您现在的位置是:Nhận định >>正文
Cẩm Vân khóc rất nhiều khi thu âm ca khúc của Hứa Kim Tuyền
Nhận định6928人已围观
简介Nghe liên khúc ngắn 9 bài hát trong album 'Colours'Hứa Kim Tuyền mất 2 nă ...
Nghe liên khúc ngắn 9 bài hát trong album 'Colours'
Hứa Kim Tuyền mất 2 năm rưỡi để thực hiện album Colours. Như tựa đề,ẩmVânkhócrấtnhiềukhithuâmcakhúccủaHứaKimTuyềgiá vàng 9999 hiện tại album là các mảng màu pha trộn của âm nhạc và cuộc sống. Mười nghệ sĩ, 6 nhà sản xuất tham gia tạo ra 9 bài hát trong album này: Mang ghế ra sân ngồi hát (Tóc Tiên); Lucy (Nguyên Hà); Hai mươi hai(AMEE); Hoa Kỳ(Hoàng Dũng);Dưới ánh đèn sân khấu(Orange); Ước mơ của mẹ(Văn Mai Hương); Một ngày tôi quên hết(Cẩm Vân ft. Cece Trương); Nếu một mai tôi bay lên trời(Trúc Nhân); và Cánh đồng mây của Thượng đế (Hứa Kim Tuyền).
Các bài hát viết về những vấn đề của đời sống thường nhật dưới góc nhìn thứ nhất. Chẳng hạn, Hứa Kim Tuyền viết bài Mang ghế ra sân ngồi hátkhi xem ảnh, video ngắn ngồi hát thơ thẩn trong vườn nhà của Tóc Tiên mùa dịch; hay bài Dưới ánh đèn sân khấulà những trăn trở chung của người nghệ sĩ về thân phận, tương lai của mình.

Tổng thể Colourssắp xếp các bài hát/mảng màu thành hành trình của một đời người. Album bắt đầu bằng Mang ghế ra sân ngồi hátvới các câu con người thường tự hỏi bản thân: Tại sao chúng ta lại có mặt trên thế giới này? Tại sao chúng ta lại là con người? Kiếp trước chúng ta là gì?... rồi đến bài Lucyvề tình cảm với chú chó cưng - người bạn đồng hành cùng ta lớn lên. Bài Hai mươi hailà dấu mốc con người hoàn thành chương trình đại học, bước vào hành trình mới của cuộc đời, tiếp nối bằng Hoa Kỳlà giai đoạn sống xa quê lập nghiệp. Bài Dưới ánh đèn sân khấulà nỗi trăn trở của bất cứ ai khi theo đuổi sự nghiệp của mình.
Sau giai đoạn xây dựng sự nghiệp, mỗi người tạm gác lại công việc, những ước mơ cá nhân để chăm lo gia đình, con cái, nghĩ về tương lai của con thể hiện trong bài Ước mơ của mẹ. Sau đó, chúng ta già đi, bài Một ngày tôi quên hếtlà nỗi lo sợ ngày mình sẽ không còn nhớ những gì mình từng yêu thương. Hai bài kết Nếu một mai tôi bay lên trời và Cánh đồng mây của Thượng đếlà cõi tươi đẹp, nơi mọi người gặp lại nhau sau một kiếp sống tử tế, đẹp đẽ.
Tại sự kiện, các nghệ sĩ giao lưu, chia sẻ về mảng màu mình đóng góp cho Colours. Ca sĩ Cẩm Vân kể thích bài Một ngày tôi quên hếtngay từ lần nghe đầu tiên nên nhận lời hát ngay. Dù là giọng ca gạo cội, cô vẫn nhờ ông xã Khắc Triệu và con gái Cece Trương giúp mình chuốt bài.

Cẩm Vân vui kể: "Mọi thứ với tôi đều mới mẻ. Tôi phải hát sao cho người trẻ nghe được. Lần đầu tiên, tôi có bài hát lọt Top Trending (xu hướng thịnh hành) YouTube, phải tìm hiểu xem nó là gì". Trong khi đó, Cece Trương cho hay lần hiếm hoi thấy mẹ khóc nhiều đến vậy trong quá trình thu âm. Danh ca đã đặt mình vào hoàn cảnh của người mẹ mắc bệnh Alzheimer, quên hết chồng và con gái nên khóc không ngừng.
