您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Kèo vàng bóng đá PSV vs Arsenal, 03h00 ngày 5/3: Tin vào chủ nhà
NEWS2025-03-09 22:32:51【Giải trí】4人已围观
简介 Hư Vân - 04/03/2025 11:35 Kèo vàng bóng đá đua xe f1đua xe f1、、
很赞哦!(13121)
相关文章
- Soi kèo góc AS Roma vs Bilbao, 3h00 ngày 7/3
- Quý II ‘khốn khổ’ của các ông lớn làng game
- Google Maps sẽ có tính năng chỉ đường riêng cho ôtô điện
- 'Em và Trịnh' thu 66 tỷ sau 10 ngày giữa dư luận trái chiều
- Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Punjab, 21h00 ngày 6/3: Cửa dưới thắng thế
- Châu Tinh Trì bị tình cũ đòi nợ 9 triệu đô
- BTV, thượng úy công an Minh Hương: 4h sáng dậy đi làm, 23h mới về đến nhà
- Chill hè cùng Viettel ++
- Nhận định, soi kèo Polissya Zhytomyr vs Chernomorets Odessa, 18h00 ngày 6/3: Cứ ngỡ ngon ăn
- Việt Nam nằm trong top đầu thế giới về sản xuất và phát hành game di động trên thị trường quốc tế
热门文章
站长推荐
Soi kèo phạt góc Dortmund vs Lille, 03h00 ngày 5/3
Dạy thêm học thêm đang bị lên án và bị cấm đoán quyết liệt từ đầu năm học 2016 - 2017. Giải pháp cấm dạy thêm học thêm (DTHT) tưởng dễ hóa ra không đơn giản chút nào.
Vấn đề này đã trở thành mối quan tâm của vô số phụ huynh học sinh và thầy cô, thành áp lực đối với lãnh đạo, thành đầu đề tranh luận trên các phương tiện thông tin đại chúng và cả trong gia đình.
"Việc phải đón con đúng giờ tan trường là cả một vấn đề"
(Ảnh Đinh Quang Tuấn)
Truy tìm nguyên nhân
Trước hết, cần trả lời câu hỏi “Hoạt động DTHT hiện đang bị lên án là gì?”.
Đó là hoạt động mà giáo viên (GV) đứng ra dạy theo lối truyền thống (mặt - đối - mặt) cho học sinh học các môn văn hóa ngoài số tiết được quy định trong phân phối chương trình của Bộ GD-ĐT. GV nhận thù lao từ hoạt động này.
Hoạt động trên hiện không bị lên án khi GV dạy không công hay không dạy học sinh lớp “của mình”. Ở khối trường ngoài công lập cũng không thấy lên án hiện thượng này.
Thứ hai, là câu hỏi "Tại sao phát sinh dạy thêm học thêm tràn lan, dẫn đến bị kêu ca như hiện nay?".
Ta sẽ thấy rõ hơn nguyên nhân khi tách riêng việc DTHT đối với học sinh các lứa tuổi khác nhau: Dưới 15 tuổi và từ 15 tuổi trở lên.
Với đa số cha mẹ học sinh có con nhỏ ở tuổi tiểu học và cả ở tuổi THCS, việc phải đón con đúng giờ tan trường là cả một vấn đề khi giờ tan tầm trễ hơn. Đối với người đang đi làm mà không nhờ được người tin cậy đón hộ thì chỉ có cách trốn khỏi công sở để đón con, điều mà những người lao động biết tự trọng không muốn. Nếu không đón kịp thì phải chọn giải pháp an toàn nhất, đó là gửi con ở lại trường, tránh tình trạng con tự về nhà hay lang thang ngoài đường trong môi trường đường phố đầy bất an.
Nhưng GV làm sao quản cho nổi vài trăm trẻ hiếu động? Thay vì mở các loại câu lạc bộ thì đưa trẻ vào lớp, học viết hay học thêm thứ gì đó sẽ là giải pháp thường được nhà trường lựa chọn.
Thầy cô được trả công cho dịch vụ được gọi là DTHT này. Một số cha mẹ có con theo không kịp chương trình phải đưa con đến thầy cô kèm cặp. Số khác muốn con học thật giỏi, điểm thật cao để được tuyển vào trường tốt buộc phải nhờ đến các trung tâm văn hóa ngoài giờ hoặc đưa con đến thầy cô giỏi học thêm. Thế là cung cầu gặp nhau.
