您现在的位置是:Thể thao >>正文
Người cũ HAGL: ‘Bầu Đức khiến các cầu thủ mất tinh thần’
Thể thao818人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 17/09/2019 14:03 V-League ...
Tags:
相关文章
Siêu máy tính dự đoán Bayern Munich vs Bayer Leverkusen, 3h00 ngày 6/3
Thể thaoChiểu Sương - 04/03/2025 14:25 Máy tính dự đo ...
【Thể thao】
阅读更多Em dâu mừng đầy tháng con trai tôi có 1 triệu đồng
Thể thao...
【Thể thao】
阅读更多Vừa nhìn thấy nhân tình của chồng, tôi tâm sự ôm mặt khóc nức nở
Thể thaoMột ngày sau 5 năm bên nhau, tôi bỗng phát hiện chồng ngoại tình. Nhìn vợ vất vả, anh rất thương. Nhiều lần anh nói xin lỗi tôi vì không lo cho tôi có cuộc sống sung túc như người ta.
Vì tình yêu, tôi cố gắng từng ngày. Tôi luôn cho rằng, chồng yêu thương mình hết lòng như vậy, dù tôi có vất vả hơn, dù anh có không bằng người ta cũng không thành vấn đề.
Nhưng một ngày sau 5 năm bên nhau, tôi bỗng phát hiện chồng ngoại tình. Điện thoại hiển thị anh thường xuyên bắt xe công nghệ đến một nơi. Tôi thử điều tra thì biết được, đó là nơi cô nhân tình của chồng đang sống.
Anh còn nhắn tin cho cô ta rất mùi mẫn. Có những đêm, tôi thấy chồng bần thần không ngủ nhưng hỏi có chuyện gì thì anh không nói. Vài ngày sau, tôi thử đọc tin nhắn điện thoại của chồng mới biết, con của cô nhân tình nhập viện.
Theo địa chỉ, tôi đến tận nhà cô ta để bắt ghen. Tôi không dám tin chồng mình lại có thể ngoại tình, trong khi mình đã hy sinh hết lòng vì hôn nhân. Vừa bước chân vào cửa, tôi choáng khi thấy người phụ nữ đó.
Cô ta ngồi trên xe lăn, thân hình gầy guộc. Tôi bất giác nhớ lại người yêu cũ của chồng nhiều năm trước khi chúng tôi quen nhau. Đây chính là cô bạn gái anh từng kể. Giờ đây, cô ấy xuất hiện trong bộ dạng này.
Nhìn thấy tôi, cô ấy hiểu ra tất cả. Cô ấy khóc, xin lỗi tôi và nói tôi đừng vì chuyện này mà ly hôn chồng. Cô ta cảm ơn chồng tôi vì luôn quan tâm, chăm sóc mình suốt thời gian qua.
"Chồng chị là người tốt. Anh ấy chỉ vì thương hại tôi mà giấu giếm chị chuyện này. Tôi và anh ấy không có gì hết. Tôi xin cam đoan với chị.
Tôi đã có gia đình, con nhỏ nhưng người ấy bỏ tôi, không lời từ biệt. Bây giờ, tôi phải nhờ bố mẹ, họ hàng chăm sóc con giúp mình.
Thương tôi nên anh ấy mới thường xuyên đến thăm hỏi và mang đồ ăn đến cho mẹ con tôi. Tôi chỉ mong sớm ngày đi lại được, còn lao động kiếm tiền nuôi con", cô ta vừa khóc, vừa nói.
Nhìn người phụ nữ trẻ trung nhưng lại bất lực trước cuộc sống, cậu con trai nhỏ tuổi đứng bên cạnh chăm sóc càng khiến tôi động lòng. Nước mắt tôi cứ thế trào ra, không kìm lại được.
Thực sự, tôi không biết nói gì trước câu chuyện bi thương đó. Ra về, tôi ôm mặt khóc rưng rức.
Nếu là tôi không biết, tôi có làm như vậy hay không? Tôi không muốn chồng quan tâm người yêu cũ. Nhưng ở hoàn cảnh này, tôi có cấm đoán anh cũng không được.
Tôi đã gánh cả gia đình, không lẽ lại gánh thêm người yêu cũ của chồng sao? Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Dân Trí
Anh chủ tiệm tóc vừa gặp đã mê cô gái miền Tây xinh đẹp
Chàng 8X hiền lành chất phác liên tục nói "ưng ý" với bạn gái cùng tham gia chương trình Hẹn ăn trưa tập 384.">...
