Điểm mặt chỉ tên những thanh Trident đầy sức mạnh mà Aquaman sử dụng để xưng bá Thất Hải
"Mạnh mẽ,ĐiểmmặtchỉtênnhữngthanhTridentđầysứcmạnhmàAquamansửdụngđểxưngbáThấtHảbáo bóng da uy quyền và ngầu" - là những gì mà fan hâm mộ có thể nói về vị Thất Hải Chi Vương - Aquaman. Là người sở hữu kho tàng dưới biển cả, Aquaman cũng nghiễm nhiên được coi như là chủ sở hữu của những báu vật huyền thoại.
Trong đó có 6 bảo vật được tạo ra từ Gold Of Legacy, mà anh đã đem giao cho những thành viên của biệt đội Others - một nhóm những nhà thám hiểm, bao gồm cả Aquaman Arthur Curry - khám phá và sử dụng. Nhưng đa phần, với tư cách là bậc đế vương, Arthur chủ yếu sử dụng những cây đinh ba đầy sức mạnh để chiến đấu. Đó chính là Trident Of Neptune, và Trident Of Poseidon.
1. Trident Of Neptune
Trident Of Neptune là một trong những vũ khí của bộ bảo vật được Atlan tạo ra từ Gold Of Legacy. Vào thời xa xưa, cùng Scepter, Trident Of Neptune đã được ông sử dụng để lật đổ chính quyền của tên em trai phản bội - Orin.
Tuy được cho là không có sức mạnh siêu nhiên hay đặc tính thần bí nào khác ngoài việc là biểu tượng của hoàng tộc Atlantean, Trident Of Neptune vẫn có đẳng cấp rất ghê gớm. Độ bền của nó vượt xa những thứ vũ khí đại trà, đủ sức chọc thủng làn da bất hoạt của những cá nhân như Superman hay mắt của Darkseid. Cây Trident này cũng được coi như chìa khóa để kích hoạt các hệ thống, thiết bị cho hoàng gia như hệ thống vận chuyển Maelstrom (Aquaman vol. 7 # 37) và cũng có một chút sức mạnh ma thuật.
Các năng lực ma thuật cơ bản mà nó có được là phóng sét (Aquaman vol. 7 #52), điều khiển nước (Justice League of America vol. 4 # 10) và chống lại các loại rào cản ma thuật (Justice League vol.2 #12). Theo Justice League vol. 3 #43, cây đinh ba cũng thể hiện một chút khả năng tự phục hồi bằng ma thuật, khi nó có thể nối liền lại sau khi bị Deathstroke dùng kiếm làm bằng Promethium chặt đứt.
Nhưng đó chỉ là thời kì đầu. Sau này, khi được nhận lại nó trong Aquaman vol. 8 #31, sức mạnh của cây đinh ba còn to lớn hơn thế. Không chỉ là vũ khí công kích vật lý, Trident Of Neptune còn vừa là vật dẫn truyền năng lượng ma thuật, vừa là vật kích hoạt tiềm năng ma thuật cực lớn trong cơ thể mang dòng máu hoàng tộc của anh. Khi sử dụng phép thuật, đôi mắt của anh sẽ phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ.
Các năng lực ma thuật mà anh có thể sử dụng nhờ cây đinh ba (trong Aquaman vol.8) bao gồm :
- Tăng cường sức mạnh thể chất.
- Tạo ra trường năng lượng.
- Ngăn chặn ma thuật của kẻ khác tác động vào anh
- Giải phóng năng lượng ma thuật thô để phóng ra theo luồng, nhằm hạ gục kẻ địch.
- Tăng cường khả năng hô hấp, chữa trị tạm thời cho người khác.
Đến #37, thanh đinh ba đã được cường hóa lần nữa bởi phép thuật của Elder Null, tuy nhiên nó đã bị bẻ gãy bởi King Rath - kẻ sử dụng cổ ma thuật Abyssal Dark. Điều này khá mâu thuẫn với việc độ bền của nó có thể chọc mù mắt Darkseid, và thật khó mà đoán trước được rằng nó có thể được tái xuất hay không.
Một thông tin thú vị khác đó là tạo hình của thanh đinh ba này. Trident Of Neptune từ new 52 tới Rebirth đã có tới 3 kiểu vẽ khác nhau, do sự không thống nhất trong cách các artist tạo hình. Tuy nhiên, đa phần nó được vẽ với hình dáng thiên về Quindent (đinh năm) là chủ yếu.
Trên phim, thanh Trident mang hình dáng đinh năm lại là thanh của Atlanna, tức chính là thanh mà Arthur cầm trong phim Justice League. Còn thanh Trident Of Neptune mà Atlan sở hữu lại có hình dáng là đinh ba như tạo hình của Jim Lee. Thanh này sẽ sớm được xuất hiện trong phim Aquaman sắp tới.
2. Trident Of Poseidon
Trong vũ trụ DC hiện tại, tồn tại 2 thanh Trident Of Poseidon.
Thanh đầu tiên là Trident Of Poseidon nguyên bản, là vũ khí của vị thần biển cả quyền uy - Poseidon. Nó là thanh đinh ba mạnh nhất, là thứ thần khí biển cả bất khả chiến bại. Sở hữu nó, người dùng có thể phá sơn đảo hải, hô mưa gọi gió, trở thành cường giả trong cường giả.