Với đa số cha mẹ có con học THPT và lớp cuối THCS, việc con phải thi đạt điểm cao để vào trường công lập, vào các trường danh tiếng là nỗi ám ảnh thường trực. Nhung nếu con chỉ học theo thời khóa biểu quy định thì chỉ có thể đạt mức tốt nghiệp chứ không đủ trình độ và mức thành thạo giải được những câu khó nhằm tuyển vào đại học khi làm các bài Toán - Lý - Hóa - Sinh - Văn - Anh văn.
Thế là đưa con, nhiều khi phải ép con, đến các lớp luyện thi. Cung và cầu lại gặp nhau: Học sinh phải học thêm để nâng cao trình độ, thầy cô dạy các môn kể trên đáp ứng bằng cách mở lớp luyện thi theo yêu cầu người học muốn thi có điểm cao. Hoạt động này giúp GV cải thiện đời sống.
Tuy nhiên bên cạnh mặt tích cực là đáp ứng được yêu cầu gửi con, theo kịp lớp, hay thi có điểm cao, DTHT đang kéo theo những hệ lụy không mong muốn.
Đó là trẻ chỉ biết học và học, thiếu thời gian nghỉ ngơi, chơi đùa, mất cả tuổi thơ.
Đó là trẻ nảy sinh thói quen ỷ lại vào thầy cô, không biết tự học, thậm chí sợ học trong thời đại xã hội học tập mà con người phải học suốt đời, lấy tự học là chính, trong thời đại tri thức mà nhà trường có truyền đạt bao nhiêu kiến thức trong bao nhiêu năm cũng vẫn là thiếu.
Đó là một số thầy cô không giữ được tư cách đã lợi dụng quy luật cung cầu này để dạy “không hết chữ” tại lớp, nhằm kéo học sinh về học với mình rồi ưu ái người học với mình.
Chính điều sau đã khiến dư luận trong dân và trong GV bức xúc, thậm chí phẫn nộ, trở thành “bà đỡ” cho quyết định cấm DTHT trong trường, cấm GV dạy thêm học sinh của mình.
Chơi đùa là nhu cầu quan trọng của trẻ bên cạnh việc học
Song quyết định này đến lượt nó lại dẫn đến nhiều hậu quả: GV lâu nay nhờ DTHT này mà sống đắp đổi nuôi gia đình trở nên hoang mang vì biết chắc không sống nổi bằng nghề. Học sinh ngoại thành vùng xa không còn nơi học thêm gần nhà.
Đông đảo học sinh bị đẩy ra khỏi lớp học thêm lâu nay được mở ngay tại trường sẽ phải tìm đến các trung tâm văn hóa ngoài giờ khiến cha mẹ học sinh phải mất thêm thời gian đưa đón và đóng học phí đắt hơn.
GV càng có tâm lý “chân ngoài dài hơn chân trong”. GV giỏi bỏ trường để chuyển ra dạy luôn ở trung tâm để khỏi mang tiếng.
Việc cấp giấy phép cho các Trung tâm mới trở thành “nút nghẽn”… Còn chưa kể các câu hỏi bị bỏ ngỏ là lệnh cấm sẽ được thực thi nghiêm tới đâu, lực lượng nào đi kiểm tra, người vi phạm lệnh cấm sẽ được xử lý như thế nào để không phản cảm…
“Xây” phải đi trước “chống”
Câu hỏi thứ ba cho cuộc tranh cãi này là “Nên giải quyết bài toán DTHT bằng cách nào?”.
Xin đề xuất một hệ thống các giải pháp.
Đó lànhóm giải pháp mang tính sư phạm.Cụ thể, Bộ GD-ĐT thay đổi bộ chương trình - sách giáo khoasao cho nội dung tinh gọn, thiết thực, cơ bản, phổ thông. Phân phối chương trình sao cho GV đủ thời gian luyện kỹ năng cho học sinh trung bình mà không cần tăng tiết.
Lập ngân hàng đề chuẩn từ lớp 3 đến lớp 12, các đề phải dựa hoàn toàn vào khối kiến thức chuẩn được Bộ quy định thật cụ thể. Mọi đề kiểm tra định kỳ, đề thi cử, kể cả thi vào lớp 10, thi tốt nghiệp và thi đại học đều được rút ngẫu nhiên từ ngân hàng đề này do hiệu trưởng thực hiện với lớp 4, 5; Phòng GD-ĐT thực hiện với lớp 6, 7, 8, 9; Sở GD-ĐT thực hiện với các lớp THPT; Trường đại học với kỳ thi tuyển sinh đại học.