【Thể thao】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Celje vs Lugano, 3h00 ngày 7/3: Phong độ đang lên
- Hàng nghìn sinh viên khó khăn TPHCM được nâng bước nhờ học bổng khuyến tài
- Nuôi tóc dài tặng bệnh nhân ung thư, chàng trai hay bị nhầm là con gái
- Ngôi đầu đổi chủ sau vòng 9 Ngoại hạng Anh?
- Nhận định, soi kèo Telavi vs Kolkheti Poti, 22h00 ngày 5/3: Chưa thể ăn mừng
- Ngã Tư Sở hết 'khổ' nhưng sông Tô Lịch bao giờ trong xanh?
最新文章
-
Soi kèo phạt góc Bayern Munich vs Leverkusen, 03h00 ngày 6/3
-
Đoàn làm phim hài dân gian “Giấc mộng quan trường” vừa tổ chức ra mắt tại Hà Nội với sự tham gia của các nghệ sĩ Trà My, Tiến Đạt, Thanh Hương, NSƯT Thu Hạnh, Trọng Lân, Đức Hiếu,...và 2 nghệ sĩ tới từ TP.HCM là Trịnh Minh Dũng và Trung Dân. Hiện “Giấc mộng quan trường” là bộ phim hài theo phong cách dân gian duy nhất được tung ra. Đạo diễn Linh Đồng cho biết, những vấn đề thời sự trong một năm qua được anh khéo léo lồng ghép trong phim là vấn đề nước sinh hoạt bẩn tại Hà Nội, vụ cháy nhà máy Rạng Đông hay vụ sàm sỡ nơi thang máy...
Đóng hài Tết và muốn đem tới khán giả hình ảnh chân thật nhất, nghệ sĩ Trà My không ngần ngại tát bạn diễn 3 cái "nổ đom đóm mắt". Chia sẻ tại buổi họp báo, đạo diễn Linh Đồng cho biết: "Hài dân gian luôn là đề tài hấp dẫn ngay từ nhỏ với tôi. Khi lớn lên tôi vẫn luôn nghĩ, nếu mình có cơ hội theo nghệ thuật làm đạo diễn, tôi sẽ làm về đề tài dân gian".
Thị trường phim Tết đang hướng đến những dòng phim hiện đại, dễ làm, bối cảnh đơn giản để tiết kiệm kinh phí. Tuy nhiên dù là đạo diễn trẻ nhưng Linh Đồng lại 'lao vào' làm cái khó, hỏi anh có thấy mình liều, đạo diễn Linh Đồng cho hay: "Chính vì thị trường đang rất thiếu những phim hài tết chất lượng nên tôi luôn tự nhủ rằng có lẽ sứ mệnh của mình là phải làm nên một điều gì đó khác biệt. Vài năm gần đây, hài dân gian vắng bóng hẳn trên thị trường phim cuối năm. Sẵn có đam mê sâu sắc với hài dân gian, hơn nữa tôi đã ấp ủ nguyện vọng này từ lâu nên quyết định năm nay sẽ đầu tư toàn bộ công sức và tâm huyết vào dự án này".
Hỏi Linh Đồng, nghệ sĩ Tự Long mới đây có chia sẻ quan điểm rằng phim hài Tết khó tránh khỏi dung tục vì đó là "chiêu" để câu kéo khán giả, phim của anh thế nào? Nam đạo diễn đáp: "Phim của tôi không sử dụng những chi tiết hài nhảm, lời thoại lố lăng để câu khách. Phim tôi "dụ" khán giả bằng những cái tên "ăn khách" 2 miền Nam - Bắc như nghệ sĩ Trung Dân, Trịnh Minh Dũng, Tiến Đạt, Trà My, Thanh Hương, Hồ Phong, Trọng Lân, MC Thùy Linh.
Tôi quan niệm hài dân gian phải mang đúng bản chất thuần túy và mộc mạc của nó. Nếu phim dân gian mà đu theo những chi tiết phản cảm như phim hiện đại thì nó không còn là phim dân gian nữa. Bản thân tôi không cho phép điều đó. Sản phẩm của tôi hướng tới tất cả đối tượng khán giả, các thế hệ có thể cùng xem, cùng bàn luận. Nếu là phim hài nhảm thì không làm được điều đó.
Tết ai cũng cần hài, cần cười cần sự nhẹ nhàng để "relax" nên tôi cho rằng hài Tết dân gian có sức sống mãnh liệt, chỉ cần kịch bản đủ hay thì dù không có "cảnh nóng" khán giả cũng không bao giờ lãng quên".
