Mãn Bảo ngoan ngoãn gật đầu, chờ chị dâu quay người vào phòng bếp, bé liền nhấc đôi chân ngắn nhỏ bước đến bên cạnh phòng học.

Mấy đứa trẻ bên trong đang được tiên sinh hướng dẫn đọc <Thiên tự văn>, Mãn Bảo quen cửa quen nẻo đẩy một tảng đá đến bên dưới cửa sổ, sau đó đứng lên tảng đá thò đầu vào, mắt sáng lấp lánh như sao nhìn bên trong.

Bạch nhị lang ngồi cách cửa sổ không xa đang gật gù đắc ý cảm nhận được ánh mắt của Mãn Bảo, liền trộm quay đầu lại hung hăng trừng mắt với bé.

Mãn Bảo không cam lòng yếu thế trừng lại, còn làm mặt quỷ với hắn.

Bạch nhị lang tức giận trợn mắt, vừa lúc tiên sinh đi qua, tay khẽ vỗ lên đầu hắn, trách mắng: "Nghiêm túc vào."

Mãn Bảo không nhịn được cười, vô cùng vui vẻ, thấy tiên sinh nhìn qua, còn nghịch ngợm nháy mắt với ông.

Tiên sinh tóc hoa râm lắc đầu thở dài, không mắng bé, mặc cho bé ghé vào cửa sổ nghe bọn họ đọc sách.

Tiên sinh: "Hôm nay chúng ta học đến đoạn cuối của <Thiên tự văn>, Mao Thi thục tư, công tần nghiên tiếu. Niên thỉ mỗi thôi, hi huy lãng diệu,... Cô lậu quả văn, ngu mông đẳng tiếu. Vị ngữ trợ giả, yên tai hồ dã*."

* Mao Tường và Tây Thi hiền thục, thùy mị; dù có nhíu mày nhưng cũng xinh đẹp như khi cười. Hằng năm lại trôi qua vội vàng như mũi tên bắn đi; ánh mặt trời rực rỡ mãi còn chiếu sáng. Kiến thức nhỏ bé, kiến văn ít ỏi; loại người dốt nát, tối tâm thì bị đời chế nhạo. Bàn về trợ tự thì có yên tai hồ dã (Nguồn: cohanvan.com)

Đám học sinh đồng thanh lặp lại từng câu, Mãn Bảo đứng ở ngoài cửa sổ cũng cất giọng non nớt đọc theo, giọng còn rất lớn, học sinh trong phòng đều quen rồi, rung đùi thích ý đọc theo tiên sinh.

Từ khi Mãn Bảo biết nói đã bắt đầu đọc <Thiên tự văn>, áng văn này đã sớm thuộc lòng, thấy tiên sinh để sách xuống cho học sinh tự đọc, đi đến chỗ học sinh lớn dạy cái khác, Mãn Bảo liền nhảy khỏi tảng đá, chạy đến phòng trong của tiên sinh.

Đợi đến lúc tiên sinh thông báo tan học, trở về chỗ ở cách vách, liền thấy Mãn Bảo đã kéo chổi quét trước cửa một lần, đang ngồi dọn dẹp lại mấy tờ giấy ông dùng xong.

Thấy tiên sinh trở về, Mãn Bảo vui vẻ đưa tập giấy xếp gọn gàng cho ông nhìn: "Tiên sinh người xem, mặt sau mấy tờ giấy này vẫn dùng được."

"Đây là mấy bài văn bát cổ ta đã bỏ, con muốn lấy thì cứ lấy về đi."

Mãn Bảo lắc đầu: "Mặt sau còn có thể dùng để luyện chữ nữa, tiên sinh, người cứ cầm luyện chữ trước, chờ mặt sau đầy chữ con lại lấy về."

Tiên sinh không lay chuyển được bé, chỉ đành tiếp nhận tập giấy để lên bàn, chỉ một xấp giấy đầy chữ khác nói: "Vậy mấy cái này con lấy về đi, nếu có chữ không hiểu thì mang đến hỏi ta."

Mãn Bảo vui vẻ đồng ý, đem xấp giấy này cất kĩ trong ngực áo, vô cùng vui mừng nhảy đến phòng bếp tìm đại tẩu.

Tiểu Tiền thị đã nấu xong đồ ăn, đang múc cơm cho bọn nhỏ. . truyện xuyên nhanh

Mãn Bảo vào phòng bếp, chào chị dâu một tiếng, liền bưng đồ ăn của tiên sinh đến cho ông.