Kết quả bài làm cần được người lãnh đạo cùng giáo viên phân tích kỹ để đánh giá cả người học lẫn người dạy, xác định học sinh bị thiếu hụt chuẩn kiến thức nào, lý do… nhằm có biện pháp khắc phục kịp thời.
Dạy cho học sinh cách huy động hai bán cầu não trong khi học, cách học và tự học từ tiểu học. Muốn vậy phải đưa nội dung này vào huấn luyện tại các trường sư phạm.
Áp dụng rộng rãi việc học qua các phương tiện thông tin đại chúngđể người cần học thêm được học “mọi nơi, mọi lúc”, học miễn phí các môn văn hóa với thầy giỏi nhất mà không cần đến trường hay nhà riêng của GV.
Cụ thể là: Tận dụng các kho học liệu mở tại các trang web như khanacademy.org, duolingo, tiếng Anh giao tiếp… Ai có tiền thì đóng tiền học các khóa có thu phí. Thành phố tổ chức dạy ôn tập và luyện thi qua truyền hình và mạng; Lập đường dây điện thoại giải đáp thắc mắc và gợi ý cách làm bài cho học sinh… Bộ GD-ĐT công nhận tính tương đương của các văn bằng, chứng chỉ mà người học đạt được qua mạng hay một số trung tâm có uy tín.
Trong nhóm giải pháp tạo điều kiện vật chất, Nhà nước tạo cơ chế mới cho trường họcmà mục tiêu là đảm bảo tối thiểu cho mỗi GV nuôi được 1 con với thu nhập trung bình bằng GRDP/ đầu người của địa phương.
Nhà nước đảm bảo cho toàn thể học sinh tiểu học và THCS đều được học 2 buổi/ ngày tại trường, học buổi thứ 2 hoặc gửi con lại sau giờ tan trường đều phải đóng phí. Hạ thấp sĩ số/ lớp xuống còn không quá 20 ở tiểu học, không quá 30 ở trung học.
Việc chống tiêu cực trong DTHT là một quá trình kiên trì vừa xây vừa chống, mà xây phải đi trước chống.
Mọi quyết định hành chính cấm đoán tức khắc chỉ khiến cho mặt tiêu cực thay đổi hình hài, càng không khiến cho GV tự nguyện đem hết tài trí và tâm huyết ra dạy tại lớp mà còn có tác dụng ngược.
Người ta đã tổng kết “Muốn đọc được tương lai một quốc gia, hãy nhìn vào nền giáo dục nơi đó. Muốn đọc được tương lai của một nền giáo dục, hãy nhìn vào cách cư xử với nhà giáo”.
TS Hồ Thiệu Hùng
">Cấm đoán tức khắc, tiêu cực dạy thêm thay đổi hình hài
Những thói quen ấy là một phần trong lối sống tiết kiệm của ông. Ông chỉ tiêu một chút tiền cho thực phẩm và quần áo. Khi ông qua đời ở tuổi 77 vào tháng 3/2015, ông đã tích luỹ được một số tiền lớn lên tới 4 triệu đô la trong tài khoản tiết kiệm.
Và ông đã để lại tất cả số tiền ấy cho Đại học New Hampshire, nơi ông từng làm việc. Trường New Hamsphire đã công bố về sự hiến tặng này vào hồi cuối tháng 8, sau khi được sự chấp thuận của toà án chứng thực di chúc.
Tuy nhiên vài tuần sau, câu chuyện lại được làm nóng lên bởi chính các sinh viên về cách sử dụng số tiền này của lãnh đạo trường. Nhiều người cho rằng, cách chi tiêu số tiền hiến tặng của trường không phù hợp và không góp phần vào việc duy trì và phát triển tình yêu suốt đời của Morin dành cho sách.
Morin đã làm việc tận tuỵ cho thư viện và ngôi trường mà ông đã tốt nghiệp vào năm 1963. Ông làm việc như một người săp xếp các danh mục trong thư viện Diamond của trường gần 50 năm qua và là một người quen thuộc với tất cả sinh viên trong trường.
Khu vực gần thư viện là nơi ông đặc biệt yêu thích. “Ông hút một chiếc tẩu, thường xuất hiện ở sân trước của thư viện và đặc biệt là rất thích nói chuyện với sinh viên”, Erika Mantz – một người đại diện của trường chia sẻ. “Và ông ấy cũng rất tận tâm với những sinh viên làm việc trong thư viện của chúng tôi”.
Theo như Mantz viết trong email gửi cho tờ Huffington Post thì “toàn bộ cuộc sống của ông ấy là thư viện”.
