您现在的位置是:NEWS > Nhận định
Nhận định, soi kèo Atletico vs Barca, 03h00 ngày 17/3: Ca khúc khải hoàn
NEWS2025-03-24 22:15:42【Nhận định】2人已围观
简介 Nguyễn Quang Hải - 15/03/2025 23:01 Tây Ban N arsenal – brightonarsenal – brighton、、
很赞哦!(8)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Guinea Bissau vs Burkina Faso, 23h00 ngày 24/3: Cạnh tranh vị trí nhì bảng
- Phát hành bộ tem kỷ niệm 100 năm ngày sinh của nhạc sĩ Đỗ Nhuận
- Vẻ trẻ trung của cô giúp việc 'bá đạo' trong phim '11 tháng 5 ngày'
- 10 phút cho món salad cá hồi
- Nhận định, soi kèo Georgia vs Armenia, 21h00 ngày 23/3: Thể hiện đẳng cấp
- Người đàn ông 10 năm 'săn' ổ gà, chữa lành những con đường ở Cần Thơ
- Đám cưới chạy lũ lụt ở Quảng Bình
- Bài học từ tình yêu sét đánh của nhà đầu tư phố Wall với cô gái lạ
- Nhận định, soi kèo Panama vs Mexico, 08h30 ngày 24/3: Mexico đăng quang
- Cách làm thịt nướng ngon: Vắt cam sành vào thịt!
热门文章
站长推荐
Soi kèo góc Georgia vs Armenia, 21h00 ngày 23/3
- Từ khi nhà nhà có ti-vi, điện thoại thông minh thì chiếc loa phường đã bị "bỏ rơi". Không chỉ thế nó là “nỗi phiền hà” của nhiều nhà, nhiều người.Trang Hạ: Loa phường không cho ai 'cãi' lại mình">
'Dân tha thiết xin các bác lắp loa phường chỗ khác'
- Trên bàn đẻ, hai tay sản phụ được đặt tại một vị trí cố định để nắm chặt, dồn lực xuống dưới nhưng vì đau quá chị đã không ghì chặt, tay quơ loạn lên. Bất ngờ, chị đập mạnh tay cầm vào "chỗ nhạy cảm" của bác sĩ nam đứng bên cạnh.
Tại phòng đẻ ở các bệnh viện phụ sản, không thiếu những câu chuyện bi hài. Dưới đây là câu chuyện do bác sĩ L. (26 tuổi), BV phụ sản tại TP. HCM chia sẻ.
Tôi có anh bạn tên L., học cùng nhau suốt những năm cấp ba. Hồi ấy, nghe L. kể cậu sẽ thi vào khoa sản, cả lớp chúng tôi đều ré lên cười và không tin một đứa con trai như L. lại chọn học ngành đó.
Bẵng đi một thời gian, tình cờ chúng tôi có dịp gặp lại, tôi hỏi thăm về công việc L. đang làm. Cậu cười bảo, đợt đấy tôi vẫn chọn khoa sản để theo học. Sau khi ra trường, tôi về công tác ở khoa Sản tại một bệnh việ ở Hà Nội, rồi lại chuyển vào làm trong một bệnh viện tại TP. HCM.
L. cười bảo, trong môi trường này có "ngàn lẻ một" chuyện cười ra nước mắt. Cũng có không ít những kỉ niệm “để đời” mà có lẽ không làm trong nghề thì khó hình dung ra được.
Ảnh có tính chất minh họa. Nguồn ảnh: Internet L. tâm sự: “Cách đây 4 năm, khi ấy tôi đang là sinh viên đi thực tập. Là con trai lại là bác sĩ sản nên ngay từ những ngày đầu tiên tôi đã lên “dây cót” tinh thần, “trơ tuyệt đối” với những vấn đề giới tính tế nhị. Thế nhưng, lần đầu tiên đến khoa sản, tôi vẫn không tránh khỏi cảm giác thẹn thùng”.