Tiên sinh chỉ chỗ chiếu phía đối diện: "Con cũng ngồi xuống ăn cùng ta đi."

Mãn Bảo lắc đầu, "Tí nữa con đi phòng bếp ăn, đây là của tiên sinh, tiên sinh ăn đi."

Tiên sinh bật cười lắc đầu, cũng không gọi bé nữa.

Mãn Bảo chạy đến phòng bếp, tiểu Tiền thị cạo sạch chút cơm cháy còn dư lại trong nồi để vào bát cho bé ăn.

Mãn Bảo ngoan ngoãn xúc cơm cháy vào miệng, còn xúc một miếng đến bên miệng chị dâu, tiểu Tiền thị vừa cười vừa đẩy thìa lại, "Muội ăn đi, muội ăn đi, cũng không có nhiều."

Cả một nồi cơm, chỉ có một ít cơm cháy này, nếu là nấu ra quá nhiều cơm cháy, đám học sinh ăn không đủ no, công việc này của nàng sẽ bị cắt mất.

Tiểu Tiền thị đã làm nữ đầu bếp ở trường học ba năm rồi, cân nhắc mấy điểm này vô cùng tốt.

" />

Truyện Phúc Nữ Nhà Nông

Thời sự 2025-03-28 13:39:20 375
Tiểu Tiền thị đeo sọt nhẹ chân đi đến cửa phòng bếp trường học,ệnPhúcNữNhàNôtennis trực tiếp ôm cô nhỏ từ trong cái sọt ra để xuống ngạch cửa, thấp giọng dặn dò: "Mãn Bảo, muội ngồi ở chỗ này, đại tẩu đi nấu cơm, lát nữa sẽ mang muội về nhà."

Mãn Bảo ngoan ngoãn gật đầu, chờ chị dâu quay người vào phòng bếp, bé liền nhấc đôi chân ngắn nhỏ bước đến bên cạnh phòng học.

Mấy đứa trẻ bên trong đang được tiên sinh hướng dẫn đọc <Thiên tự văn>, Mãn Bảo quen cửa quen nẻo đẩy một tảng đá đến bên dưới cửa sổ, sau đó đứng lên tảng đá thò đầu vào, mắt sáng lấp lánh như sao nhìn bên trong.

Bạch nhị lang ngồi cách cửa sổ không xa đang gật gù đắc ý cảm nhận được ánh mắt của Mãn Bảo, liền trộm quay đầu lại hung hăng trừng mắt với bé.

Mãn Bảo không cam lòng yếu thế trừng lại, còn làm mặt quỷ với hắn.

Bạch nhị lang tức giận trợn mắt, vừa lúc tiên sinh đi qua, tay khẽ vỗ lên đầu hắn, trách mắng: "Nghiêm túc vào."

Mãn Bảo không nhịn được cười, vô cùng vui vẻ, thấy tiên sinh nhìn qua, còn nghịch ngợm nháy mắt với ông.

Tiên sinh tóc hoa râm lắc đầu thở dài, không mắng bé, mặc cho bé ghé vào cửa sổ nghe bọn họ đọc sách.

Tiên sinh: "Hôm nay chúng ta học đến đoạn cuối của <Thiên tự văn>, Mao Thi thục tư, công tần nghiên tiếu. Niên thỉ mỗi thôi, hi huy lãng diệu,... Cô lậu quả văn, ngu mông đẳng tiếu. Vị ngữ trợ giả, yên tai hồ dã*."

* Mao Tường và Tây Thi hiền thục, thùy mị; dù có nhíu mày nhưng cũng xinh đẹp như khi cười. Hằng năm lại trôi qua vội vàng như mũi tên bắn đi; ánh mặt trời rực rỡ mãi còn chiếu sáng. Kiến thức nhỏ bé, kiến văn ít ỏi; loại người dốt nát, tối tâm thì bị đời chế nhạo. Bàn về trợ tự thì có yên tai hồ dã (Nguồn: cohanvan.com)

Đám học sinh đồng thanh lặp lại từng câu, Mãn Bảo đứng ở ngoài cửa sổ cũng cất giọng non nớt đọc theo, giọng còn rất lớn, học sinh trong phòng đều quen rồi, rung đùi thích ý đọc theo tiên sinh.