Thật dễ hiểu khi ông chỉ định rõ một số tiền dành cho toà nhà nơi mà ông đã dành nhiều thời gian để viết miêu tả cho những chiếc đĩa DVD.
Trong số 4 triệu đô la thì 100.000 đô được dành cho thư viện Dimond. Một chiếc tràng kỷ bên ngoài thư viện hiện đang được gắn tên của ông.
Phần lớn số tiền được nhà trường đầu tư cho cơ sở vật chất trong trường: 2,5 triệu đô để mở rộng trung tâm nghề nghiệp sinh viên; 1 triệu đô được chi để mua một tấm bảng video tại Sân vận động Wildcat của trường.
Một thông cáo báo chí của trường viết: “Trong 15 tháng cuối cùng, Morin sống trong một trung tâm sinh hoạt nơi ông đã xem những trận bóng đá trên truyền hình, hiểu về luật chơi và tên của các cầu thủ cũng như đội bóng”.
Tuy nhiên, với những người khác thì một tấm bảng thông báo tỷ số trị giá 1 triệu đô ở sân vận động không phải là ý nguyện của một người có lối sống giản dị như Morin.
Claire Cortese, một sinh viên của New Hampshire đã viết: “Dường như nhà trường cho rằng chi 1 triệu đô là cho khoa thể thao thì có ý nghĩa hơn 100.000 đô cho thư viện, thậm chí là sau khi đã chi tới 25 triệu đô cho việc cải tạo sân vận động”.
Cortese than thở rằng, ngân quỹ đang chi quá nhiều tiền cho sân vận động trong khi trường vẫn đang thiếu chỗ đậu xe, phòng tối để chụp ảnh thì thiếu nước.
Nhiều người chỉ trích đã lên Facebook của trường để bày tỏ quan điểm của mình.
Trên Blog Title IX, Kristine Newhall viết: “Là một cựu sinh viên của trường, là một người quan tâm tới thể thao, là một nhà giáo dục và vận động cho giáo dục, tôi thất vọng về việc chi 1 triệu đô la để mua một chiếc bảng thông báo tỷ số cho sân vận động mới”.
Thể thao trong trường đại học đang trở thành một vấn đề gây tranh cãi khi học phí tiếp tục tăng nhanh hơn lạm phát. Theo các báo cáo vào tháng 10/2015, một số trường đại học hiện thu phí bắt buộc để hỗ trợ cho hoạt động thể thao. Các chương trình thể thao lớn nhất ở đại học có thể tạo ra doanh thu khổng lồ nhưng cũng tiêu tốn nhiều tiền để mở rộng cơ sở vật chất, thuê huấn luyện viên, nhân viên và các chi phí khác.
“Một triệu đô đã mất trong cuộc chạy đua vũ trang bóng đá này”, Newhall viết. “Với một ngôi trường không được biết đến về thành tích nổi trội trong môn bóng đá thì đây là một sự lãng phí”.
Nguyễn Thảo(Theo Washington Post)
">Đại học bị chỉ trích vì lãng phí 1 triệu đô được hiến tặng
Cô dâu diện đầm cưới cúp ngực, tình tứ bên chú rể lịch lãm trong bộ suit đen. Không gian lễ cưới được trang hoàng nhiều hoa tươi theo 2 tone vàng - hồng ngọt ngào, ấm cúng. Trong ngày đặc biệt, cô dâu diện đầm cưới cúp ngực, tình tứ bên chú rể lịch lãm trong bộ suit đen.
Khi làm lễ, nữ diễn viên gợi cảm trong bộ đầm trễ vai, đính đá và chiếc veil cưới dài hơn 2 m. Tại đây, Karen thông báo lên chức mẹ khi mang bầu hơn 5 tháng và chưa tiết lộ giới tính em bé.
Trên sân khấu, chú rể Lưu Chấn Bang liên tục động viên khi chứng kiến Karen bật khóc. Nữ diễn viên chia sẻ chồng là người hiền lành, hiểu biết. "Tôi cần một người chấp nhận con người thật của mình. Ngày trước, tôi hay cố sống hoàn hảo trước mặt người yêu. Nhưng hiện tại, tôi nghĩ một người chấp nhận mình lúc không hoàn hảo, lúc xấu nhất thì tình yêu dễ thở hơn", Karen tâm sự.