Trong sự kiện Drowned Earth, Poseidon ở dưới Graveyard of the Gods (Nghĩa trang của các vị thần) đã trao cho Arthur chiếc đinh ba của mình, để anh có thể tự mình ngăn chặn kẻ địch. Sau khi sự kiện kết thúc, tung tích của chiếc đinh ba này vẫn chưa được làm rõ. Có lẽ, nó có thể sẽ quay lại cùng với Arthur vào một thời điểm nào đó.
Giống như Trident Of Neptune, do sự không thống nhất mà Trident Of Poseidon cũng được vẽ tới... 3 hình dạng khác nhau. Điều này khiến mình thực sự hoang mang khi không biết phải gọi nó là "đinh ba" hay "đinh năm" nữa.
Về thanh thứ 2, là thanh đinh ba khác được chính tay Poseidon tạo ra. Nếu như thanh phía trên là thanh nguyên bản, thì thanh này giống như "hàng đại trà chất lượng cao". Khi bị em vợ mình bày kế trục xuất khỏi Atlantis, Arthur trong lúc bí bách đã đến gặp thần biển cả Poseidon để xin giúp đỡ.
Tuy được coi là "hàng nhái", nhưng thanh đinh ba này thực sự rất lợi hại, và có thể nói là nó "ngon lành" hơn rất nhiều so với Trident Of Neptune. Về mặt hình thức, vũ khí này có thiết kế vô cùng tinh vi. Nó có thể chuyển đổi giữa 2 dạng là đinh ba và dao, nhằm giúp việc mang theo dễ dàng hơn thay vì phải vác theo 1 cách khó khăn.
Về mặt sức mạnh, cây đinh ba này được ban phước của thần biển cả, nên số lượng phép thuật mà Arthur có thể sở hữu khi dùng nó là rất nhiều. Tất cả những những năng lực này đều được thể hiện trong Aquaman vol. 7, bao gồm :
- Kiểm soát thời tiết, triệu gọi bão tố, điều khiển nước và sấm sét.
- Triệu gọi sức mạnh của băng tuyết.
- Chống lại ma thuật hắc ám.
- Dịch chuyển.
- Bay.
- Mở cổng không gian.
- Nguồn năng lượng ma thuật đủ lớn để ngăn chặn vĩnh viễn sự xâm lấn của Thule với Trái Đất.
12/12/2018 tới đây, nhân dịp Aquaman công chiếu, cộng đồng DC Việt Nam sẽ tổ chức một buổi Fanevent với tựa đề Aquaman: Đại Dương Vẫy Gọi. Đến với Fan Fest, bạn sẽ có cơ hội nhận được vé tham dự đêm công chiếu bom tấn DC lớn nhất năm "Aquaman: Đế Vương Atlantis" ngay sau đó và những phần quà độc quyền từ studio Warner Bros.
Theo GameK
(责任编辑:Công nghệ)
Nhận định, soi kèo Urartu vs Ararat
>> Chọn smartphone camera “khủng” hay CPU siêu nhanh?
>> Galaxy S3 gia nhập cuộc chiến màn hình “khủng”
>> Samsung Galaxy S III: Khen, chê đủ cả
Ngày ra mắt của S3 tại thị trường Anh là 30/5, chỉ vài tuần trước khi thế vận hội bắt đầu. S3 sẽ sử dụng công nghệ giao tiếp trường gần NFC cho phép thanh toán không tiếp giáp. Tuy nhiên, phiên bản S3 giới hạn cho Olympic Luân Đôn chỉ giành cho các vận động viên và người thử nghiệm do Visa tài trợ.
" alt="Galaxy S3 là điện thoại chính thức tại Olympic Luân Đôn" />Galaxy S3 là điện thoại chính thức tại Olympic Luân ĐônTruyện Em Nguyện Cùng Anh Trọn Đời Tương Tư
Người dùng sẽ không còn lo "hết pin" khi đi du lịch với những thiết bị sạc pin này. Ảnh: Internet1. Sạc pin nhiên liệu
Thiết bị trông như chiếc bật lửa Zippo này có thể sạc đầy pin cho iPhone từ 10-14 lần, trước khi bạn cần tiếp thêm nhiên liệu cho nó. Sản phẩm nhỏ bé có thể đút gọn trong túi áo, có khả năng sạc pin cho mọi thiết bị có cổng USB. Bạn có thể mang nó đi theo bất cứ đâu (kể cả máy bay), biến thiết bị nhỏ bé bằng quân bài trở nên hoàn hảo cho những ai thường xuyên phải di chuyển, và luôn thường trực nỗi lo “hết pin”. Sản phẩm do công ty Lilliputian Systems phát triển.
2. Thở cũng tạo ra pin
Sử dụng sức mạnh của gió để tạo ra điện không có gì mới. Nhưng mặt nạ AIRE lại dùng ý tưởng cối xay gió và áp sản phẩm vào mặt bạn như một chiếc khẩu trang. Để làm gì? Nó sẽ dùng các tuabin gió nhỏ để khai thác dòng không khí bạn thở ra khi chạy, và chuyển nó thành điện để sạc cho bất cứ thiết bị nào, từ iPod đến ĐTDĐ. “Ngoài việc tiết kiệm năng lượng và giúp bảo vệ môi trường, nó cũng khuyến khích bạn tập thể dục nhiều hơn”, Joco Paulo Lammoglia, người sáng tạo ra sản phẩm đặc biệt này nói.
