当前位置:首页 > Giải trí > Tỷ lệ Shandong Taishan vs Shanghai Shenhua mới nhất, 16h30 ngày 7/11 正文
标签:
责任编辑:Công nghệ
Nhận định, soi kèo Utrecht vs NEC Nijmegen, 22h30 ngày 15/3: Ngã ngựa
- Nhân vật Ánh là người vợ bị chồng lạnh nhạt, luôn phải lập mưu tính kế giữ chồng, điều này có làm khó chị?
Dạng vai này không quá khó với tôi. Tuy nhiên, thời gian từ lúc nhận vai đến khi bấm máy rất nhanh nên tôi phải tập trung cao độ.
Tôi hay nói vui rằng, phim Độc đạo khiến tôi tốn tiền quần áo và cả chất xám. Dù đôi lúc hơi căng thẳng, nhưng vai diễn này mang đến cảm giác mới mẻ khi được làm việc với ê-kíp trẻ đầy năng lượng. Tôi thấy mình học hỏi được những điều thế hệ mình còn thiếu. Mỗi lần quay về tuy mệt nhưng tôi rất vui.
- Cảnh quay ấn tượng nhất với chị trong “Độc đạo” là gì?
Đó là cảnh bà Ánh khóc lóc vì bị ông trùm đuổi ra nước ngoài, gần như dự báo trước những biến cố sắp xảy ra với gia đình Quân "già" và số phận của nhân vật Ánh.
Đây thực sự là cảnh diễn mệt nhất với tôi. Bà Ánh thay đổi tâm lý liên tục, vừa khóc vừa cười, từ cầu xin đến chuyển sang căm hận, phát ra tiếng chửi chồng.
Tôi lành tính, sống đơn giản
- Thu Huyền ngoài đời có ghê gớm, đanh đá nhưng những vai diễn?
Tôi tự nhận mình hiền, nhưng chắc ít người tin. Với tôi, quan trọng không phải là hiền hay ghê gớm mà là sống biết điều.
Với tôi, cái gì đến sẽ đến, không có tính toán gì cả. Tôi sống rất đơn giản. Nhiều người ngoài đường gặp tôi đều nhận xét Thu Huyền hòa đồng như một người bình thường, không phải diễn viên nổi tiếng. Nhưng tôi cũng không hiểu sao các đạo diễn lại hay chọn tôi vào những vai đanh đá.
- Vừa công tác tại nhà hát, vừa đóng phim lại vừa có con nhỏ, đôi khi chị có bị choáng ngợp, không thể cân bằng?
Sau khi sinh em bé út, tôi tự tay chăm sóc con vì thương con sinh non. Hiện tại, dù con đã lớn hơn một chút, tôi vẫn tự lo mọi việc từ đi chợ đến nấu nướng.
Ngoài việc chăm sóc gia đình, tôi còn đi làm ở nhà hát, làm video, xây dựng thương hiệu cá nhân và tham gia đóng phim. Đôi lúc, tôi cũng cảm thấy áp lực và mệt mỏi, nhưng may mắn là tôi biết cách xoay sở và sắp xếp công việc nên mọi thứ vẫn ổn.
- Gia đình, cụ thể là ông xã đã ủng hộ chị thế nào để chị chuyên tâm hoạt động nghệ thuật?
Công việc của tôi thường đi sớm về khuya, lại có các cảnh quay với bạn diễn nam, nhưng anh xã vẫn hiểu và tin tưởng. Việc ở nhà vẫn chu toàn nên anh rất thương vợ. Khi tôi đi quay xa, anh xã cũng sắp xếp thời gian đưa tôi đi. Khi nhận được dự án mới, tôi đều trao đổi và hỏi ý kiến chồng.
Nhiều lúc, tôi không cần anh phải giúp gì, chỉ cần một lời động viên hay hành động nhỏ cũng đủ để tôi thấy mình có thể "cân" được mọi thứ.
- Chị có bao giờ kiểm soát ông xã, giữ chồng như nhân vật trên phim?