Karen Nguyễn khóc nức nở, cho biết mình đóng vai tiểu tam nhiều và đạt quá nên ở giai đoạn đầu tìm hiểu, nhà chồng không mấy tin tưởng cô. Tuy nhiên, sau thời gian dài, Karen chứng minh được mình là cô gái tốt và sống chân thành nên được gia đình ông xã đón nhận. Sau 2 năm gắn bó, Karen Nguyễn và ông xã gốc Hoa quyết định về chung một nhà.
Karen Nguyễn tốt nghiệp ngành Đạo diễn Sân khấu trường Cao đẳng Nghệ thuật TP.HCM. Năm 2020, cô nhận được nhiều sự chú ý khi vào vai "tiểu tam" trong loạt MV Anh đang ở đâu đấy anh.Ngoài ra, cô còn vào vai diễn phản diện trong phim Người cần quên phải nhớ của Đức Thịnh và Charlie Nguyễn.
Trúc Thy
Video: Thanh Phi
">Karen Nguyễn khóc nức nở trong đám cưới với doanh nhân Lưu Chấn Bang
Nhận định, soi kèo Polissya Zhytomyr vs Chernomorets Odessa, 18h00 ngày 6/3: Cứ ngỡ ngon ăn
Hệ thống lưu trữ hồ sơ toà án Mỹ trở thành mục tiêu tấn công mạng của nước ngoài. (Ảnh: Reuters) Các vụ tấn công có “quy mô và phạm vi đáng kinh ngạc” và Uỷ ban Tư pháp mới chỉ được thông báo vào tháng 3 vừa qua. Olsen cũng cho hay Bộ Tư pháp đang phối hợp chặt chẽ với cơ quan tư pháp liên bang trên cả nước để giải quyết vấn đề.
“Mặc dù tôi không thể nói trực tiếp về bản chất của cuộc điều tra đang diễn ra, với các mối đe doạ liên quan đến những cơ quan tư pháp liên bang, nhưng đây là vấn đề đáng quan ngại, bởi các thông tin lưu trữ tại toà án thường quan trọng”, Olsen cho biết.
Văn phòng hành chính các toà án tại Mỹ hồi tháng 1/2021 nói rằng, họ đang bổ sung thủ tục an ninh mới để bảo vệ các hồ sơ mật, sau khi phát hiện một cuộc xâm nhập rõ ràng đối với hệ thống quản lý và nộp hồ sơ điện tử.
Ngày 28/7, cơ quan hành chính này tuyên bố an ninh mạng là một ưu tiên hàng đầu và khẳng định “đã thực hiện các hành động quan trọng nhằm bảo vệ hệ thống chứa thông tin nhạy cảm”.
Cơ quan tư pháp liên bang Mỹ đang tiến hành hiện đại hoá hệ thống hồ sơ và quản lý hồ sơ điện tử, cũng như cổng thông tin trực tuyến thường được sử dụng để truy cập dữ liệu, do lo ngại hệ thống điện tử cũ dễ dàng trở thành mục tiêu bị tấn công.
Vinh Ngô(Theo Reuters)
">Hệ thống quản lý hồ sơ tư pháp Mỹ bị tấn công mạng
Bức thư cô giáo Brandy Young gửi phụ huynhMột phụ huynh đã đăng tải bức thư lên trang Facebook của mình với thái độ khá hài lòng và bức thư nhanh chóng được lan truyền với hơn 59.000 lượt “share”.
“Brooke đang rất thích giáo viên mới của mình” – chị Samantha Gallagher viết chú thích dưới bức ảnh.
Chị Gallagher - mẹ của bé gái 7 tuổi Brooke tỏ ra rất vui mừng khi biết rằng con gái mình sẽ không phải vò đầu với đống bài tập về nhà vào năm học tới.
“Sẽ không có bài tập về nhà trong năm nay” – cô Brandy Young giải thích trong bức thư. “Thay vào đó, tôi đề nghị các phụ huynh dành buổi tối để làm những việc đã được chứng minh là có tương quan với sự thành công của một đứa trẻ. Cùng nhau ăn tối, cùng nhau đọc sách, cùng nhau vui chơi bên ngoài và cho trẻ đi ngủ sớm”.
Cô giáo Brandy Young và học sinh của mình Cô Young cũng nói rằng bài tập về nhà không có tác dụng với lớp học của cô một chút nào hết. Vì thế, cô quyết định thực hiện một thay đổi có ý nghĩa.
“Các em đã làm việc chăm chỉ cả ngày. Khi về nhà, chúng còn có những thứ khác cần phải học” – cô nói với tờ CBS News. “Tôi đang cố gắng phát triển toàn diện con người trẻ. Không có lợi ích gì khi trẻ về nhà mà vẫn cầm giấy và bút”.
