您现在的位置是:NEWS > Thế giới
PUBG là tựa game PC có doanh thu cao thứ nhì thế giới vào tháng 10, xếp sau LMHT
NEWS2025-01-30 20:43:07【Thế giới】3人已围观
简介PlayerUnknown's Battlegroundsvừa trải qua tháng 10 bán hàng chạy nhất,àtựagamePCcódoanhthucaothứnhìtngoại.hạng anhngoại.hạng anh、、
PlayerUnknown's Battlegrounds vừa trải qua tháng 10 bán hàng chạy nhất,àtựagamePCcódoanhthucaothứnhìthếgiớivàothángxếngoại.hạng anh với năm triệu bản, theo nghiên cứu của SuperData.
Top 10 tựa game ở cả ba nền tảng PC, Console, Mobile có doanh thu cao nhất thế giới trong tháng 10/2017 - theo số liệu từ SuperData
Tựa game thể loại sinh tồn của hãng Bluehole, Inc đã “tẩu tán” được tổng cộng hơn 20 triệu bản, nhưng chưa có dấu hiệu giảm nhiệt – đặc biệt nếu quan tâm tới việcphiên bản Xbox Onesắp lên kệ vào ngày 12/12 sắp tới.
Tuy nhiên,PUBGđã vấp phải sự cạnh tranh khốc liệt tới từ Fortnite: Battle Royalevới lượng người người đông đảo sẵn có cùng trạng thái free-to-play trên cả hai nền tảng PC và console.
Mặc dù vậy, doanh thu của Fortnite: Battle Royalethấp hơn hẳn so với PUBG– khi mức giá 30 USD của PUBGđem lại lợi nhuận hơn hẳn những món đồ thẩm mỹ trong cửa hàng hiện hành trong Fortnite: Battle Royale.
SuperDatalưu ý rằng, tháng 12 sẽ là quãng thời gian quan trọng của cả hai tựa game khi PUBGlần đầu xuất hiện trên hệ máy console cùng map sa mạc mới, trong khi đây cũng là thời điểm diễn ra sự kiện mùa nghỉ lễ của Fortnite.
Bất chấp sự cạnh tranh gắt gao tới từ Fortnite, PUBGvẫn là tựa game PC có mức doanh thu cao thứ nhì toàn cầu vào tháng 10, chỉ xếp sau Liên Minh Huyền Thoại (LMHT).
Chịu (Theo Dot Esports)
很赞哦!(4)
相关文章
- Soi kèo góc Venezia vs Hellas Verona, 0h30 ngày 28/1
- Giận vợ chỉ đưa 10 ngàn đi cà phê cụ ông đòi ly hôn
- Những bí mật về 'chuyện ấy' đàn ông không bao giờ muốn tiết lộ
- Vợ chồng bất hòa vì 'người dưng' xông thẳng lên giường ngủ
- Kèo vàng bóng đá Tottenham vs Leicester, 21h00 ngày 26/1: Khách có điểm
- Bà mẹ không cho đóng cửa máy bay để chờ con gái mua hàng miễn thuế
- Bên trong nhà vườn rộng 700 m2 ở Hà Nội
- Tài xế taxi dù trả giá đắt vì 'chặt chém' du khách giá 'cắt cổ'
- Nhận định, soi kèo Zamalek vs El Gouna, 22h00 ngày 27/1: Trở lại mạch thắng lợi
- Cậu bé 7 tuổi tự tin trình diễn catwalk
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Mohun Bagan vs Bengaluru FC, 21h00 ngày 27/1: Tin vào cửa trên
- Lê Bùi Nguyên Hương
Nguyễn Hương (sinh năm 2000) là sinh viên trường Đại học Kinh tế - Tài chính TP.HCM. Cô được chú ý trên mạng xã hội do mắt to, mũi cao và môi mọng. Nguyên Hương chia sẻ từng bị nhiều người nhìn nhầm là gái Tây, thậm chí có người dùng tiếng Anh để giao tiếp với cô. Do có ngoại hình nổi bật, cô nhận được nhiều lời mời làm mẫu lookbook cho một số thương hiệu thời trang. Vương Tú
Vương Tú (21 tuổi, Nghệ An) là sinh viên Học viện Ngân hàng (Hà Nội). Cô cũng được chú ý trên mạng xã hội vì đôi mắt to và đôi môi mọng.