3. Nhịp đập trái tim tạo ra pin
Các nhà khoa học đang phát triển một hệ thống giúp các thiết bị điện tử có thể sạc pin được từ chính cơ thể con người. Nó sẽ liên quan đến một số lượng các microchip nhỏ nhúng trong cơ thể, chúng sẽ lấy năng lượng từ sự cử đọng của một cơ quan hay bộ phận trong cơ thể con người. “Có thể tưởng tượng chúng sẽ được cấy trong cơ thể bạn, và thiết bị xách tay của bạn có thể được nạp đầy pin nhờ tim đập”, trang TechCrunch giải thích.
4. Mũ bảo hiểm biết sạc pin
Năm 2010, hai sinh viên kỹ thuật ở Ấn Độ đã tạo ra những chiếc mũ bảo hiểm dành cho người đi xe đạp, điều đặc biệt là những chiếc mũ này có thể thu năng lượng gió và mặt trời. Mũ được lắp đặt các pin mặt trời và một chiếc quạt nhỏ để lấy năng lượng gió. Khi đội mũ và đi xe đạp khoảng 40 phút, bạn có thể thu thập đủ năng lượng để sạc cho điện thoại. Mặc dù nó vẫn đang được phát triển, song nó sẽ sớm mang lại cho những người đi xe đạp đầy đủ lý do để không phải lo điện thoại hết pin.
" alt="Những cách sạc pin điện thoại kỳ lạ" />Những cách sạc pin điện thoại kỳ lạNhận định, soi kèo Karmiotissa vs AEL Limassol, 23h00 ngày 7/3: Kẻ tám lạng người nửa cân
- Siêu máy tính dự đoán Dortmund vs Lille, 03h00 ngày 5/3
- Những ứng dụng di động thịnh hành tại Việt Nam
- Truyện Bí Mật Của Ảnh Đế
- Ảnh thực tế ThinkPad Tablet 2, “đối thủ” của Surface
- Nhận định, soi kèo Livyi Bereh Kyiv vs Veres Rivne, 18h00 ngày 7/3: Tiếp tục gieo sầu
- Truyện Hôn Ước: Em Chọn Đau Thương
- Những laptop sở hữu pin ‘khủng’ nhất
- iPad tiếp tục 'làm mưa làm gió' thị trường tablet
-
Nhận định, soi kèo Venados vs Tapatio, 09h00 ngày 6/3: Chưa thể chặn đà lao dốc
Linh Lê - 05/03/2025 09:51 Mexico ...[详细]
-
Công viên Phía Bắc nằm ở khu sầm uất trong thành phố, lúc bé, khi tôi có nhận thức, thì nó cũng đã xây dựng rồi. Lúc ấy, tôi rất thích được bố mẹ dẫn mình và chị tới đây chơi vào cuối tuần. Tuy rằng mấy năm nay nó đã hơi cũ nhưng vẫn là nơi được đám trẻ con chúng tôi chọn để vui đùa.
Nửa năm nay, chính phủ đã bỏ vốn để tiến hành tu sửa và tân trang lại công viên. Chắc hẳn là vị lãnh đạo nào đó cảm thấy lần này quá tốn kém, nên sau khi xong việc, những công việc dọn dẹp này cơ bản đều do những lao động miễn phí như chúng tôi làm.
Tôi cũng chỉ mang tâm lý chơi bời trong hoạt động của trường lần này, vì thế tôi và "đứa bạn" tốt nhất của mình - Triệu Đầu Đá, tên thật là Triệu Lỗi, chỉ làm một chút việc, rồi chạy tót ra sau hòn non bộ chơi.
Ai ngờ, lúc chúng tôi đang chơi vô cùng vui vẻ, thì đột nhiên, một cảm giác kỳ lạ bao trùm lấy tôi, loại cảm giác này khiến tôi không thở nổi trong phút chốc, ngực bứt rứt khó chịu.
Đầu Đá thấy mắt tôi trợn trắng thì hoảng sợ, vội vàng chạy tới đỡ tôi: "Tiến Bảo? Tiến Bảo, mày sao thế? Mày đừng dọa tao mà!"
Tôi tựa vào người cậu ta hít thở một lúc lâu, nhưng cảm giác khác thường trong lòng vẫn còn đó, đầu óc tôi ong ong, khó chịu vô cùng. Cũng chẳng hiểu sao, tôi lại có thể cảm giác được rằng, có một người chết nằm ngay dưới tảng đá xanh mà chúng tôi vừa chơi.
Tảng đá xanh này nằm sau hòn non bộ, được xếp bằng những hòn đá kì quái san sát nhau, mới được đưa đến trong lần sửa lại công viên lần này, nghe nói có thể trấn tà. Nhưng bây giờ rõ là nó đang "trấn" trên một người chết! Đó là một người đàn ông mặc đồ lao động màu xám xanh, tay chân bị dây thừng trói chặt, trên mặt thi thể còn có mấy vết xanh tím, chắc là trước khi chết đã phải chịu đau đớn.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người chết, chẳng biết là do sợ hay dạ dày khó chịu, tôi há mồm nôn hết đống thức ăn lúc trưa ra.