Anh thông báo hơn 40 đài truyền hình mua bản quyền phát sóng dịp Tết Nguyên đán 2020. Đạo diễn hứa hẹn phim không có chi tiết hài nhảm. Nhiều nghệ sĩ nói rằng nhận lời tham gia phim bởi lời thoại văn minh, thông điệp sâu sắc lồng ghép trong đó.
Nghệ sĩ Trung Dân trong một cảnh quay. Có mặt tại buổi họp báo, nghệ sĩ Trà My, nữ chính của phim chia sẻ, chị cũng cùng sở thích với đạo diễn Linh Đồng, đó là làm phim hài dân gian. Nghệ sĩ hài Trà My chia sẻ, chị chuyên trị vai chanh chua. Ở bộ phim này chị hóa thân thành vợ lý trưởng, thường xuyên bất mãn với tính cách yếu đuối, bạc nhược của chồng.
Vì là phim hài nên có nhiều tính tiết mà đoàn làm phim cũng phải cười lăn lộn mãi mới có thể diễn được. Hơn khá nhiều tuổi diễn viên Minh Dũng nên khi đóng cảnh vợ chồng nằm gác chân lên nhau trên giường, Minh Dũng có vẻ e dè. Tuy nhiên, Trà My đã biết cách khiến cho Minh Dũng thoải mái diễn.
"Trong hoạt cảnh hai vợ chồng rượt đuổi, dưới trời mưa lớn, đây chúng tôi cũng gọi là cảnh "nóng" đấy, tôi cầm đòn gánh phang nhẹ vào người bạn diễn nhưng Minh Dũng thủ thỉ "cứ đánh mạnh cho có cảm giác". Tôi làm thật. Lúc ghi hình lý trưởng đang say giấc thì vợ đánh thức vì ngoài sân có cháy lớn, tôi có tát Minh Dũng. Lần này cũng lại muốn cho khán giả cảm nhận được chân thực nhất, Minh Dũng lại đề nghị tôi tát thật. Tôi cũng lại làm thật. Tôi tát Dũng 3 cái mà sau này Dũng bảo, nếu chị tát thêm cái thứ 4 là em xỉu luôn", nghệ sĩ Trà My kể.
Về phía Trịnh Minh Dũng, dù đoàn làm phim xót vì anh bị đánh và tát thật nhiều nhưng cái anh lo lắng lại chính là chất giọng khác biệt có thể khiến khán giả thấy khó hiểu. Anh khắc phục bằng cách tham khảo kỹ các từ địa phương, nhờ đàn chị Trà My hướng dẫn, khi diễn luôn chú ý nói rành mạch. "Tôi lo lắng vì cách diễn hài miền Nam đã ngấm vào máu liệu có thể hòa quyện với lối hài của anh chị em nghệ sĩ ngoài này hay không. May quá chị Trà My và anh em trong đoàn rất nhiệt tình, chúng tôi như một gia đình vậy, chị bảo em nghe", anh nói.
Tình Lê
Nghệ sĩ Trà My: U50 vẫn thấy mình như 18
Nhiều năm thiếu vắng bàn tay chăm sóc của người chồng, nhưng nghệ sĩ Trà My bảo, chị đã tìm được hạnh phúc tuổi trung niên, rất đơn giản...
" alt="Chỉ vì cảnh 'nóng', nghệ sĩ Trà My tát bạn diễn rát mặt">Chỉ vì cảnh 'nóng', nghệ sĩ Trà My tát bạn diễn rát mặt
-
Tờ giấy “một cung đường hai điểm đến” cho phép tôi thỉnh thoảng đi từ nhà đến trường làm nhiệm vụ. Cung đường bình thường chỉ 10 phút rộn ràng, nhưng giờ với tôi là rất căng thẳng. Vì đã chặn chốt nhiều hẻm nên tôi luôn phải đi qua 2-3 bệnh viện lớn của thành phố trên con đường ấy. Gần 3 tháng nay, tôi lần lượt chứng kiến các bệnh viện từ phong tỏa, đến ngăn đôi, rồi dần dần chuyển sang chuyên trị Covid-19, chứng kiến xe cấp cứu xếp hàng ở cổng bệnh viện, có hôm thấy cả bệnh nhân thở khó nhọc trên xe. Giờ thì trước cổng bệnh viện không chỉ có xe cấp cứu, mà có cả một xe của trại hòm chờ sẵn.