Vương Tú thường xuất hiện trong nhiều diễn đàn. Cô cũng nhận được lời mời chụp ảnh từ các thương hiệu thời trang. Nhật Anh
Lợi thế hình thể nóng bỏng giúp Nhật Anh nhận được nhiều lời mời quảng cáo sản phẩm. Cô cho biết cơ thể mình hoàn toàn tự nhiên, chưa từng can thiệp thẩm mỹ. Trong tương lai, 10X sẽ du học Mỹ, thực hiện ước mơ riêng mình. Cô bán gỏi gợi cảm bỗng nổi tiếng vì xuất hiện trong clip quay lén
Cawaii Kanom Jurarak (26 tuổi) được nhiều người chú ý khi xuất hiện trong clip bán gỏi đu đủ tại một cửa hàng ở Thái Lan. 9X sở hữu gương mặt ưa nhìn, thân hình gợi cảm.
">3 hot girl có vẻ đẹp lai Tây 'xinh hết phần thiên hạ'
- Tôi làm giám đốc kinh doanh của công ty thực phẩm lớn, có nhiều chi nhánh ở trong và ngoài nước. Bên cạnh khoản lương cứng 50 triệu đồng hàng tháng, tôi còn được hưởng các khoản bổng lộc khác.
Thu nhập cao, cuộc sống thoải mái nhưng 35 tuổi tôi vẫn chưa lập gia đình. Một phần vì tôi chưa muốn vướng bận, một phần cũng muốn xem xét kỹ càng, tìm cô gái không quá hoàn hảo nhưng đủ tốt để gắn bó với mình cả đời.
Ảnh: N.B Liễu là cô gái tôi chọn. Nhan sắc em ở mức bình thường nhưng thân hình săn chắc, cân đối, cư xử khéo léo. Em kém tôi 9 tuổi, làm nhân viên công ty xây dựng.
Em thường xuyên tháp tùng sếp đến các bữa tiệc, gặp đối tác nên chúng tôi quen nhau. Hẹn hò 2 năm, chúng tôi tổ chức hôn lễ mộng mơ ở bãi biển.
Thời điểm mới yêu, tôi biết vợ mình được nhiều vệ tinh vây quanh. Tuy vậy, tôi luôn tin tưởng vào sự chung thủy của Liễu.
Sau đám cưới, tôi muốn sinh con ngay. Bởi về kinh tế, vật chất tôi đã có đầy đủ, có thể lo cho vợ con cuộc sống đàng hoàng. Mỗi lần vợ chồng gần gũi, tôi đều không dùng bao cao su.
Chẳng ngờ, tôi phát hiện vợ dùng thuốc tránh thai hàng ngày. Khi biết, tôi tự mang vứt hết đống thuốc đó, Liễu vùng vằng suốt 1 tuần.
Tôi gặng hỏi lý do em muốn hoãn sinh con nhưng vợ không nói, chỉ giải thích là cần bồi bổ sức khỏe. Thấy vợ khó hiểu, lòng tôi bỗng thấy bất an.
Mỗi tháng tôi thường đi công tác đến các chi nhánh nửa tháng. Không muốn để vợ ở nhà một mình, tôi nhắn Liễu có thể rủ em gái ruột hoặc mời mẹ qua ở cùng trong thời gian chồng vắng nhà. Thế nhưng em từ chối.
Tôi nhận ra vợ có nhiều thái độ kỳ lạ, không nhiệt tình với chồng như ngày còn còn hẹn hò. Một lần, tranh thủ công việc giải quyết xong sớm, tôi về Hà Nội gặp vợ. Gọi cho Liễu, em nhắn tôi qua cửa hàng làm tóc đón. Vợ tôi là khách quen của cửa hàng này.
Em đặc biệt thân thiết với anh thợ nghèo tên Dương. Lần nào tôi đưa vợ đến, em đều yêu cầu trực tiếp Dương làm cho mình.
Ban đầu tôi cũng không quá để ý đến mối quan hệ của họ nhưng một lần, tôi bắt gặp vợ và Dương trò chuyện trên facebook lúc nửa đêm. Hai bên thân mật, xưng hô hết sức ngọt ngào. Liễu còn hẹn Dương 3 giờ chiều hôm sau đến cửa hàng.
Nói thêm về chuyện sinh hoạt chăn gối của hai vợ chồng, mặc dù tôi chịu khó hâm nóng tình cảm nhưng Liễu có vẻ lạnh nhạt. Nửa tháng tôi đi vắng, về đến nhà muốn mặn nồng với vợ nhưng em tìm cớ thoái thác. Thi thoảng em mới chiều được chồng một lần. Gần như suốt cuộc yêu, Liễu như khúc gỗ, mau chóng làm cho xong nhiệm vụ.
Tôi nghĩ em bị trầm cảm hay gặp trục trặc về vấn đề phòng the nên nhờ một số người quen làm bác sĩ tư vấn. Thế nhưng chúng tôi cũng chẳng cải thiện được gì.
