Xe điện nhóm chế tạo có chiều dài 1,9 m, rộng 1,2 m, cao 1,4 m, trọng lượng khoảng 100 kg, tốc độ chạy tối đa 50 - 60 km mỗi giờ. Người sử dụng chỉ cần nhấn nút điều khiển từ xa, hệ thống sẽ tự động hạ gầm tạo thành một mặt phẳng nghiêng giúp việc di chuyển xe lăn lên dễ dàng. Sau khi người khuyết tật vào trong xe, hệ thống tự động nâng mặt phẳng lên vuông góc với thành xe.
Lời thú nhận này đối với tôi không khác gì tiếng sét đánh ngang tai. Sự việc khiến tôi đau lòng tới suy sụp.
Tôi không nghĩ một người chồng hiền lành, tâm lý, yêu chiều vợ con lại làm ra những chuyện tồi tệ như vậy. Hơn nữa tôi là một cô giáo dạy văn, thực sự rất khó chấp nhận những chuyện có vấn đề về đạo đức này. Nhưng chồng tôi tỏ ra hối lỗi biết sai, cầu xin tôi vì bố mẹ hai bên, vì hai đứa con đừng làm lớn chuyện. Anh hứa từ nay anh không vậy nữa, cũng thề thốt đó là lần đầu.
Chuyện đã xảy ra, có muốn cũng không thay đổi được nữa. Nếu không muốn gia đình tan nát thì chỉ còn cách tha thứ. Biết là vậy nhưng suy nghĩ của tôi về chồng đã khác. Tôi không còn muốn gần gũi anh, cũng không thể nhẹ nhàng tình cảm như trước nay được nữa.
Một lần, nhà bố mẹ chồng có đám giỗ. Ông bà có làm mâm cơm cúng, gọi vợ chồng tôi đưa cháu về ăn cơm. Mẹ chồng tôi là người tinh ý, bà nhận ra con dâu không vui. Khi tôi đứng rửa bát thì bà đứng bên hỏi: "Vợ chồng con có chuyện gì phải không?". Tôi không muốn cho ai biết chuyện xấu hổ này, nhưng câu hỏi của mẹ chồng khiến tôi không kìm nổi niềm ấm ức. Tôi khóc, kể chuyện chồng tôi dối gạt vợ "đi gái" bên ngoài. Tưởng rằng mẹ chồng sẽ an ủi động viên tôi, sẽ mắng cho chồng tôi một trận. Nhưng những lời bà nói khiến tôi không khỏi kinh ngạc:
"Mẹ chẳng bênh thằng H., dù nó là con trai mẹ. Nhưng để đến nông nỗi ấy, mẹ nghĩ con cũng có phần sai. Nhìn tính cách con mẹ cũng hiểu con người con rồi. Tính con nhút nhát, trầm lặng, khuôn phép. Nhưng phụ nữ giữ chồng không chỉ bằng vẻ dịu dàng hàng ngày mà còn phải mạnh mẽ rực lửa lúc ở trong phòng ngủ nữa.
Với đàn ông, tình dục là một vấn đề khá quan trọng. Không phải bỗng nhiên mà đàn ông thích "đi gái", thích "bóc bánh trả tiền" trong khi mình ở nhà cũng có vợ đẹp vợ xinh. Là vì những phụ nữ kia có thể làm những điều vợ anh ta không muốn làm, cho anh ta cảm giác vợ anh ta không mang tới cho anh ta được. Mẹ nói thế có lẽ con đã hiểu vấn đề rồi. Vợ muốn chồng không rời xa, thì lúc trên giường phải hư hỏng như cave, chứ không phải cứ "ngoan" là tốt đâu nhé".
Những nhận xét của mẹ chồng về tôi không sai. Tôi thừa nhận, trong "chuyện vợ chồng" tôi là người khá nguyên tắc, thụ động cho nên đời sống tình dục đôi khi khá tẻ nhạt. Nhưng gần mười năm qua vợ chồng tôi vẫn sống như thế, chồng tôi có từng phàn nàn kêu ca hay tỏ ra thất vọng gì đâu.
Mẹ chồng tôi xưa nay ít nói, tôi cũng ít tâm sự những chuyện riêng tư với bà. Nhưng hôm nay bà nói nhiều như vậy, có phải là cố ý đổ lỗi cho tôi không? Làm sao có thể đòi hỏi một người vợ phải giống như gái bán hoa trong chuyện chăn gối? Làm sao lại có thể cho rằng chuyện gối chăn vợ chồng nhạt nhẽo thì chồng có thể đi tìm vui bên ngoài?