Nói chuyện nhà gần bệnh viện, tôi phải cảm ơn bác trưởng ban tuyên giáo Thành phố Hồ Chí Minh lắm. Cách đây mấy hôm bác cho ý kiến các xe cấp cứu chỉ nháy đèn không nên hú còi nữa nếu đường không có ai, bởi tiếng xe liên tục hú trong không gian yên tĩnh đến lặng người thực sự là nỗi ám ảnh đối với dân Sài Gòn.
Cung đường bình thường chỉ 10 phút rộn ràng, nhưng giờ với tôi là rất căng thẳng. Ngày nào tôi cũng tập yoga trên tầng, nhưng đến đoạn tọa thiền tập thở thì lâu lắm rồi tôi không làm được, vì đếm nhịp thở cũng là đếm tiếng còi xe, thấy tần suất mà lòng nặng trĩu. Mấy nay nhờ bớt tiếng còi xe nên có hôm tôi được nghe tiếng gió, tiếng chim hót lanh lảnh giữa lúc 11h, gọi là “trưa trầy trưa trật”, hót gì nữa không biết, cứ làm như mới sáng ban mai.
Hôm nọ cô bạn thân tôi hỏi thăm và nói "Thôi giờ cứ cầu mong không dính bệnh mày ạ". Tôi trả lời “Mày ơi, giờ mong ước của dân Sài Gòn “cụ thể” hơn nhiều lắm: mong không bị F0, bị thì nhẹ, nặng thì được hỗ trợ, nặng hơn thì được nằm viện, nằm viện thì có phương tiện cấp cứu, và lỡ có sao thì mọi việc được chu toàn, không phải chờ đợi lạnh lẽo ở container…, đau lòng cả người đi và người ở lại.
Mọi người nghe một ngày mấy ngàn ca nhiễm, mấy trăm ca tử vong đều thấy sợ phải không, nhưng với người Sài Gòn bây giờ, đó không chỉ là các con số nữa mà là người thân, đồng nghiệp, bạn bè, sinh viên, những cái tên, những con người cụ thể, những ký ức rất rõ ràng.
Tết này, đã có hàng ngàn người lớn tuổi ở Sài Gòn không thể cùng con cháu đón Tết sang, cũng có nhiều bạn trẻ không còn được tiếp tục những ước mơ hay chỉ đơn giản là không được uống cà phê vỉa hè và ăn cơm tấm bánh mì nữa.
Tôi cảm nhận rõ ràng Covid-19 ngày càng siết chặt thành phố. Cách đây hơn một tháng, thành phố “băng bó” thấy thương, giờ thì rào kẽm gai chia vùng, đỏ thì lo lắng và xanh cũng bất an, màu có thể đổi bất kỳ lúc nào nếu chủ quan. Mình có ở vùng xanh mà người thân ở vùng đỏ thì cũng làm sao yên lòng được.
Cách đây hơn một tháng, thành phố “băng bó” thấy thương, giờ thì rào kẽm gai chia vùng, đỏ thì lo lắng và xanh cũng bất an. Những ngày đầu nỗi lo âu cũng trọng đại lắm, lo dự án giảm tốc độ triển khai, lo giảm thu nhập, lo biết bao giờ mới được tung tăng đi lại như xưa. Giờ đây nỗi lo trở nên “nhỏ mọn” hơn nhiều, lo tuần tới có đủ đồ ăn không, máy giặt máy bơm máy lạnh trong nhà lỡ hỏng làm sao sửa. Thậm chí, chị em còn lo… đến tháng không có gì mà dùng khi không đi siêu thị và cửa hàng tiện ích được nữa.
Tôi nhớ có hôm hai đứa con tôi đang nô đùa, chạy ầm ầm ở cầu thang thì bị tôi quát ầm ĩ, bắt ngồi im, chơi ipad cũng được nhưng không được chạy nhảy, đơn giản lúc đó có ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi “Lỡ ngã gãy tay chân sao đi bệnh viện được?". Thấy chúng ngơ ngác tôi biết mình vô lý, nhưng đó là thực tế chúng tôi đang phải đối mặt.
Nhớ lại năm ngoái cũng thời điểm này tôi bị bệnh, chần chừ tự chữa mãi rồi đi mới đi khám và chữa trị khá lâu, tôi rùng mình chợt nghĩ nếu là năm nay, chắc tôi đã không dám đi bệnh viện và có thể bị nặng hơn rất nhiều.