Vợ chồng tôi sống rất đơn giản, không có nhiều nguyên tắc trong hôn nhân. Tôi không kiểm tra điện thoại hay soi mói chồng. Tôi chỉ nói rằng khi còn ở bên nhau, phải tôn trọng và tử tế với nhau. Nếu không còn tôn trọng, tôi muốn mọi thứ rõ ràng và thẳng thắn.
- Nhìn những gì có ở hiện tại và những tổn thương trong quá khứ, chị thấy căm hận hay biết ơn quá khứ?
Tôi không giận ai lâu và cũng không hận thù chuyện quá khứ. Tôi nghĩ mọi chuyện xảy ra đều do duyên, duyên còn thì ở, duyên hết thì đi, không phải lỗi của ai. Đó là bài học, kinh nghiệm cho mình. Đôi khi, tôi còn cảm ơn quá khứ vì đã tôi luyện mình trở nên bản lĩnh và có lập trường như bây giờ.
Clip diễn xuất của Thu Huyền trong "Độc đạo":
Ảnh: NVCC
Clip: VTV
Thu Huyền ‘Độc đạo’: Không bao giờ kiểm tra điện thoại chồng
Những chiếc hộp sọ xếp thẳng hàng trên kệ. Những chiếc xương sống lưng treo đầy trên bức tường trong phòng trưng bày. Hơn 100 bộ xương sống của những người không ai biết là ai được tập hợp lại trong gian phòng.
Jon Pichaya Ferry, 21 tuổi, được biết đến trên TikTok với cái tên JonsBones, là một người bán xương người. Tài khoản của Ferry có gần 500.000 người theo dõi và 22 triệu lượt thích. Ở đó, cậu đăng tải những video mà cậu vui vẻ trả lời những thắc mắc của người xem về thứ mặt hàng kỳ dị và rùng rợn này. Thậm chí, Ferry còn có cả hộp sọ thai nhi và trẻ mới biết đi.
TikTok đã mang lại cho Ferry một đối tượng khách hàng mới - những người trẻ tuổi, tuy nhiên hoạt động kinh doanh của anh đang bị phản đối dữ dội vì những lý do đạo đức. Cụ thể, nhiều người dùng TikTok đã đặt câu hỏi về tính hợp pháp và đạo đức của hoạt động buôn bán xương người chết mà Ferry cho rằng anh tham gia vì mục đích giáo dục.
Ngược lại, các chuyên gia cho rằng những người mua xương người thường không sử dụng chúng như một công cụ giáo dục. Thay vào đó, xương người đôi khi được biến thành đồ trang sức, đèn chùm hoặc để trưng bày.
Hoạt động buôn bán xương người thu hút các nhà nhân chủng học, các nhà sưu tập, nghệ sĩ và những người tò mò về hệ thống xương. Ngành công nghiệp rùng rợn này đã tồn tại hàng thế kỷ và từ lâu đã làm dấy lên một loạt những câu hỏi ghê sợ: Một cái chết vô danh có thể trở thành cái gì? Hay cụ thể hơn: Làm thế nào mà cái chết của một con người lại trở thành một phần của bộ sưu tập?
Lát cắt hiện đại của ngành công nghiệp lâu đời
Trang web của JonsBones cho biết anh chỉ bán xương y tế hoặc xương được chuẩn bị đặc biệt để đào tạo sinh viên y khoa. Ferry cho rằng anh chỉ đang tái sử dụng những bộ xương bị bám bụi trong tầng hầm của ai đó và cung cấp các dịch vụ có giá trị cho những người có thể chưa bao giờ được tiếp xúc với xương người thật.
Tuy nhiên, nguồn gốc của các mẫu vật y tế này rất mờ mịt. Nhiều bộ xương được cho là bị đánh cắp từ các ngôi mộ hoặc bị ép buộc để đưa vào lĩnh vực giáo dục. Đây không phải là những người đã hiến tặng cơ thể cho khoa học.