Vả lại nếu chồng tôi muốn làm mới chuyện gối chăn, anh có thể trao đổi với tôi. Tôi không tin mình có thể làm tốt nhưng ít nhất cũng có thể thử cố gắng và thay đổi. Đằng này anh luôn tỏ ra là một người chồng hạnh phúc, nhưng đằng sau lại làm những chuyện tổn thương vợ hết sức nặng nề.
Vậy mà từ chuyện muốn "tố cáo" tội lỗi của chồng với mẹ chồng, cuối cùng tôi lại bị mẹ chồng cho rằng mình chính là "đồng phạm" khiến chồng có những bước đi sai lầm. Cuối cùng, chồng là người phải sửa sai, hay tôi mới chính là người cần phải sửa sai?
Theo Dân trí
Tuổi thơ của bác sĩ
Theo tư liệu lịch sử, ngày 1/7/1909, triều đình Huế bổ nhiệm ông Nguyễn Sinh Sắc (còn gọi là Nguyễn Sinh Huy) làm tri huyện Bình Khê.
Trước khi lên đường nhậm chức, ông Nguyễn Sinh Huy đã gửi Nguyễn Tất Thành (sau này là Chủ tịch Hồ Chí Minh) cho người bạn thân của mình là giáo học Phạm Ngọc Thọ, một giáo viên trường Pháp Việt ở Quy Nhơn, để nuôi nấng và dạy dỗ kiến thức.
Giáo học Phạm Ngọc Thọ, cha của bác sĩ Phạm Ngọc Thạch. |
Khi ấy vợ chồng thầy giáo Thọ cũng vừa sinh hạ người con trai đặt tên là Phạm Ngọc Thạch được hơn một tháng. Thương con bạn như con trai mình, giáo học Phạm Ngọc Thọ đã cùng dạy dỗ Nguyễn Tất Thành (lúc này 19 tuổi) và Phạm Ngọc Thạch.
Mùa thu năm 1910, từ biệt đồng nghiệp và người thân tại Quy Nhơn, gia đình giáo học Phạm Ngọc Thọ vào Phan Thiết.
Mặc dù xuất thân là dòng dõi quý tộc (cháu nội của Tuy Lý Vương Miên Trinh) nhưng bà Công Tôn Nữ Thị Cẩn Tín vẫn thủy chung theo chồng, một ông giáo nghèo yêu nghề đi khắp nơi dạy học theo sự điều động của chính quyền thuộc địa.
Ẵm trên tay đứa con trai mới hơn 1 tuổi, tay dắt 2 đứa lớn hơn nhưng chỉ mới bi bô, bà cùng chồng vào nhận nhiệm sở. Ai cũng thương cho hoàn cảnh của gia đình ông giáo. Vợ chồng ông giáo Thọ được cấp một căn hộ nhỏ trong khu tập thể phía sau trường.
Hằng ngày thầy Thọ lên lớp dạy cho học sinh xứ biển những ngữ âm đầu tiên của ngôn ngữ Pháp. Bà Cẩn Tín ở nhà cậy nhờ người quen trong trường giới thiệu để nhận đồ nữ công gia chánh về thêu thùa may vá, kiếm thêm tiền nuôi các con.
![]() |
Bác sĩ Phạm Ngọc Thạch thời trẻ. |
Thương cha mẹ vất vả và có lẽ hợp với khí hậu của vùng biển mặn Phan Thiết, cậu bé Phạm Ngọc Thạch chẳng bệnh tật gì và càng lớn càng tỏ ra thông minh, sáng dạ. Chiều nào cậu bé Ngọc Thạch cũng đòi ba dẫn ra biển Thương Chánh tắm để rèn luyện sức khỏe.
Cũng như anh chị của mình, Ngọc Thạch được cha mẹ cho tiếp cận với tiếng Pháp từ rất sớm và giáo dục kỹ về các vấn đề xã hội, bởi vậy khi trở thành học sinh chính thức của Trường Sơ học Pháp Việt Phan Thiết, Phạm Ngọc Thạch luôn là học sinh dẫn đầu tiêu biểu của trường.
Năm 1917, Phạm Ngọc Thạch tốt nghiệp thủ khoa kỳ thi lấy bằng lấy Sơ Học Yếu Lược (Primaire Élémentaire) tại Trường Sơ học Pháp Việt Phan Thiết. Khi đó Ngọc Thạch vừa tròn 8 tuổi và đã sống tại Phan Thiết được 7 năm.
Trước đó, năm 1912, ông nội của Phạm Ngọc Thạch là ông Phạm Ngọc Quát, trước đó là quan án sát Khánh Hòa rồi Tuần vũ Hà Tĩnh, được triều đình Huế điều chuyển vào làm Tuần vũ Bình Thuận. Bởi vậy, gia đình Phạm Ngọc Thạch chuyển về ở cùng ông bà nội ở khu Xóm Tỉnh thuộc Phú Tài - Đại Nẫm (Hàm Thuận, Bình Thuận).