Đầu Đá thấy dáng vẻ của tôi như thể sắp không chịu được nữa, hốt hoảng gọi giáo viên tới. Người dẫn đội hôm đó là cô Khúc, chủ nhiệm lớp - bà cô hơn 50 tuổi, cô thấy tôi như thế cũng giật mình. Không hỏi nhiều mà nhanh chóng ấn lên nhân trung của tôi.
Không biết là cô ấn như thế có tác dụng hay tôi dần quen với cảm giác này, tóm lại là tôi đã không còn buồn nôn nữa. Đầu Đá thấy tôi đỡ hơn, thì từ từ dìu tôi qua ngồi xuống chỗ ghế dài trong công viên.
Cô Khúc lo lắng nhìn tôi nói: "Tiến Bảo, em cảm thấy thế nào rồi? Còn buồn nôn nữa không? Có phải trưa nay ăn cái gì mất vệ sinh không?"
Tôi lắc đầu nói: "Không sao ạ, có thể vừa rồi em vận động hơi mạnh, nghỉ một lát là đỡ thôi ạ."
Nhưng cô Khúc vẫn hơi lo lắng, vì thế cô bảo Đầu Đá ngồi với tôi, còn dặn cậu ta: Nếu Tiến Bảo vẫn còn khó chịu thì em đưa bạn ấy về nhà nhé.
Tôi nhìn cô Khúc vội vàng đi chỉnh đốn lại đám bạn đang lao động, nói nhỏ với Đầu Đá: "Đầu Đá, tao nói với mày chuyện này, mày đừng có sợ nhé."
Đầu Đá nhìn tôi với vẻ kì lạ: "Nói đi, chuyện mày không sợ thì sao tao sợ được?"
Nhìn cái vẻ xem thường của cậu ta, tôi thật không biết nên mở miệng nói với cậu ta thế nào, nhưng lúc đó, người bạn tốt duy nhất của tôi cũng chỉ có một mình Đầu Đá.
Do dự một lúc lâu, tôi mới chậm chạp nói với cậu ta: "Đầu Đá, mày có thấy tảng đá xanh đằng sau hòn non bộ kia không?"
Cậu ta nhìn tảng đá xanh kia rồi nói: "Thấy, sao thế, trong tảng đá xanh đó có kho báu à?"
Tôi bình tĩnh nhìn cậu ta, sau đó từ từ lắc đầu: "Không, có một người chết ở trong đó."
"Đừng có nói bậy, mày nghĩ đó là Tôn Ngộ Không à? Lại còn ở trong tảng đá nữa!" Đầu Đá nói.
Nhìn vẻ mặt không tin của cậu ta mà tôi nghẹn lời, nếu như đột nhiên cậu ta nói với tôi như thế, chắc chắn tôi cũng chẳng tin! Thôi được rồi, cậu ta đã không tin thì tôi có nói cũng vô ích.
Nhưng không ngờ khuya hôm đó, sau khi về nhà, tôi lại đột nhiên phát sốt, chị tôi cặp nhiệt độ thấy tôi sốt tới 42 độ, hoảng quá nên vội lao ra khỏi nhà tìm bố mẹ, lúc bấy giờ, hai người còn đang chơi mạt chược bên nhà hàng xóm!
Họ về nhà, thấy tôi sốt nặng thì gấp gáp đưa tôi tới phòng cấp cứu của bệnh viện trong huyện. Lúc đến viện, tôi đã bắt đầu mê sảng rồi, theo lời chị tôi may mắn kể lại, lời của tôi lúc đó đã dọa cho bác sĩ, y tá và cả bố mẹ sợ hãi! Nhưng cụ thể là nói gì thì chị ấy cũng chẳng biết, vì chị ấy phải giữ nhà.
Về sau, lúc chị nghe lén bố mẹ nói chuyện mới biết, mấy câu mê sảng lúc đó tôi nói rất đáng sợ, cũng chính vì những lời nói mê này mà cảnh sát mới đào được một xác chết dưới tảng đá xanh trong công viên Phía Bắc. Xác chết này chính là giám đốc Uông Đại Hải đã mất tích hơn một tháng nay khi đang phụ trách công trình ở công viên.
Cảnh sát tìm được một tờ giấy nợ trong cái xác, là của một chủ thầu tên Tôn Tử Sở đã vay nạn nhân một vạn tệ. Sau khi bị thẩm tra, Tôn Tử Sở này khai vì muốn nhận thầu công trình sửa lại công viên Phía Bắc nên đã mượn tiền Uông Đại Hải, hứa hẹn với nạn nhân sau khi chuyện này thành sẽ cho nạn nhân một vạn tệ làm tiền thù lao, cũng đã viết một tờ giấy nợ cho nạn nhân.
Ai ngờ sau đó, tuy đã nhận được công trình, nhưng lúc làm lại có hai lần gặp sự cố, khiến Tôn Tử Sở cũng không kiếm được nhiều tiền, nếu đưa cho Uông Đại Hải một vạn tệ thì chẳng những lần này gã trắng tay, mà còn phải bù thêm một nửa, vì thế Tôn Tử Sở muốn quỵt nợ.