Hoàng Dũng - người thể hiện bài Hoa Kỳvề tâm tư của những người xa xứ buộc phải rời quê hương lập nghiệp - lại chưa từng đi nước ngoài bao giờ. Dù vậy, anh đã rất xúc động, đồng cảm với bài hát, mượn cảm xúc từ những bộ phim, phóng sự để thu âm.
Nhiều nghệ sĩ khách mời chia sẻ cảm xúc sau khi nghe các bài hát trong Colours. Với JSol, Colours là một album chữa lành tâm hồn, truyền năng lượng tích cực, yêu nghề, yêu đời tới người nghe. Ca sĩ Phùng Khánh Linh đặc biệt cảm ơn Hứa Kim Tuyền về bài Lucyđã lấy nước mắt của cô.
Cẩm Vân, Hoàng Dũng hát giao lưu buổi ra mắt album
Gia Bảo
Tags:
相关文章
Siêu máy tính dự đoán Osasuna vs Sevilla, 00h00 ngày 25/4
Nhận địnhPha lê - 24/04/2025 09:00 Máy tính dự đoán ...
阅读更多'Kỷ nguyên ultrabook' đang đến
Nhận định Ultrabook sẽ phải siêu mỏng và siêu nhẹ. Ảnh minh họaAi là người khởi xướng ra khái niệm “Ultrabook”?
“Ultrabook” là thuật ngữ hoàn toàn mới dành cho một chủng loại máy tính xách tay được hãng Intel khởi xướng. Đây là tên gọi thế hệ máy tính xách tay mới có hiệu năng và tốc độ của laptop nhưng có thiết kế siêu mỏng, nhẹ và sang trọng của các máy tính bảng (tablet). Đặc biệt, ultrabook đòi hỏi khả năng xử lý cực nhanh để chuyển đổi trạng thái từ sleep/ stand-by sang active trong vòng chỉ 2-3 giây.
Khái niệm ultrabook bắt đầu xuất hiện khi nào?
Intel công bố khái niệm, chiến lược và quỹ đầu tư cho dự án ultrabook tại triển lãm quốc tế Computex Expo 2011 ở Đài Loan tháng 5/2011 vừa qua. Sự kiện này được ví như thời khắc chuyển giao của 2 thế kỷ - khi một trang mới cho lịch sử công nghệ thế giới và người dùng được mở ra.
Video clip Intel cùng ASUS giới thiệu mẫu ultrabook tiên phong và tiêu chuẩn do Network World đăng tải trên Youtube đã thu hút hơn 43.000 lượt xem từ thời điểm công bố cho thấy sức hút của thiết bị này đối với tất cả mọi người.
Các tiêu chuẩn của một Ultrabook là gì?
">...
阅读更多Truyện Cô Giáo, Học Sinh Hay Thế Thân?
Nhận định...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Shabab Al Ahli vs Khor Fakkan, 23h45 ngày 23/4: Làm khó chủ nhà
- 'Nói để tweet' bằng tai nghe Plantronics Marque M155
- Máy đọc sách Kindle mới của Amazon đã về Việt Nam
- 5 mẫu case kéo dài thời lượng pin iPhone
- Nhận định, soi kèo Deportivo Xinabajul vs Guastatoya, 09h00 ngày 24/4: Ngắt mạch toàn thua
- Truyện Giả Bộ Làm A Còn Đi Đánh Lộn Là Sẽ Mang Thai Đó
最新文章
-
Nhận định, soi kèo PSM Makassar vs Bali United, 19h00 ngày 25/4: Kết quả hài lòng
-
Tháng 1 tới, LG sẽ trình làng Google TV đầu tiên của hãng.Logitech và Sony là hai nhà sản xuất đầu tiên tham gia vào dự án phát triển thiết bị chạy Google TV, bao gồm cả HDTV, đầu Blu-ray và Set-top box. Việc Logitech vừa tuyên bố bỏ cuộc, Sony thì đang gặp khó khăn ở thị trường TV nói chung đã kéo theo Google TV dần bị quên lãng sau hơn một năm xuất hiện.