Cho đến một ngày, tôi đang uống cà phê sáng cùng đối tác ngoài đường thì bắt gặp Liễu và Dương đưa nhau vào nhà nghỉ. Không giữ được bình tĩnh, tôi rút điện thoại gọi cho vợ. Cô ấy vẫn trơ trẽn báo đang ở công ty. Hai tiếng sau, họ từ nhà nghỉ ra đường vẫy xe. Tôi chạy lại, giơ tay tát vợ rồi kéo cô ấy về nhà.
Liễu thú nhận đã phải lòng Dương từ ngày mới lấy chồng. Mấy tháng nay em nung nấu ý định ly hôn tôi, đến với Dương. Tuy nhiên, Dương là kẻ trăng hoa, chỉ chơi bời mà không muốn vướng bận.
Bất chấp tính cách Dương như vậy, vợ tôi vẫn yêu đương điên cuồng, chỉ khao khát gần gũi người tình. Với chồng thì cô ấy ngày càng dửng dưng, không có cảm xúc...
Để vợ khóc lóc sụt sùi, tôi bỏ đi lang thang cả đêm, tìm rượu giải sầu nhưng vết thương vợ gây ra mãi âm ỉ trong tim. Tôi muốn trả thù cô ấy cho hả cơn hận nhưng lòng lại dấy lên sự thương xót.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mời độc giả gửi câu chuyện của mình về địa chỉ email: [email protected]. Chia sẻ của bạn sẽ được đăng trên mục Tâm sự nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn!">Tâm sự của người chồng giàu có, vợ vẫn ngoại tình với thợ cắt tóc nghèo
Jia Xin Teo sẽ phải thụ án tù tối thiểu 17 năm tại Anh (Ảnh: CPS).
Sự việc chỉ bị phát hiện khi những sinh viên trong ký túc xá quyết định cùng nhau phá cửa, xông vào phòng riêng của Teo.
Các chuyên gia giáo dục tại Malaysia nhìn nhận vụ việc của Jia Xin Teo là lời cảnh tỉnh tới các thanh thiếu niên, gia đình và nhà trường.
Tờ tin tức Free Malaysia Todayđã đăng tải bài viết của giảng viên Tan Peck Leong đang làm việc tại khoa Kinh tế của Đại học Công nghệ MARA (Malaysia).
Ông Tan Peck Leong đánh giá vụ việc của Teo cần phải được nhìn nhận nghiêm túc để gia đình và nhà trường thay đổi cách thức giáo dục giới tính, nhằm ngăn chặn những bi kịch tương tự xảy ra trong tương lai.
Là một giảng viên đại học và là một phụ huynh, ông Leong đánh giá sự việc của Jia Xin Teo rất đau lòng, bởi một đứa trẻ đã không có cơ hội được sống, một phụ nữ trẻ đã gây nên tội ác và phải thụ án tù tối thiểu 17 năm.
Ông Leong đặt ra câu hỏi: "Tại sao một cô gái 22 tuổi lại nghĩ rằng bản thân có thể giấu kín việc mang thai và sinh nở? Hơn thế, tại sao cô gái ấy lại nghĩ rằng giấu kín mọi chuyện là lựa chọn duy nhất? Hai câu hỏi này đặt ra nhiều thách thức đối với các nhà giáo dục và cả các vị phụ huynh".
Nhiều người Malaysia cho rằng chính nỗi sợ đã khiến Teo gây nên tội ác. Chính Teo cũng thừa nhận rằng cô lo sợ khi nghĩ về sự giận dữ của cha mẹ, sự bàn tán của bạn bè và những phán xét của cộng đồng tại Malaysia.
Teo đã cảm thấy cô độc và khủng hoảng, cô không dám tìm tới sự hỗ trợ nào vì sợ mọi người biết chuyện. Sự việc của Teo khiến các vị phụ huynh và các nhà giáo dục tại Malaysia hiểu rằng, không ít thanh thiếu niên đang phải âm thầm đối diện với các vấn đề khủng hoảng.
Xã hội phương Đông đề cao các giá trị truyền thống, vì vậy, dù cuộc sống của người trẻ đương đại cởi mở tới mức nào, họ vẫn có những nỗi lo lắng, thậm chí sợ hãi khi đứng trước những chuẩn mực đã "ăn sâu" vào đời sống xã hội.
Khi bị nỗi sợ thống trị, người trẻ có thể sẽ phạm phải những sai lầm khủng khiếp, vì không thể chia sẻ với ai, không dám tìm kiếm sự giúp đỡ, trong khi họ đang cần sự giúp đỡ nhiều nhất.
Giáo dục giới tính
Sự việc xảy ra với Jia Xin Teo đặt ra một câu hỏi về những kiến thức giáo dục giới tính mà Teo đã nhận được. Giáo dục giới tính đã được đưa vào trong chương trình giáo dục tại Malaysia, nhưng kiến thức cung cấp cho thanh thiếu niên thường bị đánh giá là không đủ, còn nhiều hạn chế, thường dừng lại ở những kiến thức sinh học cơ bản về cơ thể người.