Nhưng Uông Đại Hải cắn gã không buông, nói nếu như gã không trả tiền thì sẽ mang tờ giấy nợ này kiện lên tòa, cùng lắm thì hai bên cùng chết.
Tôn Tử Sở bị chèn ép đến đỏ cả mắt, bèn nhân lúc tối trời khi công viên không có người giết Uông Đại Hải. Gã biết hôm sau sẽ có một tảng đá xanh lớn được chuyển tới đặt sau hòn non bộ, thế nên cả đêm hôm đó, gã đã chôn Uông Đại Hải ngay dưới vị trí sẽ đặt tảng đá xanh.
Kết quả đúng như gã đã đoán trước, tảng đá xanh kia đè lên xác Uông Đại Hải một cách chắc chắn, nếu không phải tôi gây ra chuyện như thế, chỉ sợ trừ phi công viên bị phá, còn không thì khó mà phát hiện ra thi thể.
Chỉ có điều từ đó về sau, đám học sinh bắt đầu như vô ý tránh né tôi, ngay cả Đầu Đá thân với tôi nhất cũng không chơi với tôi nữa, lúc đó tôi cũng chẳng biết là tại sao.
Mãi đến sau này, có một lần tôi tới nhà bà ngoại chơi, chợt nghe thấy có người cứ gọi cửa bên nhà bà Vương hàng xóm. Tôi bèn ra ngoài xem thử, thì ra là con trai bà Vương dẫn vợ và con về thăm mẹ. Bình thường con trai bà Vương về nhà vẫn dùng chìa khóa để mở cửa, nhưng hôm đó anh ấy lại thấy cửa nhà bị khóa trái, hơn nữa dù họ có gõ cửa thế nào thì bên trong vẫn chẳng có ai trả lời.
TIỀN TRUYỆN (2)
Tôi cũng tò mò đến đó để xem chuyện vui một chút, mọi người đều là hàng xóm đã lâu, nên tôi giúp họ gọi bà Vương ra mở cửa. Cuối cùng tôi còn chưa đi được mấy bước thì đột nhiên đầu đã ong lên. Sau đó, cảm giác lúc ở công viên Phía Bắc lại xuất hiện một lần nữa! Tôi đã hiểu, thì ra đây chính là mùi của cái chết!
Tôi biết tại sao bà Vương mãi không ra mở cửa, vì ba ngày trước, bà trượt chân ngã đập đầu xuống đất, lúc đó trong nhà không có ai nên không kịp đưa đến bệnh viện cứu chữa, bà gắng gượng được mấy tiếng sau thì tắt thở.
Sau chuyện này, tôi đã không thích ra khỏi nhà nữa, không muốn đến trường, vì tôi sợ cảm giác này lại xuất hiện lần nữa. Cứ như thế, tôi nghỉ học. Giải thích với bên cơ quan chức trách là vì: Nguyên nhân sức khỏe, cần ở nhà nghỉ ngơi.
Trong thời gian đó, tôi vẫn không dám ra khỏi cửa, sợ vừa ra ngoài đã thấy ai đó chết trước mặt mình! Cũng may ông trời còn chưa bỏ rơi tôi, ngay lúc mờ mịt nhất, tôi gặp chú họ, quý nhân đầu tiên của mình ở Đông Bắc.
Ở Đông Bắc, tôi có một người chú họ xa, sau khi ông ấy nghe chuyện của tôi xong thì bảo mẹ đưa tôi đến chỗ ông ấy nghỉ ngơi một thời gian. Lúc đầu tôi còn không muốn đi, ngẫm lại xem, tôi là một đứa trẻ lớn lên ở thành phố, sao lại tình nguyện về nông thôn sống được chứ?
Nhưng vì không chịu được việc mẹ tôi cứ lải nhải, tôi đành giơ hai tay đầu hàng, ngồi tàu hỏa lên đường về Đông Bắc.
Chẳng biết đã bao nhiêu năm rồi tôi không đi loại tàu hỏa màu xanh này, nhớ lúc bé tí, tôi thường ngồi tàu hỏa màu xanh về nhà bà ngoại với mẹ. Nhưng bây giờ đã có ô tô, còn có cả đường sắt cao tốc nữa, tôi thật sự không ngờ, ở nơi xa nhất của phía Bắc Tổ quốc vẫn còn có thể đi loại tàu hỏa màu xanh cũ này.
Chẳng biết tàu hỏa đã đi bao xa về phía Bắc rồi, nhưng đến khi nào tàu không chạy tiếp nữa thì tôi mới xuống được, ai bảo tôi phải tới cái nơi ở xa nhất ở phía Bắc Tổ quốc chứ? Nhà chú họ ở núi Đại Hưng An thuộc tỉnh Hắc Long Giang, không úm trên xe lửa "ba ngày hai đêm" thì chắc chắn là chưa tới. Thấy tàu đã đi được hai ngày rồi, xem ra nhà của chú họ cũng không còn xa nữa.
Ai ngờ lúc tàu đi qua một nhà ga tên "Nộn Giang", tôi phát hiện ra trong số những hành khách trên tàu có một người đàn ông kì lạ.