Từ khi Mãn Bảo biết nói đã bắt đầu đọc <Thiên tự văn>, áng văn này đã sớm thuộc lòng, thấy tiên sinh để sách xuống cho học sinh tự đọc, đi đến chỗ học sinh lớn dạy cái khác, Mãn Bảo liền nhảy khỏi tảng đá, chạy đến phòng trong của tiên sinh.

Đợi đến lúc tiên sinh thông báo tan học, trở về chỗ ở cách vách, liền thấy Mãn Bảo đã kéo chổi quét trước cửa một lần, đang ngồi dọn dẹp lại mấy tờ giấy ông dùng xong.

Thấy tiên sinh trở về, Mãn Bảo vui vẻ đưa tập giấy xếp gọn gàng cho ông nhìn: "Tiên sinh người xem, mặt sau mấy tờ giấy này vẫn dùng được."

"Đây là mấy bài văn bát cổ ta đã bỏ, con muốn lấy thì cứ lấy về đi."

Mãn Bảo lắc đầu: "Mặt sau còn có thể dùng để luyện chữ nữa, tiên sinh, người cứ cầm luyện chữ trước, chờ mặt sau đầy chữ con lại lấy về."

Tiên sinh không lay chuyển được bé, chỉ đành tiếp nhận tập giấy để lên bàn, chỉ một xấp giấy đầy chữ khác nói: "Vậy mấy cái này con lấy về đi, nếu có chữ không hiểu thì mang đến hỏi ta."

Mãn Bảo vui vẻ đồng ý, đem xấp giấy này cất kĩ trong ngực áo, vô cùng vui mừng nhảy đến phòng bếp tìm đại tẩu.

Tiểu Tiền thị đã nấu xong đồ ăn, đang múc cơm cho bọn nhỏ. . truyện xuyên nhanh

Mãn Bảo vào phòng bếp, chào chị dâu một tiếng, liền bưng đồ ăn của tiên sinh đến cho ông.

Tiên sinh chỉ chỗ chiếu phía đối diện: "Con cũng ngồi xuống ăn cùng ta đi."

Mãn Bảo lắc đầu, "Tí nữa con đi phòng bếp ăn, đây là của tiên sinh, tiên sinh ăn đi."

Tiên sinh bật cười lắc đầu, cũng không gọi bé nữa.

Mãn Bảo chạy đến phòng bếp, tiểu Tiền thị cạo sạch chút cơm cháy còn dư lại trong nồi để vào bát cho bé ăn.

Mãn Bảo ngoan ngoãn xúc cơm cháy vào miệng, còn xúc một miếng đến bên miệng chị dâu, tiểu Tiền thị vừa cười vừa đẩy thìa lại, "Muội ăn đi, muội ăn đi, cũng không có nhiều."

Cả một nồi cơm, chỉ có một ít cơm cháy này, nếu là nấu ra quá nhiều cơm cháy, đám học sinh ăn không đủ no, công việc này của nàng sẽ bị cắt mất.

Tiểu Tiền thị đã làm nữ đầu bếp ở trường học ba năm rồi, cân nhắc mấy điểm này vô cùng tốt.

本文地址:http://profile.tour-time.com/html/095f799839.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Costa Rica vs Belize, 08h00 ngày 26/3: Thê đội 2 xuất kích

Nhận định, soi kèo Kyrgyzstan vs Qatar, 20h45 ngày 25/3: Lấy lại đẳng cấp

Bé Thúy An vừa đi học mẫu giáo được vài hôm. Một ngày đi học về, con kêu đau bụng bên phải, bà Thủy (bà nội của Thúy An) kéo áo con lên thì thấy bụng con nhô lên một u nhỏ gần bằng quả chanh. Nghĩ rằng con chơi với bạn bị té nên mang dầu ra xoa bóp. Vài ngày sau Thúy An vẫn kêu đau bụng và đau nhiều chỗ, bà nội xem thử thì thấy u hôm trước to khoảng bằng trái cam. Hoảng sợ, bà vội đứa cháu đi khám.