" alt="LG 'giúp đỡ' Google TV">LG 'giúp đỡ' Google TV
-
Máy tính bảng iPad 2.Theo Cnet, với kích cỡ giữ nguyên 9,7 inch, lượng điểm ảnh của iPad 3 đạt khoảng 264 ppi, hơn hẳn các tablet chạy Android khác như Galaxy Tab 10.1 hay Motorola Xoom (150 ppi) và gấp đôi so với iPad 2 (132 ppi). Tuy nhiên, độ mịn của iPad 3 vẫn chưa bằng được trên iPhone 4S là 330 ppi.
Máy tính bảng iPad 2.Ngoài độ phân giải cao hơn Full HD, màn hình của iPad 3 còn có độ sáng đạt 550 nit, trong khi phần lớn các laptop trên thị trường chỉ vào khoảng 350 nit.
" alt="iPad 3 màn hình siêu nét được sản xuất trong tháng 11">iPad 3 màn hình siêu nét được sản xuất trong tháng 11
-
" alt="Ngắm MacBook Pro mạ vàng và trái táo kim cương"> Ngắm MacBook Pro mạ vàng và trái táo kim cương
-
Nhận định, soi kèo Alaves vs Sociedad, 2h30 ngày 24/4: Thoát hiểm
-
"Ừ." Anh hiếu kỳ nhìn cô một cái, thấy sự bình tĩnh của cô hơi kỳ quái.
Nhưng Kiều Tịch cũng chỉ ngoài mặt bình tĩnh thôi, trong lòng đã sớm như có ngàn con ngựa điên gào thét chạy qua!
Cô quá xui xẻo! Đúng là quá xúi quẩy mà!
Tỉ lệ nhỏ như vậy mà cô cũng đụng phải!
Ông trời ơi, ông ghét tôi lắm sao!
Có trách móc nữa cũng hết cách rồi, bởi vì sự thật đã như vậy.
Bây giờ chỉ muốn biết tự cứu mình thế nào!
Kiều Tịch nghiêng mắt lén lút nhìn Kỷ Thừa An, phát hiện đối phương bình chân như vại, dáng vẻ hết sức bình tĩnh, kiên định.
Nói đùa, cô dễ dàng khuất phục người ta như vậy sao chứ, khi rời khỏi nhà 4~5 năm cô cũng không trở về lấy một lần.
"Như vậy, vậy bây giờ chúng ta đang ở đâu?" Chắc còn ở Trung Quốc.
Quả nhiên, Kỷ Thừa An khẳng định suy nghĩ của cô, "Ở thành phố Z, yên tâm, nơi này rất an toàn."
Thành phố Z là một thành phố ven biển, cách nhà Kiều Tịch không xa, xem ra ngày đó anh dẫn cô đi thì đến đây luôn.
Ôm hai chân, gác cằm lên đầu gối, yên lặng thở dài: "Theo như anh nói, cả đời tôi sẽ không thể rời đi đúng không, nếu không thì sẽ bị người ta bắt lại, uy hiếp anh." Mà anh, sẽ vì tôi mà đồng ý yêu cầu của bọn họ, những điều này Kiều Tịch không muốn nghĩ nhiều.
Kỷ Thừa An đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, giọng nói trầm thấp: "Ở cùng với tôi, thật sự khó chịu như vậy sao?"
Khó chịu? Dĩ nhiên không.
Thậm chí có thể nói, mấy ngày này ở cùng anh, cô rất an tâm, rõ ràng anh chỉ sống ở nhà mình, không can dự chút nào vào cuộc sống công việc của mình, nhưng chút khoảng cách ấy lại khiến cho cô vô cùng an tâm, bởi vì cô biết, chỉ cần cô ra khỏi nhà anh, anh sẽ luôn ở đó.