Dáng người này không cao lắm, làn da ngăm đen, rất đô con, gương mặt có hơi ngang, là dáng mặt chỉ có ở người quanh năm suốt tháng bôn ba bên ngoài. Gã vừa lên xe, lòng tôi căng thẳng, cảm giác quen thuộc kia lại tới lần nữa.
Người đàn ông nọ mặc áo khoác quân đội vừa cũ vừa bẩn, sau lưng còn đeo một cái ba lô rất to, tay xách một chiếc túi nhựa màu đỏ trắng xanh trông có vẻ rất nặng. Nhìn gã đi từng bước một về phía mình, từng lỗ chân lông trên người tôi nhanh chóng co lại.
Tôi rất rõ cảm giác này có nghĩa là gì, đối với tôi, đây là mùi của cái chết. Chẳng lẽ người này là người chết sao? Không đúng, người chết mà lại còn tự lên tàu được à? Tiếp đó, ánh mắt tôi dời xuống, nhanh chóng tập trung vào chiếc túi trong tay gã, trong này có vấn đề!
Người đàn ông đó nói với ông chú ngồi bên cạnh tôi bằng giọng Tứ Xuyên đặc sệt: "Anh à, chỗ này có ai ngồi không?"
Ông chú liếc nhìn gã rồi nói: "Không có, vẫn chưa có ai ngồi cả, nhưng trong túi của anh có cái gì thế? Mùi nặng quá?"
Gã tỏ vẻ phật ý, cười nói: "Không có gì, chỉ là một ít thịt khô Tứ Xuyên quê tôi thôi, ở đây không mua được đâu." Gã vừa nói vừa cố nhét chiếc túi xuống gầm ghế.
Trong lòng tôi hơi sợ, cảm thấy buồn nôn. Thịt khô? Đây rõ ràng là một bộ xương người! Tôi nghĩ sau này mình sẽ không dám ăn thịt khô nữa.
Tôi nhìn gã đàn ông thô kệch trước mặt, tự hỏi gã là ai? Là tội phạm giết người biến thái sao? Tại sao gã lại muốn mang một xác chết lên tàu? Có rất nhiều câu hỏi quanh quẩn trong đầu tôi.
Nhưng tôi có thể cảm giác được đây là bộ xương của một phụ nữ, tuy mắt không nhìn thấy nhưng tôi vẫn cảm nhận được hình dáng của bà ấy lúc còn sống: Là một phụ nữ nông thôn điển hình, đã chết nhiều năm rồi. Bà ấy không đẹp nhưng hẳn là một người cần cù chịu khó, đáng tiếc số mệnh không tốt nên bị chết vì khó sinh.
Tuy rằng lúc đó tôi không có nhiều kiến thức về pháp luật, nhưng cũng biết đây là chết một cách bình thường chứ không phải bị người ta sát hại, vậy thì tại sao gã đàn ông này lại muốn mang xương của bà ấy lên tàu?
Chẳng lẽ đây là vợ của gã? Không đúng, chắc chắn không phải, người phụ nữ này chết ít nhất cũng phải mấy chục năm rồi, lúc bà chết hẳn phải hơn 30 tuổi, gã đàn ông này tối đa cũng chỉ 40 là cùng, tính tuổi ra bà ấy còn có thể là mẹ của gã.
Tôi nghĩ nếu mình có thể chạm được vào bộ xương kia thì chắc sẽ biết được nhiều thông tin hơn, nhưng ngẫm lại thấy vẫn không nên đụng vào đồ vật xui xẻo như vậy!
Đúng lúc này, dạ dày của tôi lại bắt đầu cuộn trào, đây là "di chứng" sau khi "cảm giác" kia xuất hiện, chỉ cần có cảm giác những thứ này tồn tại là tôi lại muốn nôn.
Tôi tranh thủ đứng dậy đi vào buồng vệ sinh nhưng không nôn ra được, đành phải buồn bực đi ra. Vừa ra ngoài đã bị nhân viên tàu gọi lại: "Cậu nhóc, mau trở về chỗ ngồi đi, lát nữa bảo vệ sẽ đi kiểm tra vé đấy!"
Tôi gật đầu rồi về chỗ ngồi, vừa đặt mông xuống thì nghe thấy ở phía trước có tiếng bảo vệ bắt đầu đi xoát vé. Nhân viên bảo vệ kiểm tra từng người một, tôi nhận thấy gã đàn ông Tứ Xuyên ở đối diện hơi căng thẳng.
Có lẽ người khác không biết lý do, nhưng tôi thì biết, chắc chắn gã đang sợ nhân viên bảo vệ sẽ kiểm tra hành lý của gã! Nhưng cũng không chắc chắn, có quá nhiều hành khách trên tàu, nhân viên không thể kiểm tra từng người một được, họ sẽ chỉ chú ý những người có vẻ đáng ngờ.
Rất không may, gã đàn ông trước mặt tôi được trúng thưởng. Nhân viên bảo vệ lễ phép nói với gã: "Đồng chí, chiếc túi dưới gầm ghế này là của anh?"
Gã hơi bối rối, gật đầu: "À phải, đồng chí cảnh sát, trong này là một ít thịt khô ở quê tôi, không phải hàng cấm đâu."