Do chương trình giáo dục công lập tại Phan Thiết khi đó chỉ hết bậc sơ học nên cha mẹ và ông nội đành gạt nước mắt gửi Phạm Ngọc Thạch và chị gái ra Thanh Hóa học tiếp chương trình tiểu học.
Đi tìm khu mộ cổ dòng họ Phạm
Từ những thông tin về thời niên thiếu của bác sĩ Phạm Ngọc Thạch ở Phan Thiết, chúng tôi tìm đến khu vực xóm cây Chanh xưa, nay là khu dân cư Kênh Bàu, phường Xuân An, TP Phan Thiết để hỏi thông tin về khu mộ của ông bà nội bác sĩ Phạm Ngọc Thạch.
Đến khu dân cư Kênh Bàu chúng tôi bất ngờ khi nhìn thấy một khu nhà có biển đề “Nhà tưởng niệm họ Phạm” được xây dựng khang trang, to đẹp như một ngôi chùa nằm gọn gàng trong khu dân cư này.
Khu nhà tưởng niệm họ Phạm có diện tích khoảng 500 m2. Gồm 2 phần, nhà tưởng niệm và khu mộ cổ.
Trong khu mộ có 4 ngôi mộ gồm mộ ông Phạm Ngọc Quát và mộ phần ba bà vợ của ông nằm xung quanh. Các bia mộ đều viết bằng chữ Hán và có khắc các câu đối dành cho những người là quan lại của triều đình.
Bên cạnh khu mộ, gia tộc họ Phạm đã xây dựng một ngôi nhà tưởng niệm. Bên trong nhà tưởng niệm có thờ Phật và để bài vị thờ các thành viên của gia tộc Phạm Ngọc từ thủy tổ đến các người thân, anh em, con cháu của nhân vật trung tâm là quan Lễ bộ thượng thư Phạm Ngọc Quát.
Trong đó có bài vị thờ cha mẹ, anh chị em và di ảnh của bác sĩ Phạm Ngọc Thạch ở hàng dưới cùng.
Điều bất ngờ là cũng từ nhà tưởng niệm này mà chúng tôi mới biết được thêm nhiều nhân vật nổi tiếng ở Bình Thuận xưa là thành viên của gia tộc họ Phạm.
Ông Phạm Ngọc Quát sinh vào năm Tự Đức thứ 9 (năm 1856). Tuy không xuất thân từ dòng dõi quý tộc và khoa bảng nhưng ông đã được triều đình Huế bổ nhiệm nhiều nhiều chức vụ quan trọng. Chức vụ cao nhất và cuối cùng trước khi ông về hưu là Lễ bộ thượng thư của triều đình.
Mộ phần Phạm Ngọc Quát. |
Giai đoạn ông Phạm Ngọc Quát làm tuần vũ Bình Thuận là giai đoạn từ 1912 đến 1915. Giai đoạn này ông Phạm Ngọc Quát cũng được bổ nhiệm đồng thời là thành viên Hội đồng phân định ranh giới Nam Kỳ và Trung Kỳ của chính quyền thuộc địa Pháp.
Năm 1912, khi là tuần vũ Bình Thuận, nhận thấy vùng đất này hiền hòa, khí hậu và cuộc sống không khắc nghiệt như những nơi khác, chính quyền thuộc địa đã xác định tập trung phát triển Phan Thiết thành một trong những đô thị quan trọng nhất của Trung Kỳ.
Mặt khác con trai ông là giáo học Phạm Ngọc Thọ và gia đình cũng đang sinh sống ổn định tại Phan Thiết nên ông Phạm Ngọc Quát đã quyết định đưa gia đình và một số người bà con thân thiết của mình về Bình Thuận định cư.
Sau khi về hưu, từ Huế ông vào Bình Thuận sinh sống với gia đình và mất năm Bảo Đại thứ tư (năm 1929).
Nhà tưởng niệm gia tộc họ Phạm. |
Hiện, phần mộ của ông được chuyển đến khu xóm Cây Chanh (tức khu dân cư Kênh Bàu ngày nay) và được cải táng trên phần đất của một người bạn thân ông.
(Còn nữa)
Ở Phan Thiết, vào cuối thế kỷ 20, ai cũng biết hoặc nghe nói đến rạp hát Hồng Lợi và ngôi biệt thự mang kiến trúc Pháp rất đẹp tại đường Phan Chu Trinh. Nhưng ít ai biết, chủ nhân của nó là một người đàn ông mù.
" alt=""/>Điều ít biết về gia tộc của bác sĩ lừng lẫy Phạm Ngọc Thạch