Tâm trạng tôi những ngày này thất thường, nhiều khi mới vui lên được chút thì lại chùng xuống vì những tin nhắn buồn. Nhiều hôm nấu được món ngon, nồi phở bò giữa mùa khan hiếm, chưa kịp khoe trên Facebook thì nhận tin nhắn “em ơi, chị ơi,… đã F0 rồi, nhà em phong tỏa rồi, em trai chị ý, mẹ bạn ấy đã mất rồi”, thế là chả còn muốn viết gì nữa, nói gì nữa. Im lặng hình như là sự nể trọng đối với nỗi buồn, nỗi đau trong thời điểm này.
Sài Gòn, những ngày này đường phố vắng lặng, đìu hiu. Lâu lắm không thấy mình viết gì, nhiều người thân, bạn bè ở Hà Nội, ở cả châu Âu cũng lo lắng. Chị tôi cứ len lén xem có “dấu xanh” Facebook biểu hiện nó đang "online" không, thấy xanh thì đoán nó chắc còn ổn. Có bạn sốt ruột quá hỏi chị ơi, không thấy chị viết gì, chị có ổn không? Bé ơi, em sao rồi?
Thực lòng là mình chẳng biết phải trả lời sao, cũng không dám nói rằng “Em ổn”.
Em còn là người may mắn so với bao người cơ cực ngoài kia, em đã được tiêm vắc xin, em vẫn đang có việc làm, thậm chí rất bận, em còn đủ tiền và thạo việc đi chợ online nên chưa thiếu ăn, nhưng em ổn sao được khi thành phố của em, trường của em, công ty đối tác, bạn bè, người thân quen, đang đối mặt với dịch bệnh với vô vàn khó khăn hiện tại và cả tương lai.
Nhưng, ngoài lúc “vừa đi vừa nín khóc”, người Sài Gòn vẫn phải sống, phải làm việc nhiều hơn để thích nghi với nhiều thay đổi, thậm chí cũng bắt đầu phải nghĩ đến những việc cần làm khi dịch bệnh thuyên giảm.
Than vãn, sợ hãi, trách móc chắc chắn không phải là giải pháp, thậm chí còn gây tổn thương thêm, đặc biệt việc chỉ trích khi chưa có thông tin đầy đủ và khách quan là điều tối kỵ.
Nếu không ở tuyến đầu, việc mình cần làm lúc này là cố gắng trở thành một trong những tuyến sau bình tĩnh và yên ổn nhất. Ít nhất là tự lo cho mình thật tốt để không ai phải giúp mình, khỏe hơn thì có thể tham gia các hoạt động thiện nguyện có tổ chức tốt, giúp người khó khăn hơn, yếu hơn, thậm chí ngồi nhà và gửi chút đóng góp cho tuyến đầu cũng là việc nhỏ có thể làm.
Nếu không ở tuyến đầu, việc mình cần làm lúc này là cố gắng trở thành một trong những tuyến sau bình tĩnh và yên ổn nhất. Y tế thực sự quá tải, cố gắng đừng để phải gặp họ lúc này, cố gắng tự học, tự đọc những thông tin chuẩn xác và tin cậy để không hoảng loạn. Cứ nói rằng số liệu không đúng đâu, nhưng tôi theo dõi bản đồ Covid TP.HCM hàng ngày, tôi thấy số F0 được cập nhật kỹ tới từng khu phố, có thể hơi chậm, nhưng có đấy, nhờ đó mà tôi biết hẻm nhà tôi có bao nhiêu ca và phát hiện ngày nào.
Công việc nhiều khó khăn, nhiều thứ không như ý, nhưng cứ cố làm, cố giúp nhau và hỗ trợ nhau, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn.
Cuộc sống cũng cần sự đổi thay mạnh mẽ, những việc xưa mình làm bị coi là “hâm”, bị mắng “sạch cho lắm vào nên hay ốm”, giờ cũng thành cẩm nang tự bảo vệ mình mà các bác sỹ chia sẻ. Đấy là phải “rửa tiền mặt” bằng xà phòng, rửa trứng trước khi bỏ vào tủ lạnh, xịt khuẩn bao bọc rau trước khi cất, phơi đồ vật dưới nắng 15-20 phút trước khi mang vào nhà.
Tôi thậm chí còn ưu tiên ăn trái cây có vỏ và rửa sạch vỏ trước khi gọt, bởi các ca nhiễm từ siêu thị, từ thức ăn trực tiếp là điều đã được ghi nhận. Có hôm tôi thèm ổi, mà rửa đến sờn cái vỏ cũng chưa dám ăn, cuối cùng tôi lại trụng nước sôi rồi gọt vỏ, tự thấy mình kỹ quá, mà biết làm sao được.