Xác định như vậy khiến cho cô cảm thấy vui vẻ.
Có điều, từ buổi tối hôm đó, có người nổ súng muốn giết anh, lại khiến cô không có cách nào ổn định tâm trạng của mình.
Cái mạng nhỏ mà bị mất còn nói gì đến chuyện yêu đương chứ!
Nhưng người trước mặt rõ ràng không đồng ý chia tay, huống chi tình hình bây giờ hoàn toàn bất lợi với cô.
"Dĩ nhiên không phải," cô lựa chọn nghe theo trái tim mình, "Tôi chỉ là, chỉ là......" Tôi rất sợ, nhưng anh sẽ không hiểu được tôi sợ cái gì.
Do dự một lúc, cô ho một cái, nhìn về phía anh, "Cho dù bây giờ tôi và anh ở cùng nhau, thì có ích lợi gì chứ, chúng ta sẽ không cùng nhau đi tới cuối cùng, tôi không xứng với anh." Gia thế như vậy, làm sao có thể lấy người phụ nữ như cô.
Kỷ Thừa An nhíu mày, rất không hài lòng với câu trả lời lấp lửng của cô, nhưng vẫn nhẫn nại nói: "Cái này em yên tâm, nếu tôi chọn em, tuyệt sẽ không nuốt lời."
"Rốt cuộc em lo lắng gì, chúng ta hoàn toàn có thể sống như trước kia cần gì suy nghĩ nhiều như vậy?" Kỷ Thừa An mím môi, không hiểu hỏi cô.
Xem đi, anh quả nhiên không hiểu, Kiều Tịch thầm than trong lòng.
Sao không muốn chứ, cô sớm đã quen chuẩn bị toàn bộ cho trường hợp xấu nhất, cô không có tiền bạc và gia đình hùng hậu giống anh, cô chỉ có một mình, chỉ có thể dựa vào chính mình, không dựa vào người thân nào được, cô có thể tin tưởng ai?
Sao cô có thể dễ dàng giao phó tất cả tương lai của mình cho người khác đây, sơ ý một chút, cũng sẽ bị phản bội, giống như Hoắc Dục, Tưởng Phong, còn có...... những người mà cô gọi là người thân.
Cô sao dám chứ?
Dù nghĩ như vậy, trên mặt Kiều Tịch cũng không dám biểu lộ chút gì.
Cô ngơ ngác nhìn anh, yên lặng thở dài, cô biết mình không nên trêu chọc anh, trêu chọc rồi còn cố tình không muốn chịu trách nhiệm.
Loại ý nghĩ này, rất ích kỷ.
Thậm chí bây giờ cô bắt đầu có chút ghét chính mình.
Kỷ Thừa An, anh và mình hoàn toàn khác nhau, có sự đặc biệt so với người khác, nhưng giàu có đặc biệt nguy hiểm.
Nhưng, cô có thích Kỷ Thừa An hay không đây?
Thích, cô không muốn làm trái với trái tim mình, nếu không cô sẽ không dây dưa với anh đến bây giờ, càng sẽ không cùng anh xảy ra quan hệ.
Nhưng quan hệ giữa người với người, loại quan hệ thân thể này là yếu kém nhất.
Khi cảm xúc mãnh liệt dần biến mất, hai người mà ở chung, thì tất cả mâu thuẫn sẽ xuất hiện, sau đó giữa bọn họ cũng chỉ còn lại sự hành hạ lẫn nhau.
Huống chi, xuất thân Kỷ Thừa An hiển hách như thế, khi người duy nhất có thể che chở cô rời đi, kết quả của cô sẽ thế nào?
Cô không dám nghĩ tới.
Nói lùi vạn bước, coi như ngoại trừ tất cả nhân tố khác, ở phương diện tình cảm, Kỷ Thừa An vĩnh viễn giữ vị trí chủ đạo, không cho phép cô có bất kỳ suy nghĩ chống đối nào, chắc là do tính cách, anh sẽ không nhượng bộ, nhưng để cô hoàn toàn nghe theo anh, theo tính cách của cô, thời gian ngắn còn có thể thuận theo anh, một khi chạm đến ranh giới cuối cùng, cô sẽ quyết định thật nhanh, lập tức quay đầu.