Quyết định của cô Young đã nhận được sự ủng hộ của nhiều phụ huynh, trong đó có chị Gallagher. “Chúng tôi rất vui khi vào cuối một ngày dài, con bé được trở về nhà và thư giãn, để làm một đứa trẻ… ra ngoài vui chơi, kết bạn, dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.
“Hy vọng điều này sẽ làm thay đổi một số thứ” – một người dùng Facebook viết.
Chính sách không bài tập về nhà của cô Young cũng đang được một số giáo viên khác trong khu vực xem xét làm theo và cô rất vui về điều đó.
- Nguyễn Thảo(Theo CBS News)
Bức thư gửi phụ huynh gây xôn xao của cô giáo Mỹ
Cô Đỗ Thị Bích Duyên, từng là hiệu trưởng THPT Lê Quý Đôn trong 10 năm (từ năm 2006 – 2016) - một ngôi trường nổi tiếng về dạy và học của TP.HCM, chia sẻ quan điểm và kinh nghiệm của mình về việc dạy con.
Có một con trai đi làm được ba năm, còn một con gái đang học đại học năm thứ ba, chị Duyên cho biết chị không dạy con như ba mẹ đã dạy mình, mà rút kinh nghiệm từ chính bản thân.
Tôi quan niệm người có học là người biết suy nghĩ trước khi hành động. Khi đi học, học sinh không thể tự nhiên biết làm một bài toán mà cô phải dạy. Khi cô dạy xong, các em sẽ nhìn vào bài toán và nghĩ rằng sẽ làm như thế này trước khi bắt tay vào giải...
“Tôi có quan điểm dạy trẻ thuở còn thơ, chứ không để tới khi con lớn lên mới bắt đầu dạy. Ngay từ khi con bé, tôi đã tập cho con hai chữ “tự” - tự chịu trách nhiệm và tự lực.Tôi có suy nghĩ trẻ con khi sinh ra không phải không biết gì mà rất có óc nhận xét, nên phải dạy từ bé.
Ví dụ, con muốn một cái bánh, tôi sẽ lấy cái bánh và để chung với rất nhiều đồ. Từ đó con thích có thể nhận xét cái bánh như thế nào và tự tìm lấy.
Khi con muốn ăn một cái kẹo, mình phải đưa lên và nói với con cái kẹo như thế này, bây giờ mẹ để trong này, con hãy lấy, nếu con lấy được thì con sẽ ăn.
Hoặc nếu con thích một bức tranh màu xanh, mình phải để lẫn lộn để con tự chọn ra một bức màu xanh…
Đó là cách tập cách biết suy nghĩ trước khi hành động
Ngay từ khi con bé, con hỏi bài tôi rất kiên nhẫn chỉ cho con cách làm. Thường thì tôi sẽ hướng dẫn con suy nghĩ, phải biết bài này nói gì sau đó mới tới cách làm. Tức là mình phải hướng dẫn cách suy nghĩ chứ không phải giải bài tập cho con.
Bạn cứ về dạy cho con như thế, và đừng làm sẵn cho con bất kì một cái gì”.
Yêu vẫn… cho roi
Bà mẹ này tỏ ra khá truyền thống khi giữ quan điểm “Yêu cho voi, cho vọt”.
Chị Duyên cho biết mình không bao giờ để con năn nỉ. “Tất nhiên tôi không cứng nhắc quá mà vẫn mềm dẻo. Nhưng khi đã thống nhất rồi là phải thực hiện, tôi nói thế nào con thực hiện như thế”.
Lần đầu làm sai, tôi sẽ phạt rất nặng để con biết mẹ không đồng ý.
Hình phạt nặng nhất mà chị áp dụng cho con là úp mặt vào tường suy nghĩ trong 5 phút xem sai hay đúng, và “Nếu cần thiết sẽ đánh, nhưng rất hạn chế. Nếu lần sau tiếp tục phạm lỗi sẽ phạt nặng hơn. Thậm chí, có lúc không bằng lòng, tôi đã đẩy con ra ngoài cửa”.
Dạy con từ thuở còn thơ, lớn lên rồi tôi không dạy nữa, vì khi lớn lên nếu đánh đòn con sẽ nghĩ là đang ghét con.
Không cho con “ngủ lang”
Một điều đặc biệt mà chị Duyên rèn cho con đó là không đi “ngủ lang”.