Cuộc sống cũng cần sự đổi thay mạnh mẽ... Với số ca nhiễm của Sài Gòn bây giờ và của nhiều nơi nữa, còn lâu lâu lắm mới “hết dịch” nếu chúng ta chỉ chăm chăm đếm số F0.
Chúng ta cần tiêm vắc xin nhiều nhất có thể, đặc biệt cho người già và người bệnh nền. Các F0 bị nhẹ hoặc không triệu chứng, hạn chế nhập viện, trang bị cho người dân hiểu biết chính xác nhất và các hỗ trợ y tế tốt nhất để có thể vượt qua nếu không may mắc bệnh. "F0 không hoang mang" - chia sẻ của bác sỹ Trương Hữu Khanh là khẩu hiệu tôi rất thích lúc này!
Nói đến không hoang mang, nhiều khi tôi “giận” báo chí lắm. Vẫn biết rằng mùa này “mắt thấy tai nghe”, đôi khi là thấy qua máy tính, nghe qua điện thoại, nhưng thay vì chăm chăm đếm F0, lo đánh vào nỗi hoảng sợ “toang” của dân chúng, báo chí cần có những bài phân tích kỹ, các graphic dễ thương và có tư vấn chuyên môn để hướng dẫn những việc người dân cần, như hướng dẫn đi chợ online chẳng hạn, chắc chắn sẽ khiến người dân yên tâm hơn.
Giống như tuần trước người thân người đọc báo rồi lo sợ hoảng hốt hỏi thăm tôi khi nghe tin ký túc xá trường tôi có F0. Người thân của tôi đâu có đọc được thông tin trên báo là các F0 của trường tôi sức khỏe ổn định, các em ráng sức bảo vệ luận văn, thi cử rất nghiêm túc từ bệnh viện dã chiến, từ khu cách ly. Cô giáo hỏi thăm còn dặn lại “cô giữ sức khỏe ý, tụi em tuổi 20 lo gì cô ơi”.
Nói thật lòng, những người trong vùng dịch như tôi, đang mong manh lắm đấy! Nghe người ta nói “toang như Sài Gòn” mà buồn, thấy người ta thư thái cắm hoa bày tiệc mà cũng tủi cho thành phố sầm uất của mình, đang phải cấp đông từ cọng hành trở đi để yên tâm ở nhà.
Dù sao thì, cuộc sống vẫn tiếp diễn và tái sinh! Thế cho nên lời nhắn bất ngờ của người thầy từ xa “Mai Hương ơi Hà Nội vẫn chờ em đó” cũng làm khóe mắt mình cay cay, làm mình có thêm niềm tin rằng trong cuộc chiến mỏi mệt này, mình và thành phố của mình không cô đơn.
Tôi không thiếu thốn và cũng chưa cần đi chợ giúp, nhưng như bao “cô gái” khác của Sài Gòn, tôi cũng chờ mấy “chú bộ đội” đến phát quà, thứ thiết yếu chúng tôi cần, đôi khi không phải mớ rau bao gạo đâu, là nụ cười của họ, là cảm giác được nhận sự quan tâm đấy.
Dù căng thẳng khi thấy khẩu AK của chú bộ đội trực chốt, nhưng tôi cũng bật cười khi dân phòng, bộ đội nghiêm túc yêu cầu tôi trình giấy đi đường mà rồi lại nói “ xin lỗi chị nghe, tụi em đang làm nhiệm vụ”.
Tôi hi vọng, Sài Gòn đang ổn hơn, số người dân kêu cứu trên nhóm “Giúp nhau mùa dịch” khoảng một tuần nay có vẻ giảm đi, thông tin về việc người dân kịp thời được kiểm tra, hỗ trợ cũng nhiều hơn. Học kỳ mới online của trường đại học chúng tôi đã bắt đầu từ giữa tháng 8, và bọn trẻ phổ thông cũng sắp học online rồi, có cả sách giáo khoa điện tử hỗ trợ.
Chắc sẽ nhiều chuyện hài hước xảy ra với cô trò tụi nó, có nhiều em gặp khó khăn khi học online, nhưng rõ ràng đó là lựa chọn không tồi trong thời điểm này rồi, cố gắng giúp nhau để cùng vượt qua.
Dù sao thì, cuộc sống vẫn tiếp diễn và tái sinh!
Sài Gòn, ngày…tháng… năm không quên !