Trong khi đó, Ferry tin rằng bán xương là con đường đáng trân trọng. Nếu như nhiều người thấy giao dịch này thật khó hiểu thì Ferry nói anh không nghĩ về nó theo cách đó. Anh nói, anh ngưỡng mộ và tôn trọng cấu trúc của bộ xương.
Năm 13 tuổi, anh được bố tặng cho một bộ xương chuột có khớp nối. Món quà đặc biệt đã khiến anh hứng thú với ngành xương khớp. Khi tìm hiểu sâu hơn về về việc buôn bán xương y tế, anh đã xác định được một điều mà anh coi là vấn đề cơ bản: Ai cũng có xương mà không biết phải làm gì. Chỉ đến cách đây vài thập kỷ, các sinh viên y tế mới giữ lại một nửa hoặc toàn bộ bộ xương trong tủ để học tập.
Ferry cho biết, nhiều gia đình không còn muốn giữ những bộ xương người thân đã chết nữa và anh xem việc tìm cho nó ngôi nhà thích hợp là công việc của mình.
Ban đầu, cửa hàng của anh có quy mô nhỏ. Sau đó, anh chuyển tới New York vào năm 2018. Suốt nhiều tháng, anh đứng phát danh thiếp của mình cho những người đi bộ ở Quảng trường Thời Đại vào thứ Sáu hàng tuần. Thỉnh thoảng, anh bán được vài mảnh xương. Còn hiện tại, anh bán được từ 20 tới 80 mảnh xương mỗi tháng.
Ferry cũng là sinh viên của Trường Thiết kế Parsons (New York), nơi anh kết hợp kiến thức của mình về hệ thống xương vào các nghiên cứu để thiết kế sản phẩm. Bạn cùng lớp thường gọi Ferry là “gã bán xương”.
Bất chấp sự phản đối từ các chuyên gia và các nhà hoạt động, Ferry cho rằng việc xác định nguồn gốc của tất cả bộ xương là không thực tế. Hoả táng thì tốn kém chi phí, trong khi các bộ xương giả vẫn không thể so sánh được với đồ thật. Vì thế, lựa chọn khả thi duy nhất là bán lại.
“Phê bình lịch sử thì rất dễ, nhưng tìm ra giải pháp cho nó lại là một thách thức”- cậu nói.
Các viện bảo tàng gần đây cũng bắt đầu phải đối mặt với câu hỏi hóc búa này. Họ từng phải xin lỗi công khai nhiều lần về việc thu thập hài cốt của những người được cho là đã bị bắt làm nô lệ.
Các chuyên gia cho biết, quy mô của các hoạt động mua bán xương người gần như không thể xác định được, nhưng nó đã kéo dài hàng thế kỷ và được xây dựng phần lớn thông qua việc đánh cắp hài cốt của thổ dân châu Mỹ, những người từng bị bắt làm nô lệ và các nhóm bị áp bức từ các quốc gia khác.
Các bộ xương thường có nguồn gốc từ Trung Quốc và Ấn Độ, sau này được cho là đã xuất khẩu 60.000 bộ xương và hộp sọ sang Mỹ trong vòng 1 năm. Các chuyên gia cho biết hầu hết hài cốt bị đánh cắp từ các ngôi mộ , rồi sau đó được vận chuyển ra nước ngoài.
Luật pháp Mỹ yêu cầu hài cốt của thổ dân châu Mỹ phải được trả lại cho các bộ lạc hoặc con cháu họ nếu họ yêu cầu. Một số ít bang có luật hạn chế mua bán và sở hữu hài cốt, còn lại hầu hết đều cho phép.
Về giá cả, một chiếc xương sườn riêng lẻ có giá 18 USD, trong khi một chiếc hộp sọ có giá lên tới gần 6.000 USD. Ferry cho biết anh luôn cố gắng “làm gương” và khuyên khách hàng đối xử với bộ xương “với sự tôn trọng tối đa”. Tuy nhiên, anh không có quyền kiểm soát những gì mọi người làm khi nó ra khỏi căn phòng của anh.