Vẫn nhớ như in cảm giác một tháng “đóng quân” ở đây, L. kể: “Tôi vốn là đứa dạn dĩ, chẳng sợ máu me, ma quỷ bao giờ. Thế nhưng, lần đó tôi được tham gia cùng kíp đỡ đẻ cho một sản phụ.
Mặc dù, không được trực tiếp làm mà chỉ đứng phụ, nhưng khi nghe tiếng sản phụ la hét, vật vã lăn lộn trên bàn đẻ, hai chân tôi vẫn run lẩy bẩy, mặt mày tái mét chỉ dám lùi ra xa. Vậy mà, khi đón đứa bé từ tay y tá, cảm giác hạnh phúc ùa đến khiến tôi quên đi bao nỗi sợ hãi và xấu hổ”.
L. còn chia sẻ, một lần khác anh “cười vỡ bụng” vì chứng kiến tình huống oái ăm của một nam đồng nghiệp khi đỡ đẻ cho sản phụ bị chị ta cầm nhầm “của quý”.
“Hôm ấy tôi được chỉ định đứng phụ mổ cùng ekip của bệnh viện. Rút kinh nghiệm cũng như quen dần với công việc, tôi không còn cảm giác sợ hãi hay lúng túng. Khi sản phụ vừa nằm lên bàn đẻ, cơn đau bất ngờ ập đến khiến chị bắt đầu gào khóc.
Trên bàn đẻ, hai tay sản phụ được đặt tại một vị trí cố định để nắm chặt, dồn lực xuống dưới nhưng vì đau quá chị đã không ghì chặt, tay quơ loạn lên. Bất ngờ, chị đập mạnh tay cầm vào "chỗ nhạy cảm" của bác sĩ nam đứng bên cạnh.
Lúc đấy, mặt anh ấy biến sắc. Tuy nhiên, vì đã quen với nhiều trường hợp như thế nên anh ấy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và tiếp tục công việc”, anh kể.
Hỏi ra mới biết trước khi đi đẻ, sản phụ đó được chị cùng cơ quan mách nước về cách vượt cạn đơn giản mà không quá đau đớn. Đó là nắm chặt hoặc bấu vào bất cứ vật gì xung quanh nhưng, vì đau quá nên chị mới vung tay loạn xạ.
Ảnh có tính chất minh họa. Nguồn ảnh: Internet
Một kỉ niệm mà L. nhớ nhất là vào dịp mùa đông năm ngoái. Đó là trường hợp một sản phụ đứng trước cơn nguy kịch, ranh giới giữa sự sống và cái chết rất mong manh.
“Một ngày đầu tuần, lúc đó bệnh viện tiếp nhận trường hợp là một phụ nữ thai non nhưng đang bị chảy máu. Sản phụ la hét, giãy giụa dữ dội. Qua thăm khám, các bác sĩ chẩn đoán bệnh nhân bị nhau thai bám không đúng chỗ gây chảy máu nặng phải tiến hành mổ gấp.
Vì vậy, ngay tại phòng mổ, L. và một bác sĩ khác đã tiếp cho sản phụ một đơn vị máu. Được tiếp thêm máu cùng nhóm, ca mổ thành công. Sản phụ qua khỏi cơn nguy kịch, thai nhi khỏe mạnh, cả mẹ và con đều sống.
Sau khi ca mổ thành công, cả ekip đều thở phào nhẹ nhõm, người nhà bệnh nhân vui mừng khôn xiết. Đến nay, gia đình sản phụ vẫn giữ liên lạc, thường xuyên thăm hỏi, cảm ơn ekip của bệnh viện", L. kể.
M. Giang - H. Thúy
">Chuyện bi hài trong phòng sản
- Bố chồng em bảo, lệ làng ai cưới xưa nay cũng chỉ mừng cưới 200 nghìn, chỉ có em là không biết tính toán để lỗ nặng lại còn để họ hàng, làng xóm cười chê.