Nhân viên bảo vệ không đồng ý nhưng vẫn khách sáo nói với gã: "Vậy xin anh hãy mở ra cho tôi kiểm tra một chút."
Gã đàn ông tỏ vẻ không tình nguyện: "Đồng chí cảnh sát xem, tôi vất vả lắm mới gói kín vào được, bóc ra không tiện, nếu không anh kiểm tra ba lô của tôi đi vậy?"
Nhân viên bảo vệ thấy gã cứ từ chối liền biết trong gói này nhất định có vấn đề, anh ta chuyển giọng cứng rắn: "Đồng chí, nếu như anh không phối hợp cho tôi làm việc, thì mời anh đi cùng tôi một chuyến!"
Dứt lời, thêm hai nhân viên bảo vệ ở phía sau đi tới giúp gã lấy chiếc túi nhựa ra. Gã đàn ông càng thêm hoảng hốt, đưa tay đoạt lại chiếc túi!
Tôi biết sắp có trò hay diễn ra nên liên tục lùi về phía sau để tránh.
Quả nhiên, ngay lúc gã kéo một phát, chiếc túi nhựa màu đỏ trắng xanh cũ nát bị rách một đường lớn vang lên tiếng "Roạt!". Toa tàu bất chợt yên tĩnh, nhưng sau đó vang lên tiếng gào thét hoảng sợ của những hành khách gần đó. "A người chết! Trong này có người chết!"
TIỀN TRUYỆN (3)
Không cần nhìn tôi cũng biết thịt khô và xương sọ người khác nhau vô cùng.
Bảo vệ cũng không phải vô dụng, họ nhanh nhẹn khóa người đàn ông Tứ Xuyên xuống mặt đất, gã sốt ruột văng ra mấy câu chửi bằng giọng Tứ Xuyên, đừng nói tới mấy nhân viên bảo vệ này là người Đông Bắc gốc nên nghe không hiểu, đến tôi là người Hà Bắc cũng nghe cái hiểu cái không.
Thấy gã đàn ông bị còng tay rồi bị mang ra phía sau, những hành khách trong toa rối loạn cả lên! Chuyện này không biết thì không sao, biết rồi trong lòng ai chẳng cảm thấy hoảng sợ? Đặc biệt là hai người ngồi cùng ghế với gã đàn ông đó càng thấy kinh hoàng, họ làm ầm lên, đòi nhân viên đổi chỗ.
Nhân viên tàu cũng lười để ý đến họ, ai sẽ đồng ý đổi tới ngồi chỗ này chứ? Thời gian này có chỗ ngồi trên xe lửa là tốt lắm rồi, còn muốn cái gì nữa?
Về sau tôi nghe mấy hành khách cùng toa thích hóng chuyện trở về nói mới biết, thì ra gã Tứ Xuyên kia là kẻ chuyên mua đi bán lại thi thể cho người ta làm lễ kết duyên âm. Một khách hàng của gã có con trai mới chết, cảm thấy con trai một mình ở dưới kia quá cô đơn nên muốn tìm cho cậu ta một cô gái để kết duyên âm, tìm cũng đã lâu rồi nhưng không có mối thích hợp. Sau đó họ nhờ người tìm được gã đàn ông Tứ Xuyên này, nghe nói gã có thể tìm được thi thể nữ để kết duyên âm nên cho gã hai nghìn đồng đặt cọc, chờ sau khi xong chuyện sẽ trả thêm năm nghìn nữa! Nhưng không ngờ "Thi thể tân nương" vừa mới lên tàu đã bị đồng chí bảo vệ tịch thu mất!
Sau chuyện này, tôi còn nghĩ thầm, nếu gia đình nhà kia biết gã Tứ Xuyên này ngàn dặm xa xôi cõng một bà lão 80 tuổi về làm con dâu nhà mình, thì có tức đến hộc máu không nhỉ?
Nhà chú họ tôi ở một thôn gọi là Cổ Gia Đồn, đương nhiên không phải tất cả mọi người ở đó đều mang họ Cổ, chỉ là bởi người đến đây khai hoang đầu tiên là một gia đình họ Cổ người Sơn Đông, về sau họ ở đây bám rễ sinh sống nên mới gọi tên như vậy.
Diện tích Cổ Gia Đồn không lớn, tính cả thôn chỉ có gần một trăm nhân khẩu, nhà chú họ tôi ở đầu Đông, trong nhà có ba mẫu ruộng, sức khỏe của thím họ không tốt nên luôn ở nhà nghỉ ngơi, mọi việc lớn nhỏ trong ngoài đều do một tay chú lo liệu hết.
Ngoài dựa vào trồng trọt để mưu sinh, chú họ tôi còn là thầy âm dương nổi danh nhất trong vùng. Tuy không kiếm được nhiều tiền nhưng vẫn đủ lo ăn mặc, cho nên có thêm cái miệng ăn là tôi cũng không quá khó khăn.
Thím họ là người phụ nữ vùng Đông Bắc nhiệt tình, lúc còn nhỏ tôi đã gặp thím ấy một lần khi thím lên Bắc Kinh khám bệnh, trong trí nhớ của tôi thì thím là một người phụ nữ xinh đẹp.