Đăng Dương(Theo The Washington Post)
Người nuôi búp bê tự nhận mình là cha mẹ, mô tả quá trình chờ đợi sau khi đặt hàng búp bê thủ công là "thời kỳ mang thai" và lúc nhận được hàng là "sự chào đời của con cái".
" alt="Công việc rùng rợn của TikToker 21 tuổi"/>Ngày hai đứa gặp nhau, Phố thấy một ông “lùn, mập giống khúc chả lụa” đứng phía xa. Theo đặc điểm nhận dạng thì đó đúng là Vương, khiến Phố muốn “đi trốn”. “Chết rồi, xấu quá, sao bây giờ?”, cô thầm nghĩ. Nhưng lỡ hẹn rồi nên cô đành đi chơi với Vương một buổi. Cả hai dắt nhau đi ăn phở rồi về.
Hôm đó, xe Vương bị hỏng nên anh mượn xe em trai. “Nhìn chiếc xe mà tụt ‘mood’ luôn. Người thì bự mà xe bé tí hon, chui không lọt. Nói chung, ấn tượng đầu tiên của em về anh là không có gì em ‘chấm’ được hết”, Phố chia sẻ với MC Thuý Nga.
Trong khi đó, ấn tượng đầu tiên của Vương về Phố là một cô gái vừa dễ thương vừa đẹp, đặc biệt là gu ăn mặc của cô. “Những cô bạn gái em quen chỉ hay mặc quần jean, áo thun, còn cô ấy mặc một chiếc áo thiết kế rất đẹp. Em hơi sợ vì thấy cô ấy có vẻ ‘sang chảnh’”.
Sau buổi hẹn đầu tiên về, dĩ nhiên Phố chưa có cảm tình với Vương, nhưng được cô bạn thân động viên rằng anh chàng có vẻ học hành đàng hoàng, tốt cho tương lai sau này, lại được ba Phố quý mến nên cô tiếp tục đi tới lần hẹn hò thứ 2 với anh.
“Lần thứ 2, anh cũng đi xe xấu hoắc, làm em mắc cỡ. Đến khi về, anh vào đổ xăng, em mới đưa 20 đô nói là em phụ tiền đổ xăng. Lát sau, anh đi ra hỏi ‘em còn 20 đô nữa không, người ta nói 20 đô không đủ, phải 40 đô”, Phố hài hước kể lại câu chuyện. Cô nói, lần đầu tiên thấy có người đàn ông nói trắng ra như vậy. Lúc đó, thấy anh thật thà, về sau thấy anh dễ thương.
Tình cảm của cả hai từ đó phát triển dần. Đến khi ba mẹ Vương mua nhà ở xa quá, anh không muốn đi theo, Phố mới xin phép ba cho bạn trai vào ở chung với gia đình mình. Là một người rất nghiêm khắc nhưng vốn quý mến Vương, ba Phố đồng ý ngay với điều kiện con gái ông ngủ trên giường, còn Vương phải ngủ dưới đất.
“Phòng ba ngay bên cạnh nên 2 đứa không bao giờ dám làm gì. Cả đêm, 2 đứa nắm tay nhau ngủ, sáng ra tay đơ luôn. Chỉ đến khi ba mẹ đi ra ngoài, 2 đứa mới… làm trộm”.
![]() |
Hai vợ chồng hiện sống trong căn nhà rộng rãi ở Mỹ, phía sau là bộ sưu tập ba-lô của Vương. |
Học xong ngành Y, Vương vào làm việc trong bệnh viện 2 năm. Công việc ở khoa Cấp cứu khiến anh thường xuyên phải đối diện với máu me, chết chóc, anh thấy không phù hợp nên xin nghỉ và đi lính.
Trước khi Vương đi lính, cặp đôi đã kịp đăng ký kết hôn. Những ngày tháng xa nhau, cứ 2 tiếng Phố lại dắt chó ra kiểm tra thùng thư một lần, mặc dù biết cả ngày người ta chỉ giao thư 1 lần duy nhất. Cả tháng, cô mới nhận được 1 lá thư của chồng.