Trong khi đó, giáo dục giới tính dành cho thanh thiếu niên ở ngưỡng tuổi trưởng thành đòi hỏi phải chú trọng các yếu tố tâm sinh lý, các vấn đề thực tế xoay quanh các mối quan hệ tình cảm, sức khỏe sinh sản, kiến thức về việc mang thai, làm cha mẹ...
Khi không có được những kiến thức đầy đủ, thanh thiếu niên sẽ thiếu đi khả năng đưa ra những quyết định đúng đắn về sức khỏe sinh sản. Theo giảng viên Leong, muốn ngăn chặn những bi kịch tương tự như sự việc của Teo, giáo dục giới tính một cách toàn diện là điều cần thiết.
Khi ấy, thanh thiếu niên sẽ được học cả về trách nhiệm của bản thân trong vấn đề sức khỏe sinh sản, về các hệ thống đưa lại sự hỗ trợ cần thiết cho các em, cũng như cách để các em tiếp cận với các nguồn hỗ trợ này.
Thanh thiếu niên cần học cách bước vào các mối quan hệ tình cảm một cách có trách nhiệm. Giáo dục giới tính hiệu quả là để giúp thanh thiếu niên biết cách làm chủ các tình huống, biết cách tìm kiếm sự giúp đỡ khi gặp vấn đề, để không rơi vào khủng hoảng, tuyệt vọng.
Giáo dục hệ giá trị trong cuộc sống
Cuộc sống ảo trên mạng khiến đời sống của con người hiện nay trở nên phức tạp hơn. Sự thống trị của mạng xã hội khiến đời sống của không ít người trẻ trở nên cô đơn hơn, dù họ tương tác rất nhiều trên thế giới ảo.
Các kết nối có giá trị trong đời sống thực giảm đi, còn nỗi sợ xoay quanh những diễn biến trên mạng ảo lại tăng lên. Không ít người trẻ gặp vấn đề tâm lý vì mạng xã hội, họ có thể trở thành mục tiêu bị bêu riếu vì lý do nào đó. Thế giới ảo chi phối rất mạnh tới cách nghĩ, cách hành động của người trẻ hiện nay, đôi khi là theo hướng tiêu cực.
Không ít người trẻ cảm thấy khó chia sẻ chân thành hơn, khó tạo dựng được những mối quan hệ sâu sắc, ý nghĩa. Hậu quả là không ít người trẻ cảm thấy cô đơn, lạc lõng trong thế giới thực, một mình âm thầm trải qua những khủng hoảng.
Ngoài ra, trên mạng xã hội, hình ảnh và danh dự của một cá nhân có thể nhanh chóng bị phán xét nghiệt ngã. Chính Jia Xin Teo cũng thừa nhận rằng ở thời điểm ra tay sát hại con ruột vừa chào đời, cô chỉ nghĩ tới nỗi sợ của bản thân nếu để lộ sự việc, khiến cha mẹ, bạn bè của cô ở Malaysia biết được.
Cần hành động khác đi
Theo ông Leong, trong sự việc của Jia Xin Teo, gia đình, nhà trường và xã hội đều có phần trách nhiệm. Có những vấn đề tồn tại ở mỗi bên khiến cho bi kịch này xảy ra.
Vì vậy, gia đình, nhà trường và xã hội đều cần phải hành động khác đi, cải thiện hơn so với trước trong cách nhìn nhận về vấn đề giới tính, để thanh niên Malaysia có thể tìm kiếm sự tư vấn, hỗ trợ khi gặp phải vấn đề.
Cho dù thanh thiếu niên có phạm phải sai lầm, họ vẫn xứng đáng được cảm thông và hỗ trợ cùng với sự tôn trọng. Giảng viên Leong nhấn mạnh việc đào tạo nên một cá nhân toàn diện không thể chỉ chú trọng vào giáo dục tri thức hay đầu ra của cá nhân đó trong thị trường lao động.
Hoạt động giáo dục cần chú trọng sự phát triển toàn diện, quan tâm tới những khía cạnh đa dạng và thực tế trong đời sống của thanh thiếu niên hiện nay.
">Nữ sinh ngồi tù chung thân vì sát hại con ruột, trách nhiệm thuộc về ai?
Nhận định, soi kèo AZ Alkmaar vs Sparta Rotterdam, 22h45 ngày 26/01: Chủ nhà tiếp đà hồi sinh
- Những kỷ niệm thời bao cấp được ghi lại theo trí nhớ của nhà báo Nguyễn Lưu – con trai GS. Nguyễn Xiển.