Độc giảMai Hương
Mời tham gia tiếp sức đẩy lùi đại dịch cùng VietNamNet
Mong muốn được chung tay cùng cả nước chiến đấu với đại dịch, Báo VietNamNet tổ chức chương trình “Tiếp sức đẩy lùi đại dịch cùng VietNamNet”.
" alt="Sài Gòn, những ngày vừa đi vừa khóc">Sài Gòn, những ngày vừa đi vừa khóc
-
Ngày 1/7, Công an Hà Nội cho biết đã tạm giữ Nguyễn Hồ Hùng, 30 tuổi; Hà Văn Khương, 30 tuổi; Đinh Viết Thắng, 28 tuổi và Nguyễn Khắc Ngọc, 40 tuổi, ngụ Hải Phòng khi điều tra đường dây vận chuyển ma túy từ Đức về Việt Nam qua đường hàng không lớn nhất từ trước đến nay. " alt="Vụ chuyển 179 kg ma túy từ Đức về Việt Nam bị triệt phá thế nào">Vụ chuyển 179 kg ma túy từ Đức về Việt Nam bị triệt phá thế nào
-
Nhận định, soi kèo Vissel Kobe vs Gwangju FC, 17h00 ngày 5/3: Bất phân thắng bại
-
Quá trình xăm lợi diễn ra vô cùng đau đớn.
2. Tạo vân trên cơ thể
Để tạo ra những đường vân trên cơ thể, họ dùng gai chọc vào da và dùng dao lam cắt phần da đó. Sau khi vết thương lành sẽ tạo ra phần sẹo lồi như hình vẽ phác họa trước đó.
Hành động này được coi là một phần nét đẹp văn hóa địa phương và được duy trì từ thế hệ này sang thế hệ khác. Đồng thời, cách xăm mình độc đáo này được coi là một nghi lễ đánh dấu sự trưởng thành hay đơn giản hơn vết sẹo được coi là vẻ đẹp trong bộ lạc. Chính vì thế, hầu hết mọi người trong bộ lạc đều sở hữu những đường vân trên cơ thể.
Trong suốt quá trình thực hiện, người "làm đẹp" phải chịu đau đớn và đổ nhiều máu. Và phương pháp cầm máu chỉ đơn giản là dùng vỏ cây lau cho khô. Tuy nhiên, đau là thế nhưng chẳng ai dám thể hiện điều này trên khuôn mặt vì sợ... xấu hổ.
Như trường hợp của một bé gái 12 tuổi chẳng hạn, trong suốt 10 phút thực hiện nghi lễ, cô không hề biểu lộ sự đau đớn khi chính tay người mẹ dùng một cái gai kéo da và lấy dao lam cắt đi phần da đó. Sau đó, khi được phóng viên hỏi, cô nói rằng lúc đó như muốn ngất đi vì quá đau. "Cháu không muốn là nỗi xấu hổ cho gia đình", cô gái 12 tuổi phát biểu.
3. Căng môi bằng đĩa
Nằm ở phía đông bắc của châu Phi, bộ tộc người Suri nằm trong thung lũng Oh-mô thuộc đất nước Etiophia là một mảnh đất đầy những điều kỳ lạ, nơi mà cuộc sống nguyên thủy vẫn được duy trì và phụ nữ còn gắn với một vài phong tục làm đẹp hết sức kỳ dị. Một trong số đó chính là tục quàng miệng của người bộ tộc Suri.
Đến tuổi dậy thì, các cô gái sẽ phải bị nhổ đi hai răng hàm dưới. Sau đó, môi dưới của họ bị khoét một lỗ để cho một cái đĩa bằng đất sét mà họ gọi đó là “Ah-pal-lê” vào giữa. Cái đĩa sẽ dần dần được thay từ nhỏ đến lớn. Để hình ảnh của mình trở nên đẹp hơn , những người phụ nữ chấp nhận nén nỗi đau cắt xé da thịt để làm cho chiếc đĩa quàng dưới môi ngày càng lớn hơn.
Tuy nhiên, với nhiều cô gái khác, đây không phải là cực hình mà đó là một niềm tự hào. Môi căng được dĩa càng lớn thì càng đẹp và người phụ nữ ấy càng "đắt giá". Đến ngày cô gái lập gia đình, chiếc đĩa được quàng dưới môi càng lớn, hồi môn được nhận được từ nhà chồng càng nhiều. Thường thì gia đình nhà gái sẽ nhận được từ nhà trai khoảng 40 - 60 con bò tùy vào độ rộng của chiếc đĩa.