“Tức là con chỉ có thói quen ngủ trên giường của con, vì vậy mà con không thích ngủ ở chỗ khác. Có những phụ huynh đưa con sang nhà bà chơi hoặc tới nhà bạn, con đòi ngủ lại là cho ngủ, nhưng con tôi luôn luôn đi về vì chỉ quen với không gian ngủ của con. Tất nhiên, con cũng đi sinh hoạt tập thể nhưng luôn yêu quý nhà mình”.
Chị Duyên rèn cho con thói quen này “để con suy nghĩ nhà là mái ấm, đi đâu thì đi nhưng phải về nhà mình”. Kể cả khi con đi Úc học, xa như vậy nhưng tôi bảo con cứ đi đi, nếu không ở được mẹ luôn đón con về.
Chuyện con cái bỏ nhà là do con nắm được điểm yếu của cha mẹ, sợ con bỏ đi. “Tôi thấy rằng không được để con bỏ đi và suy nghĩ nhà này không là gì hết, nhà này không yêu thương mình... Phải làm sao để con thấy được bỏ đi là đáng sợ, bỏ đi là từ bỏ mái ấm”.
Cái gì mà mình đã làm được cũng đừng bắt con phải làm cho được. Cái gì mình chưa làm được mà muốn con làm thì hãy ngồi với con để bàn luận. Phải tìm hiểu và phân tích ước muốn của con trước. Mình phải thổ lộ hết cho con, để con thấy mẹ muốn gì, mẹ nói gì để con hiểu. Đừng dấu diếm.
Điều đặc biệt cần thiết thứ hai, theo chị Duyên, là phải dạy con cái gì của mình thì mình xài, không ham của người khác. Ví dụ như không có chuyện đến nhà bạn thấy đồ chơi của bạn thích quá rồi cầm về.
“Bất kì một việc gì xảy ra tôi cũng ngồi giảng giải cho con, không áp đặt con không được lấy cái này, không được lấy cái kia, mà giải thích rõ tại sao con không được lấy.
Với học trò tôi cũng làm vậy, phân tích cho các em hiểu, tại sao có những chuyện cô đề ra nội quy a, b, c như vậy, các con thấy cô nói có đúng không”.
Dạy trò chẳng khác dạy con
“Dạy con thực ra cũng rất dễ, và cũng như dạy học trò. Phải hết lòng yêu thương chúng, những gì đã hứa với con, với trò dù gian khổ thế nào cũng phải thực hiện” – chị Duyên trải lòng.
“Tôi cũng là một người mẹ, phải đưa con đi học, cũng phải lo cơm nước cho con. Nhưng nếu có học trò học yếu, tôi có thể phụ đạo thêm giờ, nếu các em đói tôi có thể mua đồ ăn cho.
Trong khi đó, đến giờ phải đưa con đi học nhưng tôi không đưa con mà dặn xe ôm đưa con đi, đến lúc phải về nhà cơm nước nhưng vì còn bận ở lại hướng dẫn trò học thêm nên đành mua đồ ăn ở ngoài cho cả nhà...
Đấy là lúc mà học trò biết mình vì chúng nó. Nếu tôi lấy tiền các em sẽ nói tôi vì tiền, nhưng tôi không làm như vậy. Các em sẽ tự nghĩ "Tại sao cô không về nấu cơm cho con mà phải ở đây dạy cho mình?"…
Đối với học trò, quan điểm của tôi là phải làm thế nào để kể cả khi mình đe nẹt, các em vẫn biết là mình rất thương yêu chứ không phải ghét bỏ chúng. Khi làm được chuyện đó rồi mình nói gì các em cũng sẽ nghe.
Ví dụ, tôi rất bận nhưng khi học trò đến nói chuyện tôi cũng sẽ dành thời gian tâm sự, để các em biết rằng tôi cũng như một người mẹ. Hay ở nhà cũng vậy, các con luôn coi tôi như một người bạn...”
Áp lực cho con là có
Chị Duyên thừa nhận rằng mình hơi khắt khe trong chuyện học hành của con.
“Tôi dạy con rằng mẹ là giáo viên, con phải học tốt.
Tôi không có phần thưởng như mọi người, rằng con học đi sẽ cho cái này, cái kia. Vì vậy con không có suy nghĩ làm cái này mẹ sẽ cho cái gì. Còn khi mẹ có quà đó là tình cảm mẹ dành cho con.
Cũng là sự may mắn, cha mẹ sinh con, trời sinh tính, các cháu nhà tôi được nết tự học. Ví dụ trong cuốn đề cương cô giáo cho 20 bài và bắt về nhà làm 5 bài. Thường thì các học sinh khác chỉ làm 5 bài cô giao,nhưng con tôi sẽ tự giác làm cả 20 bài.