Cô mậu dịch viên thời bao cấp được cho là người có nhiều 'quyền lực'. Ảnh: Tư liệu 'Mỗi lần đi mua thực phẩm là phải xếp từ hòn gạch, cái rổ, chiếc dép, mũ nón… thành hàng dài. Những hôm nào có thịt thậm chí người ta kéo nhau đi xếp hàng từ đêm. Chuyện xếp hàng thời bao cấp nhiều người đã kể. Riêng tôi, cũng từng chứng kiến nhiều lần người ta nhặt từng hạt gạo vương vãi rơi ra. Thương lắm!
Có những khi gạo mốc vẫn phải mang về, có ngày xếp hàng cả tiếng không có gạo lại phải đợi hôm sau.
Chính thế mà nhà ai có cô con dâu làm mậu dịch viên thì ‘vĩ đại lắm’. Thích ăn gì, mua gì không phải xếp hàng, được ăn những miếng thịt, cân gạo ngon nhất. Họ hàng, làng xóm tha hồ nhờ vả.
Có lẽ cũng vì nắm giữ quyền lực động đến miếng cơm, manh áo như thế nên các cô mậu dịch viên thường rất đanh đá, hay quát nạt. Nhà nào có người thân làm mậu dịch viên thì mang lại nhiều lợi lộc về cho gia đình.
Ngoài thực phẩm ăn uống hằng ngày, tiêu chuẩn được mua các loại hàng hóa đặc biệt cũng rất hạn chế. Tết đến, mỗi nhà có thể được mua một giỏ quà Tết gồm 1 bánh pháo, 2 lạng mỳ chính, 2 bao thuốc Tam Đảo hoặc Trường Sơn, 1 lạng bóng lợn, có thể có thêm 1 chai rượu cam hoặc chanh 25 độ.
Phải tiêu chuẩn cấp Bộ trưởng trở lên mới được mua bao thuốc lá Điện Biên bao bạc. Ngày Tết mà được uống một cốc chè thơm, hút điếu thuốc lá Điện Biên bao bạc là sang lắm.
Nhà nào có đám cưới cũng chỉ có mấy điếu thuốc lá, ấm chè, một ít kẹo rẻ tiền. Nhà nào sang trọng, đi Liên Xô về thì có cái đài bật lên.
Tôi còn nhớ trước đám cưới tôi, bố tôi là cán bộ cao cấp nên có tiêu chuẩn vào cửa hàng mậu dịch quốc tế dành cho đại sứ quán các nước mua một chiếc quần vải tec-gan. Chiếc quần ấy sau này tôi đi dạy ở trường ĐH Kinh tế quốc dân, mọi người vẫn khen mãi. Nó là mơ ước của các thanh niên thủ đô lúc bấy giờ.
Đám cưới tôi không có tiệc mặn, không loa đài, ca nhạc, mà chỉ có tiệc ngọt như các gia đình khác. Một số gia đình khác thì có thêm chương trình văn nghệ là mấy ca khúc cách mạng.
Thời sinh viên chúng tôi được nhà nước nuôi nhưng cũng phải ăn cơm độn thường xuyên. Bếp ăn trường Tổng hợp thường xuyên được tặng ‘lẵng hoa bác Tôn’, nghĩa là bếp ăn kiểu mẫu, vừa tiết kiệm vừa ngon. Bánh mỳ để ăn độn thời ấy rất khó ăn, không ngon như bây giờ, nhưng các chị làm bếp của trường tôi thì làm được bánh mỳ tương đối giống bây giờ. Ngoài ăn độn bánh mỳ, chúng tôi còn ăn độn cả sắn, bo bo.
Sau khi tốt nghiệp, tôi được phân công giảng dạy ở ĐH Kinh tế quốc dân. Thời kháng chiến, trường phải sơ tán lên Hà Bắc (Bắc Giang bây giờ). Ngày ấy buôn bán bị cấm đoán, chợ búa rất ít, nguồn tiền trong dân không nhiều.
Năm ấy, trước khi về Hà Nội ăn Tết, tôi tích cóp mấy tháng lương để mua 3 con gà làm quà. Từ Hà Bắc về Hà Nội phải qua mấy trạm kiểm soát. Gà thì mua rồi, bỗng dưng một ngày thằng bạn tôi về thông báo ở trạm này trạm kia chỉ cho mang 2 con gà thôi. Thế là tôi phải thịt mất 1 con.