Vì lẽ đó, nhất định hai người sẽ không có kết quả tốt, nếu đã biết không có tương lai, sao còn có lãng phí tình cảm với nhau.
Một lát sau, cô nghiêng người về phía trước, ôm gáy anh, dựa vào ngực của anh, nhẹ nhàng nói: "Được rồi, chỉ cần anh không rời đi, tôi sẽ không đi."
Xin lỗi, tôi không làm được những gì anh muốn, cho nên tôi chỉ có thể gạt anh.
Cuối cùng lấy được câu trả lời như mong muốn, trong lòng Kỷ Thừa An thở phào một hơi, khiến một con mèo hoang cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Anh vươn tay ôm cô, để cô gần mình hơn.
Không nói gì nhưng vui sướng tràn ngập trong lòng.
Ngày đó, cùng Kỷ Thừa An vui vẻ ăn cơm, nhận ra tâm tình anh rất tốt, thậm chí còn hỏi cô nhiều hơn mấy câu, chắc là thấy mâu thuẫn giữa hai người được cởi bỏ, sắc mặt chị Trần có chút âm trầm, rõ ràng kết quả không như chị muốn thấy.
Sau đó buổi tối hôm đó, Kiều Tịch "vượt ngục".
Buổi tối, viện lý do muốn nghỉ ngơi từ chối yêu cầu ngủ cùng Kỷ Thừa An, sau đó theo trí nhớ lúc ban ngày quan sát, Kiều Tịch thay quần áo sẫm màu, đợi đến nửa đêm thì lén ra ngoài.
Ví tiền mang theo bên mình vẫn còn, cho nên chỉ cần chạy ra ngoài là được, giống như trước, tìm một địa phương nhỏ, ở gần một tháng hoàn toàn không thành vấn đề!
Về phần Kỷ Thừa An nói nhà họ Đường gì đó, trước kia cô trốn bọn họ không phải cũng không tìm được sao, cho nên chỉ cần trốn được, sợ cái gì chứ ~
Tâm trạng lạc quan cực kì lạc quan, Kiều Tịch đợi đến đêm khuya thì xuất phát, chuồn ra ngoài. DĐLQĐ
Nhưng mà...... Cả quá trình mới tiến hành được mười mấy phần, cô mới vừa đi tới vườn hoa, đột nhiên, rào chắn sáng lên một vòng đèn hồng nhạt, cực kỳ rõ ràng trong đêm đen, sau một khắc, đột nhiên có tiếng chuông báo, Kiều Tịch sững sờ, sau đó cực kì nhanh, mới vừa nãy còn không có một bóng người trong vườn hoa, không biết chui từ đâu ra mà có rất nhiều người đàn ông cường tráng cao lớn cầm vũ khí vây quanh cô, sau một lúc lâu, một người đàn ông trung niên, mặt mũi nghiêm nghị bước ra: "Đừng phản kháng vô nghĩa, giơ hai tay lên đi theo chúng tôi."
Kiều Tịch run rẩy: "......" Đây là tình huống gì!
Kiều Tịch bị đưa đến một gian phòng, ngoan ngoãn ngồi yên, mười mấy phút sau, Kỷ Thừa An tới dẫn cô đi.
Anh đẩy cửa ra, thấy quần áo Kiều Tịch, nhíu mày, lạnh lùng nói: "Đi."
Kiều Tịch đàng hoàng đi theo sau anh, lúc gần đi thấy người đàn ông trung niên kia vẫn cúi người chào bóng lưng Kỷ Thừa An.
Hai người đi thẳng một mạch, Kỷ Thừa An nói không nói thêm một câu nào, trong lòng Kiều Tịch cũng thấp thỏm không yên.
Ban ngày vừa mới nói không đi, buổi tối đã muốn trốn......
" alt="Truyện Bó Tay Chịu Trói">Truyện Bó Tay Chịu Trói