghĩ mình sống với hiện tại là chính.
Vài tháng quen biết, anh ngỏ lời cầu hôn và vẽ cho tôi viễn cảnh về gia đình hạnh phúc, cùng tôi chăm sóc con riêng của cả hai. Sau khi kết hôn, cả gia đình sẽ sống ở nhà tôi, nhà anh dưới quê cho thuê.
Chúng tôi tổ chức đạm bạc, làm vài mâm thông báo với họ hàng, bạn bè thân thiết. Trong đoàn nhà trai, tôi đặc biệt ấn tượng cô gái tên Thoa, mặc váy màu đỏ.
Vũ giới thiệu, Thoa là con chú họ. Anh nhắn tôi, sau đám cưới cho Thoa ở lại vài hôm, giải quyết chút việc riêng. Tất nhiên, tôi vui vẻ đồng ý, còn niềm nở, hẹn đưa cô đi mua sắm.
Đêm tân hôn, tôi bận dỗ dành hai đứa trẻ, cho chúng đi ngủ. Con ngủ say, tôi mới về phòng, mong ngóng giây phút bên chồng.
Trong lúc nằm đợi anh, tôi ngủ quên mất. Khi tỉnh giấc, đồng hồ đã điểm 3 giờ sáng. Nhìn sang bên cạnh, vẫn trống trơn, điện thoại chồng để trên ghế.
Tôi xuống nhà nháo nhác tìm xem anh ở đâu. Giây phút thấy bóng anh dưới phòng khách cũng là lúc tôi chết sững, chứng kiến anh và Thoa quấn lấy nhau.
Uất nghẹn vì bị lừa dối ngay đêm động phòng, tôi thét lên, đuổi họ ra ngoài đường.
Sáng hôm sau Vũ đến gõ cửa, van xin nhưng tôi không chấp nhận. Nỗi đau quá khứ và nỗi đau hiện tại như cơn sóng, nhấn chìm tôi.
Con anh còn nhỏ, không hiểu chuyện gì xảy ra, bảo tôi đừng giận bố nó. Trái tim tôi quặn thắt khi nghe tiếng khóc con trẻ. Cháu nằng nặc đòi ở lại với tôi, không muốn đi theo bố.
Lúc tôi định bỏ qua, cho anh cơ hội cũng là ngày bạn thân tôi tiết lộ, Thoa là gái làng chơi, từng cặp kè với chồng cô ấy.
Hôm đám cưới, bạn tôi ngờ ngợ nhưng vì Thoa phẫu thuật thẩm mỹ mũi, khuôn mặt thay đổi nên khó nhận ra.
Giờ tôi rối như tơ vò. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Em gái đi sinh, ở nhà chị vợ tái mặt trước lời đề nghị của em rể
Tôi không thể ngờ, em gái vào bệnh viện sinh con, ở nhà em rể lại có lời đề nghị khiếm nhã với mình như vậy.
" alt="Chú rể rước gái lạ về phòng, cô dâu tâm sự đấy uất nghẹn"/>
Chú rể rước gái lạ về phòng, cô dâu tâm sự đấy uất nghẹn