Gia đình bà Thủy sống trên xã đảo An Sơn (Kiên Giang). Đây là một địa phương nghèo, người dân chủ yếu làm ghe, đi biển, đời sống bấp bênh. Bà Thủy đưa cháu nội ra trạm y tế xã khám, được chẩn đoán con bị thắt ruột. Không có tiền chuyển viện, thương cháu, bà Thủy chạy vạy đi vay khắp nơi để đưa cháu lên Bệnh viện Nhi đồng 1 TPHCM chữa bệnh. Thế nhưng, khi lên đến TPHCM, kết quả bệnh của con lại không như dự đoán. Con bị ung thư thận, đã di căn qua phổi, cần phải điều trị lâu dài. Đến lúc này, bà Thủy chỉ biết khóc vì lâu nay, gia đình đã suy cạn tiền của.

{keywords}
Bé Thúy An bị ung thư thận đã di căn qua phổi. Do phòng bệnh quá tải nên con phải nằm dưới gầm giường.

Ngày Thúy An mới hơn một tuổi, mẹ con ôm bọc quần áo, theo ghe vào đất liền rồi đi luôn. Lúc ấy, ba con vẫn đang đi biển. Thúy An ở nhà với ông bà nội. Đến lúc ba con quay trở về, hay tin vợ bỏ mặc con nhỏ rời đảo nghèo đi mất thì trở nên chán nản, không đi biển nữa, cũng chẳng có công việc gì ổn định. Về sau có gia đình mới, bỏ bẵng con cho ông bà nội nuôi.

Ông nội của Thúy An bị thoái hóa cột sống, thường xuyên đau nhức nên từ lâu đã ngừng đi biển. Không có tiền chữa trị cho chồng, bà Thủy tìm hiểu rồi tự chữa theo bài thuốc dân gian bằng cách bó củ cải muối và cà chua. Tuy nhiên, bệnh của chồng bà vẫn không chuyển biến. Một mình bà vừa phải xoay sở lo cho chồng, vừa phải đôn đáo chạy vạy lo cho cháu. Khi không còn tìm ra đường thoát, bà dự định để Thúy An ở nhà để tiện chăm sóc cả hai ông cháu.

{keywords}
Thúy An luôn cảm thấy ngưỡng mộ những bạn cùng phòng bệnh vì có mẹ chăm sóc. Trong trò chơi thường ngày của con thường có bóng dáng người mẹ. 

May mắn gia đình bà được một người hàng xóm chỉ cho cách liên hệ với nhóm từ thiện ở địa phương, nhờ họ quyên góp được hơn 10 triệu để có tiền ghe, xe đò, và tiền tạm ứng viện phí cho Thúy An.

Đến nay đã hơn 3 tháng, tiền cũng đã hết. Trong khi đang rối trí vì không biết làm cách nào để lo tiếp tiền viện phí cho cháu nội, bà Thủy nhận được điện thoại của con dâu, nhờ bà về giải quyết chuyện hai vợ chồng cự cãi. Cảm giác bất lực ập xuống, khiến người phụ nữ đã gần 60 tuổi như muốn sụp đổ.

Trước đây khi chồng bà còn đi biển, cuộc sống cũng đủ ăn. Nhưng những năm gần đây, công việc làm ăn thất bại, sức khỏe ông suy yếu, phải dùng ghe để gạt nợ. Hai tháng nay, cứ sau mỗi đợt vô thuốc, bà Thủy lại đưa cháu về nhà con gái của bà vài hôm, mong cháu được chăm sóc tốt hơn ở nhà, sẽ đủ sức để cháu chống chọi lại bệnh tật.

Bà Thủy tâm sự: “Mệnh nó khổ nên mới đầu thai vào phải gia đình này. Mẹ bỏ đi từ khi nó còn nhỏ, ba cũng bỏ không lo. Giờ chỉ còn thân ông bà thì lại già cả, ốm yếu. Chẳng còn cách nào để chăm cháu, chúng tôi đành nghĩ đến việc xin các mạnh thường quân giúp đỡ gia đình chúng tôi”.

Khánh Hòa

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
1. Gửi trực tiếp: Bạn đọc giúp đỡ xin liên hệ phòng Công tác xã hội, Bệnh viện Ung bướu để được hướng dẫn đóng tạm ứng viện phí cho bé Phan Thúy An (Kiên Giang); Hoặc gửi trực tiếp bà Châu Thị Thu Thủy, ấp Bảy Ngự, xã An Sơn, huyện Kiên Hải, tỉnh Kiên Giang; Số điện thoại 0944908891.
2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2020.002 (bé Phan Thúy An)
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Viettinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamnet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển tiền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. SĐT: 08 3818 1436.">

Xót thương bé gái côi cút nằm gầm giường chữa bệnh ung thư

友情链接