Các chị ạ, sau 3 ngày về ăn cỗ cưới em trai chồng, đến bây giờ em vẫn chưa hết buồn bã.
Trước đây, em từng đọc được những câu chuyện của nhiều anh, chị em kể về tục lệ ăn cỗ cưới khác lạ ở quê chồng, em còn nghĩ mình thật may mắn vì không phải chứng kiến những cảnh tượng đó, bởi dù gì nhà chồng em cũng ở ngoại thành của một thành phố lớn.
Số là, gia đình em có hai người con trai. Hồi cưới em, để tiện lợi cho cả hai gia đình, chúng em quyết định tổ chức đám cưới ở khách sạn ở trong nội thành rồi mời anh em họ hàng, bạn bè thân thiết đến tham dự.
Thế nhưng, đến đám cưới của em trai chồng em thì khác. Vì em trai và em dâu đều ở cùng xã nên gia đình chồng em quyết định tổ chức đám cưới ở nhà. Bố mẹ em đảm nhận việc đi mời khách, còn em là dâu cả nên được phân công tính toán số lượng thực phẩm sao cho mâm cỗ đầy đủ, tươm tất nhất.
Ảnh có tính chất minh họa Qua trao đổi, bố mẹ chồng em dự định mời khoảng 80 mâm. Họ hàng hơn 20 mâm nữa. Tổng cộng khoảng hơn 100 mâm và ăn trong 1 ngày.
Để có không gian phục vụ lượng khách khổng lồ này, bố chồng em phải mượn thêm 2 khoảng sân của hàng xóm để căng phông bạt, kê bàn ghế và một cái sân của nhà sát vách làm khu nấu nướng, hậu cần.
Riêng về cỗ cưới, để được tươm tất nhất, em đã lên danh sách, tính toán chi li, cẩn thận số lượng các món cần mua. Có những món, em còn cố tình lấy thừa và tin tưởng lần này bố mẹ chồng sẽ tự hào vì mình biết lo toan, tính toán.
Vậy mà, đến ngày mời khách, em không hiểu mọi người từ đâu kéo đến đông như vậy. Hầu hết các nhà đều cùng ông hoặc bà, vợ chồng, con cái tới tham dự. Có nhà cả 6 người đến ăn, khiến cho số lượng 100 mâm lên đến gần 140 mâm cỗ. Đặc biệt, họ không chỉ đến ăn một bữa mà có người còn ăn tận 2, 3 bữa.
Thế là, mọi thực phẩm tính toán ban đầu đều hết “sạch sành sanh” khiến em phải chạy đôn chạy đáo để mua bù nhưng vẫn không đủ.
Hôm sau, khi đám cưới em chồng đã diễn ra xong xuôi. Gia đình chồng em kiểm tiền mừng cưới thì lỗ nặng, bởi hầu hết phong bì đều chỉ khoảng 200 nghìn. Lúc này em mới lên tiếng về chuyện đi ăn cỗ kỳ lạ của cả làng, mặt bố chồng em bỗng dưng biến sắc.
Ông bảo, lệ làng ai cưới xưa nay cũng chỉ mừng cưới 200 nghìn, chỉ có em là không biết tính toán để lỗ nặng lại còn để họ hàng, làng xóm cười chê.
Em nghe mà sững sờ. Vì thực sự, em không biết đến cái lệ ấy. Em vội thanh minh với ông bà nhưng không một ai cảm thông với em. Chồng em lúc đấy chỉ bảo khẽ: "Thôi, sai thì nhận, ông bà còn bỏ qua cho”.
Hôm qua, vợ chồng em đã về lại nội thành để làm việc nhưng em vẫn buồn bã không ít. Chỉ vì không biết đến "lệ làng" này mà em mang tiếng là ky bo với cả họ hàng.