4. Trang điểm mặt độc đáo
Một phong tục cổ xưa của những trẻ em bộ tộc Suri tại thung lũng Omo - Ethiopia là thích trang điểm khuôn mặt của mình bằng những vật liệu có sẵn trong tự nhiên như đất sét trắng và nâu đỏ. Những khuôn mặt được vẽ giống hệt nhau để thể hiện tình bạn gắn bó và thân mật của chúng.
5. Khuôn mặt “trụi” lông
Cũng giống như cách “hành xác” của phụ nữ Châu Phi, từ xưa phụ nữ phương Tây cũng có cách làm đẹp “độc” của riêng mình. Vẻ đẹp làn da phụ nữ luôn gắn liền với sự mịn màng, vì vậy, phụ nữ từ xưa đến nay luôn tìm mọi cách để tẩy lông trên da. Đã có thời phụ nữ quý tộc phương Tây thể hiện đẳng cấp của mình bằng cách dành ra hàng tiếng đồng hồ mỗi ngày để… nhổ các sợi lông trên mặt, từ lông mày, lông mi cho tới tóc tơ trên trán và thái dương…
6. Cuồng trắng da
Không chỉ hãi hùng với cách làm đẹp gây đau đớn thân xác. Ngày nay, nhiều chị em vì muốn làn da trắng hơn đã áp dụng nhiều “ công nghệ” làm trắng siêu tốc, về lâu dài đó là mối nguy hại rất lớn cho sức khỏe. Hiện nay trên thị trường có hàng nghìn loại kem, thuốc trắng da từ dạng khô, dạng keo, cho đến dạng hạt cát với đủ cách thành phần như từ sữa dê, mật ong chúa, ngọc trai, cám gạo, thảo dược… Tuy nhiên, theo các bác sĩ chuyên khoa da liễu, nhiều kem chứa thành phần tẩy trắng có hại như: Hydroquinon, thủy ngân, Corticoid…
Hydroquinon đã bị cấm bán bởi Hiệp hội Thuốc và Thực phẩm ở châu Âu, Nhật, Úc vì sản phẩm có đặc tính gây ung thư (carcinogenic). Thủy ngân thì gây độc vào máu. Tác dụng phụ của nó là gây suy thận, gan; rối loạn tuần hoàn não, hệ tiêu hóa; ban ở da; mất trí nhớ; yếu cơ… Corticoid gây teo da, giảm khả năng đề kháng của da gây ra hiện tượng nhiễm trùng da, nhiễm nấm, chàm, rối loạn sắc tố da, nhiễm trùng huyết.
Lời khuyên của các chuyên gia thẩm mỹ, khi lựa kem làm trắng, bạn cần thử trước lên da và chỉ mua những sản phẩm thương hiệu, có tem chống hàng giả, nguồn gốc xuất xứ rõ ràng.
7. Quần ken bụng
Quần chip ken bụng được các bác sĩ cho rằng lợi ít, hại nhiều. Vấn đề quan tâm của hầu hết phụ nữ, nhất là phụ nữ sau sinh, đó là vòng hai thường bị phì ra và chảy xệ, ngấn mỡ. Lo sợ ngoại hình xấu đi, nhiều chị em dùng đủ mọi biện pháp để tìm lại vòng eo thon gọn.
Nắm bắt được nhu cầu cấp thiết này, hiện nay trên thị trường và các trang mua sắm điện tử đang xuất hiện rất nhiều loại sản phẩm đồ lót với những lời quảng cáo hấp dẫn như: ''Giúp biến mất thịt thừa sau 5 giây, vòng hông được nâng lên 10 cm, lượng mỡ ở phần mông được bao gọn toàn bộ, từ hông đến đùi sẽ có được đường cong hoàn mỹ'', "đường cong chuẩn đẹp, trơn đều", "nhỏ eo, phẳng bụng, đỡ ngực"…Tuy nhiên các chuyên gia cho rằng tác dụng phụ của chiếc quần này là có thực. Theo bác sĩ Nguyễn Thị Hương, giảng viên trường Đại học Y Hà Nội thì khi bạn để cho cơ thể của mình phải chịu đựng sự bó chặt lâu dài, nhất là bộ phận hông và ổ bụng sẽ có tác động xấu đến vấn đề sinh sản của phụ nữ, các vùng cơ bị gò bó cũng làm cản trở việc lưu thông khí huyết, điều này ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe bản thân.
(Theo Depplus.vn)
" alt="Hãi hùng với cách làm đẹp đau đớn">Hãi hùng với cách làm đẹp đau đớn