Nhưng sau nhiều năm bệnh tật, đôi mắt sáng năm ấy đã trở nên đục ngầu, khuôn mặt xinh đẹp khi xưa cũng sưng phù vì tác dụng của thuốc, thứ duy nhất không thay đổi chính là tính cách niềm nở với tất cả mọi người của thím.
Vừa thấy tôi, thím đã kéo tay tôi rồi nói: "Nhanh vào đây để thím nhìn xem Tiến Bảo của chúng ta mấy năm nay có thay đổi gì không nào?"
Vành mắt tôi hơi ửng đỏ khi nhìn gương mặt không còn nét xinh đẹp khi xưa, nhưng thím họ lại vui vẻ nói: "Cậu nhóc ngốc, có phải thấy thím đã già rồi, không còn dễ nhìn như trước kia phải không?"
Tôi lắc đầu thật mạnh: "Không ạ, thím vẫn xinh đẹp chẳng khác gì hồi trước!"
Thím họ nghe tôi nói thế thì cốc đầu tôi. "Miệng lưỡi dẻo quẹo, thím mà giống hệt trước kia chẳng phải thành lão yêu tinh rồi à?"
" alt="Truyện Người Tìm Xác" /> ...[详细] -
Smartphone 2 sim Desire V của HTC ra mắt
Desire V là smartphone 2 sim 2 sóng đầu tiên của HTC tại thị trường Việt Nam, máy có màn hình cảm ứng đa điểm 4 inch, trang bị bộ vi xử lí Qualcomm 1GHz, Ram 512, máy ảnh 5.0 Megapixel có flash và khả năng lấy nét tự động. Máy cũng được tích hợp Beats Audio cho âm thanh chất lượng cao. Về phần mềm, máy được cài hệ điều hành Android 4.0 và HTC Sense 4.0a, đảm bảo cho người dùng những trải nghiệm tốt nhất. Dung lượng pin của máy cũng ở mức cao 1650mAh.
HTC Desire V sẽ được HTC kết hợp với công ty Thế giới di động để bán tại Việt Nam, máy có giá 8,6 triệu đồng cho 2 màu đen và trắng, một mức giá có thể xem là khá cao, tuy nhiên khi mua người dùng sẽ nhận được nhiều gói khuyến mãi hấp dẫn.
" alt="Smartphone 2 sim Desire V của HTC ra mắt" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Vllaznia Shkoder vs Partizani Tirana, 22h30 ngày 5/3: Bỏ xa đối thủ
Pha lê - 05/03/2025 09:51 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
Các doanh nghiệp dồn dập niêm yết giá bán iPhone 5 xách tay
Giá bán dự kiến của iShop (Hà Nội).Sau khi tung thông tin đã đưa chiếc iPhone 5 màu trắng về Việt Nam, phía muabaniphone.vn đã công bố mức giá bán iPhone 5 của các phiên bản.
Theo đó, bản 16GB cả màu đen và trắng giá sẽ vào khoảng 22,9 triệu đồng, 32GB là 24,9 triệu, còn 64GB ở mức 26,9 triệu đồng.
Trong khi đó, phía Cellphones (Thái Hà, Hà Nội) cho hay sẽ bán iPhone 5 bản 16GB với giá khoảng trên 25 triệu đồng, tức là cao hơn mức dự kiến của muabaniphone.vn 2 triệu.
Tại hệ thống iShop (Hà Nội), mức giá dự kiến đăng trên website của doanh nghiệp này là 23 triệu đối với loại 16GB, 25 triệu cho bản 32GB và 28 triệu đối với 64GB.
" alt="Các doanh nghiệp dồn dập niêm yết giá bán iPhone 5 xách tay" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Telavi vs Kolkheti Poti, 22h00 ngày 5/3: Chưa thể ăn mừng
Pha lê - 04/03/2025 19:14 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
...[详细]
Nhận định, soi kèo Grobinas vs Jelgava, 23h00 ngày 6/3: Khởi đầu chật vật
Bloomberg: iPad Mini không màn hình Retina sắp ra mắt
>> Những lý do để tin lời đồn iPad Mini là thật
Theo Bloomberg, mẫu iPad mới nhất sẽ trang bị màn hình cảm ứng kích thước từ 7-8 inch (iPad hiện dùng màn hình 9.7 inch). Tuy nhiên, iPad Mini sẽ không có màn hình Retina như iPad thế hệ 3 vừa ra mắt tháng 3/2012.
Bloomberg dẫn nguồn từ “2 người hiểu biết về kế hoạch” trong bài báo phát hành hôm 4/7, và cho biết thiết bị mới có thể ra mắt chính thức vào tháng 10 năm nay.
" alt="Bloomberg: iPad Mini không màn hình Retina sắp ra mắt" />
- Nhận định, soi kèo Shanghai Shenhua vs Kawasaki Frontale, 19h00 ngày 5/3: Tiếp tục gieo sầu
- Tin đồn iPad mini bùng phát vì Nexus 7
- Microsoft có thể sản xuất cả smartphone
- Intel ra mắt vi xử lý thế hệ 3 để thúc đẩy Ultrabook
- Siêu máy tính dự đoán Benfica vs Barcelona, 3h00 ngày 6/3
- Cảm ứng điện trở và điện dung khác nhau thế nào?
- Truyện Tiểu Hồ Ly Và Quốc Vương