Hay có lần gia đình chúng tôi dự định đi chơi. Trước thời điểm đi cả hai tháng, tôi hỏi con có tham gia được không, con bảo có, và chúng tôi mua tour. Nhưng tới hôm đi nhà trường có giờ học, con đã bỏ đi chơi để đi học.
Thậm chí khi ở nhà đang xem bộ phim rất hay, nhưng nếu đến giờ học con cũng sẽ bỏ xem phim để lên học”…
Bài học về đồng tiền du học
Chị Duyên cho biết gia đình làm kinh doanh, “không giàu có nhưng cũng đủ”, nhưng các con đều biết bố mẹ kiếm tiền rất cực khổ nên rất tiết kiệm.
Tạo điều kiện cho con được học ở những môi trường tốt, nhưng cách hướng con đi du học và chi tiêu cho việc học của bà mẹ này có những điều đặc biệt.
“Học xong đại học, con trai tôi muốn đi du học Úc. Tôi đặt điều kiện muốn đi cháu phải thi đỗ đại học ở Việt Nam, và học Anh văn sao cho khi qua đó có thể vào học đại học luôn. Tóm lại là làm thế nào để đi học ít tốn kém nhất.
Cháu đã thực hiện được các điều kiện của tôi, đỗ hai trường đại học ở Việt Nam, và khi qua Úc cháu cũng chỉ mất rất ít thời gian học thêm ngoại ngữ trước khi vào học chính thức”.
Cô con gái vốn học trường Lê Quý Đôn, khi vào học đại học được một năm thì chán vì lối truyền thụ kiến thức một chiều, nên xin mẹ sang học tại một trường quốc tế.
“Tôi nói với con rằng con đã học hết một năm, còn ba năm nữa ra trường. Nếu bây giờ sang trường kia học lại từ đầu, thì khi các bạn ra trường con vẫn phải học thêm năm nữa. Vì vậy, muốn chuyển trường cũng được, nhưng con phải vào thẳng đại học ở trường đó.
Tuy nhiên, để vào học thẳng đại học, điểm IELTS của cháu phải trên 6.5. Cháu quyết tâm rằng sẽ đạt được, và cũng đã học để thi được chứng chỉ và đạt được trên 6.5.
Để học xong chương trình của trường, cháu phải hoàn thành hơn 20 tín chỉ. Mỗi tín chỉ vài chục triệu đồng. Ông xã tôi rút tiết kiệm, chuyển đúng số tiền học hơn 20 tín chỉ đó chuyển sang một tài khoản lập cho cháu tự quản lý.
Con “không được quyền” thi lại, bởi nếu thi lại sẽ lẹm vào số tiền học, sẽ không đủ tiền hoàn thành khóa học.
Con muốn có tiền tiêu thì phải tự kiếm học bổng, lấy lãi từ khoản tiết kiệm này, hay tự kinh doanh, tính toán để chi tiêu. Để tiết kiệm, con có thể lấy cơm ở nhà mang theo.Còn nếu muốn ăn ngoài, con tự tính toán lấy tiền bố mẹ đã cho đó con chứ không có hơn... Muốn mặc đẹp hay tiêu pha gì đó cũng tự mua.
Các con tôi biết nhà mình có cái này cái kia, nhưng có suy nghĩ là không phải của nó, nên không đòi hỏi”.
Điều chị Duyên mong mỏi là các con tự lực. “Tôi còn muốn các cháu phải có tinh thần trách nhiệm với nhau. Các cháu cần có tinh thần trách nhiệm với ba mẹ, ông bà... đồng thời có trách nhiệm với cuộc sống, tự lực phấn đấu.
Tôi cũng muốn các em học sinh như vậy - chịu trách nhiệm với chính mình, với gia đình, với xã hội...”.
Điều đầu tiên của người làm giáo dục là có sự vị tha. Mọi việc xong rồi, nhất trí rồi thì bỏ qua hết, không giữ lấy chuyện đó để vài năm sau lại nhắc lại.
Trong giáo dục phải có tình thương, trách nhiệm và kỷ cương. Cái gì đã thống nhất rồi thì phải làm,đương nhiên không cứng nhắc nhưng cũng không có nghĩa là không tuân thủ. Trong nhà trường mà không tuân thủ nội quy đừng nói gì đến việc ra xã hội tuân thủ pháp luật.
Chi Mai – Lê Huyền
">Hiệu trưởng trường tiên tiến chia sẻ việc dạy con