Một tuần trước khi về, nó lại về báo tin ‘bây giờ nó chỉ cho mang 1 con thôi’. Thế là tôi lại nghiến răng thịt thêm 1 con nữa. Ai mang 2-3 con gà là bị cho là đầu cơ, trục lợi.Hàng hóa ngày Tết thời bao cấp cũng rất khan hiếm. Ảnh: Tư liệu Những tài sản quý nhất thời ấy được đúc kết trong câu vè ‘Một yêu anh có Sei-cô. Hai yêu anh có Pơ-giô cá vàng. Ba yêu anh có hộ khẩu đàng hoàng…’
Sei-cô là ý chỉ chiếc đồng hồ thương hiệu Seiko của Nhật Bản, thời ấy vô cùng quý. Sau đó là đến loại xe đạp ‘Pơ-giô’ sơn màu vàng.
Theo trí nhớ của tôi, ở Phố Huế ngày đó có duy nhất một cửa hàng tư nhân bán xe đạp. Chiếc xe đạp treo trên cao, lần nào đi qua tôi cũng nhìn thấy. Còn ở cửa hàng bách hóa mậu dịch, lâu lâu mới có thông báo bán xe đạp. Tức thì hôm ấy người ta sẽ xếp hàng từ tối hôm trước.
Săm, lốp xe đạp cũng hiếm hoi vô cùng. Hàng hóa ít nên phải bốc thăm xem ai được mua săm, ai được mua lốp.
Hồi mới ra trường đi làm, tôi được mẹ mua cho chiếc xe đạp, chứ lương giảng viên 64 đồng không mua nổi chiếc xe đạp 200-300 đồng.
Cũng vì xe đạp rất quý hiếm nên ngày ấy ở trên Hà Bắc có một dãy phố chuyên dịch vụ ‘xe đạp ôm’.
Xe đạp là một tài sản giá trị thời bao cấp. Ảnh: Tư liệu Thời ấy khó khăn bộn bề từ người dân cho tới giới trí thức. Tôi còn nhớ một chuyện thế này.
Giáo sư Hóa học Hoàng Ngọc Cang chơi thân với bố tôi. Một lần, bác được mời đi dự hội nghị quốc tế ở Tiệp Khắc. Bộ Ngoại giao cấp cho bác một đôi giày nhưng bác đi không vừa, nên mới đến nhà tôi hỏi mượn. Bố tôi lấy đôi giày cũ của tôi cho bác mượn. Không may, lần đó Tiệp Khắc có vụ bạo động, dân chạy tán loạn. Bác làm mất đôi giày. Về sau, bác cứ đến nhà tôi xin lỗi mãi và bảo ‘làm sao bác đền cho cháu được bây giờ’.
Khó khăn là thế, nhưng thời ấy tiêu cực xã hội ít lắm. Chúng tôi tinh thần vẫn phơi phới. Ban ngày đi dạy, chiều tối chơi thể thao, tối đến sinh hoạt văn nghệ. Thậm chí, đầu phố đánh bom nhưng cuối phố mọi người vẫn đánh bóng với nhau ngoài sân.
Các loại báo chí ngày ấy đều có góc người tốt việc tốt, tranh biếm họa phê bình những thói hư tật xấu, lười lao động.
Trong gian nan, đời sống tinh thần của người dân vẫn rất phong phú. Chúng tôi luôn có những bài hát động viên nhau lao động, cống hiến, yêu đời, yêu đất nước'.
Căn phòng tân hôn đặc biệt trong khách sạn thời bao cấp
Thời bao cấp, muốn thuê 1 phòng tân hôn, các cặp vợ chồng trẻ ở Hà Nội phải trải qua quy trình kiểm tra chặt chẽ của khách sạn.
">Kỷ niệm thời bao cấp trong trí nhớ của con trai GS Nguyễn Xiển
- Sự kiện do Công ty Trầm hương Khánh Hòa phối hợp với Đài Truyền hình Việt Nam tổ chức.
Đây không phải là đầu tiên, doanh nhân Nguyễn Văn Tưởng - Chủ tịch Công ty Trầm Hương Khánh Hòa dành tặng cây trầm hương quý hiếm để đấu giá gây quỹ Tài năng trẻ này. Cách đây chưa lâu, hai cây trầm cao hơn 2m của công ty Trầm Hương Khánh Hòa trở thành vật phẩm đấu giá chính trong đêm Gala trao giải Tiền Phong Golf Championship 2018, nhằm gây quỹ hoạt động cho Quỹ Hỗ trợ Tài năng trẻ Việt Nam.