Những ngày tháng buồn tủi cũng qua đi khi Vương trở về và làm công việc điều phối viên máy bay cho Hải quân Mỹ. Phố cũng có công việc tốt trong một ngân hàng.
Đến năm 2013-2014, gia đình Phố gặp biến cố khi bố cô và anh trai cô lần lượt qua đời trong 2 năm liên tiếp. Nhà chỉ còn mẹ và chị gái. Thấy mẹ cô buồn bã vì cô quạnh, chị gái động viên Phố sinh con cho bà ẵm bồng để bà khuây khoả. Mặc dù trước đó 2 vợ chồng cô chưa có kế hoạch sinh em bé, nhưng nghe vậy, 2 vợ chồng cũng đồng ý.
Thời gian đầu sau sinh, cô được mẹ chăm sóc chu đáo. Mọi thứ diễn ra tốt đẹp cho đến khi em bé được 4 tháng, Phố thấy đau nhức chân.
Cứ thế, đôi chân của Phố dần mất chức năng vận động. “Trước đó, cơ thể em không có một dấu hiệu nào về bệnh tật. Chồng em sốc đến mức liên tục đặt câu hỏi tại sao”.
![]() |
Suốt 4 tháng nằm viện, con gái cô chuyển từ bú mẹ sang ăn sữa bình. Từ lúc không có mẹ, cô bé cũng không chịu ngủ vào ban đêm. “Em đau lắm, khi không được nhìn thấy con lớn ra sao. Những ngày nằm viện, anh chăm sóc em, còn mẹ ở nhà chăm sóc bé. Em cũng không muốn mẹ thấy cảnh người em toàn ống”.
Suốt những năm tháng bệnh tật, đã bao lần Phố nói với Vương rằng: “Em không thể làm một người vợ trọn vẹn, anh thích ai thì đi đi. Con đã có chị em nuôi. Rồi có những lần em bảo anh đi ‘bóc bánh trả tiền’, anh cũng làm bộ đi vậy chứ không có đi”.
Vương chọn ở lại, lặng lẽ chăm sóc cho Phố trong quãng đời khó khăn nhất với cô. MC Thúy Nga cũng cho biết đã quen vợ chồng Phố từ lâu, và cứ mỗi lần gặp, thấy cảnh Vương bế Phố ra khỏi xe là cô lại không cầm được nước mắt. “Em có một người chồng quá tuyệt vời”, Thuý Nga nói với Phố.
Chia sẻ về người chồng chung tình, Phố xúc động nói trong nước mắt: “Em thực sự hãnh diện về anh. Đi đến đâu ai cũng khen anh hết. Trước đây, em từng mong sau này sẽ lấy được người chồng giống ba em, thì anh đã làm được điều đó. Cảm ơn anh vì đã yêu em cho dù em có là ai, hay như thế nào. Em biết nói cảm ơn là không đủ. Cảm ơn anh về những gì đã làm cho em, cho gia đình em, cho con gái chúng ta. Em rất biết ơn anh vì đã mạnh mẽ cùng em vượt qua”.
Đến nay, cặp đôi đã ở bên nhau 17 năm và con gái của họ đã được 4 tuổi. Câu chuyện xúc động của Phố và Vương được ghi lại trong tập 425 chương trình Vợ chồng son.
![]() |
Mặc cho vợ đuổi nhiều lần, Vương vẫn chọn ở lại để chăm sóc cho Phố. |
Đăng Dương
Lần đầu tiên gặp mặt sếp nữ 41 tuổi, chàng trai nghèo 22 tuổi đã thấy yêu say đắm. Anh kiên trì theo đuổi suốt 7 năm, cuối cùng cũng có được trái tim của người đẹp.
" alt="Vợ chồng son tập 425: Vợ mất đôi chân sau sinh, chồng vẫn yêu tha thiết"/>Vợ chồng son tập 425: Vợ mất đôi chân sau sinh, chồng vẫn yêu tha thiết
Ngoại tình: Chỉ cần tắm gội là sạch?" alt="Từ lòng trắc ẩn đến tình... ngoài luồng!"/>