Doanh nhân Nguyễn Văn Tưởng (bìa trái) tặng cây trầm hương quý hiếm để đấu giá gây Quỹ Hỗ trợ Tài năng trẻ Việt Nam. Ông Nguyễn Văn Tưởng chia sẻ: “30 năm qua công ty Trầm Hương Khánh Hoà có vinh dự được tham gia nhiều sự kiện lớn, để đóng góp chút công sức cho xã hội, công cuộc xây dựng đất nước. Gần đây nhất, chúng tôi đã góp mặt tại APEC 2017 được tổ chức tại Đà Nẵng cũng như giải Tiền Phong Golf Championship 2018. Tôi hy vọng trầm hương sản phẩm cao quý vào lại bậc nhất của nước ta - là tinh túy trời đất hàng trăm năm mới kiến tạo khi được đấu giá gây quỹ sẽ giúp ích cho sự phát triển của các tài năng trẻ - vốn được coi là nguyên khí quốc gia”.
Doanh nhân Nguyễn Văn Tưởng đồng hành cùng các Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu năm 2018. Trước khi trở thành doanh nhân thành đạt - người góp công phục hưng trầm hương ở Việt Nam, ông Nguyễn Văn Tưởng trải qua nhiều gian nan vất vả, nhưng bằng ý chí, nghị lực, khát vọng vươn lên tự học hỏi , hoàn thiện mình để xây dưng sự nghiệp, ông Nguyễn Văn Tưởng thấu hiểu giá trị và trân quý trí tuệ, tài năng, đặc biệt của những người trẻ.
Doanh nhân Nguyễn Văn Tưởng đồng hành cùng các Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu năm 2018. Doanh nhân Nguyễn Văn Tưởng cho rằng cần tôn trọng sự khác biệt của người trẻ và đặt niềm tin vào họ. Những người trẻ không còn “đóng khung” suy nghĩ và cuộc đời mình vào một không gian được vạch sẵn. Thế hệ trẻ Việt Nam phải trở thành những công dân toàn cầu, được học hành bài bản, có thể làm việc bất cứ nơi nào trên thế giới, nhưng thấm nhuần lịch sử, văn hóa dân tộc, hiểu biết về các dân tộc và đối tác trên toàn cầu và luôn được hun đúc bởi lòng yêu nước.
Doanh nhân Nguyễn Văn Tưởng tâm sự: “Trí tuệ nhân tạo đang làm thay đổi thế giới. Việt Nam đang rất cần những người tài năng và đức độ để thích nghi và phát triển cùng xu hướng này. Nhiều người Việt Nam tài đức muốn về phục vụ tổ quốc nhưng có nhiều rào cản cần có sự hỗ trợ của doanh nhân trong nước. Tôi và công ty Trầm hương Khánh Hòa đang tham gia tích cực làm việc này” .
Minh Hạnh
">Đấu giá trầm hương gây quỹ hỗ trợ tài năng trẻ
Phạm Thị Thắm, sinh năm 1991 là một người khuyết tật đầy nghị lực. Ảnh: NVCC Phạm Thị Thắm, sinh năm 1991 gây ấn tượng với người đối diện bằng phong thái tự tin, cách nói chuyện mạch lạc, tinh thần lạc quan tràn đầy thay vì khiến người ta chú ý đến chiếc xe lăn em đang ngồi.
Sinh ra trong gia đình có 5 anh chị em ở ven thành phố Thanh Hóa, ngày nhỏ Thắm như bao đứa trẻ bình thường khác, biết phụ giúp bố mẹ đi chăn bò, việc đồng áng, việc nhà. Bỗng nhiên, năm 9 tuổi em phát hiện mắc căn bệnh viêm tủy cắt ngang.
‘Gia đình em hay nói đùa là em ăn hết cả cái móng nhà rồi’ – Thắm cười khi chia sẻ. Bố mẹ làm nông, căn bệnh của em khiến kinh tế gia đình càng thêm chật vật.
10 năm chữa chạy khắp trong Nam ngoài Bắc, 3 năm nằm viện ở Hà Nội, trong nhà có gì bán được đều bán đi cả, nhưng không may mắn như những bệnh nhân khác, đôi chân Thắm không có dấu hiệu chuyển biến. Em gắn bó với chiếc xe lăn từ đó.
Căn bệnh hiểm nghèo khiến Thắm bị liệt từ ngực trở xuống, không bộ phận nào có cảm giác gì.
Việc đi vệ sinh của em cũng phải tập luyện nhiều năm trời mới đi vào nề nếp như bây giờ. Hằng ngày, em cắm ống thông tiểu vào những giờ nhất định để tạo thói quen, tránh gây trào ngược lên thận. Em nói, những người mắc căn bệnh này, việc bị rỉ nước tiểu, viêm, loét, người có mùi khó chịu là chuyện thường gặp. Vì thế, giống như em nói: ‘Cuộc sống chọn ta ngồi xe lăn thì ta phải tìm mọi cách để khắc phục nó’.
Năm đầu tiên bị bệnh, mẹ em ngày nào cũng khóc. Bà gầy xọp đi vì buồn và thương con.
Thắm chia sẻ, nếu như em mắc bệnh bẩm sinh, có lẽ em sẽ chấp nhận ngay từ đầu. Nhưng em đã có khoảng thời gian được là người bình thường, được chạy nhảy, vui chơi như các bạn đồng trang lứa, nên việc phải dính chặt với chiếc xe lăn đã khiến em bị ‘sốc’.
‘Ngày xưa em buồn lắm. Nhưng chỉ có 1, 2 lần em khóc trước mặt người thân. Em hay khóc một mình’.
Khi chưa biết chủ động trong sinh hoạt, em phải nhờ cậy hết vào người thân. Việc phụ thuộc vào người khác khiến em bực tức, khó chịu.
‘Em tự tử mấy lần nhưng không chết. Bây giờ tay em vẫn còn sẹo. Sau vài lần chết hụt, em không muốn làm việc đó nữa vì nghĩ thương bố mẹ’.
19 năm ngồi xe lăn vẫn bị kỳ thị
Trước khi chuyển sang làm thợ may, Thắm là một thợ thêu tay truyền thống. Sau một thời gian nhận thấy nghề này không có nhiều việc để làm, em tìm đến mơ ước từ nhỏ của mình là thợ may.
‘Từ nhỏ em đã thích quần áo, thời trang. Suốt ngày em ngồi may quần áo cho búp bê. Nhưng khi bị bệnh, em nghĩ là mình không làm được nghề này. Vì chiếc máy may cần phải đạp chân ga mà chân em thì không làm được’.
Bằng rất nhiều nỗ lực, Thắm trở thành một thợ may có cửa hàng riêng. Ảnh: NVCC Khi được một người bạn gợi ý nên chế bàn ga lên mặt bàn để dùng tay điều khiển, Thắm bắt đầu mày mò tìm hiểu. Được người bạn tặng cho chiếc máy may con bướm kiểu ngày xưa, em bắt đầu tự học cách điều khiển bàn ga bằng khuỷu tay. Khi cảm thấy mình có thể kiểm soát được máy, em bắt đầu đi xin học nghề. Nhưng khó khăn với em cũng bắt đầu từ đây.
‘Em đi đến đâu người ta từ chối đến đó. Người ta luôn nghĩ rằng thợ may phải có đôi chân, vì phải đứng ở rất nhiều góc để cắt hàng’.
Trong quá trình bị từ chối, ở nhà em vẫn mua sách về tự học và luôn tin rằng sẽ có nơi nhận em.
Nơi đầu tiên em học may cũng là chỗ từng từ chối em lần đầu tiên. Lần sau, em nhờ phụ huynh đưa đến. Nể chỗ họ hàng, người ta mới nhận em vào học nghề.
‘Em vẫn còn nhớ như in câu nói của người ta, rằng: ‘Người bình thường còn không làm được nghề này, huống chi…’’
Không tự ái, Thắm coi đó là động lực để mình cố gắng. Sau khi học nghề ở đó được 1 năm, Thắm được chị chủ cửa hàng yêu quý và cho đến giờ vẫn luôn muốn em ở lại làm việc cho cửa hàng.
Nhưng để thực hiện những hoài bão lớn hơn, Thắm xin nghỉ để mở cửa hàng cắt may cho riêng mình. Cùng với đó, em tiếp tục học sâu hơn về cắt may áo dài, váy, đồ kiểu qua những khóa học online của một thợ may ngoài Hà Nội.
Năm đầu tiên, em gặp nhiều khó khăn khi khách hàng không tin tưởng. ‘Thấy mình ngồi xe lăn, thậm chí khách còn không muốn đưa đồ cho em sửa, chứ chưa nói đến chuyện may đồ mới’.
Nhưng sang năm thứ 2, bằng tay nghề và sự kiên trì, Thắm đã có lượng khách hàng ổn định. Khách hàng bắt đầu tin tưởng đặt may em những sản phẩm cao cấp hơn như áo dài, váy.
‘Thứ mà người khuyết tật bọn em cần nhất là sự tin tưởng, sự công bằng trong cách đối xử của mọi người. Xin đừng nhìn vào những khiếm khuyết trên cơ thể bọn em, mà hãy nhìn vào sự cố gắng. Chúng em chắc chắn không thể nào hoàn hảo như mọi người, nhưng bù lại chúng em có sự nỗ lực lớn hơn người khác’.
Thắm cho rằng, em làm được nghề này không phải nhờ vào năng khiếu, mà nhiều nhất vẫn nhờ vào sự chăm chỉ, kiên trì và tình yêu với công việc mà mình làm. ‘Nếu mình yêu nó và tìm thấy mục đích sống của mình ở đó thì mình có thể làm được’.
">Tình yêu cô thợ may 19 năm ngồi xe lăn: Anh ấy vệ sinh